Xem ra Diệp tiểu thư này có ảnh hưởng rất lớn tới thiếu gia, mà thiếu gia vẫn luôn tự tin vô cùng lại bị đả kích đến mức uể oải cả người. Khoảng chín giờ, Lam Ca gọi hai người bảo vệ cùng đi bar. Anh nghĩ, có lẽ ngày mai đã đi rồi, đợi bao giờ Trình Ly Nguyệt kết hôn, anh sẽ quay lại. Tâm trạng anh tệ vô cùng, không khỏi muốn buông thả một chút, tất nhiên, không phải tìm đàn bà, mà là uống rượu một lần. Thường anh chẳng bao giờ uống rượu, anh chỉ muốn hưởng thụ bầu không khí khiến con người ta thả lỏng của quán bar. Lam Ca ngồi trong góc tối, hai vị vệ sĩ trước sau như một chắn anh khỏi mấy cô gái đang muốn tiến lại gần. Ánh mắt sắc bén của họ khiến cho những cô gái đó dù rất muốn tiến lại bắt chuyện với anh đẹp trai kia, nhưng cũng chỉ đành rời đi. Lam Ca híp híp mắt, tầm nhìn đôi lúc quét quanh bốn phía, nhìn nam nữ đến tìm vui trong quán bar. Trong đôi mắt anh lộ ra một chút lạnh lùng chế giễu. Bỗng, từ ngoài cửa, một dáng hình có chút quen mắt tiến vào, vì ánh sáng mờ ảo, mới đầu Lam Ca cũng chẳng nhìn rõ, cho tới khi người đàn ông đó đứng ở đằng trước anh, một cô gái với đôi tay tựa như rắn trườn ôm lấy cổ hắn, hôn thẳng lên mặt hắn. Ngay sau đó, tay của người đàn ông cũng vỗ lên người cô gái, hai người ngồi vào một cái sofa, mà vào đúng lúc này, người đàn ông đứng dậy, búng tay với phục vụ ở quanh đó. Mà cũng chính lúc đó, Lam Ca rốt cuộc cũng nhìn rõ được mặt của người đàn ông này, là Triển Minh Húc. Anh thật sự không thể ngờ rằng, vừa mới buổi trưa hắn còn nói với Diệp Tiểu Thi là yêu cô, muốn chăm sóc cô cả đời, giờ lại ở trong quán bar uống rượu ve vãn người phụ nữ khác. Động tác hắn vừa làm với cô ta nom có vẻ rất thuần thục, rõ ràng là, hắn là thường lưu luyến ở mấy chốn như thế này. Lam Ca nắm chặt chiếc ly trong tay, tên này lại háo sắc đến vậy, hắn vốn chẳng thể xứng với Diệp Tiểu Thi ngây thơ trong sáng. Lam Ca cắn môi, hôm nay trong nhà hàng, hắn vốn đã có chút kích động muốn đánh hắn, giờ phút này, Lam Ca thực sự muốn dạy cho hắn một bài học. Anh đứng dậy, đi thẳng tới sofa mà Triển Minh Húc đang ngồi. Anh vừa lại gần liền nhìn thấy trên đùi của Triển Minh Húc là cô gái bồi rượu, hai người ôm nhau rất chặt. Triển Minh Húc cảm thấy ở bên có người, hắn ngẩng đầu lên liền thấy thân hình cao lớn của Lam Ca, giật mình đẩy cô gái bồi rượu ra, vừa gượng gạo lại vừa hoảng sợ nhìn anh. "Mày đối xử với Diệp Tiểu Thi như vậy sao? Mày là thằng khốn nạn." Lam Ca nói xong liền túm lấy cổ áo hắn, đấm mạnh vào gò má hắn. "A..." Một giọng nữ bén nhọn vang lên. Triển Minh Húc bị đánh, hắn lập tức cầm chai rượu trên bàn đập về phía Lam Ca, tuy nhiên, vệ sĩ của Lam Ca thấy vậy lại đạp hắn vào một góc của sofa, Lam Ca lạnh lùng buông lời: "Nếu như mày còn dám lại gần Diệp Tiểu Thi thì tao sẽ khiến mày càng thảm hơn đấy." Nói xong, Lam Ca dẫn hai người vệ sĩ rời đi. Triển Minh Húc che lại gò má đã tím bầm, tức đến mức siết chặt nắm tay. Hắn không thể ngờ lại gặp được Lam Ca ở đây, đáng chết, hắn ta muốn làm gì chứ? Lẽ nào là muốn phá hoại địa vị của hắn trong trái tim Diệp Tiểu Thi ư? Đã nhiều năm như vậy rồi, tất nhiên Triển Minh Húc chẳng phải là anh hàng xóm dễ gần trong mắt Diệp Tiểu Thi như trước nữa, Hắn sớm đã vào đời, hơn nữa cũng học được vài tính nết bất lương từ xã hội, hơn nữa, hắn còn lui tới với rất nhiều người phụ nữ, thế nhưng hắn vẫn bị Diệp Tiểu Thi hấp dẫn, tất cả là do ngoại hình vừa ngây thơ lại vừa xinh đẹp của Diệp Tiểu Thi. Trong xã hội hiện giờ mà còn có người con gái vừa sạch sẽ lại vừa ngây thơ như vậy, tất nhiên là Triển Minh Húc cũng muốn chơi bời một chút. Hắn sớm đã đem việc chơi đùa với phụ nữ làm thành một sở thích, mục đich cuối cùng của hắn chính là muốn thử nếm qua cơ thể của con gái vẫn còn trong sạch. Nhưng thật không thể ngờ lại đụng phải Lam Ca. Triển Minh Húc cũng mau chóng rời khỏi quán bar, hắn không thể để Lam Ca tới tố với Diệp Tiểu Thi trước được, hắn nhất định phải hành động trước. Lam Ca ngồi trong xe thấy giờ cũng mới chín rưỡi, anh nhấc điện thoại gọi cho Diệp Tiểu Thi. "Alo!" Giọng nói có chút lạnh lùng của Diệp Tiểu Thi truyền tới, bởi cô biết đó là anh. "Tiểu Thi, em ở nhà sao? Anh có chuyện cần nói với em, giờ anh sẽ qua chỗ em." "Không phải qua đâu, tôi ngủ rồi." Dứt lời, Diệp Tiểu Thi lại nói tiếp: "Tôi có điện thoại, cúp đây." Diệp Tiểu Thi nói cúp là cúp, trong tim Lam Ca tràn đầy sự bất an, giờ này mà còn gọi cho Diệp Tiểu Thi, nhất định chỉ có tên Triển Minh Húc đó, tối nay hắn định làm gì chứ? Dù có thế nào đi chăng nữa, Lam Ca nhất định phải tới chỗ Diệp Tiểu Thi một chuyến. Quả vậy, người gọi cho Diệp Tiểu Thi vào lúc này, chính là Triển Minh Húc. "Tiểu Thi, thằng khốn nạn đó đã gọi cho em chưa?" Triển Minh Húc hỏi. "Sao anh lại biết anh ấy gọi cho em?" Diệp Tiểu Thi ngạc nhiên hỏi lại. "Vì vừa rồi anh ở quán bar bị hắn đánh." "Cái gì? Anh ấy đánh anh? Sao anh ta lại đánh anh cơ chứ?" "Hắn bị thần kinh, anh cũng chẳng rõ tại sao lại đánh anh một trận như vậy, hơn nữa, hắn còn bảo vệ sĩ đánh cùng. Hắn chính là một tên khốn kiếp, Tiểu Thi, anh bị thương rồi, anh có thể tới tìm em không?" "Có nghiêm trọng không? Anh nên tới bệnh viện đi!" Diệp Tiểu Thi quan tâm nói. "Không cần đâu, chỉ là bị thương ngoài da thôi, giờ anh rất muốn gặp em, rất rất muốn gặp em. Tiểu Thi, em đợi một lát, anh tới ngay đây." "Alo! Anh Minh Húc... Chỗ em không tiện lắm." Diệp Tiểu Thi vừa nói xong mới phát hiện đầu bên kia đã cúp máy từ hồi nào, tim cô liền đập rất nhanh. Tuy rằng cô đã đồng ý lời theo đuổi của Triển Minh Húc, thế nhưng cô không muốn tiến triển nhanh tới mức này. Hơn nữa, đã muộn như vậy rồi còn mời đàn ông đến là một chuyện khá nguy hiểm. Làm sao đây? Diệp Tiểu Thi gấp đến mức đi vòng quanh nhà, cô lập tức nghĩ tới Lam Ca vừa nói sẽ tới tìm cô, lúc này, cô vậy mà lại mong anh sẽ tới. Có điều, hi vọng của cô đã thành hiện thực, xe của Lam Ca phóng thẳng đến nơi cô ở, dưới ánh đèn đường sáng tối chập chờn, khuôn mặt đẹp trai của anh lộ ra một chút phẫn nộ. Thật may là hôm nay anh đã nhìn thấy một mặt khác của Triển Minh Húc, bằng không anh cứ vậy mà buông Diệp Tiểu Thi ra, sau này cô cũng sẽ bị tổn thương, đó là điều dễ dàng đoán được. Đáng chết, trước mặt Diệp Tiểu Thi thì tên đàn ông đó ra vẻ đạo mạo, hóa ra lại là một tên háo sắc như vậy. Trong một chiếc xe khác, Triển Minh Húc che bên mặt vừa bị đánh cho tím bầm, trong lòng sự căm phẫn đối với Lam Ca cũng chẳng ít, có điều tối nay hắn có thể ỷ vào vết thương này mà tự nhiên tiếp cận Diệp Tiểu Thi, khiến cho cô đau lòng, sau đó ở lại nhà cô, cô nam quả nữ ở một chỗ, rất nhiều chuyện sẽ thuận lý thành chương mà ra thôi. Nghĩ tới việc Diệp Tiểu Thi không thể kháng cự hắn, tối nay nhất định hắn phải đạt được mục đích, khóe miệng của Triển Minh Húc khẽ nhếch một nụ cười đắc ý.