Tổng tài bá đạo thật trẻ con

Chương 270 : Anh Nói Chị Mạch Nhiên À

"Chuyện này cậu thật sự hiểu lầm Mạch Nhiên rồi, tôi đã hỏi cô ấy, cô ấy bảo không phải mình làm, dạo này cô ấy rất bận rộn, sao có thời gian tính kế Lạc Ly được?"  Dạ Bạn cũng lo lắng Ôn Khanh Mộ và Tiêu Mạch Nhiên sẽ nảy sinh hiềm khích, cho nên cố ý gọi Ôn Khanh Mộ đến giải thích. Ôn Khanh Mộ không nhịn được "hư" một tiếng. "Tốt nhất không phải cô ta, chuyện này chưa xong đầu, tôi sẽ tự mình điều tra. Nếu điều tra ra là cô ta thì cô ta cứ liệu hồn" !"Mạch Nhiên không phải người như vậy, ít nhất với tình bạn nhiều năm của chúng ta, cô ấy tuyệt đối sẽ không làm chuyện này, khi nào cậu có được chứng cớ xác thực hăng nghi ngờ cô ấy, nếu không sẽ làm rạn nứt tình cảm"  "Tôi có chừng mực. "  Nói xong lời này, Ôn Khanh Mộ liền bỏ đi. Dạ Bạn nhìn cả bàn thức ăn ngon mà mình chuẩn bị vẫn còn nguyên, cảm thấy vô cùng xót xa. Bây giờ anh ta cuối cùng cũng hiểu rõ một sự thật, Ôn Khanh Mộ đã hoàn toàn thay đổi. Anh ta bắt đầu hối hận, không biết lúc trước có nên đề Ôn Khanh Mộ rơi vào vòng xoáy tình cảm hay không, nếu lúc trước anh ta  không đề nghị sắp xếp phụ nữ cho Ôn Khanh Mộ thì Ôn Khanh Mộ và Tô Lạc Ly sẽ không gặp gỡ, những chuyện này đều sẽ không xảy ra. "Anh nói chị Mạch Nhiên à?"  "Đúng vậy, không thì còn ai vào đây nữa? Bây giờ cả cái Quốc tế Tinh Hoàng này, cô ấy muốn tài nguyên nào mà chẳng có, bây giờ cô ấy đã trở thành ngôi sao đắt giá rồi, bộ phim truyền hình hay điện ảnh nào cũng đến tay, còn nhận đủ loại quảng cáo, chương trình truyền hình thực tế. "  Chuyện này có lẽ là bởi vì cô, cô ấy bị tổn thương về mặt tình cảm nên cố gắng bù đắp vào công việc. "Dạo trước, cô ấy tham gia chương trình truyền hình thực tế của chúng tôi với vai trò khách mời, vô cùng chịu chơi, sẵn sàng lăn ôn trong vũng bùn, làm tôi sợ hú hồn. Nhưng hiệu quả rất tốt, lên thẳng hạng một của hot search"  Tô Lạc Ly vẫn còn có chút thương Xót Tiêu Mạch Nhiên. "Cô ấy lấy lại được sự nổi tiếng, nhưng phải dựa vào độ nhận diện cao như vậy, điều này cho thấy hào quang của cô ấy đã một đi không trở lại".