Locke phát ra một tiếng cười dữ tợn: "Thả họ ra? Thế những thuộc hạ đã chết của ta phải tìm ai để đòi nợ?" Hỏa Hỏa nhíu nhíu mắt, cô quyết định dùng cách khác để khiến Locke thả người: "Ông chắc chắn họ là ba mẹ ruột của tôi? Ông có phải là nhầm rồi không? Ông nghĩ bắt bừa một đôi vợ chồng rồi nói đó là ba mẹ ruột của tôi thì tôi tin sao?" Locke đắc ý cười lên: "Ta sao có thể tính sai được? Năm đó chính tay ta đã cướp cô từ trong tay bọn họ, ta vẫn còn nhớ rất rõ, cô phải biết, ta chọn sát thủ, nhất định phải chọn những gen tốt nhất, cho nên, mỗi xuất thân của từng sát thủ ta đều rất rõ." Hỏa Hỏa không ngờ không thể lừa được Locke, cô nhìn bên cạnh đoạn video, đôi vợ chồng bị bắt cóc, đang bị hai tên sát thủ tát cho những cái tát hung hăng, Hỏa Hỏa vô cùng đau đớn, cô gầm nhẹ lên một tiếng: "Dừng tay! Bảo thuộc hạ của ông dừng tay lại! Không được đánh họ nữa." " Hỏa Hỏa, con gái ngoan, mau đến gặp ba nuôi nào! Ba nuôi rất nhớ con đó." Giọng nói của Locke, nghe giống như kẻ điên biến thái. Trong lòng Hỏa Hỏa dâng lên một nỗi oán hận và sợ sệt, trên thế giới này, Locke chính là một trong những người cô sợ nhất, cô từ nhỏ đã được hắn đào tạo, sự uy nghiêm của hắn đã đi sâu vào trong linh hồn cô, cô sợ hắn, đó dường như đã trở thành một loại thói quen. Một loại thói quen không thể phai mờ. "Thả họ ra, tôi sẽ chủ động đến gặp ông." Giọng nói của Hỏa Hỏa có một chút cầu xin, cô nhìn chằm chằm vào ba mẹ đang bị những cái bạt tay giáng xuống mặt, tim cô như đang chảy máu. "Cô nghĩ cô vẫn còn con đường lùi sao? Cô tốt nhất qua đây tìm tôi, hơn nữa, không được để cho Tịch Phong Hàn biết được chuyện này, nếu hắn đến, tôi có thể sẽ chuẩn bị hắn những vũ khí tinh xảo nhất, với lại, ba mẹ của cô sẽ đều phải chết." "Được, tôi đồng ý với ông, tôi sẽ không bảo với anh ấy, nếu ông thả bố mẹ tôi ra, tôi đồng ý đem tôi cho ông xử lý." Hỏa Hỏa đưa ra yêu cầu. Locke cong môi cười: " Cô đến rồi, tôi sẽ suy nghĩ về việc thả họ, sáng sớm mai, tôi muốn nhìn thấy cô, nếu cô dám dở thủ đoạn nào, thì cô và cả bố bẹ của cô sẽ được đoàn tụ ở dưới đất!" "Không... Xin ông đừng làm hại đến họ, cầu xin ông, đừng giết họ... Tôi sẽ nghe theo lời ông!" Hỏa Hỏa nhìn vào màn hình, nước mắt của cô đã gấp gáp chảy ra ngoài, ba mẹ đối với cô mà nói, còn quan trọng hơn cả tính mạng của cô. "Bảy giờ hôm nay, người của tôi sẽ gửi cho cô địa chỉ, trong thời gian này, cô tốt nhất phải tuyệt đối giữ bí mật vơi Tịch Phong Hàn." "Locke..." Hỏa Hỏa vẫn muốn thương lượng với hắn, mà màn hìn bên kia đã tối lại, cái nhìn cuối cùng là hình ảnh ba mẹ cô miệng đầy máu, tay cô nắm chặt lại thành nắm đấm. Locke đến từ bao giờ? Hắn bắt cóc ba mẹ cô như thế nào? Thì ra cơn ác mộng của cô không phải là không có nguyên nhân, thì ra tất cả đã trở thành sự thật. Hỏa Hỏa hít sâu một hơi, làm mình bình tĩnh lại, sự tàn bạo của Locke cô đã từng chứng kiến qua, mà hắn lại có thể im lặng đến đây, chắc chắn đã biết thông tin Tịch Phong Hàn không có trong nước. Hỏa Hỏa rất hiểu Locke, nếu cô có hành động gì, hắn nhất định sẽ không nhẹ tay, hắn thực sự sẽ giết ba mẹ cô, thân phận của ba mẹ cô đối với hắn mà nói, không có chút uy hiếp gì, thuộc hạ của hắn hàng năm giết không ít những tầng lớp cao quý trên toàn thế giới, làm sao lại sợ giết một đôi vợ chồng chứ! Lúc này, Hỏa Hỏa biết, cô chỉ có một con đường có thể đi, đó chính là một mình đến gặt Locke, đưa mình cho hắn tùy ý xử lý, hắn muốn cô sống thì sống, chết thì chết, lời nói của cô không có lợi ích gì. Biết rõ là chết, nhưng vì ba mẹ, Hỏa Hỏa không có cách để lùi bước, họ đã rất đáng thương rồi, khi còn nhỏ họ đã mất đi cô, mà lúc này, họ lại vì cô mà chết, vậy không phải là quá tàn nhẫn sao? Hỏa Hỏa hít một hơi sâu, liếc nhìn đồng hồ, vẫn còn bốn tiếng nữa mới đến tám giờ, cô không biết Locke tại sao lại không lập tức bảo cô đến, lẽ nào người của hắn đang theo dõi cô? Không, người của hắn chỉ là thu thập âm thanh ở mọi phía, Locke là một người vô cùng hiểu tâm lý của người khác, hắn cho cô bốn giờ, chính là muốn xem xem cô có lợi dụng bốn tiếng này để thông báo cho Tịch Phong Hàn hay không, hắn đang thử thách cô. Nếu cô thử thách thất bại, vậy thì, hắn nhất định sẽ giết ba mẹ cô. Hỏa Hỏa cắn môi, ngồi trên sofa, cô đứng ngồi không yên để đợi màn thử thách này trôi qua. Đột nhiên, cô nghe thấy có tiếng xe ở dưới lầu, lồng ngực cô bỗng siết chặt lại, ai có thể đến đây? Ở đây ngoài Tịch Phong Hàn và bà Tịch, thì chưa có người nào đến đây. Lẽ nào là bà Tịch đến thăm cô? Tâm trạng của Hỏa Hỏa lúc này như kiến bò trên chảo nóng, cô thật sự không muốn để cho ai biết mình đang xảy ra chuyện. Hỏa Hỏa bước nhanh xuống dưới lầu, cô tưởng là bà Tịch, nhưng, người đàn ông cao to đang từ trong sương lạnh bước đến, làm cô mở to mắt, không dám tin vào người đang hiện ra trước mắt cô là Tịch Phong Hàn. "Anh... Sao anh đã trở lại rồi?" Hỏa Hỏa ngạc nhiên hỏi, hắn không phải vẫn đang trong chuyến thăm các nước sao? Sao hắn lại về rồi? "Anh về sớm quá sao? Sao em lại ngạc nhiên như vậy?" Tịch Phong Hàn cong miệng cười, đấy có thể là hắn cố tình làm cho cô vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, nhưng mà cô không phải nên phấn khởi mà chạy đến ôm chặt hắn sao? Trong điện thoại, cô đối với sự nhớ nhung của hắn đều sắp tràn hết ra ngoài, mà hắn, đã gạt bỏ hết những bữa tiệc không cần thiết, đi lên máy bay quân sự để trở về sớm, việc đầu tiên quay trở, chính là đi gặp cô. Tịch Phong Hàn giang hai cánh tay về phía cô, Hỏa Hỏa lúc này mới bắt đầu phản ứng, cô chạy nhanh tới, mạnh mẽ chạy vào lòng anh, ôm chặt lấy anh, những giọt nước mặt vui sướng lăn dài trên khuôn mặt cô. "Anh về rồi... Cuối cùng thì anh cũng về rồi." Hỏa Hỏa nghẹn ngào lên tiếng. Tịch Phong Hàn vuốt ve rồi hôn lên mái tóc dài của cô, cười nhẹ nói: "Đúng, anh về rồi!" Nhưng, hắn quay về, kiến tâm trạng của Hỏa Hỏa ngoài vui mừng, lại càng thêm lo lắng, hắn về nước rồi, có phải Locke cũng đã nhận được tin này? Hắn sẽ làm gì? "Sao anh lại quay về vậy?" Hỏa Hỏa ngẩng đầu nhìn hắn. "Máy báy dự bị của anh quay lại, cuộc phỏng vấn tiếp theo của anh được mấy nghị viên cao cấp thay thế, chỉ là, anh không tuyên bố với mọi người tin tức anh về nước, cho nên, hai ngày tiếp theo, anh có thể nghỉ ngơi." Hỏa Hỏa nghe thấy hắn nói vậy, không khỏi khẽ thở dài một hơi, vậy thì tốt, Locke có lẽ vẫn chưa biết tin tức hắn đã quay về nước. Tịch Phong Hàn nhìn gương mặt nhỏ đang nhíu chặt lại, hình như đang có tâm sự, hắn không khỏi tò mò nhíu mày hỏi: "Sao vậy? Em có tâm sự sao?" "Không có gì! Em... Em rất nhớ anh." Hỏa Hỏa nói xong, đáy mắt như hiện lên một tia chua xót, ngay sau đó, cô biết bốn tiếng tiếp theo, cô phải làm sao để vượt qua. Có lẽ lần này cô đi gặp Locker, là sống hay chết, cô đã không màng tới, nhưng mà, trong những phút giây cuối cùng của cuộc đời, cô có thể lựa chọn làm những việc khiến mình vui vẻ.