Tổng Tài Quá Tàn Nhẫn

Chương 126 : Chuyện xưa

“Cha và Mộ Linh là thanh mai trúc mã, tuổi trẻ nông nổi, không biết quý trọng cô ấy……” Tả Sâm nhớ lại đoạn kí ức đã qua, không khỏi ảo não vạn phần. Nếu thời gian có thể quay trở lại thì ông sẽ trân trọng Mộ Linh, sẽ không sẽ không có tấn bi kịch sau này xảy ra. Nguyên lai, hơn hai mươi năm trước, Hắc Ưng và Tả Sâm là anh em kết nghĩa, Hắc Ưng bị cha mình trục xuất khỏi gia môn, sau lại gặp Tả Sâm, Tả Sâm thấy vậy nên giữ y lại dưới trướng giống như chia nửa giang sơn cho y, nhưng Mafia chỉ có thể có một thống lĩnh, Tả Sâm từ nhỏ đã được chính cha mình huấn luyện tàn khốc để trở thành một tay súng thiện xạ. Lúc đó, ông chỉ nỗ lực vì chính mình, hai mươi sáu tuổi yên vị trên vị trí thống lĩnh của Mafia. Hắc Ưng dã tâm bừng bừng, y căn bản không nguyện bề tôi hay cánh tay cho Tả Sâm, bởi vì lợi ích của bản thân, y năm đó đã có ý đồ tiếp cận Mộ Linh. Thời điểm đó, Mộ Linh là cô gái hai mươi tuổi trẻ trung năng động, cha cô là thầy giáo dạy súng cho Tả Sâm, cho nên, Mộ Linh và Tả Sâm cơ hồ lớn lên bên nhau từ nhỏ. Cô từ nhỏ đã được giáo dục với suy nghĩ duy nhất bản thân là người phụ nữ của Tả Sâm, nhưng sau khi gặp Hắc Ưng, hết thảy đều thay đổi. Tả Sâm cho tới bấy giờ chưa hề nhìn cô với ánh mắt dành cho người tình, cái tuổi đó, khát vọng lớn nhất là tình yêu. Hắc Ưng xuất hiện trước Mộ Linh đúng là thời điểm cô khát khao tình yêu nhất, cô không hề biết kiềm chế mà yêu người đàn ông lòng lang dạ sói đó, y dùng thân thể cường tráng cùng trái tim đầy nhiệt tình để chinh phục cô. Tả Sâm sau khi phát hiện mối quan hệ giữa Hắc Ưng với Tả Sâm, tình cảm giữa ông với y bị phá vỡ giống như tờ giấy bị xé rách. Chiến tranh, hết sức căng thẳng! Hai người chính thức đối địch, Hắc Ưng mang theo Mộ Linh đi Las Vegas, y tự tay giết chết người cha vì đứa em trai cùng cha khác mẹ mà ruồng rẫy hắn, do đó ngồi trên vị trí môn chủ của Địa Ngục môn. Những năm này, dã tâm của y càng ngày càng lớn, đưa Địa Ngục Môn trở thành tổ chức ngầm trải dọc suốt chiều dài nước Mĩ và vươn ra nhiều nước, y cũng một tay gây dựng tổ chức sát thủ. Thế lực của y càng lúc càng lớn mạnh cũng là lúc y càng trở nên hung hăng độc ác, Mộ Linh lúc đó đã nhận ra bản chất thất sự của y, cô đã hình thành suy nghĩ rời bỏ y. Hắc Ưng là một tên lục thân không biết là gì, giết người như ma, động vật máu lạnh, y đã giết cha y, hơn nữa còn không ngừng muốn giết đứa em trai cùng cha khác mẹ. Mộ Linh kháng cự y, y bắt đầu ngược đãi cô, cô trở thành đồ chơi của y, cho dù có hủy, y cũng sẽ không đem cô trả lại cho Tả Sâm. Một lần kia, trong lúc vô tình y nhìn thấy Mộ Linh rơi nước mắt khi nhìn thấy ảnh cũ chụp chung với Tả Sâm, Tả Sâm đối Mộ Linh mà nói, là người nhà ấm áp, Hắc Ưng cho cô tình yêu, nhưng cũng là kẻ đã hủy cuộc đời cô! Y đoạt lấy bức ảnh trong tay cô, xét thành trăm mảnh, đó là bức ảnh duy nhất còn sót lại giữa Mộ Linh và Tả Sâm, y thô bạo chiếm hữu cô, nhìn cô dưới thân y không ngừng kháng cự, y giận dữ, tra tấn cô lặp đi lặp lại suốt một ngày đêm, ngày hôm sau đã đem cô đày đến hộp đêm dơ bẩn. Lúc đầu, cô thà chết không theo, đổi lại là những trận đòi roi kinh khủng, Hắc Ưng còn tận mắt chứng kiến cảnh cô bị hành hạ như vậy, trong lòng y thống khoái, nhưng cũng vặn vẹo. Người phụ nữ Tả Sâm yêu mến nhất, lại giống như con gấu bông bị thuộc hạ của y thay nhau đùa bỡn, đây giống như một phương thức trả thù của y. Sau, Mộ Linh mang thai, cô lại bị tiếp về bên người Hắc Ưng, chứng kiến y trở thành thụ lĩnh của Địa Ngục Môn, ở trong mắt y, đứa nhỏ trong bụng Mộ Linh kia giống như một thứ nghiệt chủng, cô không có giải thích, thậm chí là cam chịu, bởi vì chỉ có như vậy, Hắc Ưng mới có thể buông tha cho cô cùng với đứa bé. Cô nghe thuộc hạ của y bàn tán qua, phụ nữ bên người y cũng từ hoài thai, nhưng đều bị y giết chết. Hắc Ưng là một người đàn ông thủ đoạn tàn độc, lạnh lùng cực điểm, y ai cũng không yêu, chỉ yêu chính bản thân mình! Khi Mộ Linh lần đầu tiên nhìn thấy Hắc Ngân Thánh, hắn chỉ là cậu thiếu niên mười hai tuổi, bị Hắc Ưng nhốt tại nhà lao dưới ngục tối, mỗi ngày đều chịu tra tấn, trên mặt hắn còn có vết sẹo dài, cho nên vẫn mang theo mặt nạ. Đó là do Hắc Ưng dùng dao rạch nên! Mộ Linh đau lòng cho đứa nhỏ kia, cho nên luôn tìm cách đưa đồ ăn và nước uống cho hắn, Hắc Ngân Thánh chứng kiến Hắc Ưng đối xử với Mộ Linh tàn nhẫn, hắn âm thầm thề, một ngày nào đó, hắn muốn thay cô đòi lại tất cả những gì Hắc Ưng đã nợ. Vận mệnh của Hắc Ngân Thánh thay đổi khi được Hứa Tuyết Cầm cứu thoát khỏi vuốt sói của Hắc Ưng. Hứa Tuyết Cầm đem theo di chúc của cha Hắc Ưng trốn thóat khỏi đảo hoang, có lẽ là cha của bọn họ đã sớm dự đoán được lòng dạ của Hắc Ưng, cho nên đem toàn bộ Hắc thị giao lại cho đứa con riêng này. Từ đó về sau, Hắc Ngân Thánh thành người đứng thứ hai ở trong Địa Ngục Môn, một người dưới vạn người, thuộc hạ gọi hắn là “Ngân Đế” Bụng Mộ Linh càng lúc càng lớn, cô thấy bên người Hắc Ưng mỗi lúc lại có người phụ nữ khác, sau lại biết chuyện Hắc Ưng bắt cóc con trai nuôi của Tả Sâm tên Lôi Ân, Mộ Linh dưới tình huống mạo hiểm vạn phần mang theo Lôi Ân cùng nhau chạy thoát khỏi Địa Ngục Môn. Nhưng, cô chung quy không có tránh được một kiếp kia, người đuổi theo là Long Tứ, ngày đó mưa mưa to tầm tã, Mộ Linh cả đời này đều quên không được ngày nào đó, cô đem Lôi Ân giấu trong đống rác bên cạnh con đường nhỏ, cô bị những người đuổi theo cưỡng bức đến mức sinh non, cô sinh ra một cặp song sinh, nhưng lại chưa bao giờ nhìn được cả hai đứa con của mình, Long Tứ ôm Tình Không đi, còn đứa bé còn lại khi người của Tả Sâm tìm thấy Lôi Ân, Lôi Ân dùng chính mình sinh mệnh thề, hắn cả đời này sẽ bảo hộ cho cô gái. Mộ Linh bị bắt trở về sau, lại qua một đoạn ngày sống không bằng chết, Hăc Ưng đối với bà căn bản không có tình, y còn sai người bóp chết đứa bé mới sinh kia thì bị Hắc Ngân Thánh ngăn chặn được, Hắc Ngân Thánh nuôi dưỡng đứa bé không hề nháo loạn, im lặng đó đến bây giờ. Mộ Linh đến chết cũng không nói với người nào, lại chỉ nói cho Hắc Ngân Thánh. Một khắc kia, hắn mới biết được người phụ nữ này dũng cảm như thế nào, mà hắn từ khi Tình Không sinh ra cũng đoán được, đứa bé là con gái của Hắc Ưng! “Giúp tôi chăm sóc Tình Không, còn nữa….cậu giết ta đi!” Mộ Linh đã bị tra tấn đến mức không ra hình người, bà chính là người phụ nữ, yêu lầm một tên đàn ông lòng dạ tuyệt tình còn hơn lang sói, y không yêu bà, còn hủy cả đời bà Thân thể Mộ Linh bị tiêm một lượng lớn thuốc phiện, bà mỗi ngày đều bị tiêm một lượng ma túy, không những thế còn có thuốc kích dục, mỗi ngày bị bắt giao cấu với đàn ông, đó là trừng phạt của Hắc Ưng với bà. Cô sống không bằng chết! Đến lúc cô quỳ gối trước mặt Hắc Ngân Thánh, rút súng bên hông hắn ra xin hắn nổ súng giết mình, Hắc Ngân Thánh mười hai năm trước lần đầu tiên rơi nước mắt. Như cô mong muốn, cậu thiếu niên nổ súng giết nàng, giết người phụ nữ đã từng giúp đỡ cậu!