Trả Giá (Bargain)
Chương 5 : Bữa tiệc
Bữa tiệc chỉ còn ít phút nữa sẽ diễn ra,Jencara và Hanđêli đang lục lọi mấy bộ trang phục hàng hiệu mà 2 cô nàng đã tốn không ít thời gian để chọn ra những bộ cánh đẹp đẽ nhất chói lóa nhất và đương nhiên đắt giá nhất bởi chúng được thiết kế bởi bàn tay của những chuyên viên khéo léo nhất mọi thời đại,mỗi loại cánh đều thể hiện đẳng cấp của các quý cô chuộng “mốt thời thượng“.2 cô nàng hí hửng cầm lên rồi chạm vào chúng,cảm giác mềm mại và mát lạnh khắp da tay.Cười vui vẻ cả 2 đứng trước gương và ướm thử.Jencara mỉm cười mãn nguyện cầm nhanh vào phòng thay đồ không quên í ới:
-Hanđêli tớ thay trước nhé đảm bảo cậu sẽ lác mắt cho coi!!!
Hanđêli ở bên ngoài chỉ để ý chiếc cánh dạ hội của mik nhưng cx ko xao nhãng dk lời ns của JenCara cô mỉm cười nhẹ và vẫn đứng im không chút dịch chuyển đầu óc thì đang đặt ở bữa tiệc.Đang trong lúc tâm hồn bay bổng trí tưởng tượng phong phú thì tiếng chuông cửa reo inh ỏi phá tan không gian mơ mộng.Hanđêli bước về phía cửa,vặn chốt 1 nhân viên giao cho cô 1 cái hộp khá to,kí rồi nhận lấy nó cô vội mở ngay ra khi nó ms được đặt xuống bàn.Bật mở là 1 chiếc váyđược thiết kế lộng lẫy, phần lông đính tinh tế, sequins và ren kết hợp ăn ý tạo nên tổng thể hoàn hảo.Thật sự rất bất ngờ để xem nào ai có lòng tốt tặng nó cho mình vậy nhỉ?.Không để lâu cô rút tấm thiệp từ trong chiếc hộp ra đập vào đôi mắt tinh anh là tên người đàn ông cô yêu”cremmi“.Vậy là chỉ trong 1 buổi tối cô đã được nhận từ bất ngờ này sang bất ngờ khác.Đang mải mê ngắm nhìn bộ váy thì cũng là lúc JenCara thay xong trang phục của mik.Từ trên xuống dưới,bao quát tới tổng thể trên người Jen là bộ Đầm Versace đây làlà sự pha trộn hoàn hảo của sự quyến rũ gam màu kem và chất liệu hiện đại của tông đỏ khiến ai xem cũng không thể rời mắt.Từ khi ra khỏi phòng thay đồ jen cảm thấy mình đang bị lơ.Vốn dĩ mặc đồ đẹp là để người ta ngắm nghía và tất nhiên ko thể thiếu Hanđêli dk.Bất mãn trước thái độ bơ đẹp của Han.Jen đứng sau lưng cô,nhìn cô đang cưng nựng trên tay bộ đầm chẳng thua kém gì cô.Nỗi ghen tị lại dâng cao,JenCara bặm môi không vừa ý nhưng vẫn cố nở nụ cười giả tạo nhất có thể đến gần Hanđêli,Jencara hỏi:
-Bộ đầm này nhìn đã biết độ sang chảnh và giá tiền không nhỏ của nó ở đâu cậu có được vậy?
JenCara không hề biết suy nghĩ của Jencara là gì nữa cô cười thân thiện đáp:
-Ah mình cũng khá bất ngờ nhưng khi nhìn tấm thiệp mình đã hiểu tấm lòng của Cremmi rồi chỉ khi yêu 1 ai đó đắm say thì cậu ms hiểu được tầm quan trọng của ng ấy nên việc quan tâm là lẽ thường tình thôi _Hanđêli triết lí nói
-Bạn trai cậu ak ôi! thật ngưỡng mộ quả là mỹ nam ấn tượng đấy-JenCara vừa có 1 chút cảm thán xen lẫn 1 chút bực tức trong lòng trước sự ưu đãi mà Han được nhận,thật không cam lòng nhất thiết phải thay đổi,tất cả phải là của mình.Để mặc Jen,Hanđêli tự tin vào thay bộ đầm.Lát sau cô đã kéo JenCara lên xe.Chiếc xe lăn bánh tới bữa tiệc.Đó là 1 tháp cao ốc khá đồ sộ vs lối trang trí sa hoa,độc đáo.Bước vào trong thang máy đưa đến nơi diễn ra bữa tiệc Hanđêli và JenCara khá hồi hộp.Han thì nghĩ liệu cô có thể tiếp chuyện giao lưu vs các nhân vật tầm cỡ tốt ko nhỉ mong rằng sẽ ko xảy ra sự cố nào,còn riêng về JenCara -1 cô gái nhìn bề ngoài thì có vẻ đơn giản nhưng thực chất điều đó là ko thể(đừng nhìn bề ngoài mà bắt hình dong).Jen đang suy nghĩ xem có cách nào để gây sự chú ý từ Cremmi không,ấn tượng ban đầu bao giờ cx khó quên mà dk để mắt tới thì sẽ dễ dàng hơn để mik có dk điều đang cần.Mỗi người phe chính và ta 1 lối nghĩ khác nhau,thang máy đang chuyển động thì tự nhiên dừng lại và đèn cx phụt tắt.Vốn sợ bóng tối và hay liên tưởng tới ma nên Jen cuống cuồng ôm lấy người bên phải mà không cần biết đối tượng là ai.1 luồng gió lạnh chạy dọc quanh sống lưng,Jen lại càng sợ hơn.Người cô run lên,cô nghĩ không lẽ ma ở cạnh mình sao cầu khấn trời phật không p là mình lại gặp ma.Không dám nhìn cô nhắm tịt đôi mắt lại để kiểm chứng Jen bạo dạn ngẩng mặt nhìn.Cô há hốc mồm mắt trợn ngược mở to là sự thật mình lại gặp ma.Khuôn mặt trắng bệch phóng đại nhìn thẳng mặt cô,chiếc lưỡi dài lè ra liếm quanh mặt cô.Đôi mắt long sòng sọc đỏ màu máu chừng lên xoáy sâu đôi mắt cô.Chính xác là con ma cô thấy ở nhà mình,nó từ từ đưa đôi tay sần sùi nhắm cái cổ cô,khiếp sợ bảy hồn tứ vía JenCara vùng vẫy tay chân múa ngang,dọc,xiên,chéo loạn xạ cả lên miệng la toáng:
-ĐỪNG TRÁNH RA!!!TRÁNH RA
Hanđêli thấy vậy vỗ vai JenCara,Jen chưa hết kinh sợ nên tưởng đó là bàn tay của con ma ấy.Cô lùi nhanh về phía sau,cả người tựa vào tường thang máy lạnh buốt,mồ hôi thấm ướt cả người.Cúi đầu xuống thở hết sức nơi này giống 1 nơi ma quái z sao lại tồi tệ như này.Hanđêli lùi lại cạnh JenCara hỏi han với sự lo lắng tột độ:
-Jen có chuyện gì z?kể tớ nghe đi ko sao bình tĩnh nào
JenCara nhìn Hanđêli chằm chằm ánh mắt giận dữ liếc qua liếc lại khiến Hanđêli càng lo hơn,bàn tay Jen đặt lên 2 cánh tay Han đẩy cô ra,giờ đây JenCara như con mãnh thú lao vào bóp chặt cái cổ mảnh khảnh của Hanđêli,đẩy hết lực và tốc độ hàm răng nghiến chặt,miệng quát chửi thậm tệ:
-TẠI MÀY MÀ TAO GẶP NHIỀU RẮC RỐI NHƯ Z ĐẤY CÁI J CX CƯỚP CỦA TAO LÀ S ĐỒ SAO CHỔI XUỐNG ĐỊA NGỤC ĐI
Han cố đẩy tay của Jen nhưng sức cô lm s địch nổi,hai hàng nước mắt chảy dài cầu mong chúa hãy cứu con??cremmi cứu em với em chưa muốn chết còn nhiều tâm nguyện em chưa thực hiện.Cầu chúa Amen.Cầu cứu vô ích trong vô vọng thôi thì anh hạnh phúc nhé người đàn ông của đời em!!!Tạm biệt.Sự cố chưa được khắc phục khi được báo thì Cremmi -bn trai cô đã tức tưởi chạy khắp nơi tìm bóng hình cô.Ánh đèn sáng trở lại,thang máy hoạt động như bình thường nhưng không kịp nữa anh đã đến chậm,tất cả vây quanh hiện trường vụ án,nhân lúc mọi người bận rộn về cái chết của Hanđêli thì JenCara đã trốn thoát ra ngoài.Anh ôm lấy cô mà khóc đau đớn,các vết bầm tím xung quanh vùng da cổ trắng mịn màng,chạm tay anh thấy cõi lòng chua xót tiếng khóc gào vang khắp thang máy không ngớt.Nhận tin các cảnh sát,nhà kiểm chứng,tổ dân sự có mặt đầy đủ để tìm ra nguyên nhân cái chết bí ẩn(vì họ chưa biết)
Còn 1 chương nữa truyện sẽ full nha
Truyện khác cùng thể loại
30 chương
25 chương
4 chương
29 chương
32 chương
63 chương
186 chương