Trảm ác tử

Chương 21 : Thân lâm hiểm cảnh

Qủy bà bà vốn bị trọng thương , thậm chí còn không thể sử dụng được võ công.Tuy nhiên mụ vốn là tay giang hồ lão luyện, lúc ở bờ sông mụ đã thấy lão thuyền phu kia không phải kẻ tầm thường. Do vậy, lúc ở trên thuyền mụ đã bí mật phục một viên Hồi cổ tinh đơn. Người phục thuốc này cho dù thương thế có trầm trọng đến đâu cũng có thể ngay lập hồi phúc chín thành công lực và có thể duy trì trạng thái đó trong bốn canh giờ. Tuy nhiên cái giá của việc phục Hồi cổ tinh đơn không phải là nhỏ, ngoài những cơn đau khủng khiếp về thể xác, thương thế sẽ càng nghiêm trọng thêm, thậm chí hao tổn tinh lực dẫn đến tử vong. Quỷ bà bà lần này liều mạng phục một viên Hồi cổ tinh đơn chỉ vì muốn cứu Hứa Phi –cứu cánh lúc này của mụ mà thôi. Trong tiếng thết ầm ầm của sóng nước , hai bóng người lao vào nhau với tốc độ cực nhanh, mắt thường khó mà tường tận thấy cả hai triết chiêu như thế nào. Hứa Phi đã lùi ra cuối mạn thuyền, cố gắng theo dõi trận kịch chiến này. Mặc dù trên thuyền khá chật hẹp nhưng quỷ bà bà vẫn có thể thi triển toàn bộ sự lợi hại của Hắc sắc kiếm khí. Những đạo kiếm khí bắn ra rất nhanh lại cương mãnh , phút chốc đã dồn lão thuyền phu vào cuối thuyền. Trong mười lăm chiêu đầu, quỷ bà bà nghiễm nhiên giành được thế thượng phong. Tuy nhiên lão nhân kia phòng thủ cực kì nghiêm mật, khiến mụ không thê đắc thủ được . Đến chiêu thứ mười sáu, lão thuyền phu xoay tay chiều rồi rút ra một thanh trường kiếm. Xem ra lão giấu thanh binh khí này đã lâu, chỉ chờ cơ hội là đem ra sử dụng. Có được trường kiếm, lập tức lão chuyển thủ sang công , tấn công quỷ bà bà tới tấp. Lão xuất kiếm cực nhanh và chuẩn xác , chỉ bằng một thế kiếm đơn giản, một mảng áo của quỷ bà bà đã bị lão chếm rách. Quỷ bà bà thấy thế kiếm quá thần tốc, trong lòng đã kinh sợ, nghĩ rằng đây ắt hẳn phải là một tuyết thế cao thủ về kiếm thuật, tuy nhiên mụ vẫn bình tĩnh ứng chiến. “Hắc hắc “, lão cười khùng khục trong cổ họng rồi xoay kiếm chém kiếm xuống. Một luồng bạch quang từ kiếm như điện chớp đã bất ngờ đâm thẳng vào giữa ấn đường của quỷ bà bà . Mắt thấy hiểm chiêu, quỷ bà bà đành xoay người né tránh, đồng thời phóng trả lại hai đạo hắc sắc kiếm khí. Chẳng ngờ chiêu kiếm vừa rồi của lão thuyền phu chỉ là hư chiêu nhằm dụ quỷ bà bà xuất thủ. Nhằm đúng lúc mụ xuất thủ, lão thuyền phu ngay lập tức điểm kiếm vào phần bụng của địch thủ. “Soạt”, lần này thì quỷ bà không kịp né tránh, trường kiếm đã xuyên đã đam trúng mạng sườn của mụ. Mùi mấu tanh lại càng khiến lão thuyền phu phấn khích. Lão liền biến chiêu đưa kiếm ngang tàm vai của quỷ bà bà . Trường kiếm tựa rồng bay, kiếm hoa như phụng vũ, chớp mắt kiếm quang từ bốn phương tám hướng đã đâm thốc tới. Lại “soạt” một tiếng nữa. Lần này cánh tay của quỷ bà bà bị đâm một vết dài. Tuy kiếm quang hiện lên vô số nhưng kì thực chỉ có một kiếm duy nhất được phóng ra. Dường như đã tỉnh đòn, quỷ bà bà lắp bắp nói: “Kiếm của ngươi quấy nhiễu tâm thần rồi mới tấn công chính diện, kiếm pháp này có điểm giống với kiếm pháp Côn Luân, quyết liệt như kiếm pháp của phái Cửu Hoa, lại biến hóa như kiếm pháp của Võ Đang nhưng nhìn kĩ thì không phải, rốt cuộc đây là kiếm pháp gì?” Lão nhân kía cười đắc ý : “Nhãn quan của mụ cũng tinh tường lắm “ Lão hét lên một tiếng rồi sấn vào vung kiếm. Quỷ bà bà lúc này chỉ còn một cánh tay là có thể sử dụng được nhưng cũng toàn lực phản kích . Năm đạo hắc sắc kiếm khí từ năm đầu ngón tay của mụ như năm con linh xà , lần lượt khóa chặt từng thế kiếm của lão thuyền phu. “Hảo công phu”,lão thuyền phu buột miệng khen, nhưng ngay sau đó lão lại cười mỉa : “Kiếm của ta dung nạp sở trường trăm nhà của thiên hạ, mụ muốn phá ư, đúng là nực cười” Nói xong lão liền vận nội lực vào trường kiếm. Trong khoảnh khắc , thân kiếm chuyển sang màu đỏ rực tựa như một ngọn lửa đang cháy dữ dội. Tiếp đó lão chém mạnh xuống phần đầu của quỷ bà bà. Chiêu kiếm này bất luận về nội lực hay tốc độ đều hơn hẳn những chiêu kiếm vừa rồi. Quỷ bà bà biết nếu cứ tiếp tục duy trì khoảng cách như hiện tại thì khó lòng chống đỡ được. Do vậy mụ liều mình sáp lại, đồng thời đưa chưởng lên đón đỡ . Trong sát na ấy, kiếm của lão thuyền phu đã phạt bay một mảng tóc của quỷ bà bà , ngược lại quỷ bà bà cũng kịp thời khóa chặt kiếm của địch thủ. Mụ chớp cơ hội bồi thêm một chưởng nhằm không cho lão thuyền phu hồi khí. Nào ngờ lúc này thân pháp của lão thuyền phu lại biến ảo nguy dị như ma ảnh, chỉ trong tích tắc lão đã phóng vọt lên trên , kịp thời tránh được sát chiêu của quỷ bà bà. Thân còn đang ở trên không, lão đã khuấy kiếm, tạo ra vô số kiếm quang bao phủ lấy thân hình của quỷ bà bà, ngay cả một tia sáng cũng khó mà lọt qua nổi lưới kiếm quang này. Dưới chiêu kiếm tuyệt luân ấy, quỷ bà bà hoàn toàn bị chế ngự, thắng bại đã phân định rõ. Nhưng khi mũi kiếm của lão thuyền phu gần chạm vào quỷ bà bà thì một ánh đao nhanh nhẹn đã bổ tới. Chính là Hứa Phi, chàng thấy quỷ bà lâm vào hiểm cảnh liền bạt đao tương cứu. Chiêu Nhất dạ chi mai này toàn lực dồn vào một diểm nên thần tốc nhất trong Hồng mai đao pháp, chỉ cần lão thuyền phu kia lao xuống là đao của Hứa Phi sẽ đâm trúng vai của lão. Chẳng ngờ lúc ấy lão thuyền phu lại đột ngột thay đổi thế kiếm. Lão liền phóng thanh trường kiếm vào quỷ bà bà , đồng thời xoay người né đao của Hứa Phi. Trường kiếm phóng xuống với tốc độ kinh hồn đam thẳng vào giữa ngực của quỷ bà bà. May mà thân thủ của quỷ bà bà nhanh nhẹn nên mới kịp nghiêng người né tránh nhưng phần vai của mụ đã bị kiếm đâm rất sâu. Hứa Phi lúc này kinh ngạc vô cùng. Chàng không thể ngờ lão thuyền phu kia lại có thể biến chiêu như vậy. Mắt còn đang chú ý vào thanh trường kiếm đâm vào vai của quỷ bà bà, chàng đã cảm nhận một luồng áp lực ngay trên đầu. Lão thuyền phu phất áo rồi phóng chưởng tới ngực Hứa Phi. Một chưởng này nhìn qua thì có vẻ chậm chạp nhưng lực phát ngàn cân khó mà đỡ nổi. Hứa Phi múa đao hộ thể nhưng cũng không ngăn cản được chởng thế dũng mãnh ấy. “Keng”, chưởng của lão thuyền phu chạm vào đao của Hứa Phi tạo nên một âm thanh chói tai. Chỉ thấy thân hình Húa Phi bị đánh văng ra khỏi thuyền rồi rơi ngay xuống sông. Lão thuyền phu trông thấy chàng ngã xuống dòng Tiền Đường liền bật cười khanh khách, vẻ đầy độc ác. Quỷ bà bà chính mắt thấy Hứa Phi bị hại như vậy, bất giác lửa nộ trong lòng nổi lên. Lúc này mụ vừa tức giận vừa xấu hổ, nghĩ mình bản kĩnh cao cường vậy mà không thể bảo vệ được cho một gã nghiện rượu, thì lầm sao có thể khôi phục được Thiên Tà giáo, gây dựng đại nghiệp. Mụ hét lên rồi vung chưởng đánh vào mạn thuyền. “Rắc , rắc”, chiếc thuyền không chịu nổi một chưởng này ngay lập tức vỡ ra thành từng mảnh. Cả quỷ bà bà và lão thuyền phu kia thân không tự chủ, đều bị sóng nước cuốn lấy. Hứa Phi lúc này ngã xuống sông nhưng vẫn còn cố ngoi lên khỏi mặt nước.Song những con sóng dữ dội thi nhau vùi dập chàng. Chưởng lúc nãy cua lão thuyền phu đã xuyên qua đao đánh thẳng vào ngực khiến ngũ tạng của chàng chấn động rất mạnh, đau đớn vô cùng, như có ai đó đang bóp nát trái tim của chàng. Chống chọi với sóng nước được một lúc ,Hứa Phi đã kiệt sức, không thể cử động được nữa. Lúc này chàng đành phó thác sinh mạng mình cho con sông hung tợn. Nhưng lúc ấy con Hắc Ngân Câu đột nhiên xuất hiện . Nó liền kéo Hứa Phi lên khỏi mặt nước. Nhưng sức của nó cũng có hạn mà sức mạnh của thiên nhiên thì vô hạn, cả chủ lẫn ngựa đều bị nhấn chìm trong một cơn sóng dữ, liệu số mạng của Hứa Phi sẽ chấm dứt ở đây chăng?