Chương 201: Cô ấy không phải người mà chúng ta đang tìm kiếm Mạc Tử Tây suýt nữa bị nghẹn chết, phản ứng hết sức mãnh liệt. Thi Nhân cười và trả lời: “Không ngờ em lại là người nhà họ Mạc!” Chuyện này thật sự khiến người ta quá bất ngờ. Cô gái cô ngẫu nhiên nhặt được trên phố vốn tưởng chỉ là một cô gái nổi loạn bỏ nhà ra đi, không ngờ lại là người của nhà họ Mạc ở Singapore. Vậy mà cô bé lại do cô tùy tiện nhặt về nhà nuôi đó nha. “Ôi trời, thảm rồi thảm rồi, thế nào em lại nói lỡ lời được chứ” Mạc Tử Tây có chút buồn bực, bĩu môi: “Em cũng không có giấu chị. Quả thật em là người của nhà họ Mạc, nhưng em cũng không hề nói dối chị đúng không? Tên em đều là tên thật, nữ thần, là do chị chưa từng hỏi về gia cảnh của el” Thi Nhân: ‘Thực sự là cô chưa từng hỏi đến: Nhưng lúc đó cô cho rằng Mạc Tử Tây có mâu thuẫn với gia đình nên cô mới cố ý tránh né không hỏi đến chuyện gia đình của cô ấy. Trăm triệu lần cô không nghĩ tới mình sẽ bị cuốn vào một thói quen. “Nếu em là người của nhà họ Mạc, vậy thì dễ dàng hơn nhiều rồi. Gần đây, nhà họ Mạc đang có ý định thâm nhập vào thị trường trong nước, em có biết không?” “Em biết, nhưng anh trai em cực kì độc đoán. Anh ấy không bao giờ để tình cảm xen lẫn vào trong công việc, em sợ anh ấy chết khiếp, vì vậy có lẽ em cũng không giúp được gì cho chị rồi” Mạc Tử Tây đáng thương nhìn cô. Thi Nhân cũng không ép buộc: “Em không cần làm gì nhiều đâu, nói cho tôi biết ý định của anh trai em là gì, lịch trình của anh ấy ở Việt Nam, anh ấy thích gì và sở thích của anh ấy không thích gì.” “Nữ thần, đừng nói là chị đang theo đuổi anh trai em đó nha? Tuy bề ngoài nhìn dáng vẻ người thôi chứ bên trong cốt chó, chắc chắn không phải là một người đàn ông tốt, lòng dạ vô cùng đen tối” “Em nghĩ cái gì vậy, tôi chỉ muốn tiếp cận anh ấy, để nằm bắt cho tập đoàn Quang Viên một cơ hội.” Nếu trong công việc không thể quyết định được, vậy trong đời sống sinh hoạt tạo ra một chút thiện cảm. Mạc Tử Tây thở phào nhẹ nhõm: “Thật là làm em sợ chết khiếp, chuyện này thì tạm được, em sẽ giúp chị tìm hiểu, dù biết khó nhưng để em cố. Nhưng anh trai em, giống như sư thầy trong chùa ấy, không có sở thích gì cả” “Không sao, có chút tin tức còn hơn không.” Hôm nay, Thi Nhân nhìn thấy Mạc Đông Lăng liền cảm thấy người đàn ông này không hề đơn giản, biết kiềm chế và lịch sự, thâm sâu khó thăm dò. “Nữ thần, món quà mừng thọ mà em nhờ chị chuẩn bị sao rồi, còn hơn ba tháng nữa là hết năm rồi, chị phải nhanh lên, nếu không em sẽ chết mất.” “Tôi đang đợi cho đến khi công việc trong khoảng thời gian này được xử lí xong xuôi, sau đó tôi mới chuẩn bị bắt tay vào làm được. Nhưng quà sinh nhật này dành cho ai vậy?” “Tất nhiên đó là ông nội của em. Sắp đến sinh nhật lần thứ 80 của ông em nên chắc chắn anh ấy cũng đến. Hôm đó chị đến tham gia bữa tiệc, chắc chắn sẽ gặp được những gia tộc giàu có trên khắp thế giới đến đó để dự tiệc sinh nhật. Nếu chị muốn đến đây để phát triển thì chị cũng có thể đến để làm quen với một số người” Thi Nhân hít một hơi thật sâu, thực ra không cần nghĩ cô cũng biết quy mô của bữa tiệc sẽ lớn đến mức nào. Cô đột nhiên có chút căng thẳng, cô vốn dĩ chỉ nghĩ đó là một món quà sinh nhật bình thường. Nhưng không ngờ món quà sinh nhật này lại là dành cho ông cụ nhà họ Mạc, ông cụ đã từng là huyền thoại một thời, trong lòng cô vẫn luôn ngưỡng mộ. Thi Nhân cảm thấy áp lực như núi đè. Kỹ thuật của cô bây giờ quả thực không được tốt cho lắm. “Tử Tây, tại sao em muốn chị giúp em chuẩn bị món quà sinh nhật này, em chuẩn bị không được sao?” Tốt xấu gì Mạc Tử Tây cũng là con cái nhà họ Mạc, đáng lẽ Mạc Tử Tây cũng có thể tự mình điều khắc đồ vật, hơn nữa nhà họ Mạc còn có bí quyết chế tác riêng không truyền ra ngoài. “Ôi chao, em không thích chạm khắc. Nữ thần, xin chị đó, giúp em đi. Em có thể dạy cho chị bí quyết điêu khắc của nhà họ Mạc chúng em. Đây là điều mà người khác có muốn cũng không được đầu. Nếu muốn trở thành nghệ nhân của nhà họ Mạc, thì phải trải qua rất nhiều cuộc sàng lọc và tuyển chọn, em sẽ trực tiếp mở cửa sau cho chị” Không thể nói rằng cô không có chút động lòng nào. Thi Nhân gật đầu: “Nhưng em dạy riêng cho tôi, nếu anh trai em biết được, anh ấy có mắng em không?” “Dù sao em cũng quen rồi, không có gì to tát cá. Đừng lo lắng.” Mạc Tử Tây cười đến phát ngốc: “Nhân tiện, nữ thần, đồ trang trí lần trước chị khắc đầu, có thể cho em xem được không?” “Tôi đã đưa vật trang trí đó cho Tiêu Khôn Hoàng rồi.” Thi Nhân chỉ vừa nhắc đến tên người đàn ông thì trong tiêm thức trên khóe miệng của cô xuất hiện một nụ cười mà thậm chí cô còn không nhận ra. “Trời ạ, chị thật thiên vị, chị để cho người đàn ông khác đến giành trước, thật tức giận” “Lần sau, tôi không phải chuẩn bị quà sinh nhật giúp em sao? Khi em trở về nhất định phải nói chuyện với ông của em xem ông ấy thích gì, tôi rất muốn khắc thứ gì đó cho ông ấy.” “Không thành vấn đề.” Mạc Tử Tây giống như một đứa trẻ, tính tình đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh. Buổi tối, Mạc Tử Tây về phòng tắm rửa, liền nhận được một tin nhắn trên Zalo ngắn ngủi: “Em đang ở đâu? Trả lời!” Không cần đoán, cô ấy cũng đoán được đó là tin nhắn mà anh trai gửi. Cô ấy lập tức trả lời: “Anh trai, sao lúc về nước anh không nói cho em biết?” Mạc Tử Tây đã chia sẻ vị trí của mình. “Không phải em luôn bể quan ở nhà sao? Sao đột nhiên lại chạy đến đây? Gần đây em có chút không bình thường, có phải em dám truyền bí quyết thủ công của nhà họ Mạc cho người ngoài không? Mạc Tử Tây, em cũng dũng cảm đó, không sợ gia pháp sao?” Mạc Tử Tây rụt cổ: “Em không có.” Trong khoảnh khắc tiếp theo, Zalo gửi đến một bức ảnh: Đồ trang trí quen thuộc của Tỳ Hưu. “Muốn phủ nhận sao? Người khác không nhìn ra, nên em cũng cho rằng anh không nhìn ra sao?” “Anh, em không có “Vậy cô ta học được bí quyết của nhà họ Mạc như thế nào? Đừng nói với anh, người ngoài chỉ cần xem một đoạn bằng của nhà họ Mạc liền có thể làm được?” Mạc Tử Tây trịnh trọng trả lời: “Nói ra anh đừng có không tin. Thật sự có người làm được chuyện đó, chính là cô ấy.” Mạc Đông Lăng nghe thấy câu này liên nheo mắt lại. Anh ta không hề tin điều đó. Bí quyết của nhà họ Mạc rất phức tạp, nếu chỉ cần nhìn sơ qua cũng có thể hiểu được thì nhà họ Mạc mấy năm nay cũng không thể đứng vững nữa rồi. “Anh, anh cũng biết trong quãng thời gian này em bế quan ở nhà, nhưng cũng chả học được gì, cũng không thể tiến xa hơn. Nhưng nữ thần của em, chị ấy làm được, chị ấy chỉ mới vừa xem một video của nhà họ Mạc chúng ta với nghe em giảng chút ít mà chị ấy đã có thể làm được! Tác phẩm Tỳ Hưu này là bằng chứng tốt nhất.” Mạc Tử Tây đột ngột trở về nhà không phải vì lí do khác. Mà là vì đồ trang trí Tỳ Hưu được chạm khắc bởi Thi Nhân. “Có lẽ là trùng hợp?” “Anh, lúc đầu em cũng không tin được nên về nhà thử lại nhưng vẫn không thành công.” Mạc Tử Tây có chút mất hứng. Cũng là người nhà họ Mạc, nhưng cô ấy không có năng khiếu gì cả. Cô ấy là con gái duy nhất của nhà họ Mạc, nếu không biết điêu khắc thì nghề gia truyền của nhà họ Mạc phải làm sao? Nghề thủ công trong nhà người khác được truyền từ nam sang nữ. Nhưng nhà họ Mạc thì ngược lại. Đã từng có chị họ cô ấy là Mạc Mộng Thần cũng là thiên tài, nhưng lại qua đời một cách bất ngờ. Mạc Tử Tây cảm thấy áp lực rất lớn, trước khi gặp được nữ thần cô ấy đã suy sụp một thời gian, sau đó cùng nữ thần ở ẩn năm năm, không muốn thừa nhận thân phận của mình. Nhưng cùng với đó cô ấy cũng vô tình phát hiện ra được tài năng của nữ thần. Mạc Đông Lăng trầm mặc một hồi, sau đó nói: “Anh biết em phải chịu rất nhiều áp lực nhưng mà em trai đã tìm được con của di nhỏ, cũng là con gái, nghe nói cô ấy cũng có tài chạm khắc. Chính vì vậy em không phải áp lực việc đó.” “Anh chắc chứ? Đã làm xét nghiệm quan hệ huyết thống chưa?” “Đã làm xong, độ giống nhau là 60%, điều này chứng tỏ có quan hệ huyết thống. Tử Tây, Thi Nhân không phải là người mà chúng ta đang tìm kiếm Trong chốc lát ánh mắt nóng rực của Mạc Tử Tử Tây hoàn toàn bị dập tắt.