Tôi Là Đạo Sĩ

Chương 31 : Tái ngộ giai nhân

Người vừa lên tiếng đó thực sự làm tôi vừa ngạc nhiên vừa căm phẫn nhưng xen lẫn lại là cảm giác vui mừng. Cảm xúc lúc đó thật sự của tôi là rất khó tả vì gặp lại oan gia năm xưa: "lão già hai mặt". Có lẽ cảm xúc của lão khi nhìn thấy tôi cũng giống như vậy nhưng tôi chỉ nhìn được biểu cảm ngạc nhiên trên khuôn mặt lão. Nhưng giờ tôi cũng không biết nói gì, mà muốn nói cũng không được vì atula vương mới là kẻ đang chiếm giữ thân thể tôi lúc này. Thần tức giận nhe nanh về phía lão hai mặt: - Tên đạo sĩ thối khốn nạn! Dám đánh lén ta! Lũ thần trùng đâu mau cùng ta tiêu diệt bọn chúng! Bọn thần trùng lập tức lao lên, lão hai mặt vung kiếm định ứng chiến thì bỗng....thật bất ngờ... Kẻ mà bọn thần trùng đang lao lên đánh không phải là lão hai mặt, bọn chúng tung chưởng dồn hết sức lực vào lưng atula vương. Atula vương đau đớn vì bị đánh lén bất ngờ, thần không ngờ lại bị lũ thần trùng bán đứng. Tên thần trùng đầu đàn đá mạnh vào bụng atula vương bắn thẳng thân thể của thần về phía pháp đàn. Một luồng khói đen tỏa ra xung quanh người tôi, linh hồn của atula vương theo làn khói thoát ra khỏi cơ thể hút vào không gian trở về atula giới. Trong cái rủi cũng có cái may là đã tránh được một mối họa nguy hiểm nhưng giờ thân thể tôi yếu đến mức không còn sức để mà gượng dậy nữa, chỉ còn biết trông cậy vào lão già hai mặt thôi. Một giọng nói nhẹ nhàng quen thuộc khác lại vang lên: - Anh Đ! Anh có làm sao không? Trả lời em đi? Hình dáng đó...Khuôn mặt đó...Người mà tôi ngày đêm đều nhớ đến, đều muốn gặp lại giờ đã xuất hiện trước mặt tôi, ôm lấy tôi. Tôi cố cất tiếng nói để hỏi rằng mình mơ hay thực: - H...! Có phải là em không? Anh đang nằm mơ hay sự thực vậy? Nàng ôm chặt tôi rồi khóc òa lên không nói lên lời, cảnh tưởng ngôn tình tuyệt vời này tôi có thể cảm nhận rõ là sự thật 100%... cuối cùng là tôi có thể gặp lại người trong mộng của mình...! Đang trong thời khắc cảm động này bỗng một giọng nói trầm ngâm nhưng đanh thép làm cảm xúc hụt hẫng: - Đây không phải thời điểm tình nhân say đắm đâu! H....! Con mau đưa mọi người rời khỏi đây ngay lập tức! Tên thần trùng đầu đàn giơ hai tay lên, một làn khói đèn tỏa ra bao chùm xung quanh nghĩa địa làng chài. Mỏ hắn rít lên từng chữ nghe cực kì ghê rợn: - Muốn thoát khỏi đây á...? Hôm nay nơi đây sẽ là mồ chôn của tất cả chúng mày! Lão hai mặt nghiêm mặt chĩa kiếm về phía bọn thần trùng cất tiếng nói sang sảng: - Thần trùng chớ to gan... Đừng tưởng không có ai trị được các ngươi...! Trụ trì giúp tôi lập trấn....! Lão hai mặt vừa dứt lời thì một vầng hào quang có hình chữ vạn từ trên trời tỏa ra chiếu rọi khắp nơi. 10 vị sư đắc đạo niệm kinh tỏa ra thập sắc muôn màu tạo thành hoa sen mờ mờ ảo ảo chiếu về phía 6 tên thần trùng. Tên đầu đàn thần trùng tức giận nghiến răng ken két: - Được lắm...! Chúng mày giỏi lắm....! Sẽ có ngày bọn tao báo thù....! Chúng ta đi! Một làn gió thổi mạnh, bóng hình bọn thần trùng biến mất trong màn đêm tĩnh lặng. Cuộc chiến chống lại "thập nhị thời thần" cũng tạm thời kết thúc. Tôi gối đầu lên đùi nàng chìm vào giấc ngủ và không còn biết gì nữa... Để việc thu dọn tàn cuộc cho người khác lo liệu... Tất cả mới chỉ là mở đầu cho một cuộc chiến lớn hơn..