Ly rượu bắn lên từ trên tay Lâm đổng, đụng vào đèn treo thủy tinh lớn rũ trên đỉnh đầu, khiến đèn treo lớn lay động theo, ly rượu đập nát hai cái bóng đèn, phát ra hai tiếng vang thanh thúy, mảnh thủy tinh rơi xuống. Cả kinh người ngồi quanh bàn tản ra chung quanh, còn cùng với tiếng thét chói tai của phụ nữ. Lương Thần vẫn không chút sứt mẻ đứng ở tại chỗ như vậy, chút mặc kệ mảnh vỡ thủy tinh rơi ở trên vai của mình, cả người vẫn tràn đầy khí thô bạo. Không khí trong phòng bao, trở nên có chút ngưng trệ. Tuy rằng Lương Thần xuất thân cao quý, tính tình lãnh ngạo, nhưng lại chưa bao giờ giận dữ ở trường hợp buôn bán. Sắc mặt anh thoạt nhìn trầm thấp khủng bố, những người khác sợ tới mức không dám tùy tiện tiến lên khuyên giải, chỉ có thể ổn định hô hấp đứng ở một bên yên tĩnh theo dõi biến hóa. Đèn treo lớn trên đỉnh đầu còn đang lắc lư, ánh sáng chiếu vào trên mặt Lương Thần không ngừng hoán đổi. Ánh mắt Lương Thần lạnh như băng nhìn lướt qua Lâm đổng ôm tay, vẻ mặt rượu cồn, chật vật đến cực điểm, sau đó liền hung hăng xốc áo khoác phía sau lên, nhìn cũng không có liếc mắt nhìn người chung quanh một cái, không nói một lời từ biệt, liền thẳng tắp đi ra phòng bao. ...... Cảnh Hảo Hảo dọc theo hành lang thật dài, đi vào toilet cuối cùng. Thật ra cô cũng không muốn đi WC, cho nên chỉ đứng ở trước bục rửa mặt, rửa tay một chút, rút tờ giấy, chậm rãi lau tay của mình. Bữa ăn như vậy khiến cô hít thở không thông, cũng không phải bởi vì Lâm đổng, mà là bởi vì Lương Thần. Cô vẫn cảm thấy chính mình và Lương Thần, từ biệt rồi, liền giống như trước, hoàn toàn biến thành hai người hai thế giới. Cô là Cảnh Hảo Hảo bình thường, anh là “Thiếu niên thiên tử” cao quý của thành phố Giang Sơn, không bao giờ sẽ có cùng xuất hiện nữa. Nhưng lúc này mới ngắn ngủn một tuần, cô lại có thể gặp anh ba lần. Lúc trước cô là vì đứa nhỏ mới gả cho anh, sau đó cô không có mang thai, anh trai anh nói rõ ràng như vậy, nếu cô không đi, sẽ chỉ làm người nhà của anh, nghĩ rằng cô tiếp cận anh là có mục đích. Huống chi, cô vốn chính là bị anh bức bách, đáy lòng vốn đã muốn rời đi, quan trọng là, cô còn có thể lấy được đĩa CD anh uy hiếp cô, đối với cô mà nói, thật là chuyện tốt nằm mơ cũng không chạm tới được Cô tựa hồ hoàn toàn không cần làm lựa chọn, chỉ cần làm dựa theo hy vọng đáy lòng mình là được rồi. Nhưng rõ ràng đều là cô hy vọng, cô đi làm, cô ở nước Anh trôi qua vừa khổ vừa mệt, cô cũng chưa từng có một câu oán hận, nhưng cứ đến đêm khuya vắng người, cô không biết vì sao đáy lòng của cô luôn nặng trịch, lộn xộn, giống như là một trói buộc rối loạn, tìm không thấy một chút đầu mối. Lúc cô ở bên người Lương Thần, mỗi ngày luôn cảm thấy chính mình trôi qua không vui vẻ, nhưng rời khỏi anh, cô cũng không có cảm thấy chính mình trôi qua quá vui vẻ. Cô hoàn toàn không biết mình đây là rốt cuộc làm sao, vì sao lại biến thành như vậy, rõ ràng lúc trước là anh phá hủy trong sạch của cô, là anh cướp đi tự do của cô, là anh dùng video của bọn họ khiến cô không còn đường có thể đi, chỉ có thể lại trở về bên người anh...... Anh rõ ràng chính là một người cướp đoạt, cô hẳn là hận ...... Nhưng cô phát hiện, cô đến cuối cùng, lúc cô thật sự rời đi, đáy lòng lại tìm không thấy chút hận ý. Đặc biệt khi anh nói, Hảo Hảo, anh xin em, đừng đi, chờ anh...... Cảnh Hảo Hảo nghĩ đến đây, tốc độ tim đập thình thịch thình thịch lại nhanh lên, cô cố gắng lắc lắc đầu, ý đồ ném rơi những suy nghĩ quấn quanh cô hồi lâu