Sau nửa giờ, Quý Thiên Tứ đúng hẹn đi tới khách sạn, Âu Dương Bộ Vinh ở trong đại sảnh khách sạn chờ hắn, nhìn thấy hắn đi tới, trên mặt Âu Dương Bộ Vinh cũng thấy có chút áy náy. "Thiên Tứ, cậu có thể thông cảm với nỗi khổ tâm mà tôi phải làm thế này không?" Âu Dương Bộ Vinh hỏi: "Nếu cậu không đồng ý, tôi cũng không ép buộc thêm nữa." "Cháu đồng ý ký." Quý Thiên Tứ không chút do dự trả lời. "Chuyện này, tôi vẫn hy vọng có thể cứ giấu Tiểu Duyệt trước đã." Âu Dương Bộ Vinh đề nghị. "Cháu hiểu." Quý Thiên Tứ gật đầu. "Được vậy mời cậu đi theo tôi. Chuyện này, chúng ta vẫn nên cẩn thận một chút, dẫu sao sau này tôi cũng sẽ phải giao Tiểu Duyệt cho cậu." Quý Thiên Tứ nghe xong những lời này, trên khuôn mặt hắn cũng hiện lên sự mong đợi, hắn lặng lẽ đi theo Âu Dương Bộ Vinh vào một phòng hội nghị, ở trong phòng còn có hai vị luật sư được Âu Dương Bộ Vinh mời tới. Quý Thiên Tứ ngồi ở phía đối diện luật sư, mặt của hắn cũng vừa hướng về phía một cái cửa kính ở bên cạnh, ngồi ở phía sau cửa kính đó chính là Âu Dương Đoàn, từ khi Quý Thiên Tứ đi vào ông ta đã dò xét hắn với ánh mắt sắc sảo, dường như phải tìm ra được điểm không hài lòng từ vẻ bề ngoài của chàng trai trẻ tuổi này. Nhưng ông ta không tìm ra được, ngoài Cung Vũ Trạch mà ông ta đã gặp ra, có lẽ Quý Thiên Tứ là người đàn ông trẻ tuổi thứ hai có vẻ bề ngoài cực kỳ xuất sắc, phong thái của hắn rất điềm tĩnh, cũng là một chàng trai trẻ hiếm thấy thời nay. Âu Dương Đoàn chắc cũng hiểu, vì sao con trai mình lại thích hắn đến như vậy, nếu không phải là vì có thù oán với Quý gia thì lần đầu tiên ông ta ta gặp hắn chắc chắn cũng sẽ không ghét hắn đến vậy. Lúc này, cho dù Quý Thiên Tứ coi như bị ép kí tên, trên mặt hắn cũng không tỏ vẻ không vui hay thấy phiền phức, vẻ mặt hắn rất chăm chú và bình tĩnh nhìn luật sư đang chỉnh sửa lại tài liệu hợp đồng. Thiết bị chuyển đổi ở dưới bàn đang chuyển đổi âm thanh, vì vậy mà tất cả mọi âm thanh trong phòng họp, Âu Dương Đoàn đều có thể nghe được rất rõ. "Quý tiên sinh, mời anh xem qua trước bản hợp đồng này, nếu không có ý kiến gì, anh có thể ký tên và đóng dấu." Luật sư đưa bản hợp đồng đến trước mặt hắn. Quý Thiên Tứ hai tay nhận lấy, ánh mắt của hắn bình tĩnh nhìn bản hợp đồng. Lúc này, không chỉ có ánh mắt của Âu Dương Bộ Vinh quan sát hắn mà còn có cả ánh mắt của Âu Dương Đoàn ở phía bên của kính cũng nhìn Quý Thiên Tứ rất chăm chú, phải biết rằng bản hợp đồng đồng này rất quan trọng, gần như là khiến ông ta đánh đổi tất cả, nếu hắn có chỗ nào không bằng lòng, hay là vẻ mặt bị ép buộc đều rất khó tránh ánh mắt của hắn. Nếu không phải yêu cháu gái mình thật lòng, đứng trước bản hợp đồng này, hắn nhất định sẽ có ý kiến. Âu Dương Đoàn cũng chờ đợi nhìn thấy sự phản kháng của Quý Thiên Tứ và trong lòng lại có một suy nghĩ mạo hiểm bất chấp, nếu hắn ký thật, như vậy, tài sản của Quý gia đã trở thành của cháu gái rồi, đây có được tính là thắng lợi lần đầu trong cuộc chiến lâu dài như vậy giữa Quý gia và gia tộc Âu Dương? Ánh mắt Âu Dương Bộ Vinh cũng quan sát Quý Thiên Tứ rất kỹ, ông ta muốn xác định tình cảm của hắn đối với con gái mình. Quý Thiên Tứ nhìn qua một lượt, ánh mắt của hắn chỉ có bình tĩnh, thậm chí là nhìn đến chỗ nào, hắn cũng khẽ mỉm cười, dường như rất vui mừng khi xem bản hợp đồng. "Thiên Tứ, cậu vẫn còn thời gian suy nghĩ, bản hợp đồng này đối với cậu mà nói là không công bằng, chúng tôi cũng biết rất rõ." Âu Dương Bộ Vinh ở một bên khuyên. Lúc đó Quý Thiên Tứ xem lướt qua bản hợp đồng xong, hắn ngẩng đầu mỉm cười: "Bác trai, cháu không có ý kiến gì, cháu đồng ý ký bản hợp đồng này." "Thiên Tứ, cậu chắc chắn chứ? Cho dù tôi không gả con gái cho cậu, cậu cũng đồng ý ký sao?" Âu Dương Bộ Vinh hỏi lại hắn một lần nữa, bởi vì ông ta cũng muốn cho bố mình biết rõ hơn tình cảm của Quý Thiên Tứ. Quý Thiên Tứ chớp mắt, hắn hít một hơi thật sâu, trả lời kiên quyết: "Cháu sẽ chờ." "Nếu có một ngày, Tiểu Duyệt không yêu cậu nữa, cậu cũng sẽ không hối hận." Quý Thiên Tứ khóe miệng bật cười: "Không hối hận, nếu Tiểu Duyệt không yêu cháu nữa, vậy chắc chắn là cháu đã làm chuyện gì có lỗi với cô ấy, cháu bằng lòng đem tất cả những gì mình có bù đắp cho cô ấy, chỉ cần cô ấy vui là được." Những lời này, làm cho Âu Dương Bộ Vinh thấy rất vui mừng, ông ta cũng không nhìn về phía cửa kính và cũng không hy vọng Quý Thiên Tứ biết cha mình cũng ở đây. "Cậu đã nghĩ kĩ rồi, vậy cậu có thể ký tên." Âu Dương Bộ Vinh cầm bút tới đặt trước mặt hắn. Quý Thiên Tứ cầm bút lên, ký tên mình vào chỗ ký tên rất nhanh dứt khoát, và đưa ngón tay cái chấm vào mực lấy vân tay sau đó ấn ngón tay xuống chỗ hắn đã ký tên, bản hợp đồng này đã hoàn toàn có hiệu lực. Âu Dương Bộ Vinh không khỏi xúc động, ông ta biết, bản hợp đồng này hắn sẽ không giữ lại, chỉ cần ngày nào bố ông đồng ý thì ông ta sẽ đem nó đi hủy, tiêu hủy những điều khoản không công bằng đó đi, đối xử công bằng với hắn. "Bác trai, cháu nghe Tiểu Duyệt nói sức khỏe của bác không được tốt lắm, bác nhất định phải chú ý nghỉ ngơi cho khỏe." Quý Thiên Tứ nói rất quan tâm. Âu Dương Bộ Vinh gật đầu: "Đúng vậy. Cõ lẽ là dạo gần đây khá mệt mỏi, cơ thể thấy hơi khó chịu, bây giờ, công ty cũng chỉ có thể giao cho Tiểu Duyệt." "Bác trai, bác có chuyện gì cần cháu giúp, bác nhất định phải nói với cháu, nếu có thể giúp được nhất định cháu sẽ giúp." "Được rồi, tôi biết tấm lòng của cậu.Thiên Tứ à, hôm nay đến đây trước đã, cậu cứ về trước đi, hôm nào chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm." "Dạ vâng." Quý Thiên Tứ gật đầu đứng dậy, Âu Dương Bộ Vinh cũng đứng dậy theo, vỗ vỗ vai hắn khích lệ: "Cậu cứ yên tâm, chỉ cần Tiểu Duyệt và cậu yêu nhau thật lòng, tôi sẽ không để cho hai đứa bỏ lỡ nhau đâu." Nghe được những lời này, Quý Thiên Tứ cũng thấy yên tâm, hắn gật đầu: "Cháu cũng đang mong đợi đến ngày đó." Quý Thiên Tứ rời đi, Âu Dương Đoàn ở bên kia đi tới phòng hội nghị. "Ba à, đây là bản hợp đồng Quý Thiên Tứ đã ký, ba xem đi." Âu Dương Bộ Vinh đưa bản hợp đồng cho cha mình. Âu Dương Đoàn cầm lấy, cẩn thận đọc tất cả các điều khoản, nhìn chữ ký phía bên dưới và dấu vân tay, ông ta cũng không dám tin là Quý Thiên Tứ thật sự đã ký. Nếu không phải do ông ta quá ngu xuẩn thì có một nguyên nhân khác đó chính là ông ta quá yêu quý cháu gái mình. "Ba à, ba cũng đã nhìn thấy rồi đấy, cậu ta không chút do dự, càng không hối hận, cậu ta đối với Tiểu Duyệt là thật lòng, muốn dành cho Tiểu Duyệt trong tương lai." Âu Dương Đoàn trầm mặc vài giây: "Cái này chưa đủ." "Ba à, ba còn muốn thử thách như thế nào nữa?" "Hừm. Nếu không thể thử thách tấm lòng cậu ta đến cùng, ta không yên tâm mà giao Tiểu Duyệt cho cậu ta được, dù sao thì ta cũng không còn sống được mấy năm nữa, nếu không thể tìm cho Tiểu Duyệt một người yêu nó thật lòng, ta có chết cũng không thể nhắm mắt." Âu Dương Đoàn nói xong, ông ta quay sáng nói với con trai mình: "Thử thách cậu ta một lần nữa, nếu như lần này cậu ta vượt qua được thử thách, ta sẽ đồng ý cho cậu ta và Tiểu Duyệt đến với nha." "Ba à, sao ba phải thử thách như vậy?" [Thêm "Gác Sách" khi tìm truyện trên google để đọc bản ít lỗi chính tả hơn bạn nhé