"Nhuyễn chân tôm (sợ vãi hà~~), tên tồi bại như vậy chúng ta không cần. Không có Từ Nhất Minh, cậu nhất định sẽ gặp được người tốt hơn. Từ Nhất Minh thật đáng ghét!" Kha Văn khuyên bạn, sau đó níu tay Như Y: "Đừng nóng giận, tớ đã mua bữa ăn sáng, có món bánh bao cậu thích nè!”
Nhan Như Y đề phòng nhìn bạn: "Vô sự mà ân cần, không phải quân gian xảo cũng phường đạo chích. Nói đi, hôm nay thế nào đối với tớ tốt như vậy?”
Kha Văn dùng sức vỗ xuống tay bạn, oán trách."Cậu thật đáng ghét á.... Hôm nay người ta nghỉ, mua cho cậu điểm tâm không phải rất bình thường sao?"
"Hừ hừ, có thể khiến con quỷ lười nhà cậu đứng lên mua bữa ăn sáng, nếu như không có việc, tớ mới không tin !" Làm bạn cũng không phải là ngày một ngày hai, Kha Văn như thế nào, cô hiểu rõ quá mà.
"Ha ha —— ha ha ——" Kha Văn giả bộ cười cười, sau đó thành thật nói."Cái gì kia, hôm nay tớ được nghỉ, đặc biệt nhớ bếp nhà cậu mà ——"
"A —— cậu lấy tớ làm bếp miễn phí à?" Nhan Như Y đập tay xuống đùi bạn.
"Đồ ăn cậu nấu ngon hơn ở ngoài mà. Bọn tớ cũng đâu còn cách nào khác? Ai bảo tay nghề cậu tốt như vậy!" Kha Văn tiếp tục vuốt mông ngựa, hết lời ngon ngọt, cũng không sợ tụt lưỡi!
"Ha ha ——" Nhan Như Y cười quái dị: "Cậu tưởng tớ là đồ ngốc à, căn bản hai người các cậu muốn tiết kiệm tiền!"
"Thật không phải như vậy mà..., thật không phải như vậy mà!" Kha Văn phủ nhận , sau đó lôi kéo ‘đầu bếp miễn phí”: "Tới đây, chúng ta ăn điểm tâm đi, nếu không, bánh bao bị lạnh đó!"
"Hừ ——" Nhan Như Y hung hăng đứng dậy: "Nói cho cậu biết, hôm nay muốn ăn cái cậu đi mua đi, ——"
"Đồng ý ——" Kha Văn dùng sức cam kết, ngay sau đó lại bổ sung một câu."Này, cậu đừng mua đồ đắt tiền quá, tháng này tớ hơi bị eo hẹp!"
"Muốn ăn ngon mà còn keo kiệt, cắt ——"
"Không phải, cậu không hiểu, công việc bận rộn, phải vắt chân lên cổ, nhưng tiền không kiếm được mấy!"
"Hừ, còn nữa, tuần lễ, cậu phải dọn phòng tớ một tuần!" Nhan Như Y ra điều kiện.
"Được, chỉ cần tớ có thời gian nhất định sẽ dọn dẹp vệ sinh nhà cậu!"
"OK!"
Nhan Như Y nhận lời, Kha Văn khóe miệng toét tới mang tai. Cẩn thận giống như phục vụ lão phật gia, Kha Văn dắt tay Như Y: "Đi, chúng ta ăn bánh bao trước, sau đó sẽ đi siêu thị mua thức ăn! Còn tên xấu xa kia, bỏ ra khỏi đầu đi!"
"Đúng, xóa bỏ hắn ra khỏi đầu!" Nhan Như Y lặp lại. Chỉ là, cũng thật kỳ quái, cô không quá đau lòng.
Cắn một miếng bánh bao, mùi thịt thơm tràn ngập trong miệng ——
"Ngon thật. À biết không? Chủ nhà hàng này là một phụ nữ đấy, tuổi cũng chưa lớn lắm!" Kha Văn vừa ăn, vừa nói.
"Biết, chính là cô hay nói trên kênh dinh dưỡng, tên là Trương Duyệt Nhiễm thì phải!" Nhan Như Y hiểu rõ nói.
"Ừ, cũng không tệ lắm, coi như cậu cũng biết quan tâm đại sự quốc gia!" Kha Văn khen ngợi nói.
"Thôi đi, cậu không phải muốn nói tớ ngu ngốc sao? Nói thật, tớ rất thích Trương Duyệt Nhiễm, rất có phong cách, hình như cũng từng phải trải qua sóng to gió lớn ——" Như Y nhớ rõ phần phỏng vấn nhân vật này.
"Hắc hắc, còn tưởng cậu hiểu rõ quốc gia đại sự, Trương Duyệt Nhiễm phụ nữ già trẻ Đài Loan ai chẳng biết —— Đến đây, tớ cập nhật kiến thức cho cậu!" Phóng viên gà mờ Kha Văn, bắt đầu khoe khoang kiến thức ——
Truyện khác cùng thể loại
126 chương
51 chương
27 chương
103 chương
42 chương
21 chương
9 chương