Trạm Lam Huy Chương

Chương 156 : Helene

Cài gì không đáng. Hô hấp của Helene dồn dập hẳn. Nàng mím mím môi nói: - Những thứ đó đều là ma thú cấp sáu trở lên, ở lục địa thì một quả ma hạch đó bán được bao nhiêu tiền không hả? - Ta là Ma pháp sư, đương nhiên biết. Nhưng dựa vào ngươi mà giết được ma thú cấp sáu trở lên sao? Sắc mặt Helene lập tức đổ lên. Dù sao lực lượng trong tay nàng giết ma thú cấp sáu đúng là rất khó. Không phải nói những người này không làm được mà dựa vào lực lượng này mà đi giết thì tất nhiên ma thú sẽ tổn hại, cuối cùng khiến buôn bán chả lời là mấy. Gia tộc quý tộc nuôi kiếm sĩ đều phân làm hai loại. Một loại là kiếm sĩ tư nhân của gia tộc, không thuộc hộ tịch của đế quốc. Những kiếm sĩ này cùng vinh cùng nhục với quý tộc. Mà mặt khác chính là kiếm sĩ đi thuê. Những kiếm sĩ này hàng năm đi theo quý tộc. Bất kể loại nào chết trận, quý tộc cũng phải trợ cấp cho gia đình bọn họ. Nếu mỗi lần làm nhiệm vụ lại chết một đám kiếm sĩ thì dù là thuê tới, quý tộc cũng phải trợ giúp với số tiền không thể nào chịu nổi. - Gia tộc William ở thành Lian cũng không có nhiều thế lực, muốn rời bến tới địa phương thế này phải mất thời gian gần nửa năm, mỗi lần tiêu phí mười mấy vạn kim tệ. Helene, ngươi nói thế đáng giá sao? Sarin trực tiếp tính ra phí tổn cho Helene hết chỗ nói. - Chúng ta nên thẳng thắn thành khẩn một chút. Ngươi rõt cục muốn gì thì chưa chắc ta đã để ý. Tuy nhiên việc làm ăn tất nhiên ta muốn có chân, về sau gia tộc William có thể rời bến ở đây, đường đi có hơi quanh có một chút nhưng trên biển lại an toàn rất nhiều. Ta thậm chí có thể phải quân hạm bảo vệ thuyền săn của các ngươi, không bao giờ phát sinh chuyện như hôm nay nữa. - Quân hạm? Helene nhổm dậy, ánh mắt tỏa sáng, hỏi: - Ta có thể mua không? - Helene, Lex là quận vương mới có quân hạm. Gia tộc William cao nhất chỉ là Bá tước, mua quân hạm thì thành San Rock sẽ rất không vui. Helene vừa nghe liền biết Sarin rất tinh thông việc này, không thể lừa gạt hắn, đơn giản đành ăn ngay nói thật. - Sarin pháp sư. Biển đóng bằng rất dồi dào tài nguyên. Chỉ cần con thuyền có thể tránh thoát núi băng, tùy tiện vung lưới trong biển là có thể vớt được ma thú quý giá. Nơi đó sản xuất một loại tồm biển màu đỏ gần như trong suốt, dài cỡ cánh tay người trưởng thành. Loại tôm này có thể trực tiếp tinh luyện ra trầm tinh khiết, còn có ma hạch cấp bốn. Ngươi biết không, một lưới thả xuống có thể vớt hơn một ngàn loại tôm đỏ này, mỗi một con đều có ma hạch cấp bốn. Khoản tiền này lớn tới mức nào? - Ma thú cấp bốn lại dễ săn vậy sao? Sarin hơi không tin. - Đương nhiên là phải có chút kỹ xảo, dùng lưới đặc chế nữa. Nhưng nếu so với tiền lời thì trả giá một chút cũng không đáng kể chút nào. Helene nếu đã nói ra bí mật thì trong lòng ngược lại càng cảm thấy thoải mái. - Vụ buôn bán này chỉ có gia tộc William làm thôi sao? - Đương nhiên. Tuy nhiên nếu ngài muốn tham gia thì ta cũng không có biện pháp. Helene giả bộ đáng thương. Sarin không chút động tâm, còn bắt đầu suy tư. Săn ma thú trong biển luôn thu hoạch rất lớn. Chẳng qua cần có hậu thuẫn cường đại mới được. Hải vực phía nam bị Luyện Kim Thành chiếm cứ, gia tộc William mạo hiểm đi lên phía bắc, tìm vùng đất săn như vậy, mình lại xen vào thì gia tộc William sẽ cực kỳ phẫn nộ. Mặc dù có quận quốc Grievances và đảo Sigure làm chỗ dựa nhưng Sarin tạm thời không muốn đắc tội quá nhiều với gia tộc William. Sarin cũng không lo gia tộc William sẽ tiếp tục làm việc này mãi về sau. Hắn dự tính là nhiều nhất hai năm, Giáo đình sẽ đả thông đường lên phía bắc, tránhđược hạm đội của Vân Lưu. từ phía bắc vòng quá Scotzia: đối phó với mình. Từ thời viễn cổ Giáo đình đã không đạt được tiến triển trên đất liền, khẳng định nghĩ biện pháp trên biển. Luyện Kim Thành có phòng thủ rất kiên có nhưng thành Lian lại yếu hơn nhiều. Giáo đình nếu có thể xây dựng hạm đội thì với nơi này là điểm tựa có thể tận công thành Lian. rất nhanh nuốt gọn Tần nhân. Sau khi Giáo đình xuất hiện thì việc làm ăn của gia tộc William cũng hoàn toàn bị hủy. Tới lúc đó tất nhiên sẽ cầu tới mình. Vậy nên Sarin cũng không gấp gáp gì chuyện này. Đường biển tiến vào Biển đóng băng này hắn không thể há miệng nuốt gọn. Nhưng cũng phải làm cho gia tộc William chịu chút đau khổ thì mới ngoan ngoãn nghe lời được. Trong lúc nói chuyện, Nerys trở lại lều trại, nói với Sarin: - Chủ nhân, để sắp xếp tốt cho những người đó rồi. Có một số người bị tổn thương do giá rét, còn cần chữa trị không? - Chữa, đương nhiên phải chữa. Nếu kiếm sĩ thiếu một ngón tay thì sức chiến đấu ảnh hưởng liền. Chúng ta còn bao nhiêu nước chữa trị? - Không nhiều lắm. Chủ nhân. Nerys cung kính nói, diễn trò trước mặt Helene. Thời điểm nàng bắt chước nữ thần Myers. tự nhiên có một loại khí chất cao quý khiến người ta không thể ngờ nàng đang nói dối. Thật ra Sarin gần như mỗi ngày phải tắm trong nước chữa trị. Loại ma pháp cấp thấp cũng chế ra này hắn có rất nhiều, luôn luôn để các kiếm sĩ đảo Sigure uống để cái thiện thể chất. Những kiếm sĩ này ở đảo Sigure cũng không có đãi ngộ này, về sau theo Sarin lại càng trung thành. - Ta nguyện ý bỏ tiền mua. Đương nhiên ta cũng biết đối với pháp sư tôn quý mà nói, kim tệ cũng chẳng đáng gì. Helene rất thức thiwf. Cho dù nàng biết Sarin có rất nhiều nước chữa trị cũng không có khả năng cho không như vậy. Thứ này giống như nước thánh của Giáo đình, chế tạo cũng không phí tổn nhiều nhưng không có Ma pháp sư thì không làm được. - Đừng nói tới kim tệ! Ta thấy không hứng thú với thứ này, nếu có gì khác thì hay hơn! Sarin nói khiến Helene càng ngạc nhiên, nhìn không thấu hắn. Ma pháp sư này dường như không giống lắm với Ma pháp sư nàng biết, dường như càng giống một quý tộc dùng tiền mua tước vị. Mà Sarin nói chuyện rất thẳng thắn, không có vẻ âm hiểm. - Không biết ngài muốn gì đây? Helene tràn ngập hứng thú với yêu cầu của Sarin. - Nếu ngươi có thể đưa thu hoạch lần săn này cho ta, ta sẽ phụ trách an toàn cho nhóm các ngươi về tận Tần nhân. - Thuyền của ta chìm rồi. Đôi mắt Helene đỏ lên, gần như sắp khóc. Cái thuyền này là lễ vật cha mẹ tặng nàng, cũng chỉ có quý tộc xuất thân Vân Lưu mới có thể dùng hải thuyền làm lễ vật. Hải thuyền này giá trị cũng tới mười mấy vạn kim tệ, cái tạo nhiều lần, trở thành tượng trưng cho địa vị của nàng ở gia tộc. Sarin tin lời Helene nói. Lần này nàng sợ rằng mất cả chì lẫn chài rồi. Đội ngũ của Helene không có Đại ma pháp sư, cũng không ai có thể sử dụng trang bị không gian. Tất cả hàng hóa, nhiều nhất là dùng một ít trang bị quân đội để cất, đặt trong rương đặc chế. Thuyền chìm thì muốn lôi những cái thùng này lên cũng không được. - Thuyền chìm ở chỗ nào? Helene do dự một chút nói: - Ở một nơi cách đại lục khoảng sáu trăm dặm về phía đông bắc. Chúng ta dùng thuyền cứu nạn đi trên mặt băng. Sarinnói: - Đừng lo. Việc buôn bán cuối cùng vẫn phải có lời có lỗ. Nếu ngươi muốn một con thuyền thì ta có thể bán rẻ cho ngươi một cái bình thường chưa trải qua cái Sarin thầm nghĩ. Chỉ cần tìm ra được thuyền chìm của ngươi thì ta có thể dùng Thuyền luyện kim chui xuống, tất nhiên tất cả đều thuộc về ta. Xem ra tác dụng của Thuyền luyện kim về sau sẽ là vớt thuyền chìm trên biển, thu thập rất tốt rồi. Xương cốt trên Thuyền luyện kim ngoài việc dùng để điều khiển con thuyền có có thể dùng để chiến đấu. Đương nhiên nếu Sarin muốn thì còn có thể dùng để trục vớt hàng chìm trên thuyền. Helene thấy Sarin nói vậy thì cũng không hưng phấn lắm. Mua một cái thuyền so ra kém hơn thuyền của mẫu thân đưa cho rất nhiều. Ma pháp sư này có lẽ cường đại, có thể chế tạo hải thuyền nhưng cũng cần người chuyên nghiệp tới làm. Ma pháp sư cũng lắm chỉ cung cấp được trang bị động lực cho hải thuyền. Thân tàu chân chính, mỗi một cái linh kiện đều do người chuyên nghiệp chế tạo ra. Sarin nhận ra vẻ mặt của Helene, thầm nghĩ, thuyền hải tặc kia dù sao cũng đáng giá cả vạn kim tệ, tặng cho ngươi cũng không sao. Tuy nhiên nhìn vẻ mặt của ngươi thì đúng là không thèm coi vào đâu. Ta không thể vô duyên vô cớ trả lại thuyền chìm cho ngươi mà phải thu thập cho tốt, miễn cho ngươi trong tương lai có ý tưởng gì với ta. - Helene, cái thuyền này cũng không phải thuyền nhỏ, là do ta cướp được từ đám hải tặc đó. Dùng để đi săn thì không được nhưng di chuyển lại rất nhanh. - Ngươi cướp thuyền của hải tặc! Helene há hốc miệng. Sarin vui vẻ thưởng thức vẻ mặt kinh ngạc của nàng. - Nếu hải tặc có thể cướp của ta thì ta đương nhiên cũng cướp được của chúng. Ta còn định phải quét sạch đám hải tặc trên biển phía bắc. Những cái thuyền hải tặc này kém nhất cũng đáng giá hơn vạn kim tệ, chỉ sợ không kém thuyền săn của ngươi lắm đâu. Thuyền ở hải cảng của ta không còn. Đáng tiếc là hải tặc cũng không rời bến vào mùa đông. Bao vây tiễu trừ hải tặc? Nói dễ hơn làm! Mặc dù nghĩ thầm như vậy nhưng Helene cũng hơi tin lời của Sarin. Lúc này Nerys trở lại, nói với Sarin. - Chủ nhân, những người đó đều dùng thuốc rồi. Còn cần ta làm gì nữa không? Sarin nhìn Helene. Cao cấp Kiếm Sĩ này cũng không có uy hiếp gì đối với mình. Hắn khoát tay nói: - Ngươi đi đi. À, đi xem bọn họ đang làm gì. Sarin biết Nerys ở bên ngoài nghe được lời nói của mình với Helene, động tâm tư với chiếc thuyền chìm kia. Vừa rồi mình và Helene nói một chút chuyện của gia tộc William, giờ nhờ Dực khô lâu lái Thuyền luyện kim tìm tòi cũng tốt. Nếu có thể trực tiếp tìm được thuyền chìm kia, có lẽ nhật ký hàng hải có thể cung cấp chút manh mối về Biển đóng băng. - Ta biết rồi. Mặt mày Nerys hớn hở. Xem ra chủ nhân cũng chưa mụ đầu, biết cái thuyền chìm kia quan trọng. Đường biển phương bắc rất ít người thăm dò. Gia tộc William cho tới giờ nhờ đường biển mà giàu to, ai biết là phương bắc còn có thể có gì nữa. Đại lục rất ít giao thiệp kia còn thần bí hơn cả Thần Phong quốc. Sarin đích xác không mê muội. Lực hấp dẫn của sắc đẹp đối với hắn mà nói rất ít. Hiện giờ hắn mới hơi trưởng thành, nếu tính đúng ra mà nói thì khi hắn còn chưa trưởng thành đã gặp Tieta. Helene và Tieta trông khá giống như tướng mạo Tieta còn xuất chúng hơn. Đối mặt với Tieta, Sarin cũng không có nhiều phản ứng lắm. Đối với một nữ quý tộc xa lạ, Sarin lại cực kỳ cảnh giác, làm sao có thể hồ đồ được. Sarin như vậy nên nếu muốn đoạt trái tim hắn cần tốn rất nhiều thời gian. Cái loại tình yêu sét đánh kia hắn thấy đúng là toàn bịa ra mà thôi. Mà hiện giờ lời nói của Sarin lại khiến Helene hơi hoa đầu chóng mặt. - Helene, ta để thủy thủ đưa ngươi đi lấy thuyền. Trên người ngươi chắc cũng không có tiền, coi như ta cho ngươi mượn, chờ ngươi lần sau tới sẽ trả lại cho ta. Nghe mấy lời này của Sarin, Helene còn có chút đắc ý trong lòng. Xem ra không phải là mình không có lực hấp dẫn. Pháp sư kiêu ngạo này bắt đầu chuyển biến thái độ rồi. - Làm vậy có tốt không? Helene hơi rụt rè hỏi. - Coi như ta đầu tư cho gia tộc William đi. Nếu ngươi cảm thấy thế đường đột quá thì chúng ta có thể ký kết một khế ước. Sarin mỉm cười nói. - Khế ước? - Đúng, là khế ước mượn tiền. Yên tâm, ta không thu tiền lời đâu. Nếu Nerys còn đang ở trong lều trại khẳng định sẽ không nhịn được cười. Sarin muốn ký khế ước với người khác. Khế ước của Sarin luôn công bằng, chẳng qua người ký kết sớm muộn gì cũng sẽ phải hối hận. - Cũng tốt. Như vậy mới tính là công bằng. Helene gật đầu đồng ý. Nàng cũng đã hiểu rõ tình thế. Sarin này không phải là thiện nam tín nữ gì, tuy rằng chưa chắc đã là người trục lợi nhưng hắn có lẽ cũng có thể khoanh tay đứng nhìn. Ma pháp sư không có nghĩa vụ trợ giúp người khác. Bản thân mình hiện giờ không có Ma pháp sư này hỗ trợ thì người bên cạnh ít nhất sẽ chết một nửa trên đường. Không có đồ cấp dưỡng, trời đất lạnh giá, muốn xuyên qua phương bắc hoang dã về Tần nhân quả thực là chuyện hoàn toàn không có khả năng. Sarin có một cái thuyền, mà những người này đại bộ phần đều là thủy thủ vĩ đại. Một cái thuyền hải tượng thế nào cũng đáng giá tới hai vạn kim tệ. Sarin yêu cầu ký một khế ước mượn tiền đó là chuyện hoàn toàn hợp lý. Nếu Sarin tặng không cho Helene một cái thuyền thì nàng khẳng định sẽ hoài nghi. Sarin thấy Helene đồng ý thì thầm vui mừng. Hắn tuyệt không vội vã bắt Helene trả tiền. Chỉ cần tiền còn chưa trả thì Helene sẽ luôn thiếu hắn một nhân tình. Số lãi từ một vạn kim tệ Sarin còn chưa coi vào đâu. Tài phú ở Biển đóng băng mới là thứ hắn đang thương nhớ. - Sarin pháp sư, có thể cho ta ăn chút gì trước được hắn? Helene nho nhã lễ độ hỏi. Sarin vỗ vỗ tay, gọi kiếm sĩ và sai khiến chuẩn bị một bữa tối. Helene dù thầm nghĩ chỉ muốn ăn một miếng bánh mì cho đỡ đói đã nhưng ở trước mặt Sarin cũng không chịu để mất lễ nghi, chỉ còn có thể nhẫn nại. Nerys gọi Ma pháp sư của đảo Sigure tới Thuyền luyện kim. Nàng nói chuyện với Dực khô lâu về chuyện thuyền chìm. Bởi vì Helene cũng không nói rõ tọa độ của thuyền chìm, chỉ nói là hướng đông bắc, Dực khô lâu cũng không có biện pháp gì, chỉ còn cách tìm kiếm đại khái theo hướng đó. Cốt linh được phóng ra, khống chế khoảng cách hai vạn dặm, giúp Dực khô lâu tìm kiếm tất cả. Khoảng cách giữa thuyền chìm và đại lục khoảng sáu trăm dặm, tốc độ của Thuyền luyện kim đã khoảnh sáu mươi dặm một giờ thế nên chỉ mười mấy giờ là tới nơi. Nerys hơi hoài nghi lời nói của Helene. Dùng thuyền cứu hộ đi được một khoảng cách xa như vậy thì đúng là quá khó khăn. Thuyền luyện kim đi về hướng đông bắc bốn trăm dặm xong, nước bắt đầu sâu hẳn, những nơi sâu nhất cũng phải tới tám trăm mét. Nếu là tàu ngầm bình thường thì nhiều nhất chỉ lặn xuống được khoảng ba mười mét là thân tàu sẽ không thừa nhận nổi áp lực nước. Thuyền luyện kim xác rùa bản thân đã rất cứng rắn, có thể chìm sâu vào trong biển, ở dưới sâu tám trăm mét vẫn duy trì được tốc độ. Sarin không ở đây, Nerys nghiễm nhiên trở thành thuyền trưởng. Dực khô lâu cũng có chút sợ hãi đối với Nerys. nên nàng nói gì đều nghe nấy. Ba Ma pháp sư khác chỉ hỗ trợ quan sát hình ảnh được mắt vong linh truyền về. Họ biết Nerys là người quan trọng đối với Sarin. tuyệt đối không đơn giản chỉ là nữ hầu, cho nên đối với lời nói của Nerys cũng coi như mệnh lệnh của Sarin. Sau khi Thuyền luyện kim đi được tám trăm dặm thì bắt đầu tìm kiếm dưới đáy biển. Đi chừng mười mấy giờ, pháp sư đã buồn ngủ chết đi được, bỗng Dực khô lâu kêu: - Tìm được rồi! Hắn điều khiển Thuyền luyện kim nhanh chóng chìm xuống đáy biển. Nerys đi tới trước hình ảnh ma pháp, thấy hình ảnh truyền về, trong lòng cũng rất hưng phấn. Hình vẽ đen trắng ngày càng rõ ràng. Nerys phát hiện ra chiếc thuyền trong hình căn bản không phải là thuyền săn của Helene. Chiếc thuyền này quá lớn, dài hơn ba trăm thước. Trên chiếc thuyền này đầy thực vật biển, trên đáy thuyền lật nghiêng trên đáy biển có một lỗ thủng rất lớn. Chính vì lỗ thủng này khiến toàn bộ cự hạm bằng kim loại chìm nghỉm. Một con cá mập nhỏ chui ra từ trong cái lỗ kia, nhìn thấy Thuyền luyện kim lập tức chạy trối chết. Loại cá mập này tuy rằng hung mãnh, nhưng trí thông minh cũng rất cao, biết rằng Thuyền luyện kim rất khó đối phó. Đáy biển sâu tám trăm mét vốn tối đen. Một loại tảo mượt mà mọc ở đây, tỏa ra ánh sáng mong manh. Hải tảo màu lam cao hơn mười thước, lay động trong nước. Những con cá nhiều màu sắc bơi lội trong đó. Nerys nhìn thấy những sinh vật biển kỳ quái ẩn nấp trong cái, cảm thấy hơi nguy hiểm. - Sarin đại nhân thật sự là may mắn mà! Pháp sư cảm khái. - Thế là ý gì? Nerys hỏi. - Đây là chiến hạm của vương triều thứ hai, trên đại lục hẳn là không còn nhiều lắm, lại có thể chống lại ăn mòn của nước biển lâu tới vậy, bảo tồn rất tốt, hẳn là còn không ít vật phẩm ma pháp. Vương triều thứ hai chính là vương triều ma pháp, bị Giáo đình gọi là vương triều xúc phạm thần linh. Ở thời đại đó ma pháp phát triển dị thường, cơ hồ tất cả đồ vật đều có liên quan tới ma pháp, ví dụ như bản vẽ thiên không chi tâm ở thời kỳ vương triều thứ hai cũng không coi là hiếm thấy. - Ta đi xem thử! Nerys đi về hướng truyền tống trận. - Nguy hiểm! Dực khô lâu kêu lên. - Không sao đâu. Mới sâu có tám trăm mét, ta vẫn chịu được. Nerys khoát tay, đi tới truyền tống trận phía sau lưng rùa. Áp lực nước biển khiến hành động của Nerys chậm chạp hẳn. Nàng biết pháp sư kia còn đang nhìn nên cũng không biến hóa thành hình thái ác ma. Nếu là hình thái ác ma thì nàng có thể thừa nhận áp lực cực lớn. Nerys lấy ra một chủy thủ mới tinh. Đây là chủy thủ mà Sarin luyện chế giúp nàng, lấy tài liệu răng rồng là trụ cột. Đáng tiếc là thủy diễm luyện kim thuật của Sarin còn chưa giỏi, không thể biến hóa thành nhẫn, cuối cùng cũng không khác lắm so với vũ khí phổ thông. Chủy thủ mới ngoài việc dùng răng rồng là tài liệu cơ bản ra thì còn dùng loan đao mà Sarin thu được. Chủy thủ màu trắng như tuyết này thỉnh thoảng còn xuất hiện ảo ảnh, thẩm thấu máu tươi ra ngoài. Chất lỏng màu đỏ nhỏ xuống, nhìn qua vô cùng khủng bố, giống như Nerys vừa giết một nhóm người vậy. Sarin muốn dùng loại tài liệu hai thuộc tính này thứ nhất là khiến người khác kinh sợ. Mà thuộc tính thứ hai của nó là chặn kiếm khí. Đao thủ của thủ hạ Hắc y giáo chủ kia nếu không gặp phải loại địch nhân như Nerys thì bằng vào bốn thanh loan đao đặc thù, dù có gặp Bạch Ngân Kiếm Thánh cũng chẳng sợ. Đáng tiếc là Nerys cũng không sợ gì loại năng lực này, càng không có kiếm khí trong người. Thuộc tính đặc thù này không có tác dụng đối với nàng. Hai đao thủ này căn bản không thể ngờ được trên thế giới còn có người như Nerys bị chết cực kỳ oan uổng. Nerys cầm Long nha chủy thủ đi thẳng về đáy biển. Nàng đâm một đao vào trong cát. Sinh vật trốn dưới cát bị Nerys đâm trúng, thân thể vặn vẹo kịch liệt. Nerys nắm chắc chủy thủ, không tới một giây khiến sinh vật kia ngừng cử động. Thuộc tính đóng băng của Long nha chủy thủ phát huy, đông cứng nó lại. Nerys nhìn thoáng qua một cái, phát hiện ra thứ này có hai đầu, hàm răng nanh sắc nhọn lấp lánh, có thể phun nọc độc. Mình cảm thấy nguy hiểm là do nọc độc viễn cổ này chăng? Nọc độc có thể xúc động trực giác của mình hẳn là rất quý rồi. Nerys thu sinh vật dài một thước này vào trong thủ trạc. Thể chất của nàng rất đặc thù, độc dược bình thường có nuốt cũng chẳng tạo thành thương tổn gì. Tuyến độc của sinh vật này khẳng định là bá đạo dị thường. Chẳng qua sinh vật này cũng không có ma hạch, hành động lại không nhanh. Nerys cẩn thận một chút, không bị đánh bất ngờ thì cũng không có nguy hiểm gì. Xác định dưới đáy biển chỉ có một con này có thể tạo thành phiền toái cho mình xong, Nerys mới dắt chủy thủ, bơi vào lỗ thủng của thuyền. Nerys lấy một khối huỳnh thạch ra, bên trên có ma pháp trận có thể phát sáng. Nàng vẫn có thể nhìn thấy kẻ địch trong bóng tối nhưng đã tiến và trong thuyền chìm, dưới tình huống có ánh sáng mới có thể kiểm rõ các loại vật phẩm. Nerys không thể vác cả cái thuyền lên mặt biển, tất nhiên phải chọn lựa mà lấy. Ở dưới đáy biển này rất khó có thể giải quyết tất cả. Lỗ thủng của chiếc thuyền này có đường kính hơn hai thước. Nerys quan sát ở phụ cận lỗ thủng một chút, cảm thấy cái lỗ này dường như bị đâm thẳng vào. Khiến Nerys hơi sợ hãi đó là độ dày của đáy thuyền đã hơn nửa thước, hơn nữa dùng một loại gỗ cực kỳ hiếm thấy luyện chế thành. Đây là một chiếc Thuyền luyện kim cực kỳ khổng lồ, thủ pháp chế tạo vượt rất xa Thuyền luyện kim của nàng. Tiên Khách Lai dù đã được luyện chế lại một lần nữa nhưng cơ bản vẫn là từ bản thiết kế cũ. Từ vết thương trên chiếc thuyền này, Nerys nhìn về phía trước, lại thấy có mấy tấm giáp sắt bị tổn hại. Nerys cảm thấy trong lòng lạnh ngắt. Công kích thế này không biết là do ma thú hải dương nào tạo thành. Sarin có ba chiếc chiến hạm, nếu mà gặp phải công kích thế này thì không có cái nào may mắn trốn thoát được. Cũng may là chiếc thuyền này đã chìm có khi tới cả vạn năm, sinh vật đánh chìm nó cũng chết từ lâu rồi. Nerys kiên nhẫn tìm tòi, thấy trong này có không ít cá tôm, đã trở thành một vùng thiên địa độc lập. Khoang động lực mục hoàn toàn, chỉ còn một số gỗ đặc thù không thể ăn mòn, trên đó có rất nhiều hoa văn ma pháp. Hơn một vạn năm mà không bị ăn mòn đều là những tài liệu tốt phi thường. Nerys căn cứ vào nguyên tắc này mà bắt đầu thu thập vật phẩm. Chiếm hạm của vương triều thứ hai, đây là thứ tuyệt đối tốt. Nerys tìm được rất nhiều rương gỗ, tài liệu khiến người ta không thể tin được. Những thứ trong rương đều đã bị hủy diệt rồi mà thùng lại hoàn hảo không tổn hao gì. Loại gỗ này chỉ sợ đại lục Myers không sản xuất nổi, có lẽ lấy từ vị diện khác. Nerys mở một cái thùng khác, ngoài kim loại ra còn thấy một số khác mà động vào đã nát, bao gồm một ít ma hạch. Ma hạch này cấp bậc không thấp, còn có thể duy trì hình dạng tới nay nhưng cũng không thể cầm nắm được. Nerys chỉ cần chạm nhẹ một cái là đều khiến chúng biến thành bột phấn cả. Đại đa số đồ kim loại đều đã bị ăn mòn, những thứ được lưu lại đều rất hiếm thấy. Nerys cũng không hứng thú đối với những thứ này. Nàng muốn tìm thử xem có di hài của Ma pháp sư vương triều thứ hai hay không. Dù là không gian trang bị có rất ít thứ duy trì được trên vạn năm nhưng trang bị ma pháp của vương triều thứ hai lại rất khó nói. Nếu tìm được một trang bị không gian của Ma pháp sư thì có lẽ có thể đáng giá hơn nhiều lần so với mấy cái thùng này.