Tôi Yêu Em Tiểu Thư
Chương 11
Một buổi sáng mùa xuân , những cánh hoa anh đào rơi thật nhẹ nhàng . Một người đàn ông đứng tuổi đang dắt tay một cô bé tiến tới cổng của 1 ngôi biệt thự xa hoa . Cô bé đó có làn da trắng bóc hồng hào , khuôn mặt bầu bĩnh , đôi mắt tím huyền bí nhưng khí chất tỏa ra lại rất thanh lãnh, có chút xa cách . Đó chính là Ran lúc năm tuổi và Mori lão gia .
Đi tới biệt thự , một người đàn ông khác cũng trạc tuổi ông Mori ,đứng bên cạnh là một cậu bé có vẻ lớn hơn cô . Cậu bé đó khí chất cao ngạo , lạnh lùng . Khuôn mặt đẹp tinh tế , đôi mắt màu xanh thẳm xa xăm mà khi ta nhìn vào đó không thể thấy đáy . Đó chính là Kudo lão gia và hắn- Kudo Shinichi .
- Chào ông bạn chí cốt , ông khỏe chứ ?_ Mori lão gia ôm Kudo lão gia , niềm nở hỏi thăm
- Tôi khỏe lắm ông già , lâu rồi mà không đến ghé tôi chơi _Kudo lão gia cười hiền lành - Đây là con của Kogoro hả ? Nó dễ thương quá
- Um....đây là Ran, năm nay mới năm tuổi _ Mori lão gia cười nhìn cô , cô khẽ gật đầu
Cô cúi người chào Kudo lão gia : "Chào gia gia."
- Còn đây là cháu nội ông hả , tên gì nhỉ , tôi già rồi lẩm cẩm _ Mori lão gia gãi gãi cái đầu
- Nó là Kudo Shinichi, bảy tuổi , ba mẹ nó để nó ở đây với tôi , mà ông còn một đứa cháu nữa mà, nó đâu ông _ Kudo lão gia nhìn hắn , hắn cúi chào mà cx chẳng ns câu nào
- À nó với ông ngoại bay qua Italya rồi . Mori lão gia nhìn xuống hắn , mới bảy tuổi mà khí chất cao ngạo, có vẻ rất chín chắn , sẽ là một thủ lĩnh trong tương lai
- Thôi đứng ngoài mãi , vào nhà thưởng trà với tôi _Kudo lão gia phân phó quản gia pha trà , cùng Mori lão gia vào nhà uống trà . Hắn đang định đi về chiếc bàn đá ở dưới cây hoa anh đào cổ thụ kia thì :
- À khoan đợi tôi chút _ Mori lão gia đi về phía chiếc xe , mở cửa lấy một quyển sách đưa cho Ran . - con đọc sách nhé , có gì nói với ta _ ông đưa quyển sách cho Ran , cô khẽ gật đầu
- Vậy Shinichi dẫn Ran ra bàn ngồi nhé _ Kudo lão gia nói với hắn , thế là hắn và cô ngồi đọc sách dưới tán cây anh đào , từng cánh hoa rơi xuống rất đẹp . Hắn liếc quyển sách mà cô đọc , mới năm tuổi có lẽ phải đọc truyện tranh hay chơi gấu bông gì chứ . Nhưng sách cô đọc rất dày , là sách về khoa học tự nhiên. Bỗng thấy cô nở một nụ cười , cười rất xinh, cảm giác rất ngoan , tựa một thiên thần nhỏ , tim hắn bỗng đập lỗi nhịp.
Hai ông nội trò chuyện với nhau nhìn hai đứa nhỏ đọc sách , ông Kudo chăm chú quan sát hành động của cháu trai mình, khẽ mỉm cười , bảo với ông Mori
- Này , hay ông cho con bé làm cháu dâu tôi đi , khi nào nó trưởng thành rồi ấy _ ông Kudo đề nghị
- Miễn nó hạnh phúc là được _ ông Mori nhìn vào Ran - Con bé rất tội , ba mẹ qua đời sớm , tôi chỉ cần nó được hạnh phúc thì tôi nguyện đánh đổi mọi thứ
- Ông yên tâm , tôi sẽ bảo vệ con bé , thằng Shinichi nhà tôi mà làm gì con bé thì nó chết chắc _ ông Kudo mỉm cười
-------Kết thúc hồi tưởng -------
Shinichi , Kaito , Heiji và Saguru về biệt thự Black . Tòa biệt thự này chỉ có hai màu đen và trắng làm chủ đạo , nhưng cũng được tô điểm bởi những cây xanh , những bông hoa đủ màu sắc từ khu vườn . Ở chính giữa của biệt thự có tạc một bức tượng thiên thần với đôi cánh đen , là biểu tượng của Black Angel . Shinichi bắt đầu nghi ngờ về thân phận của cô . Tòa biệt thự , những đồ vật trong nhà , v.v...tất cả mọi thứ đều có một không hai do Ran tự tay thiết kế . Nó có một vẻ đẹp hoàn hảo lại còn rất nhiều công dụng. Một lần nữa hắn , Kaito và Heiji lại bất ngờ về độ xa hoa của căn biệt thự này .
Ran ung dung xuống lầu một. Tóc cột cao để lộ chiếc cổ trắng ngần , áo pull đen có chữ Angel màu trắng , quần jeans rách đen và bata đen khiến hắn , Kaito và Heiji có chút sững sờ khi nhìn thấy cô . Cô lạnh lùng, ánh mắt nhàn nhạt nhìn mọi người
- Lên thay đồ rồi xuất phát thôi _ cô nhìn về phía Aoko và Kazuha, hai người họ gật đầu nhanh nhẹn lên phòng thay đồ
- Còn các anh sao lại ở đây ?_ ý cô hỏi hắn , Kaito và Heiji
- Họ lo cho em nên tới đó , ai biểu em về trước _ Anh Saguru lo lắng nói
- Em nói em không sao còn gì _ cô đã bớt lạnh giọng lại
- Nhà vợ anh anh có quyền về chứ _ hắn không do dự và phán thẳng câu đó làm Heiji và Kaito há hốc
- Hả ?_ đồng thanh tập một , nhìn Shinichi , xong Ran , và cuối cùng là Saguru
- Shinichi và Ran có hôn ước , cũng đã lãnh giấy chứng nhận , nên Ran là vợc tương lai của Shinichi _ Saguru giải thích tường tận cho 2 con ng này hiểu
- What ..??!!! _ đồng thanh tập hai , Kaito và Heiji mặt thoáng chút buồn .
Ran đã định sẵn là vợ của hắn rồi thì còn hai người kia ra sao . Ran im lặng dựa vào lan can cầu thang . Saguru lên phòng thay đồ vì có hẹn với Shiho . Còn hắn gọi điện mang đồ cho cả mình , Kaito và Heiji . Mọi người chuẩn bị xong hết , Saguru đã ra ngoài .
- Mình đi đâu vậy Ran? _ Aoko hỏi
- Bar Black Star _ Ran đáp
Đó chẳng phải của Black Angel sao ?_ hắn nghĩ
- Có chuyện gì hả ?_ Kazuha thắc mắc
- Tới rồi biết _ Ran tỉnh bơ đáp lại
- Các cô cũng đi bar sao ?_ Kaito và Heiji đồng thanh tập ba
- Lạ ?_ cô hỏi
- Không có, không có gì ._ Kaito trả lời .
- Vậy để tôi trở Ran _ cả ba người hắn , Kaito và Heiji đồng thanh
- Tôi đi xe Shinichi , Aoko đi với Kaito còn Kazuha đi với Heiji _ cô bắt đầu phân xe khi thấy nét mặt thoáng buồn của Aoko và Kazuha .
Đến bar , mọi người đều ngạc nhiên, ngưỡng mộ và sùng bái vẻ đẹp hoàn hảo cùng khí chất cao quý không thể lẫn lộn của sáu con người . Hắn thấy rất nhiều ánh mắt đổ vào cô nên đưa tay khoác qua vai cô, ánh mắt sắc lạnh liếc nhìn xung quanh, những người kia đều sợ hãi ánh mắt lạnh lùng đó, bất giác không dám liếc nhìn. Tất cả vào một phòng vip đã được đặt sẵn .
Kazuha hôm nay mặc áo hở vai trắng ngang eo , để lộ eo con kiến rất chuẩn , mặc quần da đen và cao cổ trắng . Aoko thì dễ thương hơn , cô mặc đầm hồng kết hợp với ren trắng ở vai vô cùng quyến rũ , đeo cao gót đen . Kazuha và Aoko gọi rượu rồi lên sàn nhảy để nhảy . Heiji và Kaito thấy bọn con trai cứ nhìn hai cô gái bằng đôi mắt thèm thuồng thì tức giận . Có lẽ tình cảm với Ran chỉ là nhất thời . Kaito kéo Aoko xuống , còn Heiji lôi Kazuha ra ngoài.
----KaiAo-----
Kaito kéo Aoko vào một góc khuất, lạnh lùng nhìn người con gái trước mắt. Cô gái này thực sự chọc anh tức giận.
- Nè tôi đang vui _ Aoko nhíu mày tức giận khi bị Kaito lôi xuống
- Cô là con gái , lại còn mặc váy nhảy nhót ở kia , bọn con trai nhìn cô thật kinh tởm , cô đúng là..._ Kaito lớn giọng với Aoko
Hả , sao mình lại , chẳng phải mình thích Ran sao ? _ tự độc thoại bản thân trong đầu nãy giờ làm Aoko lo lắng cứ lay lay người gọi tên cậu
- Này anh bị khùng hả , có sao không vậy ?_ Aoko lo lắng lay lay người Kaito
- Không sao , cô đi với tôi _ Kaito cười và kéo Aoko đi .
------HeiKa---
- Khùng hả tôi đang nhảy đó _ Kazuha cx tức giận nhìn Heiji
- Cô là con gái con đứa , để bọn con trai nhìn chằm chằm thật lố lăng thế kia mà được à? _ Heiji bực tức nói
- Kệ tôi , liên quan tới anh hả ?_ Kazuha tức giận
Khoan đã , sao mình phải tức giận , người mình thích là Ran cơ mà , haizzz mày bị làm sao vậy anh này cũng độc thoại bản thân như Kaito , quên mất là Kazuha vẫn đứng đó
- Này , anh có sao không thế , tôi đi về đây _ Kazuha đẩy Heiji ra rồi chạy đi
- Đợi tôi ,tôi đưa cô về . _ Heiji chạy theo Kazuha
Tốt lắm , diễn biến đã suôn sẻ Ran nhìn qua màn hình điện thoại thấy hai cặp đôi này thì mỉm cười .
- Giờ đến chúng ta phải không ? _ hắn mặt dày tiến lại gần cô [ em lạy >_< ]
- Này đừng làm càn , tôi không rảnh thời gian để đùa với anh _ Ran không nhận ra rằng tình thế hiện tại rất bất lợi cho cô .
- Em nói cái gì ?_ hắn nhíu mày kiếm hỏi
Ran quay mặt về phía hắn , khuôn mặt hoàn hảo của hắn phóng đại trước mắt cô , khiến cô giật mình về phía sau , nhưng tay hắn đã kịp đỡ lấy cô và kéo sát vào người mình . Chưa để cô kịp trả lời hắn đã chiếm lấy đôi môi đỏ mọng kia , tham lam mà gặm nhấm , nghiền nhỏ môi cô . Cô trống cự đánh liên tiếp vào lồng ngực của hắn , hao sức nên mở miệng lấy dưỡng khí , chiếc lưỡi linh hoạt của hắn nắm bắt thời cơ tiến sâu vào khoang miệng cô , nơi đó vẫn thoang thoảng mùi rượu túy , khiến hắn có chút điên dại . Hắn nhận thấy nếu tiếp tục cô sẽ mất dưỡng khí nên đã buông tha cho hai cánh môi đỏ mọng đã sưng lên , chuyển xuống chiếc cổ trắng ngần để lại một dấu tích của riêng mình . Cô mệt mỏi thở dốc và dựa vào lòng hắn , hắn ôm cô mà không biết cô đã thiếp đi từ lúc nào , có lẽ mấy ngày qua cô đã quá mệt mỏi . Hắn bế cô ra xe, đưa về biệt thự của hắn.
Truyện khác cùng thể loại
37 chương
190 chương
501 chương
7 chương