Đến chỗ hẹn.
- Nhất Bác cậu đến rồi, đây là anh Tiêu Chiến sao, oa Nhất Bác đúng là có phúc nha , tôi tưởng cậu mãi FA đến già chứ hahah, không ngờ lại có "bạn trai" dễ thương như vậy nha. Giới thiệu với anh Tiêu một chút tôi là Vương Hạo Hiên, cậu ta ấy là Tống Kế Dương , cậu ta hay trầm tĩnh vậy đó haha, người của em nha
Người nào liếc mắt đắc ý nhìn người kia .
Nhất Bác lên tiếng cắt ngang
- Vào vấn đề chính
Cậu trai ngồi đối diện anh nãy giờ im lặng, đã lên tiếng
- Được , hiện giờ chúng ta chưa biết được kế hoạch thực sự của tên Phó Âu kia nên cần phải lường trước tất cả, tôi nhận được tin cậu sẽ kết...
Cậu trai nhìn người đối diện hiểu được chuyện gì đó đã đổi sang chuyện khác
- Sau khi vận chuyện một khối lượng vũ khí lớn như vậy hắn sẽ sớm diệt trừ những kẻ cản đường hắn, vào khoảng hai ngày nữa kho vũ khí ấy sẽ đến đây. Mấy tên cảnh sát đa số đã bị hắn mua chuộc . À còn nữa Dương Thiên hắn đã biến mất rồi có lẽ hắn đã chết
Nói như vậy đủ rồi trong hai ngày tới chúng ta sẽ rất bận, nên cậu đừng có đem người đến cản trở lần sau nhớ đi một mình kẻo lại đem nguy hiểm đến cho anh ta.
Nói xong Kế Dương chỉ nhìn anh rồi quay người đi.
Anh thắc mắc
- Cậu ta như vậy là có ý gì chứ!
Thấy anh phồng má tức giận cậu cũng phì cười
- Thôi anh Chiến bớt giận , chẳng phải em hứa sẽ cho anh đi làm lại sao chúng ta cùng đi đi .
- Ừm
...
Đến công ty
- Wao đi làm, đi làm.
Anh tung tăng đi đến công ty, bỏ lại cậu phía sau.
- Tiêu Chiến!
Một người đàn ông với thân mình tàn tạ lao đến người anh.
- Tiêu Chiến, ba đợi con ở đây lâu lắm rồi! Mau mau đưa tiền cho ba trả nợ tụi nó sắp đánh chết ba luôn rồi! Tiêu...
Chưa kịp nói xong đã bị mấy tên bảo vệ kéo ra.
- Đồ dơ bẩn, dám đụng vào cậu Tiêu của ngài Nhất Bác thật là chán sống
Ông cố giãy giụa mà túm lấy áo anh. Nhất Bác đứng bên kéo Tiêu Chiến ra sau mình.
- Đó là ba của anh
- Ừm
- Để anh nói chuyện với ông ta đi
- Ông muốn gì!?
Ông ta thấy cậu lên tiếng liền run lên một cái rồi nói.
- Con trai ba biết sai rồi có thể cho ba làm lại không, ba hứa sẽ chăm sóc mẹ con thật tốt, chỉ cần có tiền thôi, ba đang rất cần tiền, Tiêu Chiến mau đưa ba tiền ba sẽ chăm sóc mẹ con thật tốt!
- Ông thật hết thuốc chữa.
Tiêu Chiến nhìn ông bằng một ánh mắt kinh tởm, anh vốn đã biết ba anh đã mất sớm vì thiếu chỗ dựa dẫm nên mẹ anh đã ngu muội mà theo người đàn ông vũ phu, ham tiền như vậy. Thật không thể tha thứ cho ông ta !
- Các người mau để hắn biến đi chỗ khác làm ô uế chỗ này mau biến đi đừng làm tôi dùng biện pháp mạnh.
- Tiêu Chiến mày đúng là đồ bất hiếu!
Cậu nhanh chóng bịch tai anh lại để không nghe thêm một lời bẩn thỉu nào từ ông ta nữa . Nhưng ông ta vẫn quyết liệt nói ra nhưng lời dơ bẩn ấy.
-...tao cũng có công nuôi dạy mày , rồi bây giờ mày...lên giường với nó mà từ mặt tao sao, còn mẹ mày thì đã biến mất không phải chỉ vì đồ bất hiếu ...như mày sao!
Cậu mau chóng kéo anh vào công ty không muốn tiếp xúc thêm với loại người này.
- Tiêu Chiến, anh vào làm đi em có việc nên ạn đừng vào nhé
- Ừm
Cậu đã nhận được tin ông Vương đến công ty. Chỉ là không ngờ ông Vương đã ngồi đợi sẵn trong phòng của của cậu ông ta vừa thấy cậu là vào việc chính nay.
- Nhất Bác hiện giờ chúng ta không còn thời gian, ba muốn con đám cưới với cháu của Phó Âu. Có lẽ đó là ước nguyện duy nhất của mẹ con.
- Ông nói xem dựa vào đâu tôi tin ông. Đến đây mà chỉ nói mấy lời vô nghĩa này thì nhanh chóng về đi.
- Ta cho con một ngày suy nghĩ , đừng làm phụ lòng mẹ con. Còn nữa ta không muốn con đi quen một thằng con trai không thể sinh cho ba đứa cháu ngoại đâu nên con cũng nhanh chóng cắt đứt với nó đi thật không ra hệ thống gì. Con . .
- Đủ rồi , tôi không đồng ý việc này đâu
- Nhưng mà mẹ con...
- Tôi nói đủ rồi! Ông mau chóng về đi.
- Vậy con suy nghĩ cho kỹ vào... Chiều nay con bắt buộc phải về nhà một chuyến!
* cạch*
- Haizz chuyện gì thế này.
*reng ! reng! *
- Alo , Nhất Bác
- Cậu đã chuẩn bị kế hoạch đến đâu rồi
- Haha cậu yên tâm tôi chắc chắn hoàn thành 100% nha
- Ừ giúp điều tra Phó Tiểu Mai cháu của Phó Âu.
-Hả.. Nè..
* tút..tút..*
- Haizz chuyện ngày càng rối lên rồi đây.
Đầu dây bên kia thờ dài .
.....
Tại nhà ông Vương.
- Haha chào Phó tổng, rất hân hạnh được gặp ông.
- Ông Vương lại, khách sáo rồi chúng ta đều là người một nhà cả. Tiểu Mai chào ba chồng con đi
- Nhưng mà chưa kết hôn có phải gọi quá sớm rồi không ạ.
Cô bé lén nhìn chị Sa Sa, rồi gọi một tiếng . Trong lòng cô đang buồn lắm không biết vì sao lại có tình cảm đặt biệt cho chị Sa Sa . Có lẽ đó không phải tình chị em.
- Ba..., con chào...Ba ạ
Hai người cười một tiếng, ông Vương cất lời
- Ngoan con gái ba , chồng tương lai con sắp về rồi ngồi đợi xíu nhé
Kế bên là vợ ông
- Đúng vậy a dai cưới được cháu nhà ta rất có phúc nha.
Nghe tiếng xe đậu bên ngoài có lẽ cậu đã về .
Cậu đi thẳng đến chỗ ông Vương nói
- Hôn sự này tôi không đồng ý.
- Ngồi xuống đây, ta giới thiệu với con đây là Phó Tiểu Mai. Con dâu nhà chúng ta là vợ của con đấy
- Ừ tôi biết rồi.
Cô bé thấy người bèn không còn cảm thấy ngượng ngùng nữa
- A Nhất Bác lại gặp cậu, cậu là chồng sắp cưới của tôi sao.
- Ừ
- ...
- Có lẽ còn ngại hai đứa con cứ tự nhiên , người đâu đưa cậu chủ, vào cô chủ lên phòng như đã chuẩn bị đi.
- Dạ!
Cô hơi sợ nên đã mở lời từ chối nhưng vì sự hối thúc của hai bên mà cô không thể không lên. Còn cậu vẫn vậy im lặng mặc cho cô phản đối.
...
Căn phòng này rất đẹp, vốn dành cho các cặp đôi yêu nhau, nhưng với không khí hiện tại thật không hợp chút nào, cô mở miệng nói.
- Chiến ca sẽ không biết chứ
- Anh ấy không biết
- Ừm
Cậu đi đến bên giường chiếc giường rất to gối nềm được xếp ngay ngắn, cậu đang mơ về đến khi nào thì mới có thể cùng anh đám cưới.
- Vậy chúng ta phải làm sao, tôi không muốn làm tiểu tam đâu
- Hắn ta muốn cô lợi dụng cô để lấy kho vũ khí rất lớn về Bắc Kinh vì thế cứ đồng ý trước đã tôi sẽ tự giải quyết hắn và đến trước buổi lễ đưa bằng chứng phạm tội của hắn cho mọi người xem.
- Ừm đến lúc đó anh Chiến sẽ không kích động chứ chúng ta có nên nói cho anh Chiến biết không .
- Anh ấy đã mệt rất nhiều chuỵên rồi tôi không muốn anh ấy phải mệt thêm nữa, còn hai ngày nữa cô chuẩn bị cho tốt, tôi đi trước.
Cậu bước xuống lầu không nói gì mà đi thẳng ra ngoài không quên nói
- Được tôi đồng ý.
...
Tui củm thấy hơi nhạt chắc hết ý hay sao á cố viết cho nó kịch tính mà không được.
Các bạn sắp thi học kì 1 chưa nhỉ :)
Có gì góp ý cho tui nhé
Truyện khác cùng thể loại
124 chương
970 chương
23 chương
43 chương
67 chương
46 chương