Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới
Chương 285
Editor: shinoki
Nghe vậy, Mona khẽ cười một tiếng.
Một lát sau, Mona khoá nước lại, đứng lên, giơ bộ mặt mỹ lệ lên, vẻ mặt thân mật, hào phóng trong phút chốc biến mất không còn tăm hơi, chỉ còn dư lại gương mặt kiêu ngạo, "Tôi không phải muốn câu dẫn Cung Âu, tôi là muốn đuổi theo hắn."
""
Vấn đề nghi hoặc lấy được một đáp án khẳng định.
Thời Tiểu Niệm nhìn các cô trong gương, hai khuôn mặt, có phong cách hoàn toàn khác nhau.
"Nơi này không phải nơi nói chuyện, đi thôi, vừa vặn tôi cũng mệt giả bộ, có thể không cần giả bộ rồi." Mona vẩy vẩy vệt nước trên tay, nói.
Thời Tiểu Niệm đứng trước bồn rửa tay, đóng nước lại, âm sắc lạnh xuống, "Tôi chỉ cần đáp án nay là đủ rồi, những thứ khác tôi không để ý."
Nói xong, Thời Tiểu Niệm xoay người rời đi.
Lúc Đi qua Mona phía sau Mona, thanh âm của Mona ở trong phòng rửa tay vang lên, "Tôi lại cảm thấy cô nên nhờ tôi, dù sao nghề bác sĩ của tôi cũng không phải là giả"
Mona ám chỉ Thời Tiểu Niệm, trên người Cung Âu còn có bệnh.
"Toàn bộ thế giới bác sĩ tâm lý cũng không chỉ có một mình cô."
Thời Tiểu Niệm lạnh nhạt nói, đi về phía trước, không để ý tới Mona.
Nhưng Mona vẫn theo sát tới, Thời Tiểu Niệm cũng không vạch trần mục đích cuat Mona ngay lập tức.
Cung Âu cần mở một cuộc họp, đưa Thời Tiểu Niệm đến phòng bệnh, ôm cô vào trên giường bệnh, bá đạo mở miệng, "Hảo hảo nằm, không cho phép lại chạy loạn anh họp xong sẽ trở lại"
"Em không muốn nằm, nằm sẽ mệt."
Thời Tiểu Niệm thấp giọng nói.
"Không được, nhất định phải nằm" trước có bác sĩ đã nói nằm có thể hồi phục tốt.
""
Thời Tiểu Niệm nằm ở trên giường không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ đáp ứng.
"Vậy anh đi họp" Cung Âu nói, cúi đầu hôn xuống ở trên môi cô, sau đó mới xoay người rời đi, nhanh chân rời đi, đi ra khỏi phòng bệnh.
Phong Đức đứng ở một bên, hơi nghi hoặc một chút nhìn về phía Mona còn đang trong phòng bệnh.
Mona dựa vào bên tường mà đứng, hướng hắn nở nụ cười, "Cung tiên sinh phải đi hộp, tôi đi cùng cũng không giúp được gì, ở lại chỗ này bồi Tiểu Niệm đi."
""
Thời Tiểu Niệm trầm mặc nhìn về phía cô, không nói gì.
"Vậy tôi đi ra ngoài trước."
Phong Đức không có nghi ngờ cô, ở trong mắt hắn, Thời Tiểu Niệm cùng Mona, một là bạn gái thiếu gia, một là bác sĩ của thiếu gia, hai người tán gẫu coi như không tệ, không có vấn đề gì.
Phong Đức đi ra ngoài, tiện tay đóng cửa lại.
Ánh mặt trời phía ngoài rơi vào, vừa vặn soi sáng hai chiếc tủ đầu giường, Thời Tiểu Niệm cả người đắm chìm trong ánh mặt trời ấm áp, cô từ trên giường ngồi dậy, ngồi thẳng lên dựa vào chiếc gối phía sau.
"Xem ra cô rất muốn cùng tôi tán gẫu."
Thời Tiểu Niệm lạnh nhạt nói, ánh mắt hờ hững nhìn về phía Mona, "Được, tôi muốn biết, từ khi bắt đầu cô chính là dùng hết sức để tới gần chúng tôi đi"
Còn dùng mọi cách tạo quan hệ với cô.
"Việc này phải nói từ 5 năm trước." Mona đi tới bên giường cô, ngồi xuống trên ghế, trong đôi con ngươi màu nước biển lam có sắc thái hồi ức, "5 năm trước, tôi trong lúc vô tình nhìn thấy một bài báo nói về Cung Âu, sau đó tôi liền yêu hắn, nhất kiến chung tình."
""
Thời Tiểu Niệm ngồi ở trên giường, che kín chăn trắng lên người, mái tóc dài màu đen rủ xuống, khuôn mặt được ánh mặt trời chiếu vào càng thêm trắng nõn.
5 năm trước.
Mona 5 năm trước đã yêu Cung Âu, bởi vì một bài báo, bởi vì một phần tin tức.
"Tôi cảm thấy hắn rất lợi hại, thông minh, tuổi còn trẻ có thể nghiên cứu phát minh ra hệ thống N.E; hắn tao nhã, cao quý, là người thừa kế tương lai của gia tộc Cung gia. Tuy rằng trong cơ thể hắn một phần ba là huyết thống Phương Đông, nhưng cũng không gây trở ngại việc tôi say mê hắn " Mona tự tin nói, rơi vào trong hồi ức, trên mặt mang một nụ cười ước mơ, "Vào lúc ấy, tôi liền biết, người đàn ông này là của tôi."
""
Thật sự có đủ tự tin.
Sắc mặt Thời Tiểu Niệm hờ hững, lạnh lẽo, không nói một lời, để tuỳ cô nói.
"Gia tộc tôi địa vị cao hơn Cung gia, nhưng tôi muốn tự lực cố gắng để xứng đôi với Cung Âu, vì lẽ đó bắt đầu từ 5 năm trước, tôi nghiêm túc học tập để nâng cao trình độ của mình."
""
Nói tới chỗ này, Mona bỗng nhiên nở nụ cười, có chút khinh bỉ nhìn cô, "Đúng rồi, giống như cô bây giờ, cố gắng học ngoại ngữ, cố gắng học theo phong cách Quý tộc để tu dưỡng bản thân, đáng tiếc, cô vĩnh viễn chỉ có thể đứng sau tôi."
Nghe vậy, Thời Tiểu Niệm châm biếm lại, "Ai đứng sau ai? Bây giờ không phải vừa nhìn liền biết sao?"
Cô mới là bạn gái Cung Âu.
"Đây chỉ là tạm thời nhầm vị trí mà thôi." trên khuôn mặt xinh đẹp của Mona tràn ngập tự tin, tiếp tục nói, "5 năm trước, tôi bắt đầu điên cuồng thu thập hết thảy tin tức, video liên quan tới Cung Âu, mỗi một phần tin về hắn tôi đều coi mấy chục lần, mỗi một bài phỏng vấn về hắn tôi đều coi mấy trăm lần."
""
Thời Tiểu Niệm nghe đến đó không khỏi kinh ngạc.
Thì ra, Mona vẫn là theo đuổi Cung Âu, dù Cung Âu không phải ngôi sao màn bạc.*
"Cũng bởi vì vậy, tôi phát hiện ra một vài thói quen nhỏ của Cung Âu, nói chuyện cùng hắn liền quen thuộc ngữ khí, tôi có đọc báo tâm lý học, lúc đó tôi mất thời gian rất lâu tìm các loại tư liệu, cuối cùng tôi xác nhận, Cung Âu mắc chứng rối loạn nhân cách hoang tưởng." Mona chậm rãi nói.
""
Tay Thời Tiểu Niệm đặt ở dưới chăn nắm chặt lại.
Chứng bệnh này của Cung Âu chưa từng được công khai, cũng không có bất luận người nào hoài nghi, thế nhưng Mona có thể phát hiện ra từ một vài bài báo, một vài video từ năm năm trước.
Mona ngồi ở chỗ đó, cười nhìn về phía cô, "Bây giờ cô biết vì sao tôi lại chuyên nghiên cứu chứng bệnh này rồi chứ? "
"Vì Cung Âu."
Đáp án này là hiển nhiên.
"Không sai, từ 5 năm trước tôi đã quyết định tôi sẽ chữa khỏi chấp chứng* cho Cung Âu." Mona đứng lên từ trên ghế, từng chữ từng chữ nói, "Vì lẽ đó 5 năm qua tôi không ngừng nỗ lực, tôi trị liệu cho nhiều người mắc chứng chấp*, chính là muốn thử nghiệm trước."
(*chứng chấp: chứng bệnh cố chấp.)
""
Nghe nói như thế, trong mắt Thời Tiểu Niệm xẹt qua một vệt kinh ngạc.
Cô không nghĩ tới, Mona là vì Cung Âu chuyên tâm nghiên cứu tâm lý học 5 năm, ròng rã 5 năm.
"Vốn là tôi cảm thấy mọi chuyện đều rất trôi chảy, gia tộc của tôi cũng không phản đối tôi cùng Cung Âu giao du, thậm chí sắp xếp cho chúng tôi trở thành thông gia." Mona chậm rãi đi tới bên giường cô, trên mặt lại lộ ra một vệt ước mơ, "Tôi vốn cho rằng, đó chính là khởi đầu tốt."
Nói tới chỗ này, sắc mặt Mona hơi đổi một chút, sau đó cay đắng nói, "Nhưng tôi không nghĩ tới, bao nhiêu công sức tôi chuẩn bị, nhưng vẫn đến chậm một bước trong sinh mệnh Cung Âu, khi tôi vẫn còn muốn tiếp cận hắn Thời, hắn lại hướng về toàn bộ thế giới tuyên bố mình có bạn gái"
Đến cuối cùng, ngữ khí Mona rõ ràng có đố kị.
"Đã như vậy, cô không phải nên buông tay sao?" Thời Tiểu Niệm khẽ nói, "Như cô nói, các người chỉ là từng kết thân qua một lần, cũng không có cái khác."
"Buông tay?" Mona như là nghe không hiểu lời của cô, đứng cuối giường nhìn vẻ mặt Thời Tiểu Niệm ôn nhu, "Thật không tiện, cuộc đời của tôi chưa từng có hai chữ "buông tay"."
""
Đó chính là muốn cùng cô tranh chấp.
Thời Tiểu Niệm ánh mắt trở nên càng ngày càng lạnh.
"Tôi tới chậm một bước trong sinh mệnh hắn, nhưng không có nghĩa là bỏ qua." Mona nói, sau đó cười cợt, "Giống như bây giờ, tôi không tiếp cận hắn, hắn lại mời tôi làm bác sĩ điều trị chính cho hắn. Đây chính là duyên giữa tôi và Cung Âu, không có gì có thể ngăn cản."
""
Nghe một người phương Tây dùng tiếng Trung nói rõ ràng là bọn họ có duyên, không khỏi có chút buồn cười.
"Tôi rốt cục đến bên người Cung Âu, mỗi ngày có thể danh chính ngôn thuận ở cùng với hắn." Mona nói, "Tiểu Niệm, nghe tôi nói nhiều như vậy, cô không muốn nói chút gì sao?"
Nói chuyện cô dốc lòng phấn đấu vì tình yêu sao?
Thật không tiện, cô sẽ không cảm động.
Thời Tiểu Niệm ngồi ở trên giường, lạnh lùng từ trong miệng nói ra một câu, "Cái này gọi là nhất kiến chung tình, đều là thấy sắc nảy lòng tham."
Mona đứng ở nơi đó, bị một câu nói của cô đánh về vị trí nông cạn, sắc mặt không khỏi có chút lúng túng, "Vậy cô cho rằng tình cảm của Cung Âu đối với cô là nhất kiến chung tình sao?"
"Cô muốn nói cái gì?"
Thời Tiểu Niệm lạnh nhạt hỏi.
"Cung Âu đã nói hắn yêu cô ở điểm nào chưa?" Mona hỏi, sau đó không chờ cô trả lời lại, chính mình đáp, "Hẳn là xưa nay hắn chưa từng trả lời qua vấn đề này đi"
""
ánh mắt Thời Tiểu Niệm ảm ảm.
Đúng là như thế, Cung Âu chưa từng nói tại sao yêu cô, hay là yêu cô ở điểm nào, hắn yêu, chính là yêu, không còn cái khác.
"Bị tôi nói trúng rồi"
Mona thấy vẻ mặt cô như vậy liền biết chính mình đã đoán đúng, đôi giày đạp ở trên sàn nhà từ từ đi dạo, "Kỳ thực khi tôi biết thân phận của cô, tôi cảm thấy cô không xứng trở thành đối thủ của tôi."
Mona mang trên mặt khí thế cao cao tại thượng, kiêu ngạo, cả người tản ra một loại khí tức vô cùng cao quý.
Khí thế ấy, Thời Tiểu Niệm từng thấy trên người Cung Âu, trên người Cung phu nhân.
Thật giống trên thế giới này chỉ có bọn họ được sống cao quý.
Thời Tiểu Niệm trầm mặc nhìn cô.
Mona tiếp tục nói, "Cô cùng chúng tôi giống như sống ở hai thái cực của Kim Tự Tháp , đến Cung Âu cũng nói, hắn ở trên, cô ở dưới, không phải sao?"
""
Thời Tiểu Niệm xưa nay không cảm thấy Cung Âu ở trên, cô ở dưới, lời này lại sỉ nhục như thế .
"Xét về cảnh, cô chỉ là con gái nuôi, không có bố mẹ đẻ, ngay cả cha mẹ nuôi cũng đoạn tuyệt quan hệ với cô." Mona khinh bỉ nói, "Xét về dung mạo, tu dưỡng, mặt nào tôi cũng thắng cô, từ nhỏ tôi lớn lên trong không khí Quý tộc, tầm nhìn hơn ngươi, kiến thức so với cô rộng rãi hơn."
""
Thời Tiểu Niệm lạnh lùng nhìn cô.
"Xét về tình cảm và sự hi sinh cho Cung Âu, tôi cũng nhiều hơn cô." Mona nói, có chút trào phúng cười cợt, ở trong phòng bệnh tản bộ tao nhã, "Mỗi ngày cô không phải sẽ làm hai món ăn sao, tôi cũng làm được, tôi cũng có thể học được, không có gì là tôi không học được."
""
"Đúng rồi, còn có, tôi thay cô ăn cơm rang trứng của Cung Âu, cô nên rất cảm kích tôi đi" Mona cười nói, trong mắt có sự vui vẻ sau khi trêu đùa cô.
Từ lúc vừa mới bắt đầu, Mona chính là mang theo mục đích mà tới.
Mỗi một bước của cô đều như tùy ý, nhưng đều là cố ý. Thời Tiểu Niệm lạnh lùng nhìn khuôn mặt xinh đẹp kia, lãnh đạm nói ra khỏi miệng, "Mona, cô có ý đồ, tôi nhìn ra."
Truyện khác cùng thể loại
13 chương
43 chương
151 chương
28 chương
11 chương
83 chương
711 chương