Giản Vân từ phòng làm việc của Trình Ly Nguyệt bước ra, ánh mắt có chút giận hờn, cô dường như có thể khẳng định, cái điện thoại mà Trình Ly Nguyệt cúp vội đó, chính là điện thoại của nhà họ Tịch.
Cô ấy có ý gì đây? Chẳng lẽ cô ấy muốn một mình hưởng hết? Không muốn cô tham dự vào cuộc nói chuyện với nhà họ Tịch nữa sao? Cô đã nhấn mạnh nhiều lần là muốn đi cùng rồi mà.
Xem ra, Cô ấy đúng là chẳng xem cô ra gì!
Giản Vân về phòng làm việc, tức đến trắng cả mặt, đây là cơ hội duy nhất để cô tiếp xúc với Tịch thiếu gia, lại bị Trình Ly Nguyệt cấm cản sao.
Trình Ly Nguyệt từ phòng làm việc đi ra, trực tiếp đi tìm Linda, nói với cô ấy về việc Tịch Phong Hàn gọi điện thoại cho cô, Linda vô cùng bất ngờ, sao người liên lạc với cô ấy lại là Tịch Phong Hàn? Không phải Tịch phu nhân sao?
“Giản Vân rất muốn cùng tôi đến gặp vị Tịch thiếu gia này, nhưng trong điện thoại Tịch thiếu gia lại nói rất rõ, anh ấy chỉ muốn gặp tôi.” Trình Ly Nguyệt có chút bất lực nói.
“Nếu là yêu cầu của Tịch thiếu gia, chúng ta chỉ có thể làm theo, hay tại Tịch thiếu gia đã thấy rõ ý đồ của Giản Vân, không muốn tiếp xúc nhiều với cô ấy! Với lại với thân thế của anh ấy, muốn có người phụ nữ thế nào mà không có? Giản Vân không đủ tiêu chuẩn cũng như khồn đạt yêu cầu của anh ấy đâu.”
Trình Ly Nguyệt cười, “Linda, nói như chị, đàn ông có địa vị, thì yêu cầu về phụ nữ sẽ cao hơn sao?”
“Cũng không thể nói vậy, nhưng trong mắt vị đại gia như Cung Dạ Tiêu, em là ngoại lệ.” Linda cười.
Trình Ly Nguyệt cũng cười, cười xong, cô ấy lại lo lắng nói, “Nếu như Giản Vân biết thì sao, em phải nói thế nào với cô ấy, em không muốn có mâu thuẫn gì với cô ấy.”
“Nếu như cô ấy biết, chị sẽ giải thích với cô ấy, nói đó là ý của chị, cô ấy chắc không có ý kiến đâu, với lại, cô ấy cũng phải biết thực lực của mình chứ!” Linda thở dài, cô ấy nghĩ, có lẽ Tịch thiếu gia rất đẹp trai, nhưng thân thế hoàng gia bí ẩn của anh, càng cuốn hút phụ nữ hơn!
Linda nhìn Trình Ly Nguyệt, “Nghe Giản Vân khen vị Tịch thiếu gia này đẹp trai cuốn hút vậy, em kiềm chế được đó.”
Trình Ly Nguyệt cười, “Yên tâm! Có đẹp trai đến mức nào cũng không cuốn hút được em đâu, trong lòng em chỉ có hai người dàn ông, con em và ba của con em.”
“Xem ra em là thật lòng với Cung Dạ Tiêu! Nói vậy, chị sắp được ăn cưới rồi?”
“Tạm thời thì vẫn chưa tính đến việc đó, thực ra thì em và anh ấy có kết hôn hay không cũng vậy, nếu anh ấy phản bội em, thì em cũng đỡ phải đi ly dị.” Trình Ly Nguyệt nói một cách nhẹ nhàng.
Linda bị chộc cười, “Ly Nguyệt, em không chú trọng tình cảm đến mức vậy sao! Cung Dạ Tiêu sao có thể phản bộ em chứ?”
“Đương nhiên, không có thì càng tốt!” Trình Ly Nguyệt hơi ngừng ngại, hi vọng việc mình nghĩ đừng bao giờ xảy ra.
“Chị thấy tại cuộc hôn nhân trước đã làm em sợ, hãy yên tâm mà yêu đi!” Linda vỗ vai cô, cổ vũ nói.
“Linda còn chị thì sao? Chị không phải cũng nên kiếm cho mình một niềm hạnh phúc khác sao?” Trình Ly Nguyệt quan tâm hỏi.
Linda bậm môi cười, “Chị bốn mươi tám rồi, còn kiếm gì? Chị chỉ muốn kiếm được một mớ tiền dưỡng lão, để cuộc sống về già không phải lo ngại gì.”
“Chị còn trẻ mà! Nhìn cứ như mới ngoài ba mươi!” Trình Ly Nguyệt khen nói.
Linda lập tức vui lên, “Miệng em dẻo thật.”
Trình Ly Nguyệt cười như một đứa trẻ, lúc bấy giờ, điện thoại trong túi áo cô reo lên, cô nhìn một cái, nói với Linda, “Là Tịch thiếu gia.”
“Bắt máy nhanh đi, xem anh ấy hẹn em gặp ở đâu.”
Trình Ly Nguyệt bắt máy trước mặt Linda, “A lô! Chào Tịch thiếu gia.”
“Hai giờ rưỡi chiều, xe của tôi sẽ đón cô tại dưới công ty cô, cô xuống là được.” Đầu dây bên kia, giọng Tịch Phong Hàn vang lên.
Tim Trình Ly Nguyệt đập mạnh, miệng vẫn trả lời, “Vâng! Tôi sẽ xuống lầu đúng giờ.”
“Ừa! Lúc đó gặp.” Tịch Phong Hàn nói xong, lại cúp máy.
Trình Ly Nguyệt thở phào, nhìn Linda nói, “Chị đoán xem vị Tịch thiếu gia này muốn làm gì?”
Linda lắc đầu, “Chị không hiểu thành viên hoàng gia trong nước cho lắm, nhưng có vẻ sẽ là một nhân vật lớn trong tương lai.”
“Linda, em nói thật nhé! Em cảm thấy vị Tịch thiếu gia này có chút để ý em.” Trình Ly Nguyệt nói thẳng với cô ấy, tuy nói vậy, cô có vẻ hơi bị tự tin.
Nhưng hôm ấy ở Tịch phủ, Tịch Phong Hàn đã nhìn chằm chằm cô vài lần, lại là sự thật.
Linda nhìn cô, ngập ngừng vài giây, bèn cười nói, “Đó là việc tốt mà! Đó nói lên em rất có sức hút với đàn ông.”
“Thôi đi, làm xong đơn hàng này, thì em và bọn họ cũng không còn quan hệ gì.” Trình Ly Nguyệt lắc đầu nói, cô không hề muốn có sức hút gì với đàn ông, cô chỉ muốn cùng con và Cung Dạ Tiêu trải qua những tháng ngày bình yên.
Bộ ngoại giao, hôm nay là ngày công bố và trao thưởng cho nhân viên ưu tú của quý này, tại một phòng họp lớn, tất cả thành viên bộ ngoài giao đang ngồi, không khí rất nghiêm khắc và trang trọng.
Cung Muội Muội nhìn về chỗ của Nhiệm San San, cô ấy nghĩ thầm, Nhiệm San San biết mình đã khôi phục lại giải nhân viên ưu tú chưa ta? Vì sau khi gạch tên lại được thêm lại vào.
Cô đã đoán đúng, Nhiệm San San không hề biết Cung Muội Muội đã khôi phục lại giải nhân viên ưu tú, vì sau khi cô ấy đã nghe lời bình xấu của phu nhân Emily, cô ấy nghĩ, Cung Muội Muội sẽ không có duyên với việc bình chọn nhân viên ưu tú.
Nhưng cuộc điện thoại trước lúc phu nhân Emily lên máy bay, lại không nói lại cho cô ấy biết.
Lúc này, tổng bộ trưởng đã phát biểu xong, mọi người đang vỗ tay hoan nghênh ông, tiếp theo, là trưởng phòng nhân sự, bước đầu ông nói những điều động viên mọi người, tiếp theo là phần quan trọng của ngày hôm nay.
“Hôm nay, chúng tôi đã tổng kết thành tích của quý một, chúng tôi sẽ khen thưởng cho những nhân viên ưu tú, thực ra, việc bình chọn lần này gồm mười thành viên ưu tú, tiếp theo, sẽ nêu tên của họ, hoan nghênh họ lên đây nhận thưởng.”
Nhiệm San San nhếch môi, Cung Muội Muội làm việc chăm chỉ, nhưng cuối cùng chỉ cần cô giở trò một chút, cô ấy cũng thất bại mà thôi.
Sau khi đọc xong tên những người trước, trưởng phòng nhân sự cố tình ngừng một chút, mới nói lên “Cung Muội Muội”.
Nhiệm San San đang uống nước, xém chút bị sặc, cô ấy quay đầu, không dám tin nhìn về phía cô gái đứng dậy đi lên bục, sao có thể vậy được?
Cung Muội Muội sao có thể đạt được danh hiệu nhân viên ưu tú?
Cung Muội Muội với bộ trang phục công sỡ tao nhã bước lên bục, khi cô ấy bước đến lên bục, cô ấy cảm thấy Nhiệm San San đang nhìn chằm chằm cô, cô vờ như không thấy.
Ánh mắt của Nhiệm San San thể hiện sự tức giận, chẳng lẻ Cung Muội Muội đã nhờ vã vào mối quan hệ? Chỉ vì cô là bạn gái của Dạ Lương Thành? Nên đã cố tình bình chọn cô?
Truyện khác cùng thể loại
40 chương
16 chương
33 chương
21 chương
10 chương
82 chương