Locke đứng thẳng dậy, có vẻ như muốn rời đi, thế nhưng ngay giây sau, hắn tát mạnh vào mặt của Hỏa Hỏa, trong đôi mắt đó còn chút tình cảm nào chứ? Chỉ có sự tàn nhẫn mà ác nghiệt tốt cùng mà thôi.
"Tao nên giết mày ngay bây giờ mới phải, nhưng mày nên mừng vì mày còn có chút tác dụng với tao."
"Ba mẹ tôi đâu? Có thể cho tôi gặp họ không?" Giọng nói khẩn cầu của Hỏa Hỏa vang lên.
"Mày có thể gặp họ, nhưng trước đó phải làm cho tao chuyện này đã. Tao biết Tịch Phong Hàn đã âm thầm về nước, tao muốn mày câu Tịch Phong Hàn ra đây cho tao."
Hỏa Hỏa đột nhiên biến sắc, cô ngẩng đầu nhìn Locke, kiên quyết mà cự tuyệt: "Tôi sẽ không giúp ông đâu, ông nên bỏ ý định đó đi."
"Vậy là mày định bỏ cơ hội để gặp ba mẹ mày, bảo vệ thằng đàn ông đó sao?" Locke cười lạnh.
"Tôi nguyện dùng tính mạng của tôi để bảo vệ anh ấy."
"Thế mày sẽ được tận mặt nhìn thấy ba mẹ chết trước mặt mình, mày có chắc là muốn làm như vậy không?"
"Tôi tin rằng ba mẹ tôi biết người mà bọn họ bảo vệ là ngài tổng thống, họ sẽ cam tâm tình nguyện mà chịu chết." Hỏa Hỏa muốn Locke bỏ cuộc.
"Mày..." Locke cắn răng, lại thêm một bạt tai lên mặt Hỏa Hỏa: "Mày đúng là chẳng biết điều."
Khóe miệng của Hỏa Hỏa bị nứt, một vệt máu chảy ra, cũng không đưa tới ai khác, Locke hừ lạnh nói: "Mày nghĩ là tao không có cách để lấy mạng hắn chắc? Những người của tao đều là tử sĩ, bọn họ hy sinh tính mạng vì tao, chỉ cần Tịch Phong Hàn xuất hiện, tao sẽ tự có cách để hắn phải chết."
Hỏa Hỏa lập tức biến sắc. đột nhiên cô biết Locke định làm gì, hóa ra hắn bắt cô chỉ là để dẫn Tịch Phong Hàn ra khỏi phủ tổng thống, sau đó, sau đó hắn sẽ cho người đánh bom liều chết tập kích xe của Tịch Phong Hàn, cả người Hỏa Hỏa lập tức mất hết sức lực mà ngã ngồi trên đất.
Hai tay của cô đã bị trói chặt, bốn phía trừ Locke ra thì còn có sáu tên sát thủ khác nữa, điều này có nghĩa là, những thuộc hạ khác của hắn đều đã ở những nơi khác chờ đợi thời cơ để ám sát Tịch Phong Hàn.
Trái tim Hỏa Hỏa đau như bị ai bóp chặt lấy, mà vào lúc này, Locke lạnh lùng nói: "Nhốt nó lại, đợi khi nào chúng ta làm xong chuyện này, tự tao sẽ kết liễu nó."
Hỏa Hỏa bị đẩy vào một căn phòng nhỏ, người đẩy cô là một người đàn ông trẻ tuổi, mắt hắn lộ ra sự bại hoại, sau khi nhốt Hỏa Hỏa lại hắn còn muốn thử động tay động chân với cô, chân cô lập tức đạp mạnh vào đũng quần của hắn.
Tên này ôm lấy đũng quần, nén đau, lại giơ tay cho cô một bạt tai, Hỏa Hỏa cắn chặt môi, thân thể của cô, trừ Tịch Phong Hàn, cô tuyệt đối sẽ không để cho bất kỳ ai đụng vào.
Chỉ cần cô còn sống.
Hai tay của Hỏa Hỏa bị trói vào một cái cột, trên chân cũng có một cái khóa để ngăn cô chạy thoát.
Locke ngồi cạnh đống lửa, hắn tập trung ngồi đợi tin tức tới.
Người của Cố Lượng đã bao vây công xưởng trong phạm vi hai ki lô mét, duy trì trạng thái bất động, hắn hiểu rất rõ những thiết bị tiên tiến mà Locke có, bọn chúng chắc chắn sẽ cài đặt một hệ thống xung quanh công xưởng trong khoảng một trăm mét. Nếu như có thứ gì tiến vào sẽ lập tức phát báo động.
Đối với ba người nhà họ Sở đang bị bắt cóc, đây là một chuyện nguy hiểm.
Vì vậy, người của Cố Lượng phải cẩn thận tìm ra một chỗ hổng, dùng máy bay không người loại bỏ hệ thống radar kia.
Mà vào thời khắc quan trọng này, ở trung tâm thành phố, hiện giờ người của Locke đã xuất hiện ở đây, Tịch Phong Hàn mà ra ngoài sẽ được vệ sĩ bảo hộ vô cùng chặt, lúc này, đường ống dẫn gas ở phía Tây thành phố phát nổ nghiêm trọng, rò rỉ ống gas khiến cho nửa con đường đều bị nổ tung, người chết và bị thương rất nhiều, phủ tổng thống ngay lập tức càng cẩn thận hơn.
Tịch Phong Hàn cũng về phủ tổng thống để xử lý chuyện này, nhưng do mức độ nghiêm trọng quá cao, thân là tổng thống, ngay tối hôm đó Tịch Phong Hàn đã địch thân tới hiện trường an ủi những người bị thương.
Tuy nhiên đây là thời gian cần phải lưu ý, trong phủ tổng thống rất nhiều ý kiến không đồng tình được phát ra, sau vài lần tranh luận, Tịch Phong Hàn vẫn quyết định ra mặt an ủi.
"Tịch thiếu, rõ ràng anh biết chuyện này rất có thể là do thuộc hạ của Locke làm ra, tại sao anh còn cứ dấn thân vào nguy hiểm vậy chứ?" Sau khi hắn trở lại văn phòng, Trì Dương liền vội vùng khuyên can.
Ánh mắt của Tịch Phong Hàn kiên định, không có chút sợ hãi, hắn điềm tĩnh nói: "Thân là tổng thống, nếu như đến cả việc an ủi con dân của mình còn không dám đi thì tôi còn ngồi trên cái ghế này làm gì nữa?"
"Hỏa Hỏa tiểu thư hiện đang được giải cứu, anh không thể xảy ra chuyện gì được."
"Chuyện giải cứu Hỏa Hỏa và vợ chồng nhà họ Sở, tôi đã ủy thác toàn bộ cho Cố Lượng, tôi tin rằng cậu ấy sẽ thành công." Hiện giờ hắn cần phải bỏ qua những tình cảm riêng tư, lấy đại cục làm trọng.
"Cho người chuẩn bị đi, mười phút nữa tôi sẽ đi." Tịch Phong Hàn hạ lệnh cho Trì Dương.
Trên một con đường cũ ở phía Tây, từng căn nhà bị sụp đổ, khắp nơi đều là những tiếng đau thương khiến người ta khổ sở, xe cứu thương, xe cứu hỏa, xe cảnh sát đều vây quanh con đường này, bắt đầu tiến hành cấp cứu.
Cạnh đường ngay lập tức được dựng một phòng nghỉ tạm thời, bên trong vang lên tiếng khóc thảm thiết của những người bị thương, bị mất đi người thân và gia đình.
Ngay lập tức, những xe cấp cứu và vật tư lập tức từ khắp nơi đổ về, đoàn tình nguyện cũng dồn dập tới giúp, tuy nhên, điều mà những người dân mong mỏi nhất chính là sự an nguy của người thân.
Phía công trường bị bỏ hoang, người của Cố Lượng đã hủy toàn bộ radar ở khắp nơi, mà ở trong công trường, đống lửa kia cũng đã bị dập tắt, Locke đang nhận một cuộc điện thoại,: "Đã đi theo đoàn xe Tịch Phong Hàn chưa? Xác định xem hắn ngồi ở xe nào, nhiệm vụ lần này nhất định không được để thất bại, nhất định phải thành công."
Locke tàn nhẫn ra lệnh xong, hắn cắn môi, thắng lợi đã trong tầm mắt rồi, mà trong hai căn phòng ở đằng sau, tính mạng của một cặp vợ chồng và một cô gái, có lưu lại cũng chẳng còn ý nghĩa gì.
Locke nắm chặt khẩu súng trong tay, hắn quyết định tự tay giết cả ba người, tạo uy trước mặt thuộc hạ.
"Đại ca, chúng tôi đã chuẩn bị xong xuôi con đường để rút lui rồi, hiện giờ chỉ cần anh ra lệnh sẽ lập tức lui ngay."
Locke híp mắt, chỉ cần sự sắp xếp của hắn không có sai lầm nào thì chuyện này chắc chắn sẽ không xảy ra vấn đề gì.
Locke cười lạnh một tiếng: "Để tao xử lý kẻ phản bội tổ chức cho tốt đã."
Nói xong, hắn lên đạn, cầm súng chuẩn bị vào phòng kết liễu ba người nhà họ Sở.
Đúng lúc này, đột nhiên cả người Locke bất đọng, bởi, hắn cúi đầu nhìn thấy ở trước tim mình, đã có một điểm đỏ ngắm vào.
Không chỉ là hắn, sáu tên thuộc hạ đang ở đó đều bị điểm đỏ chiếu vào khắp người như một cái lưới. Bọn chúng kinh hãi ngẩng đầu, chỉ thấy ở cửa sổ khắp bốn phía đã ấn núp đầy những bộ đội đặc chủng. Không biết từ lúc nào bọn chúng đã sớm bị bao vây lại rồi.
Truyện khác cùng thể loại
40 chương
16 chương
33 chương
21 chương
10 chương
82 chương