-con gái ju của papa,papa nhớ con quá-papa nó -uj,hoá ra tôi là người vô hình rồi-mama nó -MAMA-1 lần nữa tiếng hét của nó lại được cất lên,nó dang cánh tay ra ôm lấy mama nó -mama nhớ con quá mấy tháng nay ko được gặp con rồi.huhuhu...-bà khóc ôm lấy đứa con gái -thôi mà mama lại khóc nữa rồi.hihi..(nó lau nước mắt cho mama)mà lần này mama về lâu ko ạk ở nhà ko có ai chơi với con bùn chít đi được ý.hxhx?nó nói vẻ tội nghiệp --pama về lần này vì muốn con đi xem mặt-papa nó -xem mặt?papa nó zậy là như thế nào?con mới 17tuổi sao lại bắt con đi xem mặt?nó -Thiên Anh àk,con cũng phải để cho ông bà chủ giải thích đã chứ-vu khuyên nhủ -được vậy pama nói đi con nghe đây-nó -thực ra trước đây papa đã giao ước với một người bạ tri kỉ,ông ấy là người bạn mà papa rất kính trọng,những lúc tập đoàn gặp khó khăn ông ấy đều giúp đỡ,papa và ông âý đã từng hứa với nhau sau này nếu 2gia đình mà có con trai và con gái sẽ trở thành thông gia nếu đồng giới tính cho 2đứa trở thành bạn thân thiết rùi rất may là papa có con gái còn ông ấy lại có con trai các con cũng đã lớn rồi nên pama quyết định sẽ tổ chức buổi gặp mặt tối nay dù như thế nào con cũng phải có mặt nếu ko sẽ làm mất mặt pama-papa nó -vì vậy mà papa sẵn sàng đánh đổi cả hạnh phúc của con để trả ơn sao?con ko cần biết papa và ông ta có quan hệ như thế nào lại đưa ra giao ước để áp đặt con mình như vậy chứ,nếu papa muốn trả ơn thì có thể giúp đỡ lại người ta cơ mà,papa còn coi con là con gái ko?hay chỉ coi con là một tặng phẩm?tối nay con sẽ ko đi đâu hết,xin lỗi pama con lên phòng trước-nó phản đối kịch liệt rồ bỏ lên phòng chưa bao giờ nó cãi lại papa nó cũng tại kèm theo nó đang bực mình chuyện tối nay sẽ đóng giả làm bạn gái của hắn mà,nó là người đã hứa với ai chuyện gì thì nhất đị h sẽ ko thất hứa nó là zậy 1 là 1,2 là 5 í quên 2 là 2(tg nhầm mọi người đừng uýnh tg tội nghịp)nó ngồi trên tầng vừa nói vừa dựt lông con thú bông(khổ thân con thú bông xinh xắn bị bà nàj giận cá chém lung tung) -papa thật là sao có thể dễ dàng hứa với người ta gả con gái cưng của mình như vậy chứ,thế mà nói thương mình nhất,ju con gái nhất.nói dối,tất cả là nói dối hết,papa ko thương nó,papa ghét nó -cộc.cộc.cộc..-có tiếng gõ cửa nó biết là mama nó liền nằm xuống đắp chăn kín đầu -cạch-mama nó mở cửa bà lại ngồi cạnh giường,bà biết nó đang giận nên bà nói -con gái ju àk,thôi đừng trách papa nữa ha -papa ko thương con,còn quát con nữa con ghét papa-nó nói vẫn trùn chăn kín đầu -thôi nào con gái ngoan lần này con thử nghe lời papa đi tới đó chỉ là xem mặt thôi chứ có bắt con kết hôn đâu,nha con gái-mama nó năn nỉ như đang chờ câu trả lời của nó,như mọi khi thì nó đồng ý ngay nhưng khổ nỗi nó phải đi cùng hắn thì làm sao đi cùng pama nó tới chỗ hekn được ko biết ông thầy bói nào phao tin đồn nhảm rằng hum nay là ngày đẹp mà hít người này tới người khác đòi đi xem mặt ngày hum nay sao ko phải ngày mai,ngày kia chứ nhưng thôi 1công đôi việc dù sao cũng phải tỏ thái đọ ngay từ đầu ko ít nữa pama bắt kết hôn thì teo -con ko đi đâu,pama đi đi,con ko thích xem mặt gì hết-nó -con àk...ko để mama nói hết câu thì:-con ko muốn ngh nữa đâu mama ra ngoài đi -thôi được rồi chút nữa pama sẽ tới đó trước con cứ suy nghĩ đi tới hay ko là quyết định ở con nhưng mama mong con sẽ suy nghĩ lại,con ko tới papa sẽ rất giận đấy,con nhớ đó là nhà hàng Đông Dương nhé-bà nói thở dài rồi đi ra ngoài Nó thấy thương pama nó quá nó ko muốn vì nó mà pama nó phải nghĩ nhiều nhưng nó ko thể làm khác được -xl pama-nó nói thầm vẻ mặt buồn buồn Đến khoảng 6h30 phút gì đó,nó nghe thấy có tiếng xe có lẽ chú Trường đến đón pama nó đi,nó chạy ra ngó qua cửa sổ thì thấy pama nó bước lên xe chiếc xe hơi đi ra khỏi cổng biệt thự nó vội vàng với công việc make up để đi tới chỗ hẹn cùng hắn hum nay nó mặc một chiếc váy trắng,mang đôi giầy cao cũng màu trắng luôn,mái tóc để thả tự nhiên(tác giả bật mí nha bây giờ tóc nó ko làm xoăn nữa mà duỗi thẳng rồi),khuôn mặt được trang điểm nhẹ ngắm lại mình qua gương nó hài lòng dù sao đóng giả cũng phải giống thật chút chứ mình phải thật nổi bật để cái người mà hắn xem mặt ko dám mơ tưởng tới hắn nữa nhưng như vậy cũng để làm gì chứ mình chỉ là đồ giả đâu có phải bạn gái thật của hắn đâu bỗng bài nhạc chuông Tomorrow will come(của Trish Thuỳ Trang)quen thuộc vang lên nó thấy là một số lạ gọi hơn nữa số lại rất đẹp nữa chứ -alô-nó -tui đang đứng trước cổng nhà cậu-đầu dây bên kia nói -ai vậy?nó vẫn ko nhận ra -mới chiều gặp mà giờ đã quên tui rồi àk?hắn -ủa?Phong hả sao biết số tui?nó khó hiểu vì ngoài Linh Linh ra ko ai trong lớp biết số nó hít -thì biết thui mà cậu chuẩn bị xong chưa?tui bị muỗi khiêng đi bây giờ ne-hắn(thực ra hắn đã xin Linh Linh số điện thoại của nó ở trên lớp đấy.hehe..thằng nj`khôn) -đợi chút tui ra liền đây-nó cúp máy cầm chiếc ví nhỏ xinh ccũng màu trắng luôn(đồng bộ mà) rồi đi xuống,nó chào vu rồi đi ra cổng vu nhìn theo nó rồi mỉm cười vì vu nghĩ nó đã thay đổi quyết định đi tới chỗ hẹn.Nó ra cổng thấy hắn đứng đó lưng dựa vào chiếc xe mui trần màu đen,2tay đút túi quần,mắt hướng lên trời lúc nào nhìn hắn cũng rất nổ bật và lãng tử ko hổ danh là thiếu gia của tập đoàn họ Lê lừng danh nhất thế giới,nó lên tiếng -chờ tui lâu ko? Hắn quay sang định nói với nó gì đó nhưng dần chuyển sang ngạc nhiên mắt chữ A mồm chữ O trước mặt hắn bây giờ là một thiên thần chứ ko phải một Thiên Anh hay chu mỏ lên cãi nhau với hắn mọi khi,ánh đèn mờ ảo càng làm vẻ đẹp của nó được tôn vinh,phải nói nhue thế nào nhỉ?ko có lời nào có thể diễn tả được khuôn mặt xinh đẹp của nó,thấy hắn cứ nhì chằm chằm vào mình nó ngượng lắm nhưng cũng vờ lạnh lùng -bộ mặt tui dính gì sao mà cậu nhì tui zữ zậy?nó -ah..ờ ko đi thôi-hắn nói quay mặt đi luôn ko để cho nó nhìn thấy khuôn mặt đỏ ửng của mình,hắn nghe tim mình đập nhanh và mạnh đến mức nếu ở nơi vào đó yên tĩnh có thể nghe thành tiếng trống trái tim hắn thường đập loạn nhịp mỗi khi có nó trước đây dù có chuyện gì hắn cũng luôn lạnh lùng,ko thèm quan tâm nhưng ở nó hắn cảm nhận có gì đó rất đặc biệt khiến cho đối phương bị lôi cuốn,hắn mở cửa xe nó bước vào rồi đi sang phần người lái chiếc xe mui trần lao đi trên đường mà khiến cho hàng tram người phải trầm trồ khen ngợi ko phải khen ngợi chiếc xe mui trần đời mới mà người ta khen ngợi,ca tụng người ngồi trong xe,nhìn họ như thiên thần vậy ở họ toát lên vẻ cao sang cua những gia đình quý tộc chiếc xe dừng lại ở một nhà hàng sang trọng,nó và hắn đi vào đột nhiên hắn cầm tay nó bàn tay to và ấm áp khiếp nó cảm thấy an toàn ko muốn thoát ra khỏi bàn tay ấy,nó ngại ngùng cúi mặt xuống mà ko nhìn xem tấm biển cuả nhà hàng đó tên là gì. Về phần hắn ko hiểu sao tự nhiên hắn lạ muốn nắm lấy bàn tay nhỏ bé đó,hắn nắm chặt lấy bàn tay nó như sợ sẽ bọ tuột mất vậy,nó và hắn đi vào trong với ánh mắt ngưỡng mộ của bao nhiêu người trong nhà hàng từ nhân viên đến khách hàng -họ là một cặp hả?ôi đẹp như tranh vẽ vậy -đi cùng nhau thì chắc chắn phải là 1cặp rồi lại còn nắm tay nhau nữa chứ.ôj,lãng mãng woá đy -uj uj hoàng tử của lòng em còn đẹp zaj hơn cả oppa Lee Min Hoo nữa kià -tôi cũng đau tim mà chết thôi ôi công chúa sao em có thể đẹp như vậy chứ,ước gì e ko phải là 1cặp với thằng cha kia -hứ..người ta đang đẹp đôi ông đứng vào xấu cả đọi hình.. Cứ vậy..bla.bla..họ còn cãi nhau chí choé vì bình luận về nó và hắn nữa chứ nó nghe họ nói vậy lén nhìn hắn nhưng khuôn mặt hắn lạnh lùng khiến người ta nhìn vào cảm thấy sợ nó thấy buồn vì sao hắn ko có phản ứng gì chứ mà đó cũng là điều tất lẽ dĩ ngẫu thui vì nó đâu phải bạn gái của hắn đâu trái tim nó lại quặn đau,thực ra khi nghe người ta nói nó và hắn là một cặp hắn rất vui,hắn nắm chặt bàn tay nó hơn tại nó ko để ý đấy thui.hx :(( hắn và nó hiện đang đứng trước cửa phòng tự nhiên nó thấy run quá đằng sau cánh cửa đó sẽ là pama của hắn và người hắn sẽ xem mặt hôm nay nó ko biết khi họ thấy nó họ sẽ nghĩ gì nữa tự nhiên bây giờ nó ko muốn vào muốn về nhà quá,hắn nhìn thấy ánh mắt lo ngại của nó đang nhìn hắn,bàn tay nó run lên(hắn cảm nhận được vi bây giờ hắn vẫn đang cầm tay nó mà) -cậu ko phải lo đâu mọi chuyện sẽ để tui giải quyết,cậu đừng nói gì cả-hắn trấn an nó như được tiếp thêm nghị lực,nó ko nói gì chỉ gật đầu hắn mở cửa phòng và nói: -pama.đây là ngư...hắn chưa kịp nói xong thì nó đã lên tiếng -PAMA! Mọi người đổ dồn ánh mắt ra phía cửa nhìn nó và hắn,cả nó và hắn đều ngỡ ngàng như hiểu ra điều gì đó cả2 cùng đồng thanh -vậy cậu chính là...-nó và hắn chưa hết ngỡ ngàng thì papa của hắn lên tiếng: -Khánh Phong,2đứa quen nhau sao?lại đây ngồi đi -vâng,cháu chào cô chú-hắn cúi chào rồi đi vào chỗ ngồi mà trong đầu vẫn có những dấu ? -cháu chào 2bác ạ!nó cũng cúi chào mama nó mừng quýnh ra kéo nó ngồi vào rồi nói -tụi trẻ bây giờ ghê thật muốn đi riêng với nhau cơ,2đứa hẹn nhau tới đây hả?mama nó -AHHH..ko phải đâu ạ chỉ là đi cùng đường thôi mà mama-nó vội giải thích trong lòng vẫn chưa hết bất ngờ khi người pama muốn nó xem mặt lại là Phong -có gì mà con phải ngại sau này các con sẽ chạm mặt nhau nhiều nhiều-mama nó -đúng đó,đây là tiểu thư nhà ta sao?thật xinh đẹp và hoàn hảo-mama hắn thích thú khen ngợi khi thấy -chị cứ khen,nhìn nó vậy thôi chứ còn nhiều thiếu sót lắm ạk,thiếu gia nhà mình nhìn rất đẹp zaj lại lịch lãm nhất định sau này sẽ trở thành nhân tài zậy là chị khỏi lo ko có người kế nghiệp rồi-mama nó -chị quá khen rồi nếu như thằng Phong nhà tôi mà có người vợ như tiểu thư đây nhất định sẽ như hổ mọc thêm cánh.hihi..-mama hắn 2ông bố cũng mải nói chuyện với nhau -dạo này công việc anh sao rồi có thuận lợi ko ạk?papa nó -àk công việc của tập đoàn vẫn tốt nghe nói tập đoàn nhà ta có gặp chút khó khăn phải ko?papa hắn -cũng có đôi chút khó khăn nhưng cũng dần đi vào ổn định rồi cảm ơn anh đã quan tâm-papa nó -ơn huệ gì chứ có gì cần giúp đỡ cứ nói với tôi,chúng ta là bạn tri kỉ mà-papa hắn cười hiền -vâng,chúng ta sẽ mãi mãi là bạn tri kỉ của nhau-papa nó -nhưng vẫn có một chuyện khiến tôi phải lo lắng-papa hắn vẻ mặt có đôi chút lo lắng -có chuyện gì khiến a lo lắng đến vậy?papa nó -đó là chuyện đính hôn của bọn trẻ-papa hắn -àh chuyện đó a khỏi lo bây giờ bọn trẻ thích làm theo ý mình cứ để cho 2đứa tự tìm hiểu và đến với nhau anh ạk-papa nó trấn an -ukm,cứ để cho bọn trẻ tự nhiên chứ nhưng chúng ta cũng phải bàn về chuyện đính hôn dần đi chứ nhỉ-papa hắn -vâng,chúng ta bàn nhau xong khi đó bọn trẻ ju nhau là vừa.haha..-papa nó -đúng đúng tôi tán thành.haha..-papa hắn -thôi mọi người dùng bữa đi cứ nói chuyện mãi thế-papa hắn Nó và hắn chỉ nhình nhau ngại ngùng,hắn ko nói gì trong suốt bữa ăn,nó cũng vậy trong khi pama nó và pama hắn cứ bàn luận về chuyện đính hôn của 2đứa thỉnh thoảng nó nhìn lén xem hắn có phản ứng gì ko nhưng ánh mắt hắn vẫn lạnh lùng,hắn tập trung vào bữa ăn cũng là điêu đương nhiên thôi hắn còn nhờ nó giả làm bạn gán để pama hắn ko bắt hắn phải đi xem mặt cơ mà chắc hắn thất vọng lắm,nó đang ăn mà có gì đó mắc ở cổ nó nghẹn ngào như muốn khóc ,nó thấy buồn khi hắn ko hề thích nó hiểu hắn phải chịu nhiều áp lực nên mới ngồi đó mà ko nói gì như vậy,nó xin phép mọi người đi ra ngoài nó vào phòng vệ sinh ngước mặt lên ngăn ko cho những giọt nước mắt chảy ra -hít hà.hít hà...nó hít thở thật sâu để lấy lại tinh thần nó đi ra ngoài thấy hắn đứng trước cửa tự lúc nào dường như đó là thói quen của hắn zậy,hắn nhìn nó đang định nói gì đó thì nó nói trước -cậu ko cần nói gì hết tui hiểu suy nghĩ của cậu tui sẽ tìm cách nói với pama tui,xin lỗi vì hum nay ko giúp được gì cho cậu-nó nói rồi đi thẳng ko để cho hắn nói gì hết,nó ko muốn nghe hắn nói nó sợ khi hắn nói thì nó sẽ ko kìm nén được mà khóc trước mặt hắn nhưng nó đã sai nó ko hiểu suy nghĩ của hắn rồi thật ra hắn cảm nhận đó như là định mệnh vậy,hum nay hắn rất vui khi người hắn tới xem mặt và sẽ đính hôn theo sự sắp xếp của pama ko phải là ai khác mà là nó hắn thầm cảm ơn ông trời vì đã ko cướp đi người mà hắn ju thương thêm một lần nữa,giờ đây hắn muốn nói lên tình cảm của mình thì nó ko hiểu tình cảm của hắn mà nói vậy,hắn biết nó ko ju hắn đâu hắn suốt ngày gây chuyện với nó làn nó ghét hắn thì làm sao nó ju hắn được chứ nhưng zờ dù nó có ju hắn hay ko thì hắn cũng muốn nói lên tình cảm của mình hắn ko muốn phạm phải sai lầm thêm lần thứ2 hắn nhìn bóng dáng nhỏ bé của nó mà trái tim đau nhói Khi nó quay lưng đi cũng là lúc những giọt nước mắt của nó bắt đầu rơi,đến lúc này nó ko ngăn được những dòng nước mắt cứ chảy mãi chắc hẳn hắn đợi nó để nói rằng:tui ko có tình cảm với cậu tất cả chỉ là sự sắp xếp của người lớn mà thôi dù nó ko nói thì nó cũng đã thấy rất đau rồi hắn lại muốn cứa sâu vào vết thương đó hay sao,nó trách ông trời tại sap đã cho nó một gia đình hạnh phúc,cho nó một cuộc sống sung túc mà lại luôn cướp đi người mà nó ju thương như vậy chứ,nó hận bản thân mình nhút nhát tại sao lại ko nói lên được rằngnó ju hắn,chỉ một câu nói thôi mà sao khó zậy ju thương một người lại đau khổ nhiều đến vậy sao?lại khó khăn đến thế sao?mình sẽ ko bao giờ có được tình cảm của hắn vì hắn ju một người tên là Hà Vân nó thẫn thờ bước đi mà ko biết mình đang đi đâu nhìn dòng người qua lại mà ánh mắt nó như vô hồn nó bước đi thì có tiếng còi xe