Tổng tài là một tên nghiện vợ
Chương 2
Khi trời ngày một tối, quán bar đông hơn. Khi đã say khướt, Thanh Di và Hi Văn nằm gục trên bàn còn miệng thì lẩm bẩm nguyền rủa tên khốn nạn đã phản bội Hi Văn. Vương Khải Trạch đang chơi đùa các cô gái thì thấy bóng dáng to cao của Lục Đông Quân đứng lên và tiến tới bàn của một vị tiên nữ thuần khiết, hắn nhanh chóng hoàng hồn và đi theo Lục Đông Quân. Khi thấy Thanh Di nằm gục trên bàn với rất nhiều vỏ chai Lục Đông Quân vô cùng tức giận. Anh thầm nghĩ:" Thường ngày cô chu đáo, kĩ lưỡng như vậy tại sao lại uống say mèm như này, có biết nguy hiểm hay không ?". Sau đó hắn vươn đôi tay thon dài nhấc bổng Thanh Di ôm vào lòng, quay lưng lại thì thấy Khải Trạch đang há hốc miệng, hắn bình thản cất tiếng:
- Nhìn gì mà nhìn ? Đưa cô gái đằng kia về giúp tôi, đừng có nghĩ làm chuyện đồi bại.
Khi thấy bóng Lục Đông Quân đi xa dần thì Vương Khải Trạch thở dài và đành ngậm ngùi dừng cuộc chơi ngày hôm nay, hắn dìu Hi Văn đang lẩm bẩm ra xe. Khi gần ra tới xe Hi văn có dấu hiệu nôn, Vương Khải Trạch đoán trước được nên đã buông tay cho Hi Văn ngã nhào xuống vỉa hè. Khải Trạch tỏ ra sợ sệt và bất lực với cô gái này.
Lục Đông Quân đánh xe tới khách sạn V.I.P mà anh hay tới, cô gái thường ngày luôn nhẹ nhàng và điềm tĩnh không ngờ khi say lại nói rất nhiều và đáng yêu thế này. Lục Đông Quân dìu Thanh Di xuống xe, cô khẽ nói:
- Anh là ai àm đẹp trai thế ! Có thể ngủ với tôi một đêm được không ?
- Đây là em tự mò vô hang cọp đấy._ Lục Đông Quân thổi nhẹ vào tai cô.
Cô bất giác run lên. Đưa cô lên phòng, hắn vừa đặt cô xuống đất thì cô đã chủ động hôn lên môi hắn. Lục Đông Quân rất biết phối hợp liền chiếm lấy đôi môi anh đào ấy, cắn mút đến khi cô không còn dưỡng khí mới buông ra. Khi cả hai dần bị chìm trong dục vọng, hắn cấu xé bộ váy xẻ đùi của cô rồi nhẹ nhàng xoa nắn chiếc bánh bao còn nằm trong bra kia, cô khẽ rên lên càng dục vọng của hắn tăng lên. Cả hai dần chìm vào hoan ái, vật to kia dần tiến vào huyệt của Thanh Di, một dòng máu đỏ nhè nhẹ chảy ra, hắn vui trong lòng và thỏa mãn dục vọng trong mình trên người cô. Hắn cứ làm liên tục như vậy khiến Thanh Di khoan khoái :
- ưm.. a.. nhẹ thôi ! ưm...
- Bảo bối em thật mê người._ hắn càng đẩy nhanh tốc độ di chuyển hơn.
Sáng hôm sau, Thanh Di dần mở mắt, cảm thấy hạ thân và hông đau nhức. Thấy người đàn ông đang ôm eo của mình, cô bất ngờ:
- Aaaaaaaaa...
- Sáng sớm em la hét cái gì đấy ?
- Lục tổng, anh đã làm gì tôi vậy hả ?
- Là do em tự chuốc lấy đó.hắn nhếch mép cười.
* - Anh ... anh.* cô ngượng đỏ mặt
Truyện khác cùng thể loại
147 chương
39 chương
10 chương
540 chương