Editor: May Tay trái Lương Thần cầm túi giấy áo sơ mi của anh, tay phải cầm đồ ăn vặt Cảnh Hảo Hảo chọn lựa kỹ càng, đi tới, nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo đứng ở tại chỗ không hề động, Lương Thần lên tiếng hỏi: “Làm sao vậy?” Cảnh Hảo Hảo không có lên tiếng, Lương Thần ngẩng đầu, nhìn thấy Thẩm Lương Niên ngồi trên ghế, sắc mặt Lương Thần hơi trở nên lãnh đạm xuống, sau đó anh nghĩ đến, Cảnh Hảo Hảo và Thẩm Lương Niên đã chia tay, cho dù hiện tại bọn họ không thể quên được đối phương, nhưng bây giờ Cảnh Hảo Hảo là độc thân, anh theo đuổi Cảnh Hảo Hảo quang minh chính đại, hoàn toàn không cần lùi bước, cho nên, Lương Thần rất nhanh hồi thần, nhẹ nhàng ôm bả vai Cảnh Hảo Hảo, hỏi: “Chỗ ngồi của chúng ta ở đâu?” Cảnh Hảo Hảo cũng không có né tránh tay Lương Thần đặt ở trên vai của mình, nhẹ nhàng nâng đầu một chút, tầm mắt đối diện Lương Thần, mới chỉ chỉ hai vị trí bên cạnh Thẩm Lương Niên, nói: “Chính là chỗ này.” Lương Thần nhanh chóng nhìn thoáng qua nhanh vị trí sát bên Thẩm Lương Niên, đó là vị trí chính giữa toàn trường, vốn là muốn dành cho Cảnh Hảo Hảo, nhưng hiện tại phía bên kia là Thẩm Lương Niên, trừ phi anh điên rồi, mới có thể để cho Cảnh Hảo Hảo ngồi bên cạnh Thẩm Lương Niên, cho nên Lương Thần không có dừng lại đi qua, thoải mái ngồi xuống, để vị trí bên cạnh mình lại cho Cảnh Hảo Hảo. Tuy rằng Lương Thần và Thẩm Lương Niên bởi vì Cảnh Hảo Hảo, sau đó cũng rất ít giao thiệp, nhưng vẫn không có xé rách mặt, cho nên sau khi ngồi xuống, Lương Thần vẫn bình thản ung dung chào hỏi với Thẩm Lương Niên: “Đã lâu không gặp, Lương Niên.” Trên mặt Thẩm Lương Niên cũng là một mảnh bình tĩnh, giống như người đi theo Lương Thần đến không phải là Cảnh Hảo Hảo, khách sáo có lễ trở về một câu: “Đã lâu không gặp, A Thần.” Lương Thần vẫn luôn thừa nhận chính mình không phải là một quân tử, nhất là đối với Thẩm Lương Niên quen biết tròn mười năm và yêu nhau bốn năm với Cảnh Hảo Hảo, Lương Thần kìm lòng không đậu lại trở nên càng không quân tử hơn. Anh liền chọc tức Thẩm Lương Niên, hiện tại concert còn chưa có bắt đầu, nhưng những nhóm nhạc kia đã sớm lên biểu diễn. Thật ra cũng không thể nói là biểu diễn, bình thường anh đã đối với Cảnh Hảo Hảo rất tỉ mỉ, chỉ là hiện tại Thẩm Lương Niên ngồi ở bên cạnh, anh càng khiến tỉ mỉ này tỉ mỉ hơn một chút. Lương Thần trong chốc lát quan tâm Cảnh Hảo Hảo có khát không, trong chốc lát hỏi cô muốn đi WC không, đóng vai bạn trai nhị thập tứ hiếu vô cùng nhuần nhuyễn, thậm chí anh còn cố ý lúc nói những lời này với Cảnh Hảo Hảo, lớn âm điệu thêm một chút, để cho Thẩm Lương Niên một bên nghe được rõ ràng. Đợi sau khi Lương Thần đút món ăn trong gói to cho Cảnh Hảo Hảo ăn một lần, concert vẫn chưa có bắt đầu, Lương Thần vòng vo đảo mắt hạt châu, mượn chuyện Cảnh Hảo Hảo chuẩn bị tặng áo sơ mi cho mình, âm điệu hơi cao hỏi Cảnh Hảo Hảo: “Hảo Hảo, mặc kệ em tặng anh lễ vật gì, anh đều thích, về sau nhớ rõ không cần chọn lựa lễ vật đắt tiền như vậy.” Lương Thần vừa nói, vừa thật cẩn thận quan sát vẻ mặt Cảnh Hảo Hảo, lại phát hiện cô không khác gì bình thường, lúc này đáy lòng anh mới hơi thở dài nhẹ nhõm một hơi. Anh thừa nhận, hành động như bây giờ của anh, là thực ti bỉ, thực ngây thơ, thực tiện. Nhưng không có cách nào, Thẩm Lương Niên với anh mà nói, là địch thủ lớn nhất, đồng tình với kẻ địch, chính là tàn nhẫn với chính mình. Anh muốn khiến cho Thẩm Lương Niên hiểu lầm, quan hệ của Cảnh Hảo Hảo và anh, hiện tại không giống bình thường! ...... Concert mở khoảng ba tiếng, Lương Thần cũng không có cảm giác quá lớn với những việc đó, nhưng Cảnh Hảo Hảo lại như là tâm tình rất tốt, nghe rất chuyên chú, vì thế anh liền liều mình bồi quân tử.