Tôi Yêu Nhân Dân Tệ
Chương 33
Lại là một buồi tối đen yên tĩnh đưa tay không thấy được năm ngón.
Nghĩ đến ngày mai sẽ đến thành phố T, tôi không hiểu sao phiền muộn.
Cho dù ông chủ Ngôn nói với tôi, mấy tháng sau công ty con của anh ta đã được đưa ra thị trường ở thành phố T, lúc đó anh ta đến xem tôi.
Tóm lại đại gia sẽ có khoảng mấy tháng không thấy bóng dáng của ông chủ Ngôn, không sờ được thân thể ông chủ Ngôn, không hôn được cái miệng nhỏ nhắn của ông chủ Ngôn, không chiếm được tiện nghi của ông chủ Ngôn….hu hu!!!
Tin dữ(tin xấu á) động rồi! tin dữ trắng trợn!!
Cho nên tối hôm nay đại gia phải đòi ông chủ Ngôn hết thảy ‘đậu hủ’ không ăn được trong mấy tháng!! Hừ hừ hừ! ai bảo anh ta lừa tôi lén đổi nguyện vọng của tôi thành đại học T!! tuy rằng được trúng tuyển đại học T, tôi vô cùng kích động nhiệt huyết dâng trào….nhưng mà xâm phạm chà đạp ông chủ Ngôn càng khiến tôi kích động sôi trào lửa dục thiêu thân.
Tôi thấy thời gian là 1 giờ, nói vậy lúc này ông chủ Ngôn đã ngủ rồi, *gào khóc*.
Ban đêm là thời cơ tốt nhất để làm chuyện xấu. ‘Hái hoa tặc’ cũng đều hành động vào ban đêm. Vì vậy đại gia quyết định diễn một màn đạo tặc hái hoa, ngắt đóa hoa xinh đẹp nũng nịu ông chủ Ngôn này xuống!
*gào khóc*~! Bông hoa xinh đẹp! đại gia đến đây!! Đại gia lập tức đến-----sủng hạnh ngươi đây!!
Rón ra rón rén đẩy cửa phòng ông chủ Ngôn ra, một mảnh tối đen như trong trí nhớ.
Giống như trước kia, tôi ‘bịch’ một tiếng ngã nằm xuống đất, lê lết về phía trước.
Co mông, ngực hướng về trước, co mông, ngực hướng về trước….bóng đèn trong đầu tỏa sáng tôi nghĩ đến một chuyện, ngực bé của tôi bị đè ép hủy hoại hủy hoại như thế, sau này, có bị rút lại hay không?
Đừng! tuyệt đối đừng! đại gia phải ngực bự! đại gia muốn dùng ngực bực đè chết ông chủ Ngôn…….vô cùng ngượng ngùng che mặt……
‘bịch’ một tiếng, đai gia như con cá lật người nằm trên đất, co đầu gối, lưng hướng về trước, lại co đầu gối-----
Đột nhiên.
Pặc một tiếng đèn bỗng sáng lên, chọc mù mắt tôi, kích thích trài tim tôi đập nhanh.
Tình huống xảy ra bất ngờ là thời điểm thử thách võ công của đại gia cao cường hay không!
Nghìn cân treo sợi tóc, trong giây phút ông chủ Ngôn đứng dậy đó, thân thủ tôi nhanh lẹ bay chui vào trong chăn của anh ta.
Thiên thời Địa lợi Nhân hòa, hết thảy hoàn mỹ cỡ nào.
Trong chăn tối như mực, tôi vỗ ngực trấn an trái tim đang nhảy kịch liệt. phù! May mà không phát hiện, qua nhiên đại gia công lực thâm hậu! nhưng mà muộn thế này ông chủ Ngôn dậy làm gì nha ….A~! đại gia biết rồi! ông chủ Ngộn dậy là muốn đi tiểu!
Tôi dựng tai nghe, tiếng bước chân ông chủ Ngôn, nhưng mà không có. Ách, ông chủ Ngôn không đi tiểu, không sợ ‘bàng quang’ nổ tung sao?!
Tôi nhấc một góc chăn lên lén nhìn tình huống bên ngoài, thình lình phát hiện ông chủ Ngôn mặt không biểu cảm xuất hiện gần trong tầm mắt.
“Mẹ tôi ơi!” tôi thoáng chốc sợ đến mức lui mạnh về phía sau, căn bản không chú ý đã lui đến mép giường, bịch một tiếng cả người và chăn lăn xuống giường.
Ông chủ Ngôn như có như không thở dài một tiếng, cúi ôm cả tôi và đống chăn đặt lên giữa giường.
Mông truyền đến đau đớn, tôi đau đến cả mặt nhăn thành một cục. thấy thế, lông mày anh tuấn của ông chủ Ngôn chau lại, bàn tay to nhẹ nhàng xoa mông tôi.
Bỗng chốc, mặt dày của đại gia đỏ bừng. đau đớn trên mông hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại bàn tay tràn ngập độ lực của ông chủ Ngôn….Ưm! ông chủ Ngôn thật không có mặt mũi mà! Cư nhiên vô lễ với mông người ta!!
Người chết từng nói một câu có qua có lại.
Móng heo lén chui khỏi chăn, lặng lẽ nhẹ nhàng đến gần ông chủ Ngôn, dần dần trèo đến cái mông rắn chắc vểnh cao của anh ta…..
Bỗng nhiên, một bàn tay to thon dài sạch sẽ túm lấy móng heo sắp vô lễ với cái mông của anh ta, ông chủ Ngôn lạnh lùng nhìn tôi.
Ách! Bị túm rồi! bi kịch…..một giây sau đại gia tức giận bất công, vì sao ông chủ Ngôn có thể sờ mông tôi, tôi không thể sờ của anh ta!
Tôi nhấc chăn lên vứt qua một bên, bỗng dưng nhào qua áp đảo ông chủ Ngôn----
....
Vì sao anh ta chưa ngã xuống….
Vì sao anh ta vẫn đứng sừng sững như trước…
Vì sao vẻ mặt anh ta run rẩy không thôi….
Vì sao tư thế đại gia khó coi…
Vì sao…ưm…tôi ngồi trên cổ ông chủ Ngôn….ưm? vì sao???
…….
Hát khúc nhạc, tôi cao hứng phấn chấn dọn hành lý. Ngày mai là lúc phải đến trường báo danh, cho nên ngày mai ông chủ Ngôn sẽ đích thân lái xe đưa tôi đến thành phố T.
Sửa sang lại tủ quần áo, bỗng nhiên một cái quần lót và quần ngủ đàn ông rơi ra.
Là quần lót và quần ngủ của ông chủ Ngôn.
Run run nhặt chúng nó lên, hai mắt tôi đẫm lệ kề sát chúng nó vào mặt chà chà: chúng cục cưng, đại gia sắp xa bọn ngươi rồi---
Đang lúc đại gia muốn hôn chào tạm biệt chúng nó, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, tôi nhanh chóng tiện tay cất thứ trong tay.
Ông chủ Ngôn bước vào phòng, pia quần áo lộn xộn không chịu nổi trên đất, dừng bước ánh mắt cực kì không vui.
Tôi một đường nhặt quần áo lên một đường chay về phía anh ta, lúc đi đến trước mặt anh ta, tôi tiện tay vứt một đống đồ tích lũy trong ngực đi, cợt nhả nhìn ông chủ Ngôn.
Không ngờ nhất là, lần này ông chủ Ngôn thấy hành động của tôi liền không chút do dự xoay người bỏ đi.
Đại gia thương tâm trên đất, định về tiếp tục thu dọn hánh lý, cúi đầu rõ ràng thấy đường đi bị quần cản khắp nơi.
Chẳng phải vừa rồi đại gia đều nhặt đến đây sao…….
Hôm sau trước cửa nhà họ Ngôn…
Ông cụ Ngôn chống gậy dẫn một đám lớn nhỏ đến tiễn tôi.
Ông cụ Ngôn: “Cô bé, đọc nhiều sách mở mang đầu óc chút, đừng cả ngày cứ đần độn mãi.”
Ông Dương đồng chí quản gia: “Ông chủ nói rất phải.”
Ngôn Đậu Đậu vô cùng khinh bỉ: “Chị ta căn bản không có đầu óc mà mở rộng!”
F-ck! Dám nói đại gia không đầu óc?!
Tôi xù lông, thẹn quá hóa giận nhào tới Ngôn Đậu Đậu, lại bị ông chủ Ngôn níu cổ áo chỉ có thể đứng tại chỗ giương nanh múa vuốt.
Bà cậu ta! Mẹ cậu ta! Bà mẹ cậu ta! Trước khi đi còn phải đả kích châm chọc đại gia!
Ông chủ Ngôn lạnh lùng trừng mắt liếc Ngôn Đậu Đậu, đứa trẻ nhỏ lặng lẽ trốn sau lưng ông cụ Ngôn.
“Ông chủ Ngôn!” tôi phẫn hận lên tiếng, ông chủ Ngôn không nóng không lạnh đáp một tiếng.
Cái miệng vừa mới cáu kỉnh trước đó thay đổi, tôi nũng nịu ôm cổ anh ta: “Bao giờ người ta mới có thể….làm mẹ kế của Tiểu Đậu Đậu vậy?”
Ông chủ Ngôn nhìn xuống mặt nịnh nọt của tôi, nhàn nhạt đáp lại: “Chờ em tốt nghiệp đại học.”
Tốt lắm! tốt nghiệp đại học! tôi quay đầu cười dữ tợn với Ngôn Đậu Đậu: nhóc con chờ đến ngày đó bản đại gia làm mẹ kế! không đánh nát mông đít cộng tròn tròn của nhóc là không được!
Như trước níu ở trên người ông chủ Ngôn tôi nhìn trái nhìn phải mấy lần, cư nhiên không thấy hỗn cầu Ngôn Tô Kính kia.
Cậu ta là không có mặt mũi gặp bản đại gia….oa ha ha ha, có lẽ bị uy nghiêm của đại gia dọa, không dám chọc mợ nhỏ tương lai của cậu ta.
Mấy giây sau, bóng dáng cao gầy của Ngôn Tô Kính liền ánh vào trong mắt.
Người chết từng nói: nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến nhưng mà vì sao trên tay ‘Ngôn Tào Tháo’ xách theo vali hành lý?!
Tôi pia pia vali bên cạnh, xác định một việc----hành lý Ngôn Tô Kính lấy không phải của tôi.
“Đi thôi.” Ông chủ Ngôn một tay túm tôi đang như bạch tuột dán trên người anh ta, một tay xách hành lý trên đấy.
Trước mắt bao người, chúng tôi bước trên con đường đến thành phố T
Trải qua một ngày bôn ba lao lực, cuối cùng chúng tôi cũng đến thành phố T.
Lúc vào khách sạn, quầy ***** hỏi chúng tôi cần mấy gian phòng, hai giọng nói cùng lúc cất lên:
“Ba căn.”
“Hai căn.”
“Ba căn!”
“Hai căn!” nói đòi ba căn phòng chính là Ngôn Tô Kính, hai căn chính là tôi.
Tôi lừa giận bừng bừng trừng mắt Ngôn Tô Kính. F-ck! Một khắc kia đại gia ngồi cùng cậu ta trên xe yêu quí của ông chủ Ngôn thì đã vô cùng khó chịu rồi, bây giờ cư nhiên còn dám lên giọng với đại gia! Bà cậu ta, mẹ cậu ta, bà mẹ cậu ta đại học Ngôn Tô Kính ghi danh cư nhiên cũng ở thành phố T! may mà cậu không là đại học T, nếu không đại gia tuyệt đối sẽ bị làm tức chết. nhưng mà theo lời ông chủ Ngôn nói, cậu ta cũng đăng kí đại học T, chỉ là không trúng tuyển, ha ha ha ha ha ha, sự thật chứng minh cậu ta là một kẻ đần!
Ngôn Tô Kính hài lòng nhìn tôi tức giận không thôi, đầu cũng không xoay nói: “Ba căn!!”
Quầy ***** cười vô cùng xấu hổ, bất đắc dĩ nhìn bọn tôi tranh chấp không xong, liền dời ánh mắt đến trên người ông chủ Ngôn, giọng diệu dịu dàng: “Xin hỏi ngài cần mấy gian phòng?” cuối cùng cón kèm theo một nụ cười vạn phần ngọt ngào trên môi.
Tôi bỗng dưng thô lỗ đẩy Ngôn Tô Kính ra, chặn ở phía trước ông chủ Ngôn vỗ quầy, quát to: “Hai căn!”
Nét mặt của cô nàng ở quầy cứng đờ, không mấy cao hứng với hành động tôi ngăn chặn tầm mắt cô ta, đầu cô lên lén di chuyển sang bên cạnh.
Vớ vẩn, chút động tác nhỏ ấy còn tưởng tránh thoát khỏi ‘pháp nhãn’(mắt thần) của bản đại gia. Tùy, mặc cô ta dời thế nào, tôi liền chắn thế ấy, cư nhiên dàm tơ tưởng đến đàn ông của bản đại gia!
Cô nàng ở quầy có lẽ là rất khó chịu, rất lớn tiếng nói: “Tiên sinh, ngài cần mấy gian phòng?” ôi, vũ trụ nhỏ bùng nổ sao?
Ông chủ Ngôn mặt không đổi sắc: “Nghe theo cô ấy.”
“Chú nhỏ!” nét mặt Ngôn Tô Kính rất là tức giận: “Hai người còn chưa kết hôn đâu! Không thể ở một phòng!”
Ánh mắt cô nàng ở quầy nghe nói vậy lập tức tỏa sáng, tôi càng khó chịu.
“F-ck! Đại gia muốn ở một phòng hai phòng với ông chủ Ngôn, liên quan gì đến cọng lông anh!”
Ngôn Tô Kính nghẹn họng, lập tức phủi tay tức giận bỏ đi. Tôi nhìn theo bóng lưng anh ta làm mặt quỷ, lại ra oai với cô nàng mặt thất vọng ở quầy hàng, khoắc khuỷu tay của ông chủ Ngôn nghênh ngang rời đi.
Ông trời à, mặt đất à, vì sao à!
Vì sao lại là tình huống này! Vì sao!! A a a!! ông chủ Ngôn cư nhiên ở một phòng với Ngôn Tô Kính! Đại gia tôi một mình ở một phòng!!!
Tôi nước mắt lưng tròng kéo lấy tay áo ông chủ Ngôn, ngăn chặn anh ta vứt tôi mà đi.
“Người ta muốn ở một phòng với anh!” tôi chết sống không tha quần áo anh ta ra, anh ta bất đắc dĩ ngồi bên cạnh tôi, vuốt đầu tôi dỗ: “Ngoan, em nên ngủ.”
“Không muốn, em muốn ngủ với anh!” nghĩ nghĩ tôi lại nói: “Em muốn anh cùng ngủ!” ừm, câu này cung rất có khí thế.
Gương mặt anh tuấn của ông chủ Ngôn run rẩy, thở dài nhẹ giọng dụ dỗ: “Chờ em 18 tuổi tôi lại ngủ với em, được không?”
Lại là 18 tuổi!
Lại là 18 tuổi! lại lấy 18 tuổi làm lệ trách tôi, đại gia dể lừa thế sao!
Tôi chu miệng: “Em muốn thu lợi trước!” không cho ông chủ Ngôn trả lời, tôi liền nhào về phía anh ta, hôn nửa chuẩn không cần chỉnh đẩy ngã anh ta.
Rẹt rẹt một tiếng kéo mở áo khoác của anh ta, tiếp đó là áo sơ-mi. dùng sức kéo, toàn bộ nút áo sơ-mi lập tức ‘lạch cạch’ bay la liệt xung quanh.
Ông chủ Ngôn nhíu mày nhỉn động tác thô lỗ của tôi, nhưng không ngăn tôi, mãi đến lồng ngực của anh ta trần truồng hiện ra trong mắt tôi tôi mới hài lòng. Móng heo xoa trước ngực anh ta, nhiệt độ cơ thể ấm áp xuyên thấu qua đầu ngón tay truyền đến thần kinh não bộ của tôi, không tự chủ vuốt ve đường cong thân thể anh ta, từ bụng bằng phẳng rắn chắc dần dần hướng về trước, thân thể bên dưới tôi có chút cứng nhắc nhiệt độ dường như đã tăng cao.
‘Trái anh đào’ nho nhỏ ánh vào trong mắt tôi rất là ngon miệng, tôi nuốt ngụm nước bọt, nhớ tới lời Liễu Lam Lam nói: ‘Trái anh đào’ của đàn ông cũng rất mẫn cảm.
Tôi chạm vào trái anh đào nhỏ của anh ta, thân thể anh ta bỗng dưng run rẩy một trận, ánh mắt thoáng mê mang.
Lòng vui sướng, ông chủ Ngôn thật mẫn cảm nha.
Tôi cúi đầu cắn ‘trái anh đào’ của anh ta, đầu lưỡi đảo quanh sau đó dùng sức mút vào.
Ông chủ Ngôn phát ra một tiếng rên rỉ trầm thấp, xoay người ngăn chặn tôi làm càn trên người anh ta, đôi mắt sâu thẩm tràn ngập nguy hiểm.
Tôi vừa định kháng nghị bảo anh ta nằm lại đi, đại gia còn chưa chơi đã đâu….ưm…
Môi cực nóng của anh ta phủ lên tôi, nặng nề cắn, tôi chịu không nỏi đánh anh ta.
Anh ta cạy mở khớp hàm trêu chọc lưỡi tôi, tôi không cam lòng đáp lại, lưỡi của anh ta bỗng dưng rút đi, tôi bám theo đến trong miệng anh ta, răng của anh ta khép chặt ngăn chặn đường đi của tôi, tôi sốt ruột làm càn liếm cắn cánh môi anh ta.
Ông chủ Ngôn nhẹ nhàng cười, cuối cùng mở miệng, lưỡi của tôi vội vàng tiến vào trong khoang miệng anh ta tìm kiếm, mà anh ta lại vẫn né tránh, luôn cho tôi một chút ngon ngọt liền nhanh chân chạy lấy người. tôi thất bại buông tha, quyết định không thể để ông chủ Ngôn trêu chọc chơi đùa nữa.
Bông nhiên lưỡi truyền đến đau đớn, tay không nhịn được nắm chặt tóc anh ta.
Sức lực anh ta mút lấy lưỡi tôi rất lớn, tôi đau đến muốn rút đầu lưỡi lại, anh ta lại như trước chiếm không tha. Bàn tay to cũng không an phận trèo lên cơ thể tôi, chui vào trong áo tôi tinh tế vuốt ve.
Bàn tay to tràn ngập ma lực một đường mơn mớn, nhiệt độ của da thịt không tự chủ lên cao, lên cao….
Hai thân thể trên đất quấn chặt nhau, trao nhau nước miếng, quần áo lộn xộn.
Cửa bị đẩy ra, chúng tôi vẫn như trước không chút phát hiện, cho đến khi có một giọng nói hoảng sợ vang lên:
“Chú nhỏ….các người đang làm gì?!!!”
Truyện khác cùng thể loại
189 chương
10 chương
66 chương
10 chương
303 chương
12 chương