Tổng Giám Đốc Lên Giường Đi
Chương 12
Được rồi, anh thừa nhận, tối hôm qua anh mất rất nhiều sức lực mới nhịn được dục vọng kia xuống, có trời mới biết, anh đã phải tắm nước lạnh trong bao lâu khi anh trở lại phòng!
Mộ Bạch nắm chặt tay, hướng về phía Ly Ly đang nằm ở mép giường, nói rằng: “Lui nữa sẽ rớt xuống giường.”
Ly Ly nghe được thanh âm của Mộ Bạch, ngược lại càng lui về phía sau hơn, mắt thấy cô chuẩn bị rơi xuống đất, Mộ Bạch tức giận nhanh chóng lao về phía trước, đem Ly Ly ôm vào trong lòng: “Cô rốt cục là muốn thế nào?” Mộ Bạch cũng không nhịn được mà rống lên.
Ly Ly nằm trong lòng Mộ Bạch cựa quậy, nhắm mắt lại kêu lên: “Đừng... Đau...”
Nhưng mà Ly Ly dường như không có dấu hiệu tỉnh lại, rõ ràng đang nằm run rẩy trong lòng Mộ Bạch.
Lần này, Mộ Bạch nhìn Ly Ly cảm thấy có điều gì không đúng, không ngớt lời hỏi:
“Ly Ly, cô làm sao vậy?”
Ly Ly cảm giác được bên cạnh mình có một cỗ lạnh lẽo, không nhịn được hướng về phía sau mà lùi lại.
Mộ Bạch cúi đầu nhìn Ly Ly, lông mày cô nhíu lại, trên trán chảy ra không ít mồ hôi, sắc mặt trở nên đỏ hơn so với khi say rượu, tâm trạng anh khẽ động, vội vã đưa tay sờ lên chán của cô, quả nhiên là nóng hầm hập.
“Ly Ly!” Cái phụ nữ ngu ngốc này tại sao nóng như thế này lại không chịu nói!
Tại sao lại phát sốt như vậy? (truj~ cái này còn phải hỏi) Trong ấn tượng của Mộ Bạch, anh biết Ly Ly đã nhiều năm, thế nhưng Ly Ly chưa từng xin nghỉ ốm bao giờ cả. Trong công ty vẫn luôn tặng cô cái biệt hiệu “nữ thư kí cứng như sắt thép”
Anh suy nghĩ một chút... Là do tối qua uống rượu? Hay là do anh xối nước lạnh trên người cô? Không suy nghĩ nữa, Mộ Bạch vỗ nhẹ vào mặt cô: “Ly Ly, cô tỉnh, tỉnh” đầu ngón tay anh chạm đến gò má thì nhiệt độ nóng bỏng truyền tới...
Ly Ly không chịu nỗi phiền hà này, đấu tranh mở mắt, thấy rõ bộ dáng đối phương, lại chậm rãi nhắm mắt, cắn răng chống đẩy thân thể mình: “Cố... Mộ...
Tổng giám đốc Cố, tôi sẽ rời giường ngay.”
Cũng không biết Ly Ly lấy sức lực ở đâu ra, rõ ràng nóng như vậy, còn có thể làm bộ như không có việc gì mà ngồi dậy, tìm được cái váy vẫn còn ươn ướt, cũng không để ý Mộ Bạch đang ở phía sau mình, cô nhắm mắt lại, liền cởi áo sơ mi trên người mình.
Cô đưa lưng về phía Mộ Bạch, giống như là quên mất trong phòng còn có một người đàn ông, đả kích mà tối hôm qua Mộ Bạch đem đến cho cô quả là rất lớn, căn bản không cần để ý, Ly Ly tiến về phía cửa sổ, áo sơ mi màu trắng rất nhanh rơi xuống đất, bức rèm cửa hạ xuống, ánh sáng mặt trời mông lung chiếu vào dáng người của cô, bời vì cơn sốt, trên người cô cũng xuất hiện một màu hồng nhạt mê người.
Đầu óc Ly Ly đã mơ mơ màng màng, động tác quả thực rất chậm, cô cởi áo sơ mi xong thì ngẩn người, dường như nhớ ra Mộ Bạch đang ở phía sau, bất thình lình quay đầu lại, khuôn mặt tái nhợt cười: “Tổng giám đốc Cố, chờ một chút, tôi...
Sẽ rất nhanh chóng xong”
Thân thể của cô lung lay, dường như chỉ cần một ngọn gío thổi qua sẻ khiến cho cô té ngã. Nói thật, Ly Ly bình thường có chút giỏi giang, làm cho rất ít đàn
ông chú ý đến dáng vẻ của cô, bởi vì cô vừa khôn khéo lại vừa tài giỏi khiến cho đàn ông không thể nào thở nổi.
Những đàn ông kia đối với cô sợ hãi, sẽ không có ham vọng đến dáng vẻ bên ngoài của cô.
Những đàn ông này, giống như Mộ Bạch vậy, đều không thích những phụ nữ kiên cường, nghiêm túc. Ly Ly muốn dùng tài năng và học vấn để đạt được mong muốn của mình cũng không cần đến dáng vẻ bề ngoài để làm cho người khác phải để ý.
Đối mặt với một người phụ nữ đang trần truồng, mà phụ nữ này lại chính là thư kí của mình, nội tâm anh không khỏi bị kích động và ham muốn. Nhưng đơn giản là không có khả năng để làm cái chuyện này.
Ly Ly lúc này xinh đẹp, yếu ớt khiến cho người ta có một cảm giác đau lòng, chỉ cười một tiếng cũng khiến cho Mộ Bạch trở nên kích động, thật muốn đem cô cầm giữ trong lòng! Mộ Bạch nhìn nụ cười của cô, nó như hung hăng nháo anh một cái, anh hòan toàn không bị khống chế, phất tay và hướng về phía Ly Ly nói: “Ly Ly, tới đây.”
Ly Ly đang tìm quần lót, căn bản cũng không nghe thấy lời Mộ Bạch đang gọi chính mình.
Mộ Bạch không có cách gì đàng phải nhảy xuống giường, một phen ôm lấy Ly Ly, ôn nhu bế cô lên giường, cầm lấy chăn đắp lên người cô, vuốt đầu cô, giọng nói có chút quan tâm mà nói: “Cô phát sốt rồi! Tôi sẽ đi mua thuốc cho cô.”
Ly Ly mặc dù lên cơn sốt, chính là ý thức vẫn thanh tỉnh, cô ngẩn người, từ từ hé miệmg: “Không cần, tôi còn phải đi làm...”
“Người cô đã nóng như vậy, thế nào lại đi làm.” – Trong thanh âm của Mộ Bạch có chút tức giận.
Người phụ nữ này gần đây quả thực rất hay khiêu chiến nhẫn nại của anh.
“Tôi không sao... tôi chịu được.” – Ly Ly nhìn sắc mặt của Mộ Bạch ngày càng trở nên khó coi, chỉ có thể thoả hiệp má nói:
“Được rồi, được rồi, tôi sẽ xin phép về nhà nghỉ ngơi...”
Cô vừa muốn ngồi dậy, Mộ Bạch liền một phen đẩy cô, đè lên thân thể trần truồng của cô mà hôn lên.
Mộ Bạch cảm thấy mình chưa bao giờ trở nên như vậy, luôn bị Ly Ly liên lục khiêu khích, trêu ghẹo, anh nhịn được, đến lúc đó thân thể anh sẽ có chuyện mất. Sau khi hôn Ly Ly, Mộ Bạch rất nhanh liền hối hận, tối hôm qua anh vẫn đang vui mừng, đối mặt với đôi môi mềm mại ngọt ngào của Ly Ly, anh có thể đẩy cô ra được.
Nhưng mà bây giờ nó lại tràn đầy mê hoặc và hấp dẫn, nhẹ nhàng ngửi thì có một hương thơm... Lần nữa hôn môi, anh không thể khống chế khát vọng của bản thân, đầu lưỡi tuỳ ý mà tiến vào miệng Ly Ly, tuỳ ý mà mút hương vị ngọt ngào này.
“Không, không...” Ly Ly giùng giằng đẩy anh ra.
Mộ Bạch không nghĩ tới Ly Ly sẽ kháng cự: “Điều này không phải là cô mong muốn
ư, ở trước mặt tôi không một mảnh vải che thân, mục đích của cô đã đạt tới...”
– Mộ Bạch nói, sau đó cánh tay anh trượt từ cổ xuống vòng ngực của cô.
Ly Ly cảm nhận được bàn tay lạnh lẽo đang cố sức cầm lấy bộ ngực sữa của cô, cả người run lên, lại cau mày, nghiêng đầu sang chỗ khác không nhìn đến anh. Cô yêu Mộ Bạch là sự thật, thế nhưng cô cũng có sự tự ái, cô làm sao có thể để cho người đàn ông này làm nhục cô lần nữa.
“Cô là đang lại mềm buộc chặt sao? Hiện tại nhìn bộ dáng của cô là muốn khước từ tôi?”
Mộ Bạch rốt cục cũng bị thái độ của Ly Ly làm cho tức giận, tức giận đã làm cho thân thể anh bị đốt cháy, lại càng đốt rụi đi lí trí của anh, anh rõ ràng là muốn quan tâm Ly Ly, thế nhưng khi miệng phát ra lời nói thì toàn những lời chế giễu. Nếu đã nói ra khỏi miệng thì không thể nào thu hồi được nữa.
Hôn cũng đã hôn, anh cũng đã nghiện, cũng không dự định sẽ bỏ qua cho phụ nữ ngu ngốc này.
“Không...” Ly Ly thét một tiếng, đôi môi lần nữa lại bị Mộ Bạch trụ lại, đầu của cô rất là ảm đạm, đầu lưỡi bị Mộ Bạch mút, còn bộ ngực cũng bị Mộ Bạch gắng sức cầm.
Mất đi lí trí, Mộ Bạch bắt được cái lưỡi đang chạy trốn của Ly Ly, vì để cho cô cảm nhận được là anh đang rất tức giận, anh mở hàm răng rồi cắn cô một cái.
Ly Ly thét một tiếng kinh hãi, theo bản năng chế trụ bả vai của Mộ Bạch, thanh
âm êm tai khiến cho thân thể Mộ Bạch mềm nhũn ra, ngay cả động tác thô bạo cũng không nhịn được mà trở nên ôn nhu, ngón tay anh khẽ nghịch ngợm trên đầu v*, tay còn lại thì đi theo tấm lưng mà trượt xuống dưới mông cô, nhẹ nhàng vuốt ve, cảm giác này khiến cho hơi thở của anh ngày càng nặng nề.
Thân thể của Ly Ly ngày càng mềm nhũn, cảm giác giống như đang ở trong một vũ trụ vừa nóng vừa lạnh, lúc thì nóng, lúc thì lạnh, miệng khô, lưỡi cũng khô, ngay cả hô hấp cũng bị Mộ Bạch cướp đi, động tác của cô cũng dần trở nên suy yếu, hai bàn tay của Ly Ly làm càn nơi bả vai của Mộ Bạch, rồi lại lẩm bẩm rên rỉ...
“A... Tổng giám đốc Cố...”
Mộ Bạch bỗng nhiên ngẩng đầu, hung hăng cắn mội cô một cái: “Kêu tôi là cái gì?”
Anh đang rất không vui, ngay cả Ly ly cũng cảm thấy được.
Cô không khỏi cười vui vẻ, nghiêng đầu cười nói: “Vậy tôi nên gọi anh là cái gì?”
“Không gọi đúng! Vậy cô tự vui vẻ một mình đi.”
Mộ Bạch giả bộ đứng dậy, Ly Ly liền vội vàng kéo áo của anh, lắc đầu, cũng không biết là do sốt hay là thẹn thùng mà khuôn mặt ngày càng đỏ lên, cô cắn môi dưới, rất đáng yêu, nhỏ giọng nói:
“Mộ Bạch.”
Truyện khác cùng thể loại
12 chương
18 chương
10 chương
74 chương
9 chương
26 chương
82 chương