Editor: May Buổi tối tan tầm, Lương Thần còn hẹn Cảnh Hảo Hảo cùng nhau ăn một chút cơm chiều, mười giờ đưa cô về chỗ của cô, vẫn nhìn cô lên lầu, ngọn đèn trong phong sáng lên, anh mới lái xe rời đi. ...... Ngày hôm sau, Lương Thần bước trên máy bay bay đi Thượng Hải. Hành trình đi công tác an bài có chút chặt chẽ, Lương Thần gần như không có thời gian gửi tin nhắn với Cảnh Hảo Hảo. Đại đa số đợi khi anh rãnh rỗi, đã là hơn nửa đêm, Cảnh Hảo Hảo hoặc là đã ngủ, hoặc là chuẩn bị đi vào giấc ngủ, hai người không phải chỉ có thể tán gẫu hai câu đơn giản, chính là dứt khoát trực tiếp vào sáng hôm sau Cảnh Hảo Hảo mới có thể trả lời tin nhắn của Lương Thần. Ở ngày thứ tư Lương Thần đi công tác, thành phố Giang Sơn tuôn ra một tin tức. Là chuyện xấu về Lương Thần. Cảnh Hảo Hảo biết được chuyện xấu kia, vẫn là nghe được từ miệng đồng nghiệp trong văn phòng. Buổi tối ngày đó, cô bởi vì chờ tin nhắn Lương Thần, ngủ có chút muộn, ngày hôm sau đến công ty, bởi vì giấc ngủ không đủ, cả người có chút vô tình, ngồi ở trên vị trí, bật máy tính, liền mệt mỏi ghé vào trên bàn. “Trời ạ, các người mau đến xem, tổng tài tập đoàn Giang Sơn, lại có thể cũng có chuyện xấu!” “Thiệt hay giả? Không phải nói từ trước đến nay anh ta không có tin tức bên lề gì ư?” “Ở nơi nào, ở nơi nào, để cho tôi tới nhìn xem!” ...... Đồng nghiệp ngồi ở đối diện Cảnh Hảo Hảo chỉ vào màn hình máy tính, kinh ngạc gọi một câu, dẫn tới những nữ đồng nghiệp trong văn phòng này chợt vọt qua, vây quanh máy tính kia, khe khẽ nói nhỏ lên. ...... “Hai người cùng ăn buổi tối ở phòng ăn Đồng Phương Minh Châu của thành phố Thượng Hải.” “Sau khi ăn cơm xong, Lương Thần lái xe đưa Duyên Hoa trở về khách sạn......” “Có ảnh là có chân tướng, rõ ràng chính là hai người Lương Thần và Duyên Hoa, trong nửa năm nay, không phải có phóng viên từng đăng xì căn dan của bọn họ sao?” “Hai người bọn họ thoạt nhìn rất xứng đôi, hơn nữa xuất thân Duyên Hoa lại tốt, cùng Lương Thần thật là ông trời tác hợp cho.” “Thật không nghĩ tới, nam thần trong lòng tôi, cứ như vậy thành hoa có chủ rồi......” ...... Cảnh Hảo Hảo vốn ghé vào trên bàn, chờ khởi động máy, nghe được lời nghị luận của đồng nghiệp, đầu óc vốn mệt mỏi, nháy mắt liền thanh tỉnh lại. Cô ngẩng đầu lên, cầm con chuột, trực tiếp nhấn mở trang web, sau đó liền thấy được về tin tức đầu đề về Lương Thần và Duyên Hoa kia. Thật sự giống như lời đồng nghiệp nói vậy, Lương Thần và Duyên Hoa ở trong phòng ăn xoay tròn Đông Phương Minh Châu, mặt đối mặt ăn cơm tối, sau đó hai người vào mười hai giờ đêm, cùng nhau đi ra Đông Phương Minh Châu, Lương Thần lái xe chở Duyên Hoa cùng đi Hotel&Resorts Luxury của Thượng Hải. Nhìn ra được, kỹ thuật chụp ảnh tương đối cao, thần thái Lương Thần và Duyên Hoa, đều chụp rất rõ ràng. Cảnh Hảo Hảo chỉ cảm thấy đầu óc như là bị sét đánh, trống rỗng, nhìn chằm chằm những ảnh chụp trong máy tính, ngón tay cô dần dần trở nên lạnh lẽo. Đồng nghiệp còn đang líu ríu nghị luận về xì căng đan giữa Lương Thần và Duyên Hoa, tuy rằng ngẫu nhiên có ngữ khí thổn thức, nhưng lại đều đang khen bọn họ là Kim Đồng Ngọc Nữ, xứng đôi mười phần. Cảnh Hảo Hảo nghe những lời này, chỉ cảm thấy đáy lòng của mình, như là bị lưỡi dao bén nhọn nào đó, xẹt qua từng chút, cô đau, đến toàn thân phát run. “Cô nói, hôn lễ bọn họ tổ chức, sẽ là dạng gì?” “Gia tộc hai bên đều rất lợi hại, hôn lễ kia, tuyệt đối là vô cùng náo nhiệt!” “Không biết chừng sẽ là hôn lễ thế kỷ đó, không biết hôn lễ bọn họ có thể hiện trường trực tiếp hay không, thật sự rất muốn nhìn xem......”