Chiếc Maybach vững vàng lăn bánh trở về khách sạn.Sau khi kết thúc cuộc họp video call với các giám đốc bộ phận, Tần Cảnh Sâm tháo kính xuống, nhẹ day mi tâm, nhận một cuộc gọi nội bộ.Chưa đầy ba phút sau, Hàn Duệ đã nghiêm chỉnh xuất hiện trước mặt Tần Cảnh Sâm.“Ngày mai nếu ko có gì quan trọng, lùi lại tất cả, tôi sẽ ở đây thêm 1 ngày nữa.”- Tần Cảnh Sâm phân phó.“Vâng, Tần tổng.”Hàn Duệ gật đầu, tay lại đưa qua một tập hồ sơ mỏng: “Đây là lý lịch của cô Lâm Ý Nhiên.”Tần Cảnh Sâm lướt mắt lật mấy trang, Hàn Duệ biết ý tự động thuyết minh thay: “Lâm Ý Nhiên 23 tuổi, gia cảnh bình thường, thi rớt đại học, ký hợp đồng 5 năm với SStar, hiện tại mới bước chân vào vòng giải trí được gần 1 năm, trước nay chỉ đảm nhiệm những vai phụ ko mấy nổi bật. Còn Triệu Vy Vân thì khác, cô ấy xuất thân trong một gia đình thư hương, nền tảng rất tốt, trong nhà cũng có người làm nghệ thuật, nhưng từ bé đến giờ đều tự đi lên bằng thực lực của mình, không hề lợi dụng mối quan hệ của gia đình mà kiếm lợi cho bản thân, cách đây 1 năm đã tốt nghiệp khoa diễn xuất của đại học sân khấu nghệ thuật Minh Thành loại giỏi, mới ký hợp đồng với TC Ent năm nay, vai diễn trong dự án này là do cô ấy tự mình đi casting trước khi ký hợp đồng với công ty.”Tần Cảnh Sâm nghe ra giọng điệu nhất bên trọng nhất bên khinh của Hàn Duệ, đột nhiên cảm thấy ko vui, lạnh giọng nhìn anh ta thả ra 1 câu hỏi ko đầu đuôi: “Thích Triệu Vy Vân?”Hàn Duệ nhìn vẻ mặt như cười như ko, chân mày nhướng lên nhưng giọng điệu lại rét lạnh như hầm băng Nam cực của Tần Cảnh Sâm, thầm nghĩ ko ổn. Đi theo ông chủ lớn hơn 5 năm trời, từ lúc Tần Cảnh Sâm về nước sau khi lấy bằng thạc sĩ kinh tế tài chính ở Mỹ, ít nhất phần nhìn mặt đoán y, Hàn Duệ có thể nắm được tương đối 5 phần, đặc biệt là những lúc Tần Cảnh Sâm chẳng hề muốn giấu giếm cảm xúc hỉ nộ vô thường của mình, như lúc này đây.Hàn Duệ vội vàng cúi đầu phủ nhận: “Không, tôi không hề có cảm xúc cá nhân với cô Triệu Vy Vân.” Anh ta sợ hãi, thái độ của boss lớn nhà mình ko phải là để ý đến cô diễn viên xinh xắn lương thiện ấy chứ, nếu như vậy cho anh 100 lá gan anh cũng ko dám nói thích, người phụ nữ ông chủ đã để ý, làm sao mà anh ta dám đụng đến chứ.“Vậy là Lâm Ý Nhiên có thù với nhà cậu?” - Tần Cảnh Sâm gõ những ngón tay lên bàn, nheo mắt nhìn Hàn Duệ khiến anh ta luống cuống ko thôi.“Xin lỗi Tần tổng, tôi sẽ điều chỉnh.”“Tôi từng nói qua, cái gì cũng nên điều tra kỹ lưỡng, đánh giá nhiều mặt mới đưa ra được kết luận đúng đắn, hiểu ko?”Hàn Duệ hô vâng một tiếng, trong lòng bối rối, vậy là ông chủ nhà mình là thích hay ko thích Triệu Vy Vân đây. Sao nghe có vẻ muốn dành công đạo cho Lâm Ý Nhiên vậy?Hàn Duệ run rẩy bước ra khỏi phòng tổng thống, còn Tần Cảnh sâm một mình, bàn tay một lần nữa mở tập hồ sơ, nhìn bức hình lộ vẻ phong tình quyến rũ của Lâm Ý Nhiên kẹp trong đó, trong đầu hiện lên vẻ mặt ghét bỏ của Lâm Ý Nhiên trên kính chiếu hậu chiều nay, còn dám giơ ngón tay giữa với hắn. Đây mà là bộ dáng háo sắc ham tài muốn leo lên người hắn sao? Hắn đâu có mù đâu mà ko nhận ra chứ.Lâm Ý Nhiên vừa về đến khách sạn đã bổ nhào lên giường, hận ko thể nhắm mắt ngủ ngay lập tức. Phải nhờ Lý Nhi bên cạnh thúc giục đi tắm rửa, sau đó lại lăn lộn một vòng mới thoải mái lăn ra đánh một giấc.Hôm nay lại là một ngày quay mới, với những phân cảnh quan trọng của Lâm Ý Nhiên.Cảnh quay hôm nay là khi sứ đoàn Tây Vực được mời đến làm khách ở phủ Nhị hoàng Tử Lý Lập Hiên vài hôm, cũng là cơ hội cho nhân vật gián điệp của Lâm Ý Nhiên có thể đột nhập thư phòng lục soát tìm chứng cứ Nhị hoàng tử bí mật thành lập quân đội và tổ chức tình báo riêng. Sau đó bị bại lộ thân phận, bị ép uống thuốc độc làm bỏng lưỡi đến thổ huyết mà chếtNhững phân cảnh này cần đến thân thủ nhanh nhẹn một chút để thực hiện những cú bay nhảy và một số thế võ đơn giản.Ko biết nguyên chủ thì sao nhưng Lâm Ý Nhiên thì vô cùng thích thú, bản thân là người ưa vận động thích mạo hiểm nên khi biết bản thân sẽ được trải nghiệm cảm giác đeo dây cáp bay lên độ cao 10m thì càng thêm phấn khích.Trợ lý Thôi gương mặt nghiêm trọng, đi đến trước Lâm Ý Nhiên cảnh cáo: “Hôm nay cố gắng quay cho xong, đây là những phân cảnh còn lại của cô, chú ý đừng gây ra chuyện gì nữa, tôi sẽ gửi catse cho cô ngay sau khi xong việc.”Lâm Ý Nhiên đang cho cascadeurs kiểm tra lại dây cáp và đai bảo hộ lần cuối, nghe nói thế ngẩng đầu lên cười tươi một cái, đứng nghiêm giơ tay làm động tác chào cờ khiến Thôi trợ lý cũng ko biết trách móc tiếp thế nào.Đạo diễn Lưu yêu cầu kiểm tra lại tất cả mọi thứ kỹ càng thêm lần nữa, mới nhìn qua vị tôn thần đang bắt chéo chân ngồi nhàn nhã thưởng thức ly cafe nóng. Ông thật sự muốn hỏi tại sao ông chủ lớn này vẫn chưa rời đi vậy? Điều hành cả một đế chế thương nghiệp to lớn nhất Minh Thành ko phải bận rộn lắm hay sao mà có thời gian nhàn nhã ngồi đây uống cafe xem bọn họ quay phim vậy.Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng đạo diễn Lưu nào dám thể hiện ra mặt, chỉ có thể chân chó quay ra tươi cười lấy lòng, chờ đợi Tần Cảnh Sâm ra hiệu cho bắt đầu cảnh quay.Sự xuất hiện của Tần Cảnh Sâm hai ngày liên tiếp ở đoàn phim gây xôn xao một trận lớn, khiến ai ai cũng khó nén lòng mà liếc qua nhìn một cái.Chu Oanh Oanh khó nén hưng phấn, bắt đầu liến thoắng cái miệng, thêm mắm dặm muối kể lại chuyện hôm qua được Tần Cảnh Sâm che chở như thế nào, Lâm Ý Nhiên mất mặt ra sao, Chỉ trong chốc lát, toàn bộ người của đoàn phim đều biết chuyện, gấp ko nhịn được sán lại gần chỗ của Triệu Vy Vân, muốn tranh thủ tạo chút ít quan hệ.Người trong cuộc Triệu Vy Vân ôm gương mặt thẹn thùng nghe mọi người hỏi han, đôi mắt nhịn ko đc chốc chốc lại liếc qua vị trí Tần Cảnh Sâm đang ngồi, nụ cười lan tràn khắp khuôn mặt. Thấy bóng dáng của trợ lý Địch Thanh bước vô, lại gấp gáp đứng lên, cầm lấy bình sứ chịu nhiệt, nhẹ nhàng bước đến chỗ của người đàn ông quý khí bậc nhất ấy.“Tần tổng, Vân Nhi có hầm chút canh soup buổi sáng, hi vọng có thể hợp khẩu vị của Tần tổng.”Hàn Duệ liếc mắt nhìn ông chủ lớn đang chăm chú nhìn vào màn hình máy tính, không dám tự ý quyết định. Mà Triệu Vy Vân lòng đầy mong đợi, nhìn Tần Cảnh Sâm đang không chút để ý đến mình.“Tôi ko ăn đồ ăn lạ.”Tần Cảnh Sâm ko buồn ngẩng đầu,.Hàn Duệ đã hiểu rõ. Tần tổng núi băng vạn năm nhà mình tuyệt nhiên ko hề động lòng với bông hoa xinh đẹp thanh thuần kia.Triệu Vy Vân có hơi ngỡ ngàng, muốn hỏi lại lần nữa thì tiếng hô của đạo diễn Lưu đã cắt ngang, cô ta ko cách nào khác, phải ôm bình sứ ngồi trở lại ghế.Lâm Ý Nhiên vẫn vô tư cười nói chào hỏi với mấy diễn viên quần chúng và cascadeurs, ko hề biết những chuyện râu ria vừa xảy ra dưới dài giữa nam chính và nữ chính.Dây thần kinh vận động của Lâm Ý Nhiên cực kỳ tốt, cộng thêm thân hình trẻ tuổi dẻo dai và nhẹ cân, những động tác bay trên ko, đáp xuống đất của cô rất đẹp mắt, lại ko gây cảm giác gượng gạo.Sau 3-4 take với các góc quay toàn cảnh, hình ảnh hiển thị trên màn hình monitor của đạo diễn và Tần Cảnh Sâm rất hoàn mỹ khiến đạo diễn Lưu vô cùng hài lòng, hiếm hoi mở lời khen: “Tốt, Lâm Ý Nhiên, có phải cô từng học võ cổ truyền hay ko thế? Mấy tư thế này cô làm vô cùng chuẩn đó.”Lâm Ý Nhiên đang ngồi trên mái nhà, nghe vậy cười cười xua tay: “Cảm ơn đạo diễn, cũng có học hỏi qua chút đỉnh thôi.” Đúng là có một năm khi ông anh của cô mới lên trung học ko biết bị cái gì nằng nặc đòi đi võ quán, lại còn lôi kéo cô làm cái cớ, cuối cùng ba mẹ nghe bùi tai, trực tiếp mang hai anh em đi đăng ký khóa hè.Mất nửa ngày để quay xong các cảnh quay bay nhảy của phân đoạn đột nhập mà Lâm Ý Nhiên thủ diễn. Chạng vạng là đến cảnh cuối cùng của Lâm Ý Nhiên trong bộ phim này, hóa ra đây chỉ là cái bẫy của Nhị hoàng tử, nhân vật của cô bị bắt tại trận khi đang lén lục soát thư phòng. Cuối cùng bị người của Nhị hoàng tử ép buộc uống thuốc độc câm, bỏng lưỡi hộc máu mà chết.Lúc này, Lâm Ý Nhiên đang bị 3 người đè quỳ xuống nền gạch, hai tay bị khóa bị khóa chặt, bả vai bị bóp chặt, diễn viên quần chúng còn rất tận tâm mà nắm tóc ngửa mặt cô lên nhìn diễn viên Hoắc Tu Kiệt đứng trước mặt.“Nói, ngươi đây là theo lệnh của ai mà cả gan đột nhập thư phòng của bổn vương.” Nhị hoàng tử mặt mày âm ngoan nhìn nữ nhân quỳ dưới đất.“Thiếp chỉ là tò mò đi dạo một vòng vương phủ, xui xẻo lạc vào thư phòng, thỉnh Nhị hoàng tử cho thiếp một công đạo.”- Mỹ nữ Tây vực một thân chật vật nhưng vẻ mặt vẫn tràn ngập phong tình.“Không nói? Ngươi tưởng ko nói thì bổn vương đây ko biết chủ tử đằng sau ngươi là ai sao? Mang lên đây!”- Nhị hoàng tử vẻ mặt vẫn rất sảng khoái, ko hề nhiễm tức giận, gõ quạt một tiếng ra lệnh cho ám vệ đang đứng đợi lệnh.“Nếu đã ko muốn nói, bổn vương thành toàn cho người, đời này đừng mở miệng nữa.” – Nhị hoàng tử nắm lấy cái cằm trắng mịn của mỹ nữ, lời lẽ tàn nhẫn cứ vậy mà phun ra từng tiếng khiến người ta gai óc.Kim khẩu đã rơi xuống, ko có cách nào cứu vãn, dù có giãy dụa như thế nào, hồng nhan cũng ko thể thoát được mệnh yểu, chén nước vừa đổ vào miệng, cảm giác bỏng rát đã đến khiến nữ tử kêu la thảm thiết, nhưng mãi mãi ko thể nói được ra tiếng, cái lưỡi tựa như bị ăn mòn, máu đỏ trào ra, phun đầy trên mặt đất, gương mặt xinh đẹp bây giờ ko khác gì xác chết, nằm vật ra đất ánh mắt liếc lên thân ảnh nam nhân đã mơ hồ, nhổ một ngụm máu tươi cuối cùng rồi cũng tắt thở.“Cắt. lại lần nữa, Lâm Ý Nhiên lần này cho biểu cảm giãy dụa mạnh hơn nữa, đau đớn hơn, cái liếc mắt cuối cùng phải thể hiện thêm biểu cảm ko cam tâm, rõ chưa.”- Giọng đạo diễn vang lên trong loa. Mọi người lại lục tục thu dọn để quay lại cảnh vừa xong.Lâm Ý Nhiên đứng dậy, xoa xoa bả vai, giơ tay ra dấu hiệu ok.Cảnh quay tiếp tục, để tạo hiệu ứng tốt hơn, ba diễn viên quần chúng lần này thực sự dồn lực ghì Lâm Ý Nhiên xuống, mà cô cũng ko muốn quay đi quay lại nhiều, ra sức vùng vẫy mạnh hơn, cảm tưởng bả vai như muốn gãy làm đôi.Đau đớn thực sự trên vai khiến Lâm Ý Nhiên đổ mồ hôi lạnh, gương mặt vặn vẹo lại hoàn toàn thể hiện được biểu cảm của mỹ nữ đang quằn quại vật lộn với chất độc những giây phút cuối cùng. Nương theo cú ngã nhào xuống đất, nữ nhân u oán nhìn người trước mắt, phun một búng máu rồi gục hẳn xuống, hơi thở dừng lại, thân hình lạnh dần.“Cắt. Tốt lắm.”- Đạo diễn Lưu phấn khởi kêu lên, hoàn toàn hài lòng với biểu cảm của Lâm Ý Nhiên trên màn hình.Tiến độ quay hôm nay rất tốt, tâm trạng của đạo diễn Lưu cũng thân thiện hơn hôm qua. Lâm Ý Nhiên biết đây là phân cảnh cuối, quay xong cô sẽ rời khỏi đoàn về nhà, nên lễ phép cúi chào và cám ơn một vòng.Những người ít tiếp xúc thì cũng khách sáo đáp lại một câu, nam nữ diễn viên chính và mấy diễn viên gạo cội cũng giữ hình tượng mà chúc mừng cô một tiếng, đám Triệu Vy Vân và Chu Oanh Oanh thì cô chẳng cần thiết phải cho mặt mũi, dứt khoát bỏ qua. Trợ lý Thôi trước nay vẫn ko cho cô sắc mặt tốt, thấy cô tươi cười lấy lòng bước đến nói lời cảm ơn, ngữ điệu xa cách: “Tôi cũng ko làm gì nên cô ko cần phải cám ơn, cô ko gây chuyện là tôi cảm tạ lắm rồi. Catse của cô sẽ được gửi sau hôm nay.”Tần Cảnh Sâm ngồi tại chỗ, trong lòng ôm một cỗ chờ đợi.Nhưng hình như có vẻ hơi lâu quá rồi thì phải.Mãi mà ko thấy người ghé qua đây nói lời chào, Tần Cảnh Sâm ngước mắt kiếm tìm, lại ko thấy đâu nữa.“Người đã đi đâu rồi?”- Tần Cảnh Sâm nới cà vạt trên cổ ra một chút.Hàn Duệ giật mình, trong lòng loạn thành một đoàn, đây là đang muốn hỏi ai đây?Tần Cảnh Sâm lừ mắt liếc qua, Hàn Duệ run lên một cái, quay mặt lại nhìn gương mặt càng ngày càng trầm xuống của đại Boss. Đây là không vui rồi, Hàn Duệ đầu óc xoay chuyển 180 độ, thật sự dùng hết trí thông minh để nhìn mặt đoán ý.“Tần tổng là muốn hỏi về Lâm Ý Nhiên?”Tần Cảnh Sâm ko trả lời câu hỏi của Hàn Duệ mà im lặng một lúc như đang suy nghĩ điều gì, cuối cùng mở giọng phân phó: “Đi, nói với bên đạo diễn Lưu đêm nay tôi muốn mời khách, chọn 1 địa điểm, thông báo tất cả mọi người trong đoàn phim đều tham gia.”“Vâng, thưa Tần tổng.” Hàn Duệ cung kính nhận lệnh.Hóa ra người mà ông chủ lớn nhà mình đang để mắt đến là Lâm Ý Nhiên chứ ko phải Triệu Vy Vân, thật sự là oái oăm mà, một cô gái xinh đẹp tốt tính như vậy thì ko để vào mắt, cư nhiên lại chọn một cô nàng hồ ly xấu tính. Nhưng Hàn Duệ nào dám ý kiến gì, đại boss nhà mình mà để ý đến ai rồi, thì anh ta chỉ có thể cúc cung tận tụy mà thôi..