Đại D ca sau khi trở về Thanh Đảo không lâu sau liền được một công ty đề nghị làm việc, là một công ty quốc gia, anh học kiến trúc, là một công việc rất tịch mịch.
Tôi cảm nhận được đại D ca là một người ngay thẳng, nhận định cái gì làm mục tiêu liền mạnh mẽ nỗ lực hướng về nó, mà đôi khi lại thiếu sự cân bằng.
Lấy chuyện chuyên ngành của anh mà nói
Đại D ca lúc học trung học, vô cùng yêu thích quyển tiểu thuyết (Đạo Mộ Bút Ký), vai chính Ngô Tà học kiến trúc học, anh khi đó học cấp ba là nam nhân chưa có nền tảng nhưng đầy nhiệt huyết, anh năm đó dứt khoát kiên quyết chọn chuyên ngành này, mà bất đắc dĩ đại D ca người này lớn lên rất có khí tức nghệ thuật, trong thân thể lại không có tế bào nghệ thuật nào, anh vẽ bức tranh đáng lẽ phải thẳng nhưng lại giống tính hướng mình mà cong, vì thế khảo thí phác họa bản vẽ kiến trúc liền vẻ vang ngỏm.
“Cuối cùng bất đắc dĩ chọn chuyên ngành sát đó.” Đây là nguyên văn của anh.
Từ lúc anh nói cho tôi việc này liền từ bỏ công việc tiền đồ xán lạn của mình, đổi nghề đi làm thiết kế, tôi kỳ thực vừa im lặng vừa âm thầm vô cùng bội phục anh, dù sao, anh chính là đơn thuần yêu thích, nhưng lại không có thiên phú gì, cho nên dĩ nhiên anh phải dựa vào cố gắng của mình trong thời gian ngắn đạt được thành tích không tồi.
Cho nên, trên thế giới không cần đơn thuần tin tưởng thiên phú gì, chỉ cần liều chết quyết đánh đến cùng.
Tôi hay nói giỡn với anh, tôi nói: “May là anh lúc đó không đọc (Ma Thổi Đèn)”
“Thế nào?”
“Nếu không bây giờ anh phải đi học đoán mệnh xem phong thủy đi.” Tôi cười nói, ai biết cái tên này không biết xấu hổ nói một câu: “Điều này cũng không tồi.”
Tôi vốn cho rằng anh chỉ nói giỡn, ai biết sau đó anh liền bắt đầu nghiên cứu (Chu Dịch)
Sau đó, chúng tôi đi Đại Lý một chuyến, từ khi trở về, anh có thêm một cái ý nghĩ, chờ sau này già rồi, anh liền lấy một cái ghế ngồi dưới ánh mặt ở trước thành cổ Đại Lý giúp người đoán mệnh.
“Còn em?”
“Em đi Đại Lý một bên đánh đàn hát rong một bên kiếm ve chai bán đi.” Anh nói.
“Anh cút.”
Không phải tất cả đều giống như bề ngoài của bạn ngăn nắp như vậy, hoàn mỹ không một dấu vết.
Giống như tôi cùng đại D ca, chúng tôi không phải mối tình đầu của nhau.
Trước tôi, đại D ca có quen một đối tượng, chúng tôi tình cờ ở trên mạng nói chuyện phiếm cả một buổi tối, cậu ta cùng tôi nói qua chuyện này, nó bắt đầu từ lúc đại học năm nhất.
Khi đó anh trên mạng nhận thức được nam sinh kia (Cái vòng lẩn quẩn đều bắt đầu trên mạng, kết thúc với lần đầu tiên sau khi lăn trên giường), bọn họ cùng nhau nửa năm bởi vì tính cách không hợp mà tách ra.
“Người hiện tại cùng lúc trước, nguyên nhân chia tay đều là tính cách không hợp.” Tôi kích anh.
Anh không phản đối, nói: “Khi đó anh mới nhập môn, như một đứa nhỏ, chính là ôm tâm tư vui đùa một chút.”
“Anh từng yêu cậu ta sao?” Được, này là chuyện lúc người hiện tại đối mặt với người cũ, luôn có một vấn đề rất liên quan.
“Có thể tính là có hảo cảm đi.” Anh nói,: ”Khi đó mới vừa tiếp xúc đồng chí, cũng không nghĩ tới thích hay không, chỉ cần coi vừa mắt.”
“Người giống như anh rất buồn nôn, ỷ vào mình có khuôn mặt đẹp, liền đùa giỡn tình cảm của người khác sao.” Tôi nhớ tới đang nói tới người cũ, chúng tôi ở trên mạng còn chưa nói chuyện nhiều, cho nên lời tôi nói cũng không biết mang theo bao nhiêu cảm xúc trong đó.
Anh nói: “Ai mà chưa từng thiếu niên vô tri, mà mấu chốt là biết dừng cương trước vực thẩm quay đầu là bờ.”
Tôi khinh bỉ hỏi anh: “Đó là cái gì làm cho lãng tử của chúng ta quay đầu đây?”
Anh nửa ngày mới đáp lời tôi: “Bọn anh lần đầu tiên hôn môi, anh không khống chế được, ói ra.”
Sau đó, người nam sinh kia đoán chừng vì vấn đề mặt mũi, liền đá đại D ca.
Tôi đột nhiên nhớ tới có một câu nói: “Vật bảo bối trong lòng bạn trong mắt người khác chả là cái thá gì.” Ở trong mắt tôi đại D ca ưu tú như vậy, thì ra cũng bị người khác đá.
Bất quá, nhân sinh chính là như vậy, khi đó chúng tôi ở trong mắt người ngoài tất cả đều không hoàn mỹ đến khi trở thành hoàn mỹ trong mắt người khác, tình yêu lúc đầu luôn tốt, không phải sao.
“Hai người nói chuyện nửa năm liền hôn miệng?” Tôi không tin tưởng anh lắm.
“Nắm tay, có mấy lần đều có thời cơ kia, thế nhưng lúc đó anh còn chưa đi qua lằn ranh.” Anh rất thành thật.
“Không nghĩ tới trước kia anh đối với đồng tính lại dị ứng như vậy.” Tôi xem thường.
Anh nhún nhún vai: “Anh rất khiết phích.”
“Không thấy được.”
Chính xác, nói đến đây, tôi nhất định phải nói cái cá tính kia của đại D ca khiến tôi rất muốn phun tào: Cái tên này với người khác vô cùng khiết phích, thế nhưng đối với tôi lại vô cùng bẩn cùng bừa bãi.
Nói một chuyện.
Đó là khi chúng tôi sau khi ở chung.
Có một đoạn thời gian cái tên này vô cùng lười biếng, mỗi ngày sau khi tan làm trở về liền rửa cái mặt, xông cái chân, sau đó liền lên giường ngủ.
Lúc mới bắt đầu, tôi bị dung nhan đẹp mắt của anh mê hoặc, vẫn chưa phát hiện dị thường gì, đợi đến qua hai ngày, lúc anh lên giường, anh động đậy trong chăn mang theo cỗ mùi dị thường bên trong.
“Anh làm gì, có mùi mốc.” Tôi hỏi anh.
“Không làm gì a.” Gương mặt anh vô tội.
Tôi liền che đầu ngửi trong chăn, cái tên này cho rằng tôi muốn làm gì, liền ấn đầu tôi xuống, ngoài miệng còn không quên cười đùa: “Muốn à, muốn liền trực tiếp nói chứ, làm chi cực khổ thế.”
Không kịp phản kháng, đầu của tôi bị anh đè xuống, theo đến là mùi quỷ dị kia, mặt tôi tối sầm, một cước đem anh đạp xuống giường, anh đoán chừng còn chưa hiểu tình hình, ngồi dưới đất vẻ mặt không giải thích được nhìn tôi, tôi lười nhìn anh, nói: “Anh nha, nhanh một chút đi tắm cho em.”
Cái tên này lúc đó mới chạy như điên đi tắm rửa sạch sẽ, sau đó liền chạy như điên tới đem tôi đặt trên giường…
Tôi sau đó trên mạng từng thấy, có vẻ như chòm sao Xử Nữ đều có tính ở dơ như thế, chỉ có đều là không giống nhau, đối với tôi tựa hồ cũng không đòi hỏi gì, có hôm tôi từ bên ngoài trở về, cởi giầy xong liền giẫm lên thân thể anh, anh coi như không liên quan tiếp tục ở đó chơi máy tính, có lúc còn đưa tay cào chân tôi hai lần.
Cuối cùng, tôi viết đoạn thoại này một câu tổng kết phân trần vô cùng xấu hổ: Cái gọi là luôn hướng về một người, chính là đối phương bên trong chăn đánh rắm, bạn một bên ngoài miệng nói ghét bỏ anh ta, trên tay còn muốn hướng vào trong ngực người kia ôm một cái.
Lại nói về chuyện cũ của đại D ca.
Đoạn tình cảm đầu tiên sau khi chấm dứt, cái tên này ở trên mạng cũng cùng vài người tán gẫu, thế nhưng những người này đều ghét anh trầm lặng, này có thể lý giải, vòng lẩn quẩn này khiến bản thân nóng nảy, cho nên, những người kia chưa kịp nhìn thấy dung nhan đẹp mắt của anh, liền vội vàng cắt đứt liên hệ.
Sau đó, anh liền thẳng thắn bỏ việc dự định tận lực giao lưu cùng đồng chí, dùng lại câu nói của anh: “Mọi người đều giống nhau, tại sao phải đem bản thân hoạch định trong vòng lẩn quẩn giam cầm mình?”
“Cắt, anh nha cái này thuộc loại điển hình của việc chưa đáp lại liền tìm lý do giả bộ bị ức hiếp.” Tôi khinh bỉ anh.
Anh như mọi ngày không phản đối: “Về việc cùng em lăn sàng đan, anh vẫn luôn tín nhiệm tay phải của mình.”
Tôi cảm thấy lý do quá gượng ép, ai biết cái tên này trên mạng trả lại cho tôi một tiết mục ngắn: “Dù sao, chúng ta đều thích làm chuyện mình thích nhất, thao người mình yêu nhất.”
Với chuyện quá khứ đại D ca, tôi không có ý kiến nhiều, tôi thậm chí cũng không sẵn lòng đi tra cứu lý do anh lúc trước gặp được tôi, đến cuối cùng có phải trải qua vòng phù hoa này.
Bởi vì, tôi bây giờ cùng với nam nhân này, có thể cảm giác anh rất chân thực, chuyện an phận kia của anh, đã sống ở trong tim.
Thế giới bây giờ, mọi người thường viết một ít bi kịch khiến người khác thương tâm rơi lệ, hoặc là cực lực lý giải một đoạn tình yêu hoàn mỹ đến không hề chân thực.
Nhưng thực ra, cuộc sống chân chính đều không hoàn mỹ, mà là chúng ta nỗ lực bù phần thiếu khuyết này để ở cùng nhau.
Tôi vẫn luôn yêu thích một ca khúc của Điền Phức Chân (Hebe), ca từ là thế này:
Nếu như em bị tình yêu của anh ta làm tổn thương hãy cảm tạ dằn vặt chân thực ấy.
Nếu như em đối với anh ta cảm thấy hổ thẹn hãy cảm tạ anh ta vô tư rơi lệ.
Chúng ta gặp gỡ yêu nhau trước nhờ có anh ta cho em thành thục.
Nếu như em bây giờ cô độc hiu quạnh xin cảm tạ chờ đợi đầy xinh đẹp này
Nếu như em còn vì yêu mà phạm sai lầm hãy cảm ơn tìm không được tôi
Phải đi xong một giao lộ chúng ta mới hiểu yêu là gì.
Bài hát này gọi là (My Love), tôi vẫn cho rằng bài hát này chính là giải thích thứ hai tôi tin tưởng tình yêu.
Chúng ta đáng lẽ ra nên mang theo phần cảm ơn kia, cảm ơn chúng ta tỉnh tỉnh mê mê, cảm ơn những người đã xuất hiện trong sinh mệnh của mỗi người chúng ta, cảm ơn những việc từng trải, cũng bởi vì những điều đó, chúng ta mới có thể sáng tỏ thông suốt, thì ra mình đối với ái tình, nên bắt giữ trông coi thế này.
Truyện khác cùng thể loại
8 chương
37 chương
60 chương
60 chương
14 chương