Vốn tên Đại D ca cùng chữ cái D này không hề có quan hệ, tôi đặt cho anh cái tên này nguyên nhân hoàn toàn là bởi vì thân thể anh có một vị trí nào đó quá mức thiên phú dị bẩm…
Tôi yêu thích chuyện trêu ghẹo anh thế này, mỗi lần còn cố ý mang theo vẻ mặt sùng bái.
Anh phần lớn thời gian đều là vui vẻ chấp nhận, có lúc cũng sẽ học khiêm tốn một chút, nói hán tử phương Bắc đều vậy, tôi liền cố ý làm vẻ mặt khát khao nói với anh: “Phải không, phải để cơ hội cho em mở mang tầm mắt một chút a.”
Mặt anh tối sầm, buổi tối hôm đó tôi gần như không ăn được hoa quả.
Nói đến đây, cần phải nói một chút tôi cùng đại D ca làm sao quen biết.
Khi đó tôi học năm hai đại học, mi thanh mục tú, dáng dấp có vẻ không tệ. Tục ngữ có câu nói, đầy bình nước không lay động, nửa bình nước lại gợn sóng, lúc đó tôi nhìn mình cơ bản chính là mang vẻ đẹp như tranh vẽ kia.
Đúng, đây là điển hình của cuồng tự luyến.
Học sinh thời đại.
Vào giờ phút này, weibo còn chưa nổ lên, tất cả mọi người đều dùng tieba. Tôi chính là ở một nơi thần kỳ như thế hiểu biết tất cả những gì liên quan đến đồng tính.
Theo đại D ca nói, cái này là giải phóng bản năng trời sinh.
Đại D ca lớn hơn tôi một tuổi, khi đó học năm ba, không có công khai cợt nhã như vậy, căn bản mà nói đây là hủ nút một gậy đánh không ra một câu, thiếu nữ ngu ngốc đều gọi anh là mĩ nam cấm dục, cao lãnh khiến người khác trông mong; giống tôi đố kỵ mị lực của anh mà mắng anh muộn tao; anh tự giác được coi chững chạc.
Tên được coi là chững chạc kia cùng tôi giống nhau, tình cờ cũng sẽ đi dạo tieba, thậm chí còn lén lút coi một đồng chí trên tieba.
Chúng tôi chính là ở nơi đó gặp nhau.
Kỳ tực chúng tôi trước đó đã gặp nhau, chính là năm 2011, Lí Na dưới lưới pháp luật sau khi về nước gây khó dễ lệ cũ, không qua mấy tháng, cô ấy tại Vũ Hán cử hành buổi thi đấu tennis “ Lý Na cùng các bằng hữu” cùng tinh anh quốc tế, từ ngoài tỉnh ngàn dặm xa xôi tới thi đấu có đại D ca, khi đó an vị ngồi bên cạnh tôi.
Nhiều người như vậy nhưng tôi lại nhìn trúng anh, dĩ nhiên không phải do anh soái.
Chuyện là như vậy, ngày đó sau khi xem xong thi đấu, tôi cùng hai bằng hữu chuẩn bị đến kế đó đánh giải hữu nghị, ba người chúng tôi đánh đôi thiếu một người, tôi nhìn bên cạnh thấy đại D ca dễ nói chuyện, rất tự nhiên cùng anh chào hỏi, tôi hỏi anh có muốn chơi bóng không, anh liếc nhìn tôi một cái, lạnh lùng quay mặt trở về không nói một câu, sau đó liền đứng dậy rời đi.
Tôi lúc đó không đánh anh bởi vì tôi dễ tính.
Đương nhiên, sau đó đại D ca với đoạn này chết vẫn không thừa nhận, anh một mực chắc chắn cho rằng trước đây chúng tôi chưa từng gặp mặt, thế nhưng anh lại là người đầu tiên tặng lễ vật chúng tôi quen nhau mười hai tháng.
Người này chính là đoan chính như vậy, người tự luyến như tôi thậm chí cũng hoài nghi anh đối với mười phần mị lực của tôi liếc mắt một cái liền có hảo cảm, tôi hỏi anh ngày đó sau ngày đó một câu không nói liền đi, anh nói anh muốn bắt xe về.
Cái tên này vì xem trận bóng, trực tiếp trốn học.
Sau đó tôi cũng biết đến, đại D ca thời đại học đơn giản đến làm cho người tôi nhàm chán, ngoại trừ tennis, sinh hoạt bình thường của anh là đọc sách, chưa từng có bạn gái, ngoại trừ tôi đột nhiên xuất hiện, anh bốn năm đại học kia đã hại chết biết bao tâm nữ sinh truy đuổi anh…
Tốt, không cần nói nhiều chuyện vô nghĩa, đề tài trở lại lúc sau.
Chuyện là như vầy.
Đó là năm mới, tôi bởi vì ở nhà nhàn rỗi tẻ nhạt, liền ở trên tieba viết ra bài post đầu tiên trong năm của mình.
Ngày đó cũng là sinh nhật tôi, cái quảng cáo rùm beng kia cầu chúc phúc kia của tôi cùng tiếng mời tán gẫu cũng không tệ lắm, thu lại không ít người chúc phúc.
Tôi tự luyến đắc ý dào dạt.
Sau đó, tôi nhận được một thư từ người xa lạ, mỗi chuỗi dãy số truyền tin, mặt sau liền có hai chữ — thêm tôi?
Lúc đó tôi cũng vô tri, đối với loại tin tức này mắng người phát tin ngu ngốc, dĩ nhiên còn đặc biệt hỏi thêm một câu, cậu là ai a?
Tôi chơi tennis, có thời gian chúng tôi luận bàn một chút, anh đáp.
Tôi vừa nhìn thấy sở thích hợp nhau, xu hướng tính dục giống nhau, địa chỉ tuy rằng xa một chút, thế nhưng có thể trao đổi kinh nghiệm, vì vậy liền thêm anh.
Tôi không nghĩ tới, cái thêm này, tôi cùng đại D ca liền kéo dài đến ngày hôm nay.
Phải chi ban đầu em không chủ động thêm anh, nói không chừng anh ngày hôm nay sẽ không như vậy, giống như đại gia, tôi có có phiền muộn oán giận với anh.
“Được, đừng có nằm mộng, cơ bản thuộc tính quyết định địa vị trong nhà.” Đại D ca đáp tôi như vậy.
Tôi mỗi lần nhìn thấy khuôn mặt dương dương tự đắc của anh, đều muốn bóp chết tim anh.
Nói đi nói lại, tôi sau khi thêm đại D ca, anh rất nhanh liền đồng ý, lòng hiếu kỳ mạnh khiến tôi tự nhiên tiến vào trang của anh, không có bất kỳ tấm ảnh nào, có thể đếm trên đầu ngón tay mấy bài đăng, bình luận phía dưới cũng không ít, thế nhưng anh trả lời khiến người ta nóng tính, như là đặt sẵn chương trình, toàn một kiểu “Ừ” “Vâng”, tình cờ đôi khi phá lệ thêm được vài chữ, nhưng là “Ừ, đúng vậy.”
Là một tên gia hỏa ngay cả dấu chấm câu cũng keo kiệt.
“Đây là nick phụ của cậu đi?” Tôi không tin tưởng anh lắm.
“Không phải.” Anh đáp.
“Trạng thái thật ít.”
Sau đó liền lặng im.
Tôi nghĩ mình đã đoán đúng, anh cũng không biết ngượng trả lời tin của tôi, qua nửa ngày, anh lại chuyển tới một tin: “Là rất ít.”
“Cậu xuyên qua à?” Tôi cố ý chế nhạo anh.
Ai biết anh đáp: “Tôi xem trạng trái của mình, thuận tiện cũng đem toàn bộ trạng thái của cậu nhìn một lần.”
Đúng, anh lúc đó nói chính là thuận tiện, thế nhưng tôi ngày đó đầu óc kết cấu khác thường, liền cảm thấy người khác tốt.
Tôi không nói chuyện yêu đương, cũng không thích chơi game, trừ đọc sách, dành nhiều thời gian đăng trạng trái ba ngày một than thở nhỏ hai ngày một bi thương lớn, nhiều trạng thái như vậy, hơn nữa toàn bộ là thời kỳ nam sinh nhỏ trưởng thành lập dị nói sảng, tôi nghĩ nếu như hòa thượng lòng yên như nước nhìn đều phải da đầu có rạn nứt mà bỏ tu, anh lại cố gắng kiên trì xem hết.
“Toàn bộ?” Tôi không quá tin tưởng.
“Đúng thế.”
“Thiệt hay giả a.” Tôi hơi kinh ngạc.
“Giả.” Anh đáp.
Tôi…
“Là thật, cậu viết những thứ vô cùng khó coi.” Anh trả lời.
Tôi…
Như vậy xem ra đại D ca tựa hồ cũng không phải người không thích tán gẫu, thế nhưng tôi lúc đó thấy anh rất tẻ nhạt, từ hồi đáp dưới trạng thái của anh có thể nhìn ra.
Bằng hữu tốt nhất của anh nói với tôi, bạn bè đại D ca rất ít, một trong những nguyên nhân chính là mỗi lần có người nhìn thấy anh muốn cùng anh lôi kéo làm quen, căn bản chỉ cần hai lần nói chuyện, đối phương liền vứt bỏ anh.
Anh cùng người khác tiếp xúc chính là thế này:
“Xin chào?” Người muốn cùng anh làm bằng hữu.
“Xin chào.” Đại D ca.
“Tôi gọi XX, còn cậu.” Đối phương.
“Đại D.” Anh.
“Cậu đang làm gì thế?” Đối phương.
“Đọc sách.” Anh.
“Sách gì a, có phải là khà khà khà…” Đối phương.
“(Kết cấu lực học)” Anh toàn bộ quá trình căn bản không liếc mắt nhìn đối phương một cái.
…
Lặp đi lặp lại như vậy, người có thể tiếp tục tán gẫu cùng anh ngày càng ít, vì vậy, anh lại càng thích im lặng, cũng thuận lý thành chương trở thành nam thần đẹp trai giỏi giang cấm dục trong mắt các thiếu nữ.
Đương nhiên, tôi chưa từng thấy đại D ca như vậy, bởi vì lúc cùng tôi tán gẫu, anh đều là người tìm đề tài, mặc dù đề tài có chút lúng túng, tôi cũng không thể xuyên màn hình nhìn thấy vẻ mặt kia của anh, mà chúng tôi vẫn như vậy câu được câu không trò chuyện, từ mỗi ngày thăm hỏi một chút chuyện vặt, tình cờ cũng phân tích một chút cuộc sống của nhau.
Có lần tôi hỏi anh, tôi nói: “Cậu có phải quá hướng nội, cho nên lúc đó mới xa cuối chân trời theo tôi tán gẫu a?”
Anh đáp tôi: “Không phải hướng nội, tính cách tôi chính là như vậy, lúc đó hàn huyên với cậu cũng do ngẫu nhiên, nhìn thấy trên tư liệu của cậu viết đánh tennis, tôi vốn chuẩn bị tán gẫu thời tiết, ai ngờ, vừa bắt đầu liền như trúng độc, càng lún càng sâu, rốt cuộc không dừng lại được.”
Tôi nhìn chữ trên màn hình màu kia, cười thành ngu ngốc trong mắt đứa bạn cùng phòng.
Chúng tôi liền như vậy trò chuyên tán gẫu gần tới nửa năm.
Đến một đêm khuya mùa thu của năm 2012, đại D ca đột nhiên liền phát ra một trạng thái, có năm chữ: Nội tâm rất bất an.
Tôi hỏi anh làm sao vậy, anh nói không có chuyện gì.
Tôi là người luôn mang lòng trắc ẩn với người có chuyện, người đời gọi là thích xen vào chuyện của người khác, khi đó tôi cùng đại D ca hàn huyên đã nửa năm, tôi đã tự mình xem anh là một vị bằng hữu phương xa.
Tôi vẫn ép hỏi anh, thế nhưng anh vẫn không trực tiếp trả lời tôi, đến lúc sau anh thẳng thắng trực tiếp không đáp lại tin của tôi.
Tôi có chút lo lắng cho anh, lại có chút sinh khí phản ứng của anh, mãi đến buổi chiều ngày thứ hai, anh đột nhiên gọi điện thoại cho tôi, tôi hơi kinh ngạc, bởi vì anh vốn không biết tán gẫu, tôi cũng không phải là loại đối với điện thoại nói không ngừng, cầm điện thoại không biết nên nói gì, chúng tôi nửa năm trước có điện thoại một lần, lần đó hàn huyên tới một canh giờ, trong đó có ba mươi phút im lặng, mười phút không phải anh ậm ờ thì là tôi nấc cục…
Sau đó tôi cũng không cho anh gọi điện thoại tới, anh cũng không gọi điện thoại cho tôi.
Lúc này, anh đột nhiên gọi điện thoại tới, tôi lại nhớ tới trạng trái của anh, tôi trời sinh thích đoán mò, đầu óc đã mô phỏng cảnh anh từng trải các loại sinh ly tử biệt yêu hận tình cừu, đến cuối cùng thấp thỏm tiếp điện thoại của anh.
Tôi cầm điện thoại lên nhẹ giọng này một chút, một giây sau, trái tim của tôi đột nhiên mạnh mẽ đập, trong loa tiếng của anh rất trầm thấp, giống người hay kể chuyện tâm linh, anh nói: “Văn Tử sao, tôi ở trạm xe lửa, cậu tới đón tôi một chút đi!”
Oành, như có một quả bom nổ ở trong đầu tôi, mặt tôi liền mơ hồ.
Là một thẳng nam chưa cùng nam nhân khác nói chuyện yêu đương, đại D ca lại không ngại xa ngàn dặm đi hết tám giờ tới gặp tôi, nói không cảm động là giả, thế nhưng lại càng sợ hãi.
“Thế nào, sợ anh ăn em?” Sau đó lúc anh nói việc này với tôi, liền mang theo chút trêu đùa.
“Không phải?” Tôi có chút ngượng ngùng.
“Hả?”
“Sợ đau!” Tôi thẹn thùng đáp anh, anh vỗ một cái trên đầu tôi, nói: “Em đầu dưa chuột này, từ sáng đến tối cứ nghĩ vật gì đó lộn xộn!”
Được rồi, kỳ thực tôi vẫn luôn không nói cho anh biết, tôi sợ đối mặt nam nhân thẳng thắng kia, bởi vì tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ nhanh đối mặt với thân phận kia, mà tất cả bởi vì anh mà thuận lý thành chương, thâm chí về sau, lúc tôi đối mặt với ánh mắt khác thường đó, càng có sự ngạo mạn bất tuân khác biệt.
“Sai, không phải cao ngạo.” Lúc đại D ca nhìn thấy đoạn kia vết trên mặt tôi liền nắm lấy cằm nói với tôi, “Có anh, em không có biện pháp cô đơn.”
Cái tên này gần đây xem loại phim điện ảnh tổng tài bá đạo quá nhiều, càng ngày càng bước chước mô phỏng dạng đó
Truyện khác cùng thể loại
42 chương
75 chương
27 chương
199 chương
170 chương