Tôi Là Đạo Sĩ
Chương 120 : Sức mạnh bí ẩn
- Pankaka? Thực sự là ông sao? Sao tôi lại ở đây? Tôi tưởng khi chết đi thì mình phải ở âm tào địa phủ chứ?
Tôi ngạc nhiên nhìn lại bản thân mình rồi nhìn về phía kẻ đang ngồi trên ngai vàng. Pandaka từ từ đứng dậy rồi bước chậm rãi về phía tôi:
- Ngươi chưa chết! Và ta cũng không phải hoàn toàn là Pandaka...! Haiz Phải giải thích sao đây? Nói một cách đơn giản thì đây là tiềm thức hệ trong ngươi? Và ta chính là nguồn sức mạnh bí ẩn đã hỗ trợ ngươi trong thời gian qua?
Tôi đơ mặt nhìn về phía Pandaka fake rồi hỏi lại một lần nữa:
- Là sao?
Pandaka fake ôm mặt lắc đầu rồi nhướn mắt nhìn về phía tôi nghiến răng tức giận:
- Giờ nói nhanh cho nó vuông này! Mày có muốn mạnh hơn không? Mày có muốn đánh thắng tên họ Chế người Chăm bán hành cho mày lúc nãy không?
Đôi mắt tôi sáng rực lên rồi gật đầu ngay lập tức:
- Muốn... Tất nhiên là muốn rồi...! Ông có cách nào sao...?
Pandaka fake xòe bàn tay trái ra, trong tay gã là năm quả cầu đa sắc đang tỏa ra ánh sáng rực rỡ. Vừa nhìn vào chúng, gã vừa nghiêm mặt lên tiếng:
- Nghe cho kĩ đây, tao không nhắc lại lần hai đâu! Năm quả cầu này tượng trưng cho ngũ hành: trắng là kim, xanh lam là mộc, xanh dương là thủy, đỏ là hỏa và nâu là thổ! Mấy nghìn năm trước tên Pandaka cũng đã từng lựa chọn hệ Hỏa mới có sức mạnh quỷ khóc thần sầu như vậy...!
- Vậy chỉ cần tôi chọn hệ Hỏa là thừa sức đánh thắng được Chế Bồng Nga?
Tôi mừng rỡ định cầm quả cầu màu đỏ. Nhưng câu trả lời của Pandaka fake khiến tôi lại rụt tay lại do dự:
- Sao tao biết được? Hệ nào cũng có tương sinh tương khắc! Quan trọng là mày phải biết tên họ Chế đấy tương khắc với hệ gì! Thôi chọn nhanh để tao còn nghỉ! Giải thích cho thằng đầu đất như mày mệt mỏi vê lù ra...! Mày lấy cái nào cũng được... hên xui đê...!
Sao có thể lựa chọn sức mạnh một cách tùy tiện được, rõ ràng là tên pandake fake này vô cùng thiếu trách nhiệm. Tôi nhắm mắt lại cố gắng tịnh tâm suy nghĩ, Chế Bồng Nga liệu tương khắc với hệ nào?
- Không cần suy nghĩ nhiều nữa...! Tôi chọn nó...!
Một ánh sáng chói lòa tỏa ra làm cơ thể tôi co giật thật mạnh, bỗng chốc tôi thấy mình quay trở về thực tại từ lúc nào... Trên nền đất lúc này xuất hiện thêm cơ thể của thầy Hoạt và thầy Vi, Thầy Toàn thì đang run run cố gắng gượng dậy nhưng xem ra đã lực bất tòng tâm.
Chế Bồng Nga và linh hồn quân lính champa đang từ từ tiến dần áp chế nguồn sức mạnh ít ỏi phát ra từ phía thầy Toàn. Linh hồn Đức Thánh Trần cũng từ từ rời khỏi cơ thể của thầy Toàn và linh hồn quân lính Đại Việt cũng dần dần tan biến vào hư không.
Lúc này chỉ còn mình tôi trơ trọi đối đầu với Chế Bồng Nga.
Truyện khác cùng thể loại
24 chương
1190 chương
169 chương
58 chương
11 chương
240 chương