Kết quả, giây tiếp theo, Lương Thần liền vòng qua bàn ăn, đứng ở trước mặt của cô, vươn tay với cô, nói: "Bạn gái, có thể theo nhảy một bản với anh không?" ...... Thịt nướng trên giá thịt nướng cách đó không xa, bốc khói dầu phồng thịnh, trong chỗ sàn nhảy xa xôi, tiếng nhạc uyển chuyển dễ nghe. Nhưng trên bàn thịt nướng, lại trong nháy mắt này lâm vào bên trong yên tĩnh cực kỳ quỷ dị. Cảnh Hảo Hảo rõ ràng cảm giác được, vô số đạo ánh mắt chung quanh, thẳng tắp rơi xuống trên người của mình. Lương Thần khí vũ hiên ngang đứng ở trước mặt của cô, ánh mắt thật sâu nhìn chằm chằm cô, trên mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt. Cảnh Hảo Hảo lại nhìn anh, cũng không làm ra được phản ứng nào. Trong đầu của cô, bị vây ở trạng thái trống rỗng. Cô hoàn toàn không biết nên dùng ngôn ngữ như thế nào, đến hình dung tình hình hiện tại, cũng hoàn toàn không thể suy nghĩ, vì sao sự tình đột nhiên nghịch chuyển 180 độ như vậy, tất cả chân tướng, toàn bộ xích lỏa bày ra trước mặt mọi người. Cô không biết nên hình dung cảm giác, giờ này khắc này của chính mình như thế nào, cô là bạn gái Lương Thần, cô cũng muốn để cho toàn thế giới đều biết mình là bạn gái Lương Thần, nhưng...... Cô không có nghĩ tới, một màn này tới quá nhanh, nhanh đến cô còn chưa có chuẩn bị tâm lý thật tốt, không nghĩ ra phải đổi mặt với người nhà của anh, đối mặt với tin tức này bại lộ ra ngoài, đối mặt với phản ứng của những người khác như thế nào. Tay Lương Thần, càng thêm tiến dần một phần tới trước mặt của cô. Cảnh Hảo Hảo nhìn khớp xương rõ ràng của anh, trong lòng bàn tay khô ráo, tay thon dài xinh đẹp, đáy lòng hiểu được, chính mình không còn đường lui. Ngón tay cô run rẩy có chút lợi hại, nhắm mắt lại, không để cho chính mình suy nghĩ đến ánh mắt của những người chung quanh này, sau đó chậm rãi nâng tay lên, đưa tay đặt ở trong lòng bàn tay Lương Thần. Lúc này, chung quanh mới truyền đến một tiếng hô nhỏ. Những người hoàn toàn bị chấn trụ này, mới dần dần từng bước từng bước phục hồi tinh thần lại, nhìn tuấn nam mỹ nữ tay trong tay sóng vai mà đứng ở trước ngực, có không ngừng tiếng hút không khí, liên tiếp truyền đến. Vẫn chờ Lương Thần nắm Cảnh Hảo Hảo rời đi, mới có người kinh hô: "Người Lương tổng thích, lại có thể là Cảnh Hảo Hảo?" "Trời ạ...... Tôi nghĩ đến mệnh Cao Lộ đã muốn đủ tốt rồi, không nghĩ tới, mệnh Cảnh Hảo Hảo còn tốt hơn!" ...... Lương Thần ôm thắt lưng Cảnh Hảo Hảo, chậm rãi lắc lư ở trong sàn nhảy. Chung quanh ánh sáng ngọc của ngọn đèn say mê cách đó không xa, chiếu đến trước mặt, dung nhan bóng người phủ lên một tầng ánh sáng nhu hòa. Cảnh Hảo Hảo mơ hồ cảm giác được, chung quanh có không ít người đều đang nhìn mình, tốc độ tim đập của cô đặc biệt nhanh, thế cho nên trong lòng bàn cô nắm lấy tay Lương Thần, đều phủ kín một tầng mồ hôi mỏng manh. Lương Thần nhìn Cảnh Hảo Hảo, nghĩ khi mình đi gọi một nhóm người Cảnh Hảo Hảo đén ăn thịt nướng, nghe được bọn họ nói chuyện. Dùng ngữ khí hâm mộ ghen tị như vậy, nói cô dâu đêm nay, kết hôn vì con, bụng không chịu thua kém. Hảo Hảo của anh, không cần dựa vào đứa nhỏ, cũng sẽ tiến vào nhà họ Lương. Lương Thần ôm Cảnh Hảo Hảo, nhẹ nhàng chuyển một vòng tròn, ánh mắt nhìn chằm chằm cô dần dần trở nên có chút nóng bỏng: "Hảo Hảo?" Cảnh Hảo Hảo ngẩng đầu, tầm mắt đối diện với Lương Thần. Lương Thần buông lỏng thắt lưng Cảnh Hảo Hảo ra, lôi kéo tay cô, làm cho cô xoay một vòng tròn ngay tại chỗ, sau đó một lần nữa kéo cô vào trong lòng mình, mang theo cô nhẹ nhàng lắc lư hai bước, mở miệng, nói: "Hảo Hảo, chúng ta kết hôn đi."