Tôi Là Linh Đương

Chương 6 : Dài như vậy mới thao chết được tao huyệt của em [1756 từ]

Biệt thự Ôn gia. Sáng sớm, một tia nắng mặt trời xuyên qua rèm cửa chiếu vào phòng. Linh Đương tỉnh dậy chỉ cảm thấy đầu mình đau như muốn nứt ra, hạ thân truyền đến cơn đau và cảm giác không thoả mái. côn th*t của thiếu gia vẫn còn cắm trong tao huyệt của cô, thấy cô nhiều lần không trách, thiếu gia liền thích biến thái cắm vào cô khi cô đang ngủ như vậy. Linh Đương mới giật mình, thì trong nháy mắt cự long dưới hạ thân của dần thức tỉnh, côn th*t bắt đầu cứng lên. Ôn Ngôn mở hai mắt, đôi đồng tử thâm sâu như đêm tối yên lặng và thần bí, bên trong lộ ra một tia sáng khiến người ta không nắm bắt được, lẳng lặng nhìn chăm chú Linh Đương. Bàn tay to bắt lấy đầu v* Linh Đương, khóe miệng cong lên: "Ngủ thêm một lát." "Nhưng mà... Em phải đi học nếu không sẽ đến muộn..." Ôn tồn dùng sức đẩy vào chỗ sâu nhất trong tao huyệt Linh Đương, thành thạo thọc vào rút ra, "Sắp tới em không cần đi nữa." "Vì sao?" "Phát sinh loại chuyện như thế, em cho rằng anh còn sẽ cho em đi học sao?" Ôn Ngôn liếm mút đầu v* Linh Đương, thỉnh thoảng còn nhẹ nhàng gặm cắn, giống như muốn bú ra sữa tươi. "Có phải rất thích không?" "Ân..." Nhưng Linh Đương thật sự rất thích đi học, còn nhớ lúc trước đau khổ cầu xin cầu thiếu gia rất lâu, thiếu gia mới cho cô đi học, nhưng lúc nào cũng đưa ra những yêu cầu kì quái, không thể lấy bộ dáng bình thường của chính mình, cho nên mỗi ngày cô đi học đều phải ăn mặc theo kiểu thiếu gia qui định và phải đeo mắt kính. Kỳ thật Linh Đương cũng không để bụng, chỉ cần có thể đi học thì tốt rồi, có thể sinh hoạt với người khác một cách bình thường là tốt rồi, nhưng khi Úy Trì Hoạch xuất hiện đã xáo trộn hết tất cả. Ôn Ngôn bắt lấy vú Linh Đương, côn th*t lớn lại căng lớn kêu gào, dùng sức thao, "Thế nào cắm không đủ cho em sao tao hóa, tao hoá đúng là thiếu bị làm mà." Không có được câu trả lời của Linh Đương, bàn tay to của Ôn Ngôn tức giận tát lên một bên vú của Linh Đương một cái, bầu vú trong nháy mắt nổi lên dấu đỏ hồng, "Bị anh làm còn đang suy nghĩ cái gì? Hả?" "A.. Không có a.. Thiếu gia đừng đánh vào ngực em... Đau quá. Vú đau quá a." "Chính là muốn em đau? Em có phải thiếu làm hay không hả? đầu v* cương lên như vậy, muốn anh liếm em sao" "Đúng vậy.. Em thiếu làm.. Thiếu dương v*t của thiếu gia làm... Cứng quá, thiếu gia liếm đầu v* em, thật ngứa.." "Anh rất thích cắm em tiểu mẫu cẩu, thao chết em đồ lẳng lơ, vì bị tao nên khẩn trương như vậy sao, trời sinh từ nhỏ bị anh làm.. A.. Thao chết em.. Thao chết cái tao huyệt này của em.." "Cắm rách em a thiếu gia... Em là tiểu mẫu cẩu. A sướng..." Trong phòng côn th*t thao huyệt phát ra tiếng d*m thủy, hơi thở nặng nề của nam nhân cùng giọng nói khàn đục mắng Linh Đương không thôi, Linh Đương yêu kiều rên rỉ, âm thanh càng lớn, lại càng dâm đãng. Linh Đương bị hắn thao đến hai chân run rẩy, tao huyệt co rút lại liều mạng cắn côn th*t lớn của hắn. "Nhẹ một chút... Cầu xin anh... Em chịu không nổi, thật sướng thật sướng.." "Nước nhiều thật, em có nghe tao huyệt bị anh thao mà kêu lên không, có nghe thấy không!! Thao chết em!! Thao chết em!" Vòng eo Ôn Ngôn càng đâm thì càng khiến tao huyệt thêm mẫn cảm, d*m thủy bị làm mà phát ra thanh âm phụt phụt, chỗ bị giao hợp càng chảy nhiều, chất lỏng phun tung toé khắp nơi ở trên đùi và cả khăn trải giường, Linh Đương dục tiên dục tử. Ôn Ngôn mê muội cúi đầu nhìn chỗ hai người kết hợp chỗ, hai mảnh môi âm hộ hồng phấn bao vây lấy đại dương v*t của chính hắn, đột ngột hung hăng đâm vào tử cung Linh Đương, nhìn môi âm hộ của Linh Đương bị làm ra mà run rẩy không ngừng. Linh Đương quả nhiên lại thét chói tai, "Đừng đâm nơi đó!! A a.. Ân.. A thật thoải mái, thiếu gia tao huyệt sắp không được rồi, muốn bị cắm xuyên!!!" Ôn Ngôn nghe cô nói mà xương cột sống một trận lạnh run, thật là cái dâm đãng mẫu cẩu. Tiến lên thao nhục huyệt Linh Đương, điên cuồng đè lên mông dâm tiện của Linh Đương, thọc vào rút ra. "Lại dâm đãng! Nga.. huyệt thật khẩn trương, làm chết em, cắm xuyên em, lại lẳng lơ một chút, rên ra đi! Cầu anh làm em, cầu anh ngày ngày an ủi tao huyệt cho em, mau!" Dục hỏa đốt cả người Linh Đương, bị đâm vừa thống khổ lại vừa vui sướng hé miệng, "Cầu anh.. Cầu thiếu gia cắm em, làm chết cái đồ tao hoá này.. Thật thoải mái, thiếu gia dùng sức thao Linh Đương! Tao huyệt của Linh Đương đang chảy rất nhiều nước! Không được! Em không được rồi... A a a thiếu gia đừng! Chậm một chút.." Ôn Ngôn càng dùng sức đẩy hông, "Mẫu cẩu, Làm chết em! Tao huyệt kẹp chặt như vậy mà còn nói không cần? Hả, anh cho em đi câu dẫn người khác sao?! Cắm rách em! A.. Thật sướng, thế nào lại càng cắm càng chặt, Hả? Tống Linh Đương! Em nhớ cho kỹ, tao huyệt này của em chỉ là của một mình anh!! Nếu em lại cho nam nhân khác chạm vào em, anh liền đem em thao chết, em nhớ chưa đồ Tiện Mẫu Cẩu, lúc bị cưỡng gian có phải cũng chảy nhiều nước như vậy hay không? Hửm! Em có phải rất thích bị nam nhân cưỡng gian hay không? Có phải hay không? Hả? Cắm chết em, cắm rách em!!?" Ôn Ngôn tựa hồ thật sự để tâm đến việc Linh Đương bị cưỡng gian, càng nghĩ lại càng tức giận, bàn tay to đánh bạch bạch bạch lên mông Linh Đương, Linh Đương bị đau mà hét to. "Anh kêu em đi câu dẫn người khác sao? Khẳng định là em đã lẳng lơ câu dẫn người ta, vú lớn to tròn như thế, nhục huyệt dâm đãng như thế, ngươi nói xem, ai mà không muốn thao em? Hả? Nhưng em nhớ cho kỹ, em chỉ có thể là của anh! Của riêng anh!! Giết chết em!! Thật sướng, tao huyệt sao lại khẩn trương như vậy, cắm em thế nào đều không đủ, đâm xuyên chết em!!" Ôn Ngôn lâm vào trạng thái điên cuồng phẫn nộ. Trong phòng, vòng eo mảnh mai và cặp mông của nữ nhân nhu nhược như không có xương bò ở trên giường, mông bị một bàn tay to của nam nhân bắt lấy, giữa đùi dương v*t lớn liều mạng va chạm vào chỗ sâu nhất trong âm huyệt phấn nộn của nữ nhân, nảy sinh ý xấu thọc vào rút ra, một bàn tay khác dùng sức đánh lên mông sưng hồng của Linh Đương theo tiết tấu. Linh Đương bị đánh khiến tao huyệt lúc đóng lúc mở, dâm dịch chảy theo đùi xuống khăn trải giường, chất nhầy càng phun càng nhiều, Ôn Ngôn thoã mãn nhìn Linh Đương phun dâm thuỷ, càng nhìn mắt hắn càng đỏ lên. "Kêu ra đi, gọi lão công!! A.. Xin lão công cho em cao trào! Mau! Mẫu cẩu, anh rất thích làm tao huyệt của em! Khi khẩn trương thì sẽ cắn người, đem dương v*t của anh kẹp thật thoải mái, làm em! Ngày ngày làm chết em!!" Mật nước của Linh Đương văng khắp nơi, tao huyệt giống như không khống chế được gắt gao cắn lấy côn th*t của Ôn Ngôn, khoái cảm tứ phía tám phóng đến, càng tích càng nhiều, càng tụ càng lớn, dục hỏa đốt người khiến Linh Đương mặc kệ mình sa vào cảm giác dục tiên dục tử mà thiếu gia mang lại, lớn tiếng dâm đãng rên to "Lão công!! dương v*t lớn của lão công! Linh Đương rất sướng, rất thích bị anh làm, a.. Ân.. làm đến chết, dùng sức làm chết Linh Đương, không được! Lão công em không được, muốn phun ra." Vừa mới dứt lời, khoái cảm bao trùm toàn thân Linh Đương, một cổ dâm thuỷ phun ra, cọ rửa côn th*t lớn của Ôn Ngôn. Đại dương v*t của Ôn Ngôn tăng tốc độ liều mạng lấp kín nhục huyệt của Linh Đương, d*m thủy bắn ra khiến khoái cảm thấm đến tận xương của Ôn Ngôn, "Đúng là tao hoá dâm đảng, cho anh thao đến triều xuy, ra nhiều nước như vậy, muốn anh chết đuối sao, thật muốn đem em làm đến không xuống giường được." Sau cao trào toàn thân Linh Đương vô lực ghé vào giường, sức lực kêu to cũng không có, mặt đỏ bừng. "Đừng.. Đừng làm.. Em chịu không nổi.. Thiếu gia tha cho em.." Ôn Ngôn cong môi cười, " Cao trào nhanh thế, anh còn chưa đến, tiểu tao hóa." Quan hệ gần nửa tiếng đồng hồ nữa, Ôn Ngôn mới bắn đầy tinh dịch trắng sữa vào tao huyệt của Linh Đương. "Rút ra... Thiếu gia." Linh Đương xin tha, tao huyệt là hỗn hợp dâm thuỷ của mình và tinh dịch của thiếu gia, tràn đầy, vô cùng trướng, rất khó chịu. "Anh thích cắm em như vậy, nhìn dáng vẻ kẹp chặt dương v*t lớn của em." Hai tay Ôn Ngôn xoa vú Linh Đương, vui vẻ đùa bỡn, sau khi tiết dục thiếu gia có vẻ lười biếng bất cần đời, thong thả hôn môi Linh Đương, đầu lưỡi bá đạo tiến vào, liếm mút đầu lưỡi nhỏ dâm đãng của Linh Đương, nước miếng Linh Đương theo cổ chảy xuống dưới, bị động nằm yên để Ôn Ngôn ướt át hôn.