Tôi Không Làm Người Nữa
Chương 30
Trùng tộc sau khi biết tinh cầu bọn họ bị tinh đạo công kích, liền đưa chiến hạm Euler tới đây cứu bọn họ.
Trùng tộc sau khi đem đoàn tinh đạo tiêu diệt, liền đưa chiến hạm Euler tới cửa nhà bọn họ, nói “xin chào” với bọn họ —-
Hai chuyện này thật khiến cho người ta không thể tin được, đối với người Walter trên tinh cầu này mà nói, một giây trước bọn hắn còn nghĩ trùng tộc mang đại quân tới như thế là muốn tiêu diệt bọn họ và tinh đạo, nhưng không nghĩ tới một giây sau bọn họ lại gặp được một chuyện mà cả tinh tế cũng không hề nghĩ tới.
Trùng tộc chào hỏi bọn họ, hỏi các người có thấy sợ hãi không?
Người Walter trên Norm tinh tỏ vẻ bọn họ thực bối rối, đến ngay cả tâm tình kích động sau khi được cứu sống cũng biến thành bị dọa sợ, nhưng phần sợ hãi này không giống như trước kia.
Bất cứ chủng tộc nào trong tinh tế đối diện với một số lượng chiến hạm Euler khổng lồ như vậy cũng sẽ bị dọa sợ, sự dọa nạt này liền quan tới sự sợ hãi, mà lúc này cư dân trên Norm tinh cũng đã bị dọa nạt, nhưng cũng không sợ hãi như trước đây.
Mặc kệ nói như thế nào, trùng tộc xác thật đã cứu bọn họ từ trong tay tinh đạo.
Chỉ cần nghĩ tới vòng phòng hộ của tinh cầu bọn họ bị công phá, khi đối mặt với khẩu pháo của tinh đạo đã tuyệt vọng bao nhiêu, thế nhưng trùng tộc lại xuất hiện trước mặt tinh cầu bọn họ, chặn lại đại pháo còn tiêu diệt toàn bộ tinh đạo, hình ảnh ấy vĩ đại biết bao nhiêu.
Giống như anh hùng từ trên trời rơi xuống, tỏa sáng trong mắt bọn họ.
Khi bạn có thêm hàng trăm ánh sáng rực rỡ, thì hình ảnh trùng tộc đáng sợ cũng mơ hồ không ít.
Trước lời chào thân thiện của trùng tộc, những nhân viên cao cấp của Norm tinh đau đáu sợ hãi, lúc này đành phải gửi lại lời chào thân thiện giống như vậy.
Xin, xin chào….?
Một đàn chiến hạm Euler đen thùi đứng ở trước tinh cầu bọn họ, người dân trên tinh cầu lúc này rất khẩn trương, sợ những chiến hạm Euler này sẽ đột nhiên khai hỏa với bọn họ.
Nhưng sau khi bọn hắn gửi đi thông điệp thân thiện xong, trên màn hình được truyền lại từ vệ tinh do thám, những nhân viên cấp cao của Norm tinh nhìn thấy đàn chiến hạm Euler dừng trước tinh cầu bọn họ bỗng nhiên sáng lên những ánh đèn màu xanh.
Mới đầu chỉ có một chiến hạm ở trung tâm làm như thế, nhưng sau khi một ánh đèn màu xanh sáng lên, những chiến hạm Euler bên cạnh cũng lục tục sáng lên những ánh đèn màu xanh xinh đẹp.
Giống như những ngôi sao nhỏ sáng ngời, giống như có một biển sao xuất hiện trước tinh cầu bọn họ.
“Cùm cụp ~”
Chiến hạm Euler chở Cố Hoài sau khi phát hiện những người ở trên Norm tinh trả lại cho bọn họ một thông tin hữu hảo, thấy Cố Hoài biểu hiện vui vẻ, thế là nó liền sáng lên ánh đèn màu xanh với tinh cầu này.
Người trên tinh cầu này làm ra chuyện khiến cho Cố Hoài vui vẻ, cho nên chiến hạm Euler này mới chủ động biểu hiện sự thân thiện với bọn họ.
Những chiến hạm Euler khác cũng là vì biết được chuyện này, mới đồng loạt có cử động giống nhau.
Đèn màu xanh, không hề nghi ngờ là thể hiện thiện ý.
Mặc dù chiến hạm Euler sáng lên ánh đèn màu xanh thoạt nhìn vẫn lạnh như băng mà lại vô cùng áp bức, nhưng những người trên Norm tinh bởi vì biển sao này mà ngẩn người.
Hiện giờ những người trên Norm tinh bỗng nhiên có một cảm giác rất kì diệu, bọn hắn có cảm giác được hàng xóm sang chào hỏi.
Mặc dù hàng xóm này thật đáng sợ, nhưng mà hàng xóm đáng sợ này lại không nói hai lời giúp bọn họ đánh đuổi cường đạo, nên bọn hắn không thể không chào đón hàng xóm được.
Không chỉ hoan nghênh, mà còn tích cực chào đón.
Những nhân viên cấp cao ở Norm tinh trong phòng hội nghị khẩn cấp thảo luận một phen, cuối cùng bọn họ đưa ra một quyết định có thể trong mắt những chủng tộc khác cho rằng bọn họ bị điên—
Bọn họ bật đèn ở cảng hàng không lên, ba chùm sáng tinh thể quấn quanh lấy nhau bay lên không trung, xuyên qua tầng khí quyển, bay ra ngoài hành tinh.
Đây là nghi thức hoan nghênh lớn nhất mà người Walter dành cho khách tới viếng thăm.
Mời trùng tộc tới nhà làm khách, mở cửa ra cho vô số chiến hạm trùng tộc tiến vào, hiện giờ ở trong tinh tế, tuyệt đối không có chủng tộc nào dám làm chuyện này.
Nhưng làm một chủng tộc rất yếu đuối trong tinh tế, người Walter hiện đang làm một chuyện mà bất cứ chủng tộc nào không dám làm.
“Đây là ý tứ muốn hoan nghênh chúng ta sao?” Cố Hoài chỉ chùm tia sáng phá tan khí quyển kia nói, nghiêng đầu nói với Alvis vẫn đứng bên cạnh hắn.
Chùm tia sáng này sáng ngời rất chói mắt, Cố Hoài liếc mắt một cái là nhìn thấy.
Alvis nhẹ nhàng nhìn thoáng qua, rồi mới trả lời Cố Hoài: “Ừ.”
Mọi người sợ hãi né tránh hoặc là vui mừng chào đón, Cố Hoài hy vọng trùng tộc nhà mình sẽ nhận được cái sau.
Hiện giờ bọn hắn đã nhận được phần chào đón đầu tiên, mặc dù chỉ là một phần, Cố Hoài cũng cảm thấy khởi đầu không tệ.
Đi làm khách với hàng xóm có lợi cho tăng tiến quan hệ, Cố Hoài rất nhanh chấp nhận hoan nghênh của người Walter đối với bọn họ.
Chiến hạm khổng lồ màu đen lần lượt xuất hiện trên không trung, một con rồi tiếp một con, một lúc liền chiếm cả không trung.
Hơn một nữa chiến hạm Euler này đều ở hình thái hủy diệt, cho dù ở yên không nhúc nhích cũng đã rất dọa người, đừng nói tới hiện giờ chúng nó ở hình thái hành động.
Khái niệm hình thái hủy diệt là gì?
Quy cách của chiến hạm được chia làm năm loại, phân biệt là cấp trọng lượng nhẹ, cấp đi xa, cấp hặc diệu, cấp vô úy, cấp hủy diệt, đây là những hình thái của chiến hạm được tinh tế thừa nhận.
Chiến hạm cấp hủy diệt đại diện cho sự sáng tạo khoa học kỹ thuật cao nhất về quân sự trong tinh tế, thế nhưng chiện hạm Euler của trùng tộc là thuộc công nghệ đen.
Lúc này nhiều người Walter từ trong nhà đi ra, hoặc là thò đầu ra ngoài cửa sổ nhìn trời nuốt nước miếng, cảnh tượng hiện tại thật quá lớn, bọn hắn phải định thần lại một chút.
Đây là lần đầu tiên cảng hàng không ở Norm tinh chào đón nhiều chiến hạm tới vậy, bởi vì chủng tộc nhỏ yếu, hơn nữa tinh cầu lại cách gần trùng tộc, bình thường cũng không có bao nhiêu người tới thăm bọn họ.
Cảng hàng không ở trung tâm thành phố Norm tinh không lớn, căn bản không có khả năng chứa được nhiều chiến hạm Euler như vậy, cho dù những chiến hạm Euler này đã đem hình thái của mình giảm xuống tới hình thái thăm dò, nhưng cảng hàng không này vẫn không chứa đủ.
Sau khi Cố Hoài xuống khỏi tàu chiến, những chiến hạm Euler chở những trùng tộc khác cũng đáp xuống tinh cầu này, cũng đành biến hình thể của mình về hình dạng nhỏ nhất.
Không biết bao lâu đã không dùng hình thái thăm dò, ban đầu là hình thái cấp hủy diệt, hoặc là ít nhất là cấp hắc diệu, lúc này chiến hạm Euler trở nên càng khéo léo, khiến Cố Hoài nhìn không tự giác cong lên khóe miệng.
“Oan ức cho các cậu rồi.” Cố Hoài nhẹ nhàng vỗ vỗ thân chiến hạm Euler ở trước mặt mình.
Đối với trùng tộc mà nói, không có đạo lý thu lại sức mạnh của mình.
Vốn những chiến hạm Euler này vĩnh viễn chỉ biết lấy hình thái mạnh mẽ nhất của mình để xuất hiện, nhưng hiện giờ không thể nào không giảm lại quy cách, theo một ý nghĩa nào đó thì đúng là hơi uất ức.
“Cùm cụp!”
“Cùm cụp, cùm cụp—-“
Ánh đèn màu lam sáng lên như ánh mắt của Euler, chúng nó sáng lên ánh đèn màu xanh với Cố Hoài, giống như dùng ánh đèn ấm áp này làm ánh mắt nhìn Cố Hoài, biểu hiện ra sự yêu thích đơn thuần của chúng nó.
Nhân viên cấp cao của Norm tinh đã tự mình đi tới cảng hàng không, bọn hắn vừa liếc mắt một cái liền nhìn thấy Alvis.
Bốn gã quân đoàn trưởng của trùng tộc đều ở đây, vì sao ánh mắt đầu tiên của bọn họ lại nhìn Alvis, chủ yếu là bởi vì khí tràng trên người đối phương khiến người ta không thể lờ đi.
Những đặc điểm của đối phương rất nổi bật, cho dù Alvis chỉ lạnh nhạt đứng ở đó không nhúc nhích, cũng không ai dám lờ đi sự tồn tại của hắn.
Đối với vấn đề cảng hàng không ở thành phố trung tâm nhà mình không đủ, lúc này thành viên của Norm tinh hơi lo lắng và xấu hổ.
Quan ngoại giao của bọn họ đi tới trước mặt Alvis, ngập ngừng hỏi: “vị trí của càng hàng không này không đủ, một bộ phận chiến hạm có thể di chuyến tới cảng hàng không bên cạnh, xin hỏi ngài cảm thấy thế nào?”
Alvis liếc mắt nhìn đối phương, lạnh nhạt không nói, chỉ là bước sang bên cạnh, khiến thân ảnh thanh niên bị hắn che lại hiện ra.
Alvis bước tới vị trí bên trái hơi lùi ra đằng sau một chút, mà đứng như vậy cũng biểu hiện rõ thái độ của hắn.
Alvis vừa nhường chỗ, trong mắt những nhân viên Norm tinh, liền xuất hiện một thanh niên tóc đen mềm mại, khuôn mặt thanh tú xinh đẹp.
Nhưng mà lần đầu tiên nhìn thấy, những nhân viên trên Norm tinh đều sửng sốt.
Nhân loại….?
Những nhân viên cấp cao vốn lo lắng ánh mắt của mình, họ không khỏi choáng váng khi nhìn thấy nhân loại trong một đám trùng tộc.
Dựa vào quan hệ của trùng tộc và nhân loại, khung cảnh này hoàn toàn không thể xảy ra.
Nhưng không để bọn hắn ngây người bao lâu, chuyện xảy ra ở trước mặt bọn họ khiến cho người Walter trừng lớn mắt—-
Bọn hắn nhìn thấy tham mưu trưởng của Toussaint tinh quỳ xuống với thanh niên tóc đen, cúi đầu hỏi đối phương: “Bệ hạ, ngài có muốn ăn gì không? Nếu ngài cảm thấy đói, vậy nhất định phải nói cho thuộc hạ biết.”
Kể từ lúc để Cố Hoài đói bụng, tham mưu trưởng đối với nhu cầu ăn uống của Cố Hoài càng để ý.
Hắn thậm chí còn rút ra được một bài học, đem một phần vỏ trứng của Cố Hoài cho vào trong một cái bình nhỏ khác tùy thân mang theo, đương nhiên còn có nước pabano, tùy thời có thể làm thức ăn cho Cố Hoài.
“Trễ thêm một chút nữa đi, hiện giờ còn chưa đói.” Cố Hoài nghĩ nghĩ nói.
Lúc trước có quan sát thấy trùng tộc tập hợp bốn đại quân đoàn, cho nên nhân viên của Norm tinh không cảm thấy ngạc nhiên khi bốn gã quân đoàn trưởng xuất hiện ở đây, nhưng bọn họ đối với xuất hiện của Cố Hoài là hoàn toàn bất ngờ không kịp phòng bị.
Gặp phải tinh đạo quấy nhiễu người Walter không có thời gian để ý những chuyện xảy ra ở trùng tộc, bọn hắn cũng không biết trùng tộc mới có vương sinh ra, bởi vậy cảnh tượng trước mắt khiên cho bọn họ rất là ngạc nhiên.
Thanh niên tóc đen ở trước mặt bọn hắn về ngoại hình nhìn như thế nào cũng giống nhân loại, thế nhưng lại là vương trùng tộc….?
Tâm lý hơi bị chấn động một chút, người Walter hơi ngây người vài giây, thật vất vả mới lôi mình trở về hiện thực. Quan ngoại giao của bọn họ buộc chặt lưng, lúc này mới căng da đầu, đi lên phía trước hỏi lại Cố Hoài một lần.
Những người Walter này rất sợ vì sự sơ sẩy của bọn họ mà làm Cố Hoài tức giận, nhưng Cố Hoài cũng không có gì không vui, nghe thấy vấn đề này liền gật đầu, thể hiện rất dễ nói chuyện.
Nhưng đối với nhóm chiến hạm Euler bởi vì cảng hàng không này không đủ chỗ nên phải di chuyển đến khu vực bên cạnh mà nói, sang cảng hàng không khác thì chúng nó sẽ cách Cố Hoài xa một ít, thế là những chiến hạm Euler này đều thể hiện không đặc biệt đồng ý.
Ánh mắt có thể nhìn ra thân tàu đang rung, đèn màu xanh trên chiến hạm nhấp nháp nhấp nháy.
“Cùm cụp….”
“Cũng không cách xa lắm.” Cố Hoài đi tới sờ sờ vào đèn của một chiến hạm Euler, chớp chớp mắt nói, “Chờ sau khi quay về Toussaint tinh, tôi qua tìm các cậu.”
Cố Hoài an ủi dễ dàng khiến cho những chiến hạm Euler này tung tăng lên, chiến hạm Euler được Cố Hoài sờ đèn nhẹ nhàng chấn động thân mình, như là muốn cọ cọ tay Cố Hoài, rồi chúng mới lóe ra ánh đèn ổn định.
Trùng tộc là ân nhân của tinh cầu bọn họ, mặc dù trong nội tâm khẩn trương, nhưng người Walter chủ động thể hiện sự hoan nghênh đối với trùng tộc, kỳ thật vẫn muốn thể hiện sự cảm kích của họ đối với trùng tộc.
Thế nhưng tinh cầu bọn họ cũng không phồn vinh, thậm chí còn lạc hậu, hiện giờ muốn chiêu đãi một chủng tộc mạnh, việc này khiến cho người Walter cảm thấy áy náy.
“Rất cảm ơn ngài đã viện trợ cho tinh cầu của chúng tôi, chúng tôi không biết báo đáp phần ân tình này thế nào… như ngài đã thấy, chủng tộc của chúng tôi cũng không mạnh mẽ, nhưng sau này nếu trùng tộc có cần chúng tôi giúp đỡ gì, chúng tôi sẽ cố gắng giúp đỡ.” Sau khi suy nghĩ, người đứng đầu của Norm tinh chỉ có thể nói ra những lời này để thể hiện sự cảm kích của bọn họ.
Cố Hoài chọn cứu viện tinh cầu này, cũng không muốn người Walter phải báo đáp chủng tộc mình. Nhưng hắn cũng không ngại để chủng tộc mình có thêm giúp đỡ, đồng minh càng nhiều càng tốt, cho nên lúc này Cố Hoài gật đầu.
“Nếu ngài không ngại tinh cầu chúng ta lạc hậu, chúng ta muốn chiêu đãi ngài vài ngày.” Người đứng đầu của Norm tinh nói.
Đối với chủng tộc mình nhỏ yếu và tinh cầu phát triển lạc hậu, mặc dù người Walter hơi áy náy, nhưng cũng không cảm thấy tự ti, bọn hắn cố gắng đưa ra chiêu đãi tốt nhất, như vậy sẽ không sợ xấu hổ.
“Sẽ không để ý, tôi thấy tinh cầu của mọi người rất đẹp.” Cố Hoài ở thành phố trung tâm của tinh cầu nhìn thấy hoa mà mình quen thuộc, là loại hoa mà Alvis đã tặng cho hắn.
“Đây là hoa gì?” Cố Hoài giơ tay chỉ chỉ hoa màu trắng không xa, dò hỏi những người Walter trước mặt có thân mình ục ịch giống như doremon.
Quan ngoại giao lúc trước ngay lập tức trả lời: “Là hoa eleanor, loài hoa này là biểu tượng của thành phố chúng tôi, phố lớn ngõ nhỏ đều sẽ nhìn thấy hoa này. Thế nhưng hoa elenor đẹp nhất là được trồng ở sân trung tâm thành phố, ngài nếu muốn nhìn, tôi có thể đưa ngài đi xem.”
Đang nói quan ngoại giao bỗng nhiên nhớ tới một chuyện, vội vàng bổ sung thêm một câu: “thế nhưng trong vườn có một khu vực không biết bị người nào nhổ trọc, nếu nhìn thấy nơi đó, có thể sẽ ảnh hưởng tới nhã hứng của ngài.”
Nhổ trọc?
Trong lòng Cố Hoài nghĩ tới ba chữ này, không tự chủ đem ánh mắt chuyển tới trên người Alvis đang đứng cạnh mình.
Phát hiện ánh mắt của Cố Hoài, Alvis hạ mắt, hình dáng khuôn mặt lạnh lùng hình như hơi căng ra.
Đã phá được án, là do con mèo lớn nhà hắn gây ra.
Sau khi phát hiện sự thật này, lúc này Cố Hoài yên lặng không nói gì.
“Có thể là bởi vì ý nghĩa của hoa eleanor, gần đây sắp tới lễ hội Tassan, có rất nhiều người sẽ chạy tới hái hoa này.” Tiếp theo quan ngoại giao lại nói.
“Là ý nghĩa gì?” Cố Hoài chỉ là thuận miệng hỏi, sau đó hắn rất nhanh nghe thấy đối phương trả lời—-
“Người yêu trong sáng.”
Truyện khác cùng thể loại
144 chương
7 chương
181 chương
95 chương
43 chương