Tôi mua em

Chương 15

Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân CHƯƠNG 15 Lục Dương bị mọi người xem như không khí thì lòng đau như cắt : Thần Thần cậu mà con không quan tâm tớ , tớ sẽ bỏ nhà đi bụi cho cậu xem vẻ mặt đau khổ lại một lần nữa xuất hiện nhưng cũng một lần nữa bị hắt hủi. Nhà nào của cậu ? Cậu muốn đi bụi thì cứ việc đi ? Cửa nhà lúc nào mà chả mở . Nhược Thần đáp trả lẽ bằng cách nhanh gọn lẹ , cái tên tài phá hoại tâm tình của anh quá đã ở bên mỹ thì ở luôn đi rảnh rỗi bay về. Cậu,... thấy ghét tớ không đi nữa đuổi cũng không đi , bác trương mau dọn phòng cho con nghỉ ngơi dù gì thì khi xuống máy bay Lục Dương đã nhanh chóng bay thẳng về nhà Nhược Thần , cũng có chút mệt mỏi tắm rửa đi ngủ mới được Em ăn xong rồi sao ? cô nghe anh hỏi thì gật đầu. Mệt rồi mau lên phòng nghỉ đi anh nhẹ vuốt tóc cô nói , cô đi xuống đất ngoan ngoãn bước lên phòng. Hầy cậu đuổi bạch thỏ nhà cậu lên phòng để vun đắp tình cảm với tớ phải không ? Lục Dương đâm lời trêu chọc. Cậu bớt lại đi ! Ăn nói tào lao thế nào mấy em ngoại quốc bên kia chán nên bay về đây hay gì ? - Nhược Thần đưa ly trà lên miệng uống. Tớ nào có em nào tớ chỉ có một mình cậu à nha , người ta nhớ cậu không ngại đường xa mà về thăm cậu ấy nha - Lục Dương chớp mắt nói. Ra là vậy nhớ tớ .. Hàn Nhược Thần này phúc chỉ cần nhỏ không dám nhận tình cảm sến súa của Lục Thiếu cậu . Không cần chỉ cần cậu cứ từ từ chấp nhận cũng được Lục Dương vui vẻ nói. Vào chuyện chính đi Nhược Thần bỏ ly trà xuống bàn giọng trầm trầm nói. Cô gái kia là ai ? Lục Dương gương mặt lúc nãy vui đùa cũng trở lên nghiêm nghị. Chuyện của tớ cậu không cần quản Tớ mới là thèm quản .. nhưng cậu nghĩ như vậy có công bằng không ? Lục Dương ôn tồn nói. Cậu không cần lo tớ biết mình nên làm gì Không quản ? Không quan tâm ? Hai cái đó tớ mới thèm bận tâm , nhưng cậu phải hiểu cậu làm như vậy sẽ khiến cho cô ấy đau lòng , rõ ràng cậu cũng nhìn ra cô ấy rất hồn nhiên , nếu khi cô ấy biết mình là kẻ thay thế thì sẽ như thế nào ? Ánh mắt sắt lạnh của Lục Dương như nhìn thấu tâm can của Nhược Thần. Đó là phúc phận của cô ấy Nhược Thần thản nhiên nói. Cậu đừng cố chấp nếu như sau này cậu yêu cô ấy thì sao ? Cậu biết lúc đó mình sẽ phải đứng giữa hai lựa chọn . Chuyện đó sẽ không xảy ra . Hàn Nhược Thần cậu chưa nghe lửa gần rơm lau ngày cũng cháy sao ? , cậu không nghe tớ sẽ có một ngày cậu hối hận . Nhược Thần tớ sẽ không bao giờ hối hận lời nói của anh dứt khoát lạnh lẽo và vô tình. Tùy cậu tớ chỉ nói vậy thôi .. cô ấy đúng là có vẻ hơi giống với Ngọc Tuyết nhưng mà cậu nên nhớ cô ấy không phải là Ngọc Tuyết ! Rồi cũng sẽ có một ngày cậu sẽ phải đứng giữa chọn lựa nói rồi Lục Dương bỏ lên phòng , Hàn Nhược vẫn ngồi nguyên trên ghế một lúc sau cũng đi lên phòng