Ánh mắt Tiêu Diễn nhìn Lâm Quán Quán như đang thành khẩn cầu xin Quan Âm Bồ Tát. Lâm Quán Quán, “...” “Cứ để anh ấy ngủ như vậy?” Tiêu Diễn gật như búa bổ, “Xin cô đấy, Tiểu Quán Quán, cô cho anh ấy ngủ thêm lúc nữa.” Hai chân vừa tê vừa nhức! Lâm Quán Quán khẽ nhúc nhích, Tiêu Lăng Dạ trên đùi nhíu chặt chân mày. “Bà cô, đừng cử động, đừng cử động mà!” “Tê chân..."Nghe vậy, Tiêu Diễn lập tức ngồi xổm xuống cạnh Lâm Quán Quán, bóp chân cho cô. Lâm Quán Quán giật thót, vội nói, “Đừng bóp nữa, hết tê rồi!” “Dạ chụy!” Tiểu Diễn đúng phắt dậy. Anh ta nhìn phòng khách, tìm một chiếc gối ôm ở góc sofa, đệm dưới vai Lâm Quán Quản, kèm theo nụ cười, “Tiểu Quán Quán, vẫn còn sớm, cô cũng ngủ đi một lúc.” Tiểu Quán Quán? Lâm Quán Quán cạn lời, họ thân thiết vậy sao? Cô hạ thấp giọng, “Anh trai anh sẽ ngủ bao lâu?” “Cùng lăm hai ba tiếng.” Thôi được! Gắng thêm ba tiếng nữa trời cũng sáng rồi, cố chịu đựng vậy. Lâm Quán Quán ngáp dài, tựa đầu lên gối thiu thiu ngủ. “Tiểu Quán Quán, ngủ đi nhé, tôi nhờ người bẻ khóa nhà cô rồi, giờ khóa bị hỏng không an toàn, tôi với Tống Liên Thành ở đây trông, đợi anh tôi thức thì chúng tôi đi.” “Được.” Lâm Quán Quán buồn ngủ díp mắt lại, ngửa đầu ra gối, dần chìm vào giấc sâu. Lâm Quán Quán bị cơn ác mộng đánh thức. Trong mơ, cô bị một con mãng xà đuổi theo, cô nhấc chân lên định chạy thì phát hiện ra hai chân nặng trĩu như bị chôn trong bùn cát, thế rồi con mãng xà tiến lại mỗi lúc một gần... Lâm Quán Quán rùng mình sợ hãi, thế là tỉnh giấc. Mở mắt ra, ngoài cửa sổ đã sáng rõ, mặt trời lên cao, phòng khách bắt đầu oi nóng. Cô dụi mắt, quay ra nhìn thì thấy bên bàn ăn, Tiêu Diễn và Tống Liên Thành đang ngồi trên ghế, thấy cô đã dậy, Tiêu Diễn lập tức chạy tới, nhưng Tiêu Lăng Dạ... gối lên đùi cô vẫn ngủ li bì. Lâm Quán Quán,“Mấy giờ rồi?"Tiêu Diễn thì thầm thật nhỏ, “Tám giờ!” Tám giờ? Từ lúc Tiêu Lăng Dạ ngủ đến giờ đã là sáu tiếng, Tiêu Diễn nói nhiều nhất chỉ hai ba tiếng thôi cơ mà. Lâm Quán Quán quắc mắt giận dữ. “Tiểu Quán Quán, tôi không gạt cô đâu, thật mà! Trước kia mỗi ngày anh tôi chỉ ngủ ba bốn tiếng thôi, anh ấy bị rối loạn giấc ngủ nghiêm trọng, không tin cô thử hỏi Tống Liên Thành!”