Tổng tài thâm tình và cô vợ đanh đá

Chương 19 : Cái miệng hại cái thân

Coi xong Cung Lại Sâm. Nghĩ thầm, chắc tại mình đa nghi quá, nhìn sang Kim Trạch. Lúc này hai mắt đang tỏa sáng, kiểu ta đây biết cả rồi nha! Làm cho Cung Lại Sâm phải rùng mình nói: Cung Lại Sâm: "Cậu đây là muốn. Điều đi nơi khác làm việc! Tôi sẽ toại nguyện cho cậu!" Kim Trạch nghe vậy. Phải ra dấu khóa miệng mình lần hai, rồi nhanh chân đi ra khỏi. Nếu không chết lúc nào không hay. Cung Lại Sâm cầm, hồ sơ của Tiêu Khả Hân, bỏ lại vào trong ngăn tủ, rồi lấy những văn kiện ra xem. Như nhớ ra cái gì liền gọi đến phòng làm việc của Kim Trạch. Nghe tiếng chuông trên bàn đang reo Kim Trạch bực mình gắt giọng nói. Kim Trạch: "Còn chuyện gì nữa sao tổng tài đại nhân?" Cung Lại sâm: "Cậu hình như quên, chức trách của mình thì phải! Lịch trình trong ngày của tôi đâu?" Kim Trạch nghe Cung Lại Sâm hỏi liền ảo não trả lời: "Cậu đó! Tối ngày cắm cúi làm việc, ngoài ra còn biết chuyện gì nữa chứ!" Nghe ra giọng khiêu khích của Kim Trạch Cung Lại Sâm không kiên nhẩn nói: Cung lại Sâm: "Bây giờ cậu có thể, thu sếp qua Châu phi ở được rồi! Nhớ trước khi đi, dán bản thông báo. Tuyển thư ký cho tôi rõ chưa?" Nói xong liền tắt máy. Kim Trạch bây giờ hết sức hối hận. Đã biết tên đó, không biết giởn. Và hiểu phong tình thế thái là gì? Sao lại còn chọc vào chứ! Bây giờ thì hay rồi, nhớ đến lần đầu chọc giận, hắn cho đi tắm nắng ở Châu phi cả nửa năm. Nếu không nhờ thư ký lần trước muốn trèo lên giường hắn, còn lâu mình mới được về. Lần này phải mất bao lâu đây? Lòng của kim trạch gào thét, không muốn xa rời cuộc sống ở đây. Càng không thể thiếu mấy em xinh tươi được. Liền tức tốc chạy đến, phòng làm việc của Cung Lại Sâm. Đẩy cửa bước vào liền sụ mặt hằn học trách móc. Kim Trạch: "Cậu thật là độc ác! Biết mình sợ nơi đó còn điều mình đi. Mình muốn kháng nghị." Nghe Kim Trạch trách móc Cung Lại Sâm chẳng buồn ngẩn đầu lên nói. Cung Lại Sâm: "Kháng nghị không hiệu lực!" Kim Trạch: "Đừng mà! Thật ra tuần trước, cậu không nhớ. Đã tuyển thêm một thư ký cho mình rồi sao? Những chuyện sắp xếp lịch, đánh văn kiện. Liền giao cho người đó hết, còn mình chỉ phụ trách một phân nữa thôi. Cậu y như một cái máy Robot di động, một mình tớ chắc chết mất. Ba mẹ tớ còn chờ tớ, kế thừa hương khói của dòng họ đấy." Cung Lại Sâm nghe Kim Trạch nói thế. Mới nhớ hình như, có chuyện đó thật. Mà sao hôm nay, người thư ký đó còn chưa đến. Đang suy nghĩ thì có một giọng nữ xen ngang. Tô Mộng: "Xin tổng tài thứ lỗi! Vì hôm nay xe của tôi, đến ngày bảo dưỡng. Nên phải đi taxi, trên đường kẹt xe nên đến trể." Cô gái này tên Tô Mộng, là con gái lớn của Tô gia. Vừa tốt nghiệp ra trường, muốn rút thêm nhiều kinh ngiệm. Trên thương trường nên xin vào làm ở tập đoàn Cung thị này. Đối với cô thư ký này. Cung Lại Sâm hết sức hài lòng, làm tròn trách nhiệm của một thư ký. Quan trọng hơn, là cô ta không ra sức quyến rũ anh. Như những người khác, còn về Kim Trạch đánh giá Tô Mộng. Luôn gọi cô là bà cụ non, vì cô lúc nào cũng ngiêm túc. Khác xa với lứa tuổi của cô. Kim Trạch nhủ thầm, người như vậy không nên, dây vào cho dù có đẹp đến đâu đi nữa.