Sáng sớm Diệp Tiểu Thi thức dậy từ giấc ngủ mơ, mở mắt ra, cô ta bị thu hút bởi những tấm rèm bay ra ngoài cửa sổ, cô ta mặc chiếc váy ngủ màu trắng bước xuống giường, nhìn xuyên qua cửa sổ, cô ta nhìn thấy đám cỏ xanh ở phía xa xa, nhìn thấy một bầu trời xanh tinh khiết, nhìn thấy đâu đó phong cảnh như một bức tranh, đi vào mắt rèm Cô ta nhẹ nhàng thở một hơi, cảnh đẹp như này, giống như được vẽ vậy, với cuộc sống từ nhỏ ở thành phố Đại Đô mà cô ta sống, làm gì có cơ hội để được thưởng thức như vậy? Cô ta nở một nụ cười trên môi, trực tiếp đã yêu thích hòn đảo này, yêu thích bầu trời như này, phong cảnh đẹp như này, hít thở sâu một hơi, trong không khí đều là không khí tươi mới, dường như cả một hòn đảo đều là không khí tự nhiên vậy! Diệp Tiểu Thi đi ra ban công, trên người cô ta mặc chiếc váy ngủ, giống như trang phục cổ đại, chiếc váy dài tơ tằm màu trắng sữa, với chiều dài của bàn chân, mái tóc đen tuyền của cô ta bị thổi ra đằng sau, hòa quyện vào hướng gió thổi, để lộ ra khuôn mặt mịn màng quyến rũ, vẻ đẹp đầy chất phương đông. Bên cạnh trên ban công, Lam Ca đẩy cửa bước ra ngoài, anh ta trực tiếp đã bị người con gái ở bên ban công thu hút, Diệp Tiểu Thi nhìn anh ta, mỉm cười chào hỏi, “Chào buổi sáng nhé!” “Chào buổi sáng!” Lam Ca với đôi mắt màu xanh, chống lại cả bầu trời, cảm giác vô tội trong sáng đi qua, tuyệt đối mê hoặc lòng người. 叶小诗多看两眼,就仿佛要溺进他的眼神里去了,她不由笑起来,“我去洗刷了,餐厅见。” Diệp Tiểu Thi nhìn thêm mấy lần, dường như đang bơi trong đôi mắt của anh ta vậy, cô ta tự nhiên cười lên, “Em đi đánh răng, gặp nhau ở nhà hàng nhé.” “Ừ!” Lam Ca nở nụ cười gửi lại cho cô ta, đợi cô ta đi vào trong phòng, Lam Ca cắn vào bờ môi, xoay cánh tay, cách chào hỏi vào mỗi sáng như này thật sự không phải thứ anh ta muốn. Điều anh ta muốn là khi mở mắt ra, cái nhìn đầu tiền là cùng cô ta chào nhau, tối qua anh ta mất ngủ đến nữa đêm, bởi vì tình cảm của anh ta và Diệp Tiểu Thi chưa có một chút phát triển nào, như này làm cho anh ta có một chút lo lắng. Bởi vì những hiểu lầm trước đây, cộng thêm để được sự tha thứ của cô ta đã không dễ dàng gì rồi, Lam Ca đối với phần tình cảm này, rất là thận trọng, không dám có một chút nào vượt qua giới hạn, cho nên, đến thời điểm này tình cảm giữa bọn họ cũng chỉ giống như trong trạng thái khách đi cùng mà thôi. Nhưng, Diệp Tiểu Thi cũng không phải dạng người con gái biết chủ động đến với anh ta, cho nên, đợi cô ta chủ động đến với mình, cũng không biết phải đợi đến bao giờ nữa. Lam Ca thở nhẹ một hơi, xem ra, anh ta phải cố gắng hơn nữa rồi, đã đến lúc phải lấy cổ tay của người đàn ông ra rồi, không mềm tay nữa, giống như tối qua, anh ta gối lên cánh tay, trong đầu đều là hình bóng của cô ta, làm mất ngủ đến nửa đêm. Hướng về bến tàu, có một chiếc xe hơi sang trọng màu đen đỗ ở đó, đang đợi người, ở nơi không xa, một chiếc tàu chở khách du lịch đang hướng về điểm đỗ bến tàu, kể cả người trên đảo, hay khách du lịch, cũng đều có tàu du lịch chuyên dụng để đưa đón, ở trên đảo này, kể cả số người ở giúp việc cũng đều được hưởng đãi ngộ cao cấp phổ biến này. Sau khi tàu du lịch cập bến, chỉ nhìn thấy một người con gái trẻ từ trong tàu bước ra, trên người cô ta có kiểu ăn mặc trang phục tây, mái tóc quăn màu vàng, cùng với một khuôn mặt tiêu chuẩn phương tây, cô ta là một người con gái rất đẹp với bộ tóc màu vàng “Cha.” Con gái đi lên phí trước, liền ôm người đến đón cô ta, là ông Luke cũng là quản gia trên đảo, mà người con gái này chính là Many con gái của ông ta đi du học ở nước ngoài về, Luke giơ tay ôm lấy cô ta, hôn lên mái tóc đứa con gái luôn được nuông chiều, nói, “Con cuối cùng cũng quay về rồi.” “Vâng! Con quyết định sẽ làm việc ở trên hòn đảo này, sẽ trở thành một nhà thiết kế trang phục cho thiếu gia, sau này, trang phục của thiếu gia sẽ do con tự tay thiết kế rồi.” Manny học thiết kế trang phục cao cấp, mà còn đã được nhận rất nhiều giải thưởng, lần này cô ta quay về, dự tính sẽ ở đây lâu dài. “Đúng lúc, có lẽ sẽ không lâu nữa, thiếu gia sẽ kết hôn, con có thể tham gia thiết kế trang phục đám cưới cho anh ta.” Khuôn mặt đăng tươi cười của Many, lập tức cứng lại, cô ta mở to đôi mắt màu nâu nói, “Cái gì? Anh ta sẽ kết hôn?” “Đúng, anh ta sắp kết hôn rồi.” Luke nhìn con gái với bộ dạng biểu cảm này, nên rất kiên định nói. Sắc mặt của Many biến đổi thành hụt hẫng và đau thương, cô ta cắn vào môi, “Sao nhanh vậy, anh ta muốn kết hôn rồi sao?” “Many, cha biết con với anh ta chơi với nhau từ nhỏ đến lớn, thiếu gia cũng xem con là bạn, nhưng anh ta là thiếu gia, chúng ta chỉ là tầng lớp dưới.” Luke rất thận trọng lên tiếng. Many đầu rủ xuống, nhưng đáy mắt hụt hấng thể hiện rất rõ, Luke biết, tình cảm con gái dành cho Lam Ca, sớm đã vượt qua phạm vi tầng lớp dưới rồi, cô ta yêu Lam Ca, từ nhỏ đã thích rồi, đã từng, cô ta còn nói thầm nói với anh ta, sẽ có một ngày, cô ta sẽ gả cho Lam Ca. Khi Lão gia Hermann chưa nhận được lá thư đến từ nước Z, hôn nhân của Lam Ca vẫn là tự do đến với nhau, nhưng từ khi người mà đã cứu Lão gia năm đó đề xuất hãy chăm sóc Diệp Tiểu Thi cháu gái của ông ta, Lão gia Hermann mới kiên định để Lam Ca lấy Diệp tiểu thư, để cho anh ta thay ông ấy trả ơn hậu thế của người đàn ông đã cứu mình. Con gái vì muốn xứng và trở thành người của Lam Ca, cô ta nỗ lực học tập, không những lấy được hai học vị, mà còn trên phương diện thiết kế phục trang, đã dành được rất nhiều giải thưởng, cô ta là một người con gái ưu tú, nhưng đáng tiếc, cô ta không có tư cách trở thành vợ Lam Ca. “Thế người con gái đó là ai?” Many ngẩng đầu hỏi, trong mắt có chút lóe lên không cam lòng. “Đi thôi! Trên đường cha sẽ nói cho con.” Luke quyết định đợi cho tâm trạng của con gái bình tĩnh trở lại, nhất định không được ôm bất kỳ mộng tưởng nào. Trên đường, Luke kể lại cho Many biết về sự việc đã xảy ra với Lam Ca trong thời gian qua, sau khi Many nghe xong, lập tức bị kích động, “Cha, thiếu gia đáng thương quá, hôn nhân của anh ta không nên sắp xếp như vậy, anh ta cần tìm người có tình yêu thật lòng từ hai phía.” “Many, thiếu gia đã phải lòng yêu Diệp tiểu thư đó rồi.” Many vẫn không tin, cô ta hừ một tiếng, “Thiếu gia Lam Ca làm sao có thể yêu cô ta chứ? Giữa bọn họ có sự khác biệt về văn hóa lớn như vậy, thân phận thì cũng rất chênh lệch, thiếu gia Lam Ca là bị ép hôn đó.” Luke biết con gái từ nhỏ đã bướng bỉnh, đã nhận định việc gì rồi thì rất khó thay đổi, ông ta chỉ còn cách lấy mệnh lệnh uy nghiêm của người cha nói, “Many, con quay về cha rất vui, nhưng, cha không cho phép con phá hoại tình cảm của thiếu gia Lam Ca với cô Diệp, con phải nhận thức rõ thân phận của con, chúng ta chỉ là người tầng lớp dưới của gia tộc Hermann thôi.” “Nhưng, từ nhỏ tình cảm của con với Lam Ca, cũng được coi là Thanh Mai Trúc Mã, anh ta thích con, con cũng thích anh ta, khi còn nhỏ, anh ta từng nói, đồng ý lấy con làm vợ mà! Many rất nghiêm túc bác bỏ. “Lúc đó chỉ là lời nói của trẻ con, con không được xem là thật.” “Cha.” “Được rồi, không nói nữa, lát nữa gặp được thiếu gia, con nhất định phải quyên đi tình cảm của con đối với anh ta, phải chúc phúc anh ta với Diệp tiểu thư. Many cắn môi, đáy mắt rõ ràng thể hiện ánh mắt không cam tâm. Lam Ca cùng Diệp Tiểu Thi dùng bữa sáng xong, anh ta quyết định đưa cô ta đi tứ phương chơi, Diệp Tiểu Thi ngồi lên xe hơi thể thao của anh ta, anh ta lái đến con đường rộng lớn không có bụi, cả con đường lớn này, cảm giác thỉ có một chiếc xe hơi, thật là rất thoải mãi. Đúng lúc Lam Ca cũng đưa Diệp Tiểu Thi đi về hướng bờ biển, xa xa, nhìn thấy một chiếc xe hơi sang trọng màu đen lái đến.