Tổng Tài, Anh Là Ác Bá Nam Nhân

Chương 27 : tham dự hôn lễ!

Từ sáng sớm , Tình Tuyết đã xuống bếp nấu những món Tề Hạo thích nhất , đang loay hoay trong bếp , một đôi tay mạnh mẽ ôm cô từ phía sau , hơi thở nam tính quen thuộc phả vào tai cô : - " Em đang nấu bữa sáng cho anh sao , bà xã " Tình Tuyết hờn dỗi đánh nhẹ vào tay anh : - " Ai là bà xã của anh , em còn chưa có gả cho anh , đừng lộn xộn nữa , mau ngồi vào bàn ăn thôi ". - " Nếu em muốn thì ngay ngày mai cưới luôn " - " Anh khùng à!" Anh yên lặng ngồi vào bàn ăn đầy mĩ vị , toàn là những món anh thích nhất , anh không ngừng gắp thật nhiều thức ăn cho cô , bầu không khí ngọt ngào bông nhiên bị một người phá vỡ : - " Ây da , hai người lén em ở đây ăn bữa sáng tình yêu nhé , thật bất công mà " Thiên Linh vừa nói , mặt vừa tỏ vẻ ủy khuất, Tình Tuyết cười nhẹ , kéo Tề Thiên Linh ngồi xuống bên cạnh , cô gắp thức ăn vào bát cô nhóc : - " Được rồi , em cũng ăn đi , chị không có thiên vị anh em đâu " Thiên Linh cười híp mắt , hăng say chiến đấu trên bàn ăn không chút e lệ nào . Ăn xong Tình Tuyết cùng Tề Hạo đi đến công ti , dù Tề Hạo thuyết phục thế nào cô cũng không đồng ý công khai mối quan hệ của họ , những lời đồn thổi trước kia khiến cô không thoải mái khi gặp mọi người , có lẽ đợi một thời gian nữa cũng muộn . Cả buổi làm việc , Tình Tuyết không cách nào tập trung vào công việc , mỗi lần cô ngẩng đầu lên , đều bắt gặp ánh mắt nóng rực của Tề Hạo , quá nguy hiểm . Cuối cùng thời gian làm việc cũng kết thúc , về nhà , Tề Hạo lại giở trò bắt cô ở chung phòng với anh , bạn Tình Tuyết da mặt mỏng , liền hung hăng trừng anh : - " Em là con người bảo thủ, anh đi ôm gấu bông đi " Nói rồi cô không chút thương tình đóng cửa cái rầm , để lại ai kia đứng đó suy nghĩ , không lẽ lần trước anh quá thô bạo khiến cô sợ hãi . Anh nói vọng lại : - "Có chỗ nào anh chưa nhì qua, chưa sờ qua sao? " Sự thật chứng minh Tình Tuyết quả nhiên còn hoảng sợ trước sức ăn khủng bố của anh , cô còn nhớ ngày đó đau đến mức như bị xe tải cán qua không nhúc nhích được , quả là đáng sợ. Thoáng cái đã đến ngày diễn ra hôn lễ của Điềm Nhi và Tư Đồ Tuyệt , cô dâu và chú rể đều vô cùng mĩ nhưng khách nhân , ai nấy đều cảm thấy phù dâu , phù rể so với họ còn xuất sắc hơn. Một người dáng người mềm mại , khuôn mặt xinh đẹp dịu dàng , làn da trắng nõn được che giấu dưới bộ váy hồng nhạt bó sát , người còn lại một thân tây trang , mười phần anh tuấn bất phàm , hai người đứng cạnh nhau giống như một đôi tiên đồng ngọc nữ , hoàn mĩ vô khuyết . - " Hạo , sao tự dưng cậu lại có hứng làm phù rể cho Tuyệt vậy , lần trước tôi mời đến rát họng cậu cũng không thèm để ý , đúng là tên khó ưa " Phong Thần vừa bước đến đã mở lời trêu chọc Tề Hạo , ngay sau đó bị ném ột ánh mắt sắc lạnh : - " Việc của tôi khi nào cần cậu quản hả? " Rồi không thèm để ý đến tên nhiều chuyện kia , đi đến chỗ Tình Tuyết . Lúc này cô đang bii một đám nam nhân vây quanh : - " Tiểu thư , tôi có vinh dự được làm quen với cô không ?" - " Tiểu thư , không biết cô đã có bạn trai chưa ?" ..v..v Đám người này cứ quấn lấy cô khiếnbTifnh Tuyết cảm thấy cô cùng khó chịu , giữa lúc đang tìm cách thoát ra , cô liền rơi vào một vòng ôm quen thuộc , ngẩng đầu lên đã thấy Tề Hạo ánh mắt rét lạnh nhìn bọn họ : - " Cô ấy tên là Phong Tình Tuyết , là vợ chưa cưới của tôi , câu trả lời này đã đủ làm các người hài lòng chưa ?" Mấy người kia chỉ là muốn tiếp cận người đẹp , không ngờ lại chọc phải cái ôn thần này, chỉ có thể tiếc nuối bỏ đi : - " Anh dọa mọi người rồi đó , người đâu mà hung dữ " Tình Tuyết vui vẻ chọc Tề Hạo , người này khi ghen quả thật rất đáng yêu, hành động thân mật của hai người hoàn hảo lọt vào mắt của mọi người xung quanh , ai cũng đều nhìn ra quan hệ không bình thường của họ . Phong Thần nhìn thấy cảnh này liền cười trộm trong lòng , Tề Hạo ơi Tề Hạo , cuối cùng cậu vẫn không tránh được số phận trở thành em rể của tôi , để xem sau này tôi hành hạ cậu thế nào . Suốt buổi tiệc , Điềm Nhi bị khách bắt uống rất nhiều rượu , cảm thấy không thể chịu được thêm , cô làm bộ mặt đáng thương quay sang Tình Tuyết : - " Tiểu Tuyết , cứu tớ với , nếu còn uống nữa chắc tớ không ổn mất " Nhìn khuôn mặt không thể thê thảm hơn của Điềm Nhi , Tình Tuyết chỉ có thể thở dài thay cô uống vài ly rượu , vốn tửu lương của Tình Tuyết không tồi nhưng rượu mà những người kia đưa đến lại toàn rượu mạnh khiến đầu óc cô bắt đầu choáng váng : - " Điềm Điềm à , mình thấy không được khỏe lắm , có lẽ mình nên về trước , tạm biệt , tân hôn vui vẻ " Quay sang Điềm Nhi nói xong cô bắt đầu loạng choạng bước ra cửa . Vừa rồi Tề Hạo công khai chủ quyền khiến nhiều người đàn ông không dám lại gần Tình Tuyết , tuy nhiên vẫn có một vài kẻ điếc không sợ súng muốn tiếp cận cô và điển hình là vị tiên sinh trước mặt : - " Tiểu thư , cô say rồi sao , để tôi đưa cô về " - " Cảm ơn anh , tôi đã có người đưa về rồi " Tình Tuyết cau mày nói , bây giờ cô thực sự muốn về nhà ngủ một giấc , vậy mà tên này từ đâu lại chui ra cản đường cô - " không sao cô không cần ngại , để tôi giúp cô " Kẻ kia không có ý định từ bỏ còn muốn tiến lại gần đỡ lấy tay Tình Tuyết . Tề Hạo không biết từ đâu xông ra , gạt cánh tay của người đàn ông kia ra , đấm ngay một quyền vào mặt hắn. Xoay người bế Tình Tuyết vào ngực : - " Nếu dám động một ngón tay vào người cô ấy , có tin tôi chặt tay anh không ?" - " Tề tổng , tôi chỉ là ...chỉ là muốn giúp cô ấy thôi!" - " Cút " Khí thế đáng sợ của Tề Hạo khiến tên kia sợ đến mức xanh cả mặt , tìm cớ chuồn mất. Tình Tuyết được Tề Hạo ôm vào lòng , mùi hương bạc hà quen thuộc khiến cô yên tâm nhắm mắt ngủ, nhìn xuống gương xinh đẹp đỏ hồng của Tình Tuyết , Tề Hạo khẽ véo chóp mũi cô , tiểu yêu tinh mê người này, anh mới dời đi một chút cô đã say đến mức này , từ nay không cho phép cô uông rượu mới được. Ôm Tình Tuyết ra xe rồi trở về, trên đường đi , Tình Tuyết bỗng cảm thấy toàn thân rất nóng , cô khó chịu vặn vẹo người : - " Hạo...em ...em nóng quá " Tiếng gọi nũng nịu của cô khiến Tề Hạo cảm thấy toàn thân vô cùng căng thẳng , cô gái nhỏ này không biết bộ dạng này có bao nhiêu dụ dỗ hay sao , cố áp chế xao động trong lòng anh lái xe thật nhanh về nhà . Vừa về đến nhà , anh liền ôm cô về phòng , giúp cô uống một chút nước nhưng ngọn lửa trong người Tình Tuyết vẫn cháy hừng hực , cô ôm lấy Tề Hạo không cho anh rời đi - " Em nóng quá...anh giúp em đi ..." Tề Hạo cắn răng gỡ bàn tay cô ra , anh không muốn lợi dụng lúc cô say mà ăn cô , cho dù thế nào anh cũng muốn cô tình nguyện : - " Tiểu Tuyết , ngoan , nằm xuống ngủ đi , anh phải về phòng " - " Không muốn ...em muốn anh ở lại " Nói rồi cô bất ngờ kéo anh xuống hôn lên môi anh , Tề Hạo ngạc nhiên nhìn hành động to gan của cô , mùi rượu nồng khiến anh say mê , từ bị động thành chủ động ôm chặt lấy cô hướng đến chiếc giường mềm mại . Cả hai người cùng ngã xuống giường , Tình Tuyết bị đè nặng khẽ kêu một tiếng , cô lật người ngồi lên bụng Tề Hạo : - " Anh đè em nặng chết đi được ... lần này đến lượt em " Cô cởi áo Tề Hạo lộ ra lồng ngực tinh tráng rồi cúi người hôn lên môi anh , bàn tay mềm mại vuốt ve từ ngực đến bụng rồi trượt dần xuống dưới khiến mắt Tề Hạo chợt lóe lên , thì ra khi say rượu cô lại chủ động , có lẽ anh nên suy nghĩ lại việc không cho cô uống rượu . Tề Hạo bất ngờ lật người áp cô xuống dưới thân : - " Em chỉ cần hưởng thụ là tốt rồi , mọi việc cứ để anh " Anh dùng sức xé phăng bộ váy của cô , thoát đi tất cả cản trở của hai người , bộ ngực đầy đặn căng tròn của cô khiến mắt anh như có lửa , nhanh chóng vùi đầu vào hôn, cắn , khoái cảm chợt ập đến , Tình Tuyết chỉ biết rên rỉ đón nhận , đưa tay xuống vùng đất thần bí , Tề Hạo cảm thấy nơi đó đã một mảnh ướt đẫm , môi mỏng khẽ nhếch lên một nụ cười tà ác , anh cắn nhẹ vào vành tai mẫm cảm của cô : - " Cô gái nhỏ nhiệt tình , anh rất thích biểu hiện này của em " Bị anh đụng chạm , Tình Tuyết cảm thấy người như bị hàng vạn ngọn lửa đang thiêu đốt vô cùng khó chịu : - " a...anh ...đáng ghét...còn nói những lời...ưm ...xấu hổ như vậy " - " Em không thích như vậy sao, thế thì như thế này ..." Vừa nói anh vừa đem dục vọng nóng bỏng đẩy vào trong hoa huyệt của cô : - " ..a...anh chơi xấu ...mau đi ra ..ưm ...em không chơi nữa ... đau quá" Tuy là lần thứ 2 nhưng của cô vẫn còn rất chặt, nên anh cũng phải cắn răng chịu đựng để không động thân sợ cô bị đau. Cảm giác lấp đầu khiến cô hít thở không thông , khiếu nại kẻ phía trên , bị dục vọng thiêu đốt những lời nói của cô đối với Tề Hạo càng giống như liều thuốc trợ tình , anh mạnh mẽ xâm nhập , đôi môi chơi đùa hai nụ đào đã trở nên run rẩy , Tình Tuyết vô thức đem hai chân thon dài quấn lấy thắt lưng anh , cùng anh trầm mê vào bể tình ái . Cuối cùng anh gia tăng tốc độ , rồi phun tất cả vào nơi ấm áp của cô . Dục vọng căng cứng vẫn chưa có dấu hiệu thỏa mãn, Tề Hạo xoay người Tình Tuyết lại , mạnh mẽ xâm nhập từ phía sau : - " ưm...đủ rồi ...em không chịu nổi..anh.." Tình Tuyết còn chưa kịp nghỉ ngơi đã bị Tề Hạo tiếp tục công kích , cảm giác tê lan tới tận da đầu , cô nắm chặt ga giường , môi đỏ bật ra những tiếng rên rỉ kiều mị : - " Tiểu yêu tinh , lại có thể bày ra bộ dạng quyến rũ như vậy , có phải muốn ép hỏng anh luôn đúng không ?" Tề Hạo mỉm cười giữ lấy vòng eo mảnh khảnh của cô điên cuồng luân động , mỗi lần đều đâm vào nơi sâu nhất khiến cô bủn rủn tay chân , đến khi Tình Tuyết không còn chút sức lực anh mới dừng lại , những tưởng vậy là xong nhưng sau đó , Tề Hạo lại đem cô vào bồn tắm làm thêm một lần nữa mới nhân từ để cô đi ngủ . Quả nhiên chọc phải một con sói bị bỏ đói lâu ngày sẽ chuốc lấy hậu quả vô cùng nghiêm trọng .