Tra Công Trùng Sinh Chi Mạt Thể Truyền Kỳ
Chương 5 : Bạn cũ Trương Quân
Thời gian còn thừa lại không đến một ngày rưỡi… Dương Sóc dùng một chút thời gian này để đi dạo trên đường, hít thở chút ít bầu không khí của thành phố này, hưởng thụ chút yên lặng cuối cùng thuộc về thành phố…
Không bao lâu nữa, nơi này, toàn bộ địa cầu đều sẽ biến thành địa ngục…
Không phải địa ngục sao? Hoặc là địa ngục người ăn thịt người!
“Dương Sóc!” Bỗng nhiên, giọng nói mừng rỡ từ sau lưng Dương Sóc truyền đến, sau đó, bả vai bị người dùng sức vỗ vỗ.
Dương Sóc quay đầu, nhìn gương mặt tràn đầy nhiệt tình phía sau, tâm tình có chút phức tạp.
Ở kiếp trước người này giúp đỡ bản thân không ít…
Tại địa phương du lịch kia gặp phải đối phương là chuyện ngoài ý muốn, thời gian hai người quen biết ngược lại rất dài, bởi bắt đầu từ trung học cả hai là bạn học, có điều quan hệ cũng thường thường, sau khi tốt nghiệp đại học cũng ngẫu nhiên liên lạc bạn học tụ hội ăn uống gì đó.
Tận thế bùng nổ, đối phương cũng ở thành phố du lịch đó, thời điểm gặp mình đối phương đang trong tình cảnh nguy hiểm, đối phương cầu cứu bản thân, hắn đương nhiên bảo Cố Diễm cứu.
Có điều so với những kẻ chỉ biết vì mình, được cứu cũng không biết cảm ơn, chỉ biết cản trở, người này lại không tệ, thời điểm chiến đấu đối phương chưa từng lùi bước, mấy lần cứu giúp hắn tránh khỏi thây ma cào bị thương, sau khi Cố Diễm tử vong, đối phương mấy lần bảo vệ bản thân khi bị những thứ “đồng đội” vong ân phụ nghĩa kia hãm hại… Cuối cùng, người này chết khi ra ngoài tìm kiếm vật tư, là đi mãi không về…
Lần nữa gặp được người này, tâm tình Dương Sóc rất phức tạp, vành mắt cũng hơi chua xót.
Vì vậy, trong lòng đưa ra quyết định… Nếu đã gặp được, người này, nếu có thể giúp đỡ, hắn nhất định sẽ giúp!
Hạ quyết định, Dương Sóc liền cong khóe miệng, “Trương Quân? Gặp được cậu ở đây thật đúng là khéo… Thời điểm họp lớp lần trước không phải cậu vẫn còn ở thành phố T phát triển sao? Thế nào lại đến đây rồi?”
Trương Quân thở dài, dường như bộ dáng có chút ưu sầu, chân mày đều nhíu lại.
Dương Sóc thấy thế nhíu mày, “Làm sao vậy?”
“Người anh em, đừng nhắc nữa, sầu chết rồi.”
Dương Sóc cười, “Cậu sầu cái gì?”
Trương Quân than thở, “Người anh em, có thời gian không? Chúng ta uống vài ly?” Ngụ ý là phải từ từ tán gẫu.
Dương Sóc cũng không cự tuyệt, “Được.” Mặc dù không cự tuyệt, nhưng địa điểm là do hắn chọn, tuy nói còn thời gian một ngày rưỡi, nhưng bản thân có thể sống lại, trên thế giới này còn cái gì là không có khả năng!
Lỡ như thời gian tận thế đến sớm hơn thì sao? Chọn nơi hỗn loạn uống rượu chính là hành động tìm chết!
Cho nên, cuối cùng Dương Sóc lôi kéo người kia tới một câu lạc bộ cao cấp bản thân thường đi, hơn nữa còn bao một cái ghế lô.
Đều nói tình hữu nghị của đàn ông thường được tạo thành ở hai nơi, một là đánh nhau, một là bàn nhậu.
Sự thất chứng minh điều đó vẫn có chút đạo lý, Trương Quân phiền muộn nên chỉ muốn uống rượu, trong lòng Dương Sóc cũng rất áp lực, xem bộ dáng Trương Quân uống rượu cũng không hào hứng, vì vậy hai người cậu đến tôi đi qua vài giờ sau đều say khướt…
“Người anh em…” Trương Quân khóc thét vỗ bả vai Dương Sóc, “Người anh em, cậu nói tôi dễ dàng sao? Thật vất vả yêu mến một người… mẹ nó, hắn… hắn cư nhiên trốn mất! Hắn… hắn…”
Đầu lưỡi trương Quân đã trướng lớn, Dương Sóc cũng uống nhiều, phản vỗ vỗ bả vai Trương Quân, hỏi: “Hửm? Người anh em có đối tượng yêu mên rồi hả? Đây là chuyện tốt… Chuyện tốt nha! Là người nào vậy….”
Trương Quân nấc một cái, “Cùng là đàn ông giống ông đây!”
“À…” Dương Sóc có hơi giật mình, “Đàn… đàn ông? Người anh em? Đời trước sao tôi… tôi lại không biết cậu… cậu còn yêu đàn ông cơ đấy!”
Trương Quân uống rất nhiều nên cũng không chú ý Dương Sóc nói cái gì đời trước hay không đời trước, chẳng qua là ai oán nói: “Tôi… ông đây… ông đây cũng không phải yêu đàn ông… Ông đây, ông đây chỉ yêu mình hắn mà thôi! Mặc kệ hắn là nam hay nữ ông đều yêu! Người anh em… Hức… Cậu xem ông đây rất chung tình phải không? Hắc hắc hắc hắc…” Nói xong cười đắc ý.
Dương Sóc cũng cười, “Ừ, chung tình, tốt… Về sau anh cũng muốn chung tình… Cậu, cái người cậu yêu đâu rồi? Trốn đi đâu rồi à…”
“Đi về… về quê rồi… Người anh em!” Trương Quân mãnh liệt kêu lớn.
Dương Sóc bị dọa giật mình, “Làm gì!”
“Hắc hắc hắc…. Người anh em, ông đây muốn ngàn dặm tìm chồng! Người anh em, cậu đúng là anh em tốt của tôi, anh em ruột nha… Cậu muốn đi cùng người anh em là tôi đây để tăng thêm lòng dũng cảm… Tăng thêm lòng dũng cảm nha!”
“Tăng thêm lòng dũng cảm… Được! Được!” Dương Sóc cũng liên tiếp kêu hai tiếng được, “Đối tượng của người anh em, người cậu yêu… Tôi… Tôi nhất định giúp cậu!”
“Ha ha…” Trương Quân nhất thời nở nụ cười ngốc, “Tốt, ha ha… thật không hỗ là anh em tốt!”
Cuối cùng, hai người đều uống say đến nghiêng ngả… Mà tửu lượng Dương Sóc không bằng Trương Quân, thời điểm nửa đêm Trương Quân mơ màng tỉnh dậy, trong lòng chỉ nhớ đến chuyện đi tìm vợ, vì vậy mở cửa tìm nhân viên phục vụ đặt vé máy bay cho mình, vẫn là khoang hạng nhất, nhờ nhân viên phục vụ giúp đỡ hai người lên máy bay… Bay đến thành phố X, chỗ đó, nếu như Dương Sóc tỉnh dậy sẽ phát hiện, nơi đó đúng là thành thị đời trước hắn và Cố Diễm bị chôn vùi
Truyện khác cùng thể loại
63 chương
81 chương