Tổng giám đốc đoạt tình: giành lại vợ yêu

Chương 544 : Không phải cô không cưới [12]

Editor: May Bên cạnh là tên giải phẫu: Giải phẫu đặt vòng hạn chế sinh đẻ. Ngày: Ngày 28 tháng 2. Cả người Lương Thần nháy mắt liền sững sờ tại chỗ, anh nhìn chằm chằm giấy trắng mực đen mỏng manh trước mặt, trong ngực có trăm ngàn loại tư vị thong thả thổi qua. Giải phẫu đặt vòng hạn chế sinh đẻ? Giải phẫu tránh thai, Cảnh Hảo Hảo lại có thể đã làm giải phẫu này? Anh giống như là bị người điểm huyệt nói, cả người hóa đá ngay tại chỗ. Lương Viễn đã hơi điều chỉnh tốt hô hấp, anh chỉ chỉ tờ giấy Lương Thần cầm trong tay, nói: "Tên giải phẫu phía trên, chú xem không hiểu sao? Có cần tôi giải thích một lần cho chú không? Có muốn biết hay không, sao anh biết được những chuyện chú đã làm?” Lương Viễn chậm rãi ngồi xổm người xuống, tiến sát đến bên tai Lương Thần, nhẹ nhàng chậm chạp nói: “Là Cảnh Hảo Hảo nói cho tôi biết .” Tay Lương Thần nắm tờ giấy giải phẫu đặt vòng kia đặc biệt dùng sức, hơi nhắm mắt lại, giống như chỉ dùng hết toàn lực, nói: “Không có khả năng!” Lương Viễn giống như hoàn toàn không có nghe được lời nói của Lương Thần, quyết tâm muốn cho Lương Thần hết hy vọng với Cảnh Hảo Hảo, tiếp tục không nhanh không chậm hỏi: “Trước khi Cảnh Hảo Hảo đi, nói với anh rất nhiều, chú muốn nghe hay không?” Lúc này Lương Thần không có phản ứng gì, giãy dụa vươn tay, muốn vịn nhà sàn đứng lên. Lương Viễn lại bình tĩnh ngồi xổm tại chỗ, nhìn chằm chằm Lương Thần cố sức đứng dậy, ngữ khí bình tĩnh nói: “Cô ta nói, nếu không phải chú dùng video bức bách cô ta, cô ta đã sớm cao chay xa chạy.” Động tác Lương Thần, hơi cứng ngắc một chút, vẻ mặt hơi sửng sốt vài giây chung, anh liền liều chết mím môi, nói với Lương Viễn: “Lừa gạt!” “Cô ta còn nói, chú làm hại cô ta, trong thế giới của cô ta, trừ chú ra không còn thứ gì khác, nhưng chú, cũng không phải là thứ cô ta muón.” Lương Thần thật vất vả chống sàn, hơi hơi nâng thân thể lên một chút, lúc nghe được những lời này, cánh tay đột nhiên mềm nhũn, cả người liền té lăn quay trên sàn, anh cố chấp kéo căng mặt, lại mở miệng nói với Lương Viễn một lần nữa: “Anh gạt tôi!” “Còn có, chú còn muốn biết hay không, sao anh ở trong thời gian ngắn như vậy, tìm được chỗ giấu CD của chú?” Thân thể Lương Thần trở nên vô cùng cứng ngắc, anh nuốt nuốt nước miếng, thấp giọng nói: “Câm miệng!” Lương Viễn không có ý tứ câm miệng chút nào, tiếp tục dùng loại ngữ khí phong khinh vân đạm này, nói: “Là Cảnh Hảo Hảo nói cho anh biết, cô ta nói, lúc một mình cô ta ở nhà, đã tìm kiếm mọi nơi trong biệt thự của chú một lần, chỉ có tủ sắt kia, cô ta chưa thấy qua, chú có biết đây đại biểu cho cái gì không?” Lương Thần hoàn toàn không muốn nghe nữa, hai mắt anh đỏ bừng nghiêng đầu, nhìn chằm chằm Lương Viễn, nói từng chữ một: “Tôi bảo anh câm miệng!” “Đây đại biểu cho, mỗi ngày mỗi thời mỗi khắc cô ta đều muốn rời khỏi chú.” “Tôi bảo anh câm miệng cho tôi!” Lương Thần vốn sức cùng lực kiệt, đột nhiên giống như là đã bị kích thích lớn, cả người lập tức nhào vào Lương Viễn, anh nâng tay lên, dùng sức bóp cổ Lương Viễn, thở hổn hển nói: “Anh gạt tôi, Lương Viễn, anh nói hưu nói vượn!” Lương Viễn không đánh trả, tùy ý Lương Thần bóp cổ của mình, chỉ vươn tay, lấy ra một bản đỏ từ trong túi mình, đưa cho Lương Thần, nói: “Đây là yêu cầu chính cô ta tự đưa ra, muốn anh làm giấy chứng nhận ly hôn cho cô ta, bản CD gốc của cô ta, cô ta đã mang đi, đây là một cuốn CD của chú, hiện tại anh chuyển giao cho chú.”