Anh vui lòng cống hiến ức ự Ôn Khanh Mộ nhíu chặt mày. “Nói” “Đây là đơn thuốc tôi tìm được ở chỗ một bác sĩ đông y lớn tuổi, nghe nói tổ tiên vị bác sĩ này là ngự y, thời cổ đại, nếu hoàng đế không muốn phi tần nào mang thai, sẽ dùng đơn thuốc này, cực kì hiệu nghiệm, thế nhưng, trên thế giới này không có cách tránh thai một trăm phần trăm, hơn nữa..” “Đừng ấp a ấp úng nữa!” “Đơn thuốc này quả thật ít gây hại cho phụ nữ hơn thuốc tránh thai, nhưng thuốc có ba phần độc, bác sĩ đông y nói, nếu dùng trong thời gian dài, cũng có tổn hại đến sức khỏe phụ nữ, sẽ dẫn đến kinh nguyệt rối loạn, nếu nghiêm trọng, có thể sẽ..” Doãn Cẩn cũng là nghe bác sĩ đông y già kia nói, bản thân anh ta cũng không hiểu quá rõ, chỉ có thể thuật lại lời vị bác sĩ kia thôi. “Cậu có thể nói một mạch được không?” Sự kiên nhãn của Ôn Khanh Mộ đã đến cực hạn. “Sẽ dẫn đến vô sinh, đương nhiên, bác sĩ đông y kia nói là dùng thuốc thường xuyên trong thời gian dài mới có khả năng này” Ôn Khanh Mộ cũng rất ngạc nhiên. Từ khi Mục Chỉ Huyên đến lần trước, nhắc anh nhớ phải dùng biện pháp tránh thai, anh đã tìm kiếm rất nhiều biện pháp tránh thai. Trước mắt, trên thế giới này không có biện pháp tránh thai một trăm phần trăm, cách có hiệu quả nhất chính là dùng bao cao su, nhưng anh đã đồng ý với Tô Lạc Ly sẽ không dùng biện pháp tránh thai. Về con cái, anh không có quá nhiều tình cảm, nếu anh là một con người bình thường, Tô Lạc Ly muốn có con, theo ý cô là được. Thế nhưng, anh là một thể kết hợp giữa ma cà rồng và con người, bản thân vốn đã là một bi kịch. Tuyệt đối anh không thể tạo ra thêm một bi kịch khác. nữa. Thuốc này nhất định phải dùng. Điều duy nhất anh có thể làm, chính là giảm cơ hội thân mật với Tô Lạc Ly, khiến số lần cô dùng thuốc ít đi. “Cậu mang số thuốc này giao cho người giúp việc ở khu Rainbow, nói cho cô ta cách dùng, nhớ kỹ, phải dặn cô ta, nhất định không được nói cho bất kì ai, nhất là phu nhân” “Vâng, tôi lập tức đi làm” “Ngoài ra, cậu gửi bệnh án của Tô Kiêm Mặc cho các chuyên gia và bệnh viện hàng đầu trên khắp thế giới, hỏi xem có cách nào tốt không, cho dù là thuốc giúp kéo dài tuổi thọ cũng được” Nếu không thể cho cô một đứa con, vậy chỉ có thể dùng cách khác bù đắp cho cô. Nếu Tô Kiêm Mặc có thể sống tiếp, có lẽ sự trông mong. về đứa nhỏ của Tô Lạc Ly sẽ giảm đi một chút. Hơn nữa, đến lúc đó, nói không chừng phong ấn của anh được giải, sẽ có thể cùng Tô Lạc Ly sinh con. “Vâng, chủ tịch” “Ra ngoài đi” Diêm Thành Sau khi Tô Lạc Ly về đến khách sạn của đoàn phim, Mục Nhiễm Tranh liền tìm đến, tối hôm đó, sau khi Ôn Khanh Mộ dẫn Tô Lạc Ly đi, Mục Nhiễm Tranh sững sờ đến mức một tin nhắn cũng không dám gửi. “Lạc Ly, cô và chú tôi sao rồi?” Tô Lạc Ly lườm anh. “Có phải anh gọi tôi là thím sẽ hợp lí hơn không?” “Biến, cô mau kể cho tôi, rốt cuộc thế nào rồi?” Bảo anh gọi cô là thím? Đâm anh một nhát chết luôn cho xong! “Còn có thể thế nào nữa? Hai người chúng tôi đi tới thỏa thuận, giờ tôi chỉ muốn có một đứa con” “Cô cô cô… thỏa hiệp rồi?” Vốn Mục Nhiễm Tranh cho rằng, với tính cách của Tô. Lạc Ly, cô sẽ đấu tranh tới cùng, không ngờ cô lại thỏa hiệp! Tô Lạc Ly trịnh trọng gật đầu với Mục Nhiễm Tranh. “Cô cũng quá không có tiền đồ! Tinh thần dũng cảm đấu tranh với chủ nghĩa bá quyền của cô trước kia đâu rồi? Sau lại thỏa hiệp dễ dàng thế chứ?” Mục Nhiễm Tranh nói xong, mới ý thức được, anh quên mất, Tô Lạc Ly đã không còn là Tô Lạc Ly lúc trước nữa. “Tôi còn có thể làm gì chứ? Hai người chúng tôi là vợ chồng hợp pháp, chuyện nên làm cũng làm rồi, anh bảo. tôi phải làm sao chứ? Tình trạng hiện giờ của Kiêm Mặc, tôi nhất định phải nhanh chóng chuẩn bị sinh cho nó một đứa cháu, ngoài chú anh ra, anh bảo tôi đi đâu tìm t*ng trùng chứ?” “Cô có thể..” tìm tôi… Anh vui lòng cống hiến sức lực, cực kì vui lòng! Hơn nữa, t*ng trùng của anh cũng mang gen tốt, có được không? Nhưng lời này, anh cố sức nuốt xuống bụng. “Vậy, nếu cô thật sự sinh con thì sao? Làm gì nữa?” Hai mắt Tô Lạc Ly vô hồn, lắc đầu. “Có khả năng sẽ ly hôn, cũng có khả năng sẽ cứ kéo dài mãi, cho tới ngày Kiêm Mặc…” Chữ “chết” này, từ đầu đến cuối, Tô Lạc Ly đều không nói ra. Tô Lạc Ly ngước mắt nhìn Mục Nhiễm Tranh. “Hắc Thổ, anh có biết không? Giờ tôi cực kì mâu thuẫn! Tôi vừa hi vọng có thể nhanh chóng kết hôn, vừa hy vọng Kiêm Mặc có thể sống khỏe mạnh mãi, nhưng hai chuyện này lại mâu thuẫn với nhau” Nói rồi, Tô Lạc Ly thở dài một hơi. Mục Nhiễm Tranh thấy biểu cảm mất mát của Tô Lạc Ly, trong lòng cũng đang gào thét. Lạc Ly, chẳng phải tôi cũng rất mâu thuẫn sao? Tôi cũng hy vọng Kiêm Mặc sống khỏe mạnh, cũng hy vọng cô mau chóng ly hôn, nhưng Kiêm Mặc qua đời, cô mới có thể ly hôn… “Được rồi, đừng nghĩ nhiều nữa, đến đâu hay đến đó” Tô Lạc Ly gật đầu. Một lúc sau, Mục Nhiễm Tranh vẫn hơi không yên tâm. “Tôi nói này Lạc Ly, không phải cô cũng động lòng với chú tôi rồi chứ?” “Hả?” “Chú tôi giàu như thế, đẹp trai như thế, có phải cô. Mục Nhiễm Tranh đánh giá Tô Lạc Ly một lượt, ánh mắt suy xét, dường như muốn nhìn thấu Tô Lạc Ly. “Anh thần kinh à?” Tô Lạc Ly duỗi tay đánh lên ngực Mục Nhiễm Tranh. “Anh cũng rất giàu, cũng rất đẹp trai, tôi quen anh bốn năm rồi, tôi động lòng với anh chưa?” Nghe thấy lời này, thật sự Mục Nhiễm Tranh không biết bản thân nên vui hay nên buồn… Vui là vì cô không động lòng với chú anh. Buồn là vì cô cũng không động lòng với bản thân anh! Tô Lạc Ly nhìn anh, lấy một lọ thuốc từ trong túi của mình ra, ném vào trong tay Mục Nhiễm Tranh. “Tối hôm trước đánh anh quá mạnh, thuốc này rất có hiệu quả” Mục Nhiễm Tranh liền mặt mày vui vẻ, cô vẫn đối xử tốt với mình! “Nhưng, đừng hòng tôi xin lỗi anh, là anh có lỗi với tôi trước! Tôi nói cho anh biết, Hắc Thổ, nếu anh dám bán đứng tôi lần nữa, tôi lập tức tuyệt giao với anh!” “Vâng vâng vâng, không dám nữa, không dám nữa, cái đó, thuốc này có phải cô nên thoa giúp tôi không, phía sau lưng tôi không với tới: Mục Nhiễm Tranh liền bày ra ánh mắt đáng thương. “Cút! Tìm anh Khiêm!” Mục Nhiễm Tranh im tịt. Sau khi kết thúc giải Kim Điệp, người chiến thắng lớn nhất của giải Kim Điệp không khỏi là Tô Nhược Vân. Vai nữ phụ đầu tiên trong đời đã giúp cô ta đoạt giải nữ phụ xuất sắc nhất, hơn nữa còn là vị hôn phu của mình đích thân trao giải. Các đầu báo sau hôm đó bị Tô Nhược Vân và Mộ Dung Dịch bá chiếm suốt một tuần. Tô Nhược Vân được công nhận là nhân sinh doanh gia @). €ó người chồng tốt như vậy, còn có sự nghiệp và tương lai tốt nữa. Thật sự khiến người khác ngưỡng mộ. Mặc dù có rất nhiều điểm bùng nổ trong lễ trao giải Kim Điệp, nhưng ngoài sự quay lại của Mục Nhiễm Tranh khiến mọi người hơi chú ý một chút, những điểm khác đều không thể lấy đi chút nổi bật nào trên người đôi tình nhân Tô Nhược Vân và Mộ Dung Dịch. Tô Lạc Ly đoán được những tin tức mấy ngày nay là gì, vì thế mấy hôm liền đều không đọc tin. Cùng lúc đó, Từ Tinh Như cũng mang đến một tin tốt cho Tô Lạc Ly. (*) Nhân sinh doanh gia: thường dùng để chỉ người vô cùng thành đạt, thành công trong cuộc sống, khiến những người khác phải ganh ghét, ghen tị.