Tổng tài thâm tình và cô vợ đanh đá
Chương 6 : Cậu chuẩn bị về nhà ư! (phần 2)
Thầy Mã: "Rất... Tiếc nhưng thầy vẫn phải điện cho cha mẹ các em biết, rồi bây giờ thì tất cả về đi, nhớ nếu còn có lần sau nữa là sẽ bị đình chỉ học tập đó biết chưa" Nói rồi liền phất phất tay kêu tất cả đi về.
Kết thúc hồi tưởng...
Những gì mẹ Tiêu Khả Hân nói chuyện nãy giờ, điều bị Cung Hinh Nhi nghe hết lúc này mẹ của Tiêu Khả Hân lại nói.
"Con đó ngày mai về nhà ngay cho mẹ nghe... Rỏ... Chưa" Nói xong liền cúp điện thoại thấy vậy Tiêu Khả Hân liền thở dài.
"Hờ... Chắc về thế nào cũng bị mắng ngay mà không về thì..." Chỉ nghĩ thôi mà Tiêu Khả Hân còn rùng mình nữa là.
Cung Hinh Nhi ăn no rồi liền buồn ngủ, liền nằm trên đùi của Tiêu Khả Hân mà ngủ, nói cũng lạ từ trước tới nay bé luôn bài xích với người lạ, nhất là với những nữ nhân lúc nào cũng tìm đủ mọi cách trèo lên giường của ba bé, nhưng với Tiêu Khả Hân thì bé cảm thấy rất ấm áp, và có được cảm giác che trở và không một chút đề phòng nào cả.
Tiêu Khả Hân thấy Cung Hinh Nhi đang ngủ liền nhẹ nhàng, lấy cái túi sách của mình kê lên đầu cho bé rồi đi làm việc, đang định đi ra ngoài thì Lâm Nhật Thi chạy vào, vẻ mặt hốt hoảng giọng nói đứt quảng nói.
"Cậu... Cậu... Mau... Mau chạy trốn đi hình như những người hồi nãy, tìm cậu tính sổ đó họ hiện giờ đang ở trong tiệm rồi" Nghe thế Tiêu Khả Hân vỗ vai bạn tốt nói:
"Cậu cứ bình tỉnh mình tinh trên đời này còn vương pháp, nên khi mình đi ra cậu hãy gọi điện cho cảnh sát nhé". Nói xong còn cười nữa chứ làm cho Lâm Nhật Thi muốn nhào đến, bổ đầu của cô nàng ra xem trong đấy chứa gì không biết, đến nước này mà còn giởn được.
Thấy Tiêu Khả Hân không nghe mình nên Lâm Nhật Thi liền gọi điện cho cảnh sát.
"Alo... Trung tâm báo án nghe đây" Lâm Nhật Thi nghe có người nhắt máy liền vội nói.
"Alo... Chổ này sắp có sảy ra án mạng cá anh mau đến đây" Nghe thế người thanh niên bên đầu dây kia vội vàng chấn định Lâm Nhật Thi.
"Xin cô hãy bình tỉnh, bây giờ cô đang ở đâu và chổ đó là chổ nào để chúng tôi đến hỗ trợ".
Lâm Nhật Thi nghe xong liền nói: "Tôi đang làm thêm trong cửa hàng thức ăn nhanh "KFC" nằm ở đường xxxx, các anh mau đến nha". Nói xong liền cúp điện thoại rồi nhìn ra ngoài xem Tiêu Khả Hân thế nào rồi, đang định lấy cây chổi ra đánh đuổi bọn người đó tiếp cô nàng thì cô phải giật mình chố mắt.
Bọn người đó tổng cộng có năm người gương mặt bặm trợn, bận toàn một bộ màu đen kể cả mắt kính cũng thế đang nằm dài dưới đất, trên người không còn gì gọi là lành lặn cả Sa Uyên Linh hiện tại cũng đang giống cô vậy.
Thấy vậy Lâm Nhật Thi liền chạy đến nói: "Cậu... Một mình cậu đánh hết đấy à" Thì ra lúc nãy Tiêu Khả Hân tính ra nói trái phải với bọn họ, nào ngờ chưa gì hết họ đã lao vào đánh người, nên buột lòng Tiêu Khả Hân Phải đánh trả lại mà ai ngờ nhìn tướng cao to thế, mới đánh có mấy cái đâu mà thành như bây giờ ấy, còn làm cho những người thực khách đang ăn thấy có đánh lộn cũng bỏ chạy hết cả.
Tiêu Khả Hân nghe thế liền chỉ những người áo đen bị đánh nãy giờ rồi nói: "Mình chỉ là ra nói lý với họ thôi ai ngờ... Sự việc lai thành ra như thế chứ" Nói xong liền biết mình làm sai liền ra sức giải bày.
"Cậu cũng biết mình mà, ai mà đánh mình thì tự nhiên phản xạ của mình liền đánh lại họ à" Nói rồi liền ra vẻ đáng thương nhìn Lâm Nhật Thi.
Những người áo đen nghĩ: "Bà cô à đừng làm ra vẻ đáng thương thế được không! Chúng tôi mới là người bị cô đánh mà".
Lâm Nhật Thi: (...!) Liền chỉ tay vào cái đống lộn xộn ở đây rồi nói.
"Cậu... Cậu muốn mình giúp cậu với cái mớ lộn xộn này, thì trước tiên cậu phải nghĩ mình có làm được không đã, tính sơ sơ tổn thất ở đây cũng gần 10 vạn tệ rồi, chưa kể nhũng cái khác nữa là hết chơn là 25 vạn tệ cậu có tiền đền à".
Tiêu Khả Hân nghe thế liền trong đầu lóe lên nhìn những người áo đen mĩm cười, làm cho những người đó tê rằng hết da đầu.
Truyện khác cùng thể loại
98 chương
57 chương
42 chương
88 chương
134 chương
165 chương
10 chương
40 chương