TẠI DOÃN GIA
"Đại tiểu thư lão gia cho gọi người vào thư phòng ạ." Tiếng người làm vọng vào phòng.
"Được rồi cô xuống trước đi."
\(..........................\)
Tại thư phòng ông Doãn đang nhâm nhi ly trà và đang đọc tài liệu ở công ty.
Cóc...cóc...cóc.
" Vào đi "
"Ông gọi tôi vào có chuyện gì?" cô giọng nói khó chụi lên tiếng.
" Ngồi xuống đi "
"Có chuyện gì nói tôi không có thời gian."
" Ta muốn biết tại sao con lại biết ta không phải họ Doãn.Ai nói cho con nghe."
" Ông họ Trần khó biết lắm sao ." giọng nói thờ ơ lên tiếng
"Tôi còn biết nhiều việc về ông lắm có muốn nghe không."
"Mày ...mày cho người điều tra tao sao." có phần hơi tức giận.
"Thì sao không được."
"Mày đã biết được những gì rồi."
" Cái gì nên biết cũng đã biết."
" Mày...mày.". ông ta tức đến xanh mặt
"Và cái chết của mẹ tôi không bình thường " nói rồi đi ra khỏi thư phòng.
Ông Doãn khi nghe Kiều Kiều nói như vậy ông ta có phần sợ " Sao nó biết được lúc đó mình và Đinh Ninh làm rất kỷ mà . Sao có chuyện nó biết được không thể nào."
Kiều Kiều bước xuống phòng ăn thì thấy người làm bị hai mẹ con ức hiếp đánh đập đến sưng cả mặt ngồi khóc nhưng không một tiếng vang xin. Vì họ nói chỉ có một chủ nhân từ lúc mẹ của Kiều Kiều mất thì lòng trung thành đều chuyển qua Kiều Kiêu.Nên họ kiên quyết không khuất phục hai mẹ con nhà này.
" Tụi mày chỉ là máy đứa hèn mọn thôi mà dám chống đối tao hả." giọng nói của Ngân Bích vang lên chói tai.
" Máy người đang làm cái quái gì vậy ." quăng cho mẹ con bà Đinh một ánh mắt lạnh lùng như muốn giết người. Làm cho hai mẹ con họ sợ muốn tái mặt.
Mọi người hầu thấy cô xuồng thì cũng thở phào nhẹ nhõm. "Cô ấy được cứu rồi may quá."
"Tôi hỏi mấy người có chuyện gì." vẻ mặt tức giận nói vì nhưng người làm ở đây cô đều làm việc từ khi mẹ cô còn sống yêu quý họ. Nên cô cũng yêu quý họ nhưng không nói ra tuy bên ngoài của cô lạnh nhưng bên trong lại nóng.
"Thưa tiểu thư là bọn họ lấy nước sôi tạt vào Tiểu Mãn ạ" người hầu lên tiếng nói
" Xí chỉ là một đứa người hầu nghèo hèn dơ bẩn thôi mà có cần làm như vậy không." Mẹ con ả liết háy lên tiếng.
Kiều Kiều bước lại bàn nói "Tiểu Mãn đứng dạy lấy cho tôi ly nước nóng."
"Dạ thư tiểu thư." Tiểu Mãn chạy vào bếp lấy ly nước nóng đem ra cho Kiều Kiều.
"Dạ đây ạ"
Kiều Kiều cầm ly nước nóng trên tay của Tiểu Mãn tạt thẳng vào bà Đinh Ninh và Ngân Bích .Làm đám người hầu như chết lặng.
"Á..á..á" tiếng la thất thanh của hai mẹ con ả.
"Mày sao mày dám hả con khốn."Ngân Bích nói
"Mày ...mày điên hả." bà Đinh la lớn
"Máy người nói gì? Nghèo hèn không ai bằng mẹ con bà. Dở bẩn cũng không ai bằng mẹ con bà . Cho nên tôi tạt nước sôi có ý tốt giúp mẹ con bà bớt hôi hám lại còn gì." nói bằng giọng lạnh lùng và có chút nghịch ngợm.
Những người hầu bên đây vui mừng thầm khen ngợi tiểu thư mình " Thật là tốt quá khi có tiểu thư như vậy .Thật thích."
"Mày...mày được lắm." Ngân Bích nói bỏng la lên "Á...á...á." rồi ngã xuống đất kèm theo nụ cười khinh bỉ dành cho Kiều Kiều
Trên thư phòng ông Doãn Đình nghe thấy tiếng la của Ngân Bích liền đi xuống .
"Có chuyện gì mà ồn quá đi." giọng nói đầy khó chịu.Khi bước xuống thấy Kiều Kiều đang đứng còn hai mẹ con ả đang ngồi khóc . Ông ta sốt ruột hỏi " Hai mẹ con có sao không.
" Dạ con không sao đau ba đừng lo." kèm theo đó là một sự liết nhẹ.
"Kiều Kiều ta biết là con không thương mẹ con dì thì con cũng không được tạt nước sôi lên mình em con chớ có tạt thì tạt dì đi." vừa nói bà vừa khóc lớn.
"Kiều Kiều sao mày lại làm như vậy hả." Ông ta la lớn
"Không phải vậy đâu ông chủ là ...." tôi muốn nghe nó nói không phải các cô im hết cho tôi.
Kiều Kiều khuôn mặt lạnh lùng không biến sắc nói "Thích thì làm thôi ông quản nổi tôi chắc."
"Mày...mày" ông Doãn tức đến xanh mặt nhưng không thể nói lên lời.
"Ba con không sao mà ba đừng lo." ả ta nói rồi bật khóc.
"Con bỏng hết rồi mà nói không sao."
"Con không sao thiệt mà."
"Đúng là miệng chó chẳng thể mọc được ngà voi. Kiều Kiều thản nhiên đáp.Làm mẹ con bà ta tức muốn nôn ra máu.
"Tôi khuyên các người đừng bao giờ đụng vào người của tôi nên nhớ điều này." Chó hoang thì vẫn là chó hoang đừng bao giờ nghĩ mình là phượng hoàng." Nói xong bỏ ra ngoài biệt thự.
HẾP CHAP 9
MONG MỌI NGƯỜI ỦNG HỘ TÁC PHẨM
ĐẦU TAY CỦA MÌNH NHA NHỚ COMMET VÀ LIKE NẾU THÍCH NHÉ! CẢM ƠM MỌI NGƯỜI.
Truyện khác cùng thể loại
128 chương
81 chương
65 chương
42 chương
94 chương
178 chương
56 chương