Tổng Giám Đốc, Em Muốn Lấy Anh
Chương 17
“Tôi….Tôi muốn….Uhm, ngủ….” Âm thanh mềm mại mang theo nức nở nghẹn ngào phát ra từ đôi môi đỏ thắm của Lăng Tư Miểu. Cô bất lực giãy dụa thân thể trần trụi, do say rượu nên cô không hiểu tại sao trên người mình lại có một luồng sóng quấy nhiễu khiến cô vừa buồn bực vừa xấu hổ.
Cô cảm giác ngực mình vừa tê ngứa lại sưng trướng, dưới bụng như có hàng ngàn cánh bướm vuốt ve, còn nơi ngượng ngùng bởi những đợt khoái cảm mang lại mà trở nên ướt át. Chính những điều này khiến cô, một người sắp trở nên điên cuồng trong vui sướng chợt tỉnh mộng. Lúc trước, khi đang ngủ cô chỉ cảm thấy đó là một giấc mơ thật đẹp, thật vui vẻ.
Trong mơ cô được ôm trong vòm ngực ấm áp, đôi tay dịu dàng ôm cô thật chặt với dáng vẻ vô cùng cưng chiều. Bàn tay ấm áp cùng sự ấm áp của chiếc khăn ướt đang lau cơ thể cô vì rượu mà cũng trở nên nóng bỏng, loại cảm giác này thật hạnh phúc, sự tiếp xúc dịu dàng làm cô ngâm nga vui sướng. Nhưng ngay sau đó làn gió vuốt ve mơn trớn, dịu dàng, ấm áp lập tức trở thành một trận cuồng phong, mạnh mẽ xâm nhập.
Đôi môi ẩm ướt xâm nhập vào khoang miệng, cuốn lấy lưỡi của cô, ở trong miệng cô mạnh mẽ mút khiến cô cảm thấy vui sướng. Sự linh hoạt càn quét của đầu lưỡi khiến cô bực bội, có chút khó thở, nhưng cô lại không thể không di chuyển theo nó.
Cô nghĩ rằng khoái cảm thân mật này khiến cô hít thở không thông thì cảm giác này dường như khuấy đảo đến tận tâm can của cô, môi lưỡi của cô cuối cùng cũng được buông tha sau khi bị mút đến sưng đỏ, đôi môi kia bắt đầu di chuyển xuống phía dưới.
Môi của anh lần theo cần cổ của cô mà bú mút rồi khẽ cắn, cảm giác ngứa ngáy khiến Lăng Tư Miểu không ngừng giãy dụa. Quá mức kích thích khiến bụng dưới của cô liên tục co rút vừa đau đớn lại vô cùng phấn khích, cô phát ra tiếng cầu xin cùng hơi thở gấp gáp: “Thật ngứa…..Bỏ qua cho em đi….Ah, không cần cắn….” Xương quai xanh bị liếm, cắn, bây giờ điều phiền não lớn nhất không phải là đau mà chính là cảm giác ngứa ngáy kia dường như không có cách nào giải quyết được, ép cô thét đến chói tai.
“Hư, thả lỏng, cô bé nhạy cảm, em chỉ cần hưởng là được rồi.” Anh nhẹ giọng cưng chiều nói, ở bên cô khiến anh cảm thấy rung động, thân thể to lớn, vững chắc bao trùm lên thân hình ấm áp mềm mại như nhung của cô, cảm giác khi da thịt quấn quýt mới CMN tốt làm sao.
Lăng Tư Miểu cảm giác trên người mình có hàng ngàn đốm lửa nhỏ được dấy lên theo từng động tác. Chỉ chạm vào da nhưng vẫn đốt đến tận tim cô, quấy nhiễu tới chỗ sâu nhất ở bụng dưới, lấy đi sạch khả năng suy nghĩ của cô. Cô giãy dụa cơ thể mong muốn chạy trốn nhưng lại không muốn từ bỏ được sự ấm áp này, điều này khiến cô muốn khóc, muốn ngăn anh không châm lửa trên người cô, nhưng cô lại thấy thật ra còn chưa đủ, cô muốn nhiều hơn nữa.
Có một cảm giác trống rỗng, khiến cho cô muốn mình được hâm nóng hơn mữa, muốn được anh lấp đầy, muốn đem anh khảm thật sâu trong cơ thể mình.
Kích thích tăng cao làm cho nơi ngượng ngùng của cô trở nên ướt át, cảm giác tê dại vô cùng rõ ràng, cô lại rất mẫn cảm có thể cảm nhận thấy sự ướt át, cảm giác có một dòng nước theo con đường nhỏ chảy ra. Chất lỏng từ sâu trong cơ thể cô không ngừng phun ra, khiến hai chân cô kẹp chặt, cọ sát lẫn nhau, nhưng cô vẫn không ngăn được dòng chất lỏng ấm nóng chảy xuống giữa đùi.
Nếu không phải bị khát vọng làm đau, Thẩm Thác Vũ sẽ bật lên tiếng cười, cô đúng là một bảo bối nhạy cảm. Cô luôn miệng cầu xin nói không cần nhưng thân thể cô đã chủ động leo lên người anh yêu cầu nhiều hơn nữa.
Dục vọng cứng như đá của anh đã bị xuân triều của cô làm cho ướt nhẹp, nơi ngượng ngùng của cô bởi vì khát vọng của anh mà trở nên trơn ướt, trắng nõn. Cô cứ như vậy im lặng mời gọi anh. Nhưng Thẩm Thác Vũ vẫn rất nhẫn nại, anh muốn cô không thể rời bỏ mình, muốn chọc cho cô phải chủ động cầu xin anh đi vào, như vậy mới không uổng công mấy ngày qua anh bị cô hành hạ như vậy.
Sau khi nếm qua mùi vị của cô, mỗi khi nhớ lại anh thường bị khát vọng hành hạ đến đau đớn, anh phải chịu đựng điều đó, tại sao cô lại không?
Cô vừa kẹp lấy chân của anh vừa giãy dụa, trên dưới cọ sát, khiến cho anh bị phân tâm, Thẩm Thác Vũ buộc sự chú ý của mình ở ngọt ngào trước ngực cô.
Ngực của cô nhìn qua thật mềm mại, nụ anh đào vì dục vọng mà đứng thẳng, ngạo nghễ nở rộ trước mắt Thẩm Thác Vũ, khiêu khích, trêu trọc tầm mắt của anh. Phàm là đàn ông cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho phần kiêu ngạo này, anh bắt đầu dùng ngón cái vân vê nó, xoa nắn rồi siết chặt, cảnh cáo và nhắc nhở cô vì ai mà nó trở nên cứng rắn.
Truyện khác cùng thể loại
517 chương
10 chương
18 chương