Sau bữa sáng, Khương Dĩ Hằng cùng Hạo Hạo một đi học, một đi làm, trong lúc rãnh rỗi Vũ Vi liền lên mạng, bởi vì cơ thể mang thai, mỗi ngày cô chỉ có một chút thời gian lên mạng. Mới vừa mở trang web ra, liền hiện ra trang web tin tức, trong đó có một dòng chữ to bắt mắt, đập vào mắt Vũ Vi, tổng giám đốc Mạc thị Mạc Tử Hiên vào khoảng ngày mai, kết hôn lần thứ hai. Nhất thời Vũ Vi cảm thấy hô hấp có chút khó khăn. Cô cho là, xa cách tám tháng, cô không còn quan tâm Mạc Tử Hiên, nhưng mà, thấy tin tức Mạc Tử Hiên kết hôn, lòng của cô, vẫn đau, đau đớn. Đau đến hô hấp của cô có chút dồn dập. Phần bụng to, cũng truyền đến từng trận đau đớn kịch liệt. Vũ Vi thầm kêu không tốt, tâm tình của cô ảnh hưởng đến đứa con trong bụng. Cô kiên cường đem thương tâm chôn sâu đáy lòng, ép xuống, đứng dậy rời khỏi nhà, đi về phía bệnh viện, nhà Khương Dĩ Hằng, cách bệnh viện rất gần, tay Vũ Vi đỡ bụng, vừa đi về phía bệnh viện. Trong lúc cô đi đến cửa bệnh viện, một bóng người trong lúc bất chợt ngăn ở trước người cô, làm hại cô suýt nữa đụng đối phương, cô lập tức dừng lại cước bộ, cũng không ngẩn đầu lên hướng đối phương xin lỗi, “Thật xin lỗi”. Nói xong, cô lướt qua đối phương đi về phía bệnh viện. “Đồng Vũ Vi, em cư nhiên mang thai con anh!” thanh âm lạnh như băng của Mạc Tử Hiên truyền vào tai Vũ Vi, hai chân Vũ Vi mềm nhũn, suýt nữa ngã nhào trên đất, trong khoảng thời gian này, cô vẫn tránh Mạc Tử Hiên, sợ anh ta biết cô mang thai là một chuyện, nếu như bị Mạc Tử Hiên biết cô mang thai, Mạc Tử Hiên nhất định sẽ cướp con của cô, tám tháng, cô vẫn luôn đem mình bảo vệ thật tốt, Mạc Tử Hiên chưa từng phát hiện ra cô. Nhưng mà thế nào cô cũng không nghĩ tới, cô cư nhiên lại ở chỗ này đụng Mạc Tử Hiên! Cô dừng lại cước bộ, âm thầm hít một hơi, lại chậm rãi thở ra, tận lực làm ình thoạt nhìn rất bình tĩnh, đầu cô cũng không quay lại, lạnh lùng nói, “Tiên sinh, anh nhận lầm người!” Lúc này, ngoại trừ thế này, cô cũng không biết nên làm thế nào. Mạc Tử Hiên tức giận không thôi, đi mấy bước tới trước người Vũ Vi, cúi đầu ánh mắt phức tạp nhìn Vũ Vi, “Đồng Vũ Vi, trên đời này anh có thể nhận nhầm bất kỳ người con gái nào, duy chỉ có em, anh sẽ không nhận lầm!” Kể từ khi Vũ Vi rời khỏi Mạc gia, anh liền điên cuồng tìm kiếm cô khắp nơi, nhưng mà Vũ Vi giống như bốc hơi khỏi nhân gian, anh tìm thế nào cũng không thấy cô. Hôm nay, là ngày anh cùng Tề Mỹ Linh kết hôn, anh căn bản không muốn kết hôn, lái xe đi dạo chung quanh, trong lúc vô tình thấy bóng dáng Đồng Vũ Vi bụng đang mang thai. Anh hưng phấn, đứa con trong bụng Vũ Vi nhất định là của anh! Nhưng mà, anh lại rất tức giận, Đồng Vũ Vi mang thai con anh lại giấu anh? Hơn nữa còn làm bộ như không biết anh. Bụng lại một lần truyền đến từng trận đau nhức, đau đớn làm Vũ Vi không nhịn được nhíu mày một cái, cô ngước đầu tức giận nhìn Mạc Tử Hiên, “Coi như anh có thể nhận ra tôi thì có thể như thế nào? Đừng quên, hôm nay là ngày anh kết hôn!” Mạc Tử Hiên nhất thời im lặng, anh vươn tay kéo cánh tay Vũ Vi, “Vũ Vi, trở lại bên cạnh anh có được hay không, mang theo em đến thành phố khác làm lại cuộc sống, chúng ta nhất định có thể giống như trước một cuộc sống hạnh phúc vui vẻ cả đời” Thật vất vả gặp lại Vũ Vi, anh tuyệt đối sẽ không buông tay. Vũ Vi rũ tròng mắt xuống lạnh lùng nhìn bàn tay Mạc Tử Hiên đang nắm cánh tay cô, chậm rãi mở miệng nói, “Mạc Tử Hiên, phản bội tôi, cho dù yêu, tôi cũng sẽ vứt bỏ! Lấy cái tay bẩn thỉu của anh ra”