Tôi Không Có Mượn Ngạnh Mà!
Chương 1
Giang Thành là một tiểu tác giả trong suốt của web văn học Phấn Bạch Bạch, không xoát phân không xoát bảng(1), một tiểu trong suốt chân chính chỉ thuần túy viết chơi. Bút danh của Giang Thành là “Bắc Thành Cựu Quốc”, đặt từ thời cậu còn đang ở tuổi “45 độ nắng ưu thương”(2), thế nên tìm lấy mấy chữ mình thích ghép lại tạo thành. Cũng bởi vì bút danh ẩn chứa hơi thở u buồn nhàn nhạt này, Giang Thành luôn bị mấy đứa nhỏ thích văn của cậu cho là con gái. Cho đến một ngày nọ sau khi post bài, Giang Thành viết vào phần “Lời tác giả” dưới cùng: Hôm nay có một cô nhỏ thổ lộ với mình, mình lấy lý do “Mình là cong hơn nữa có người thích rồi” từ chối, cô ấy khóc cực kỳ thương tâm a… Cầu mọi người chỉ chỉ mình làm sao dỗ con gái, cô bé cứ năm phút lại gửi mình một tin nhắn uy hiếp mình chịu không nổi a TAT…
Bình luận phía dưới bắt đầu sôi sùng sục! Giang Thành chưa bao giờ nghĩ bản thân cũng có thể nhận được đãi ngộ bình luận “50+” sau một ngày đêm, kinh ngạc click mở trang chủ.
Độc giả A: “Bắc Thành sama không ngờ lại là con trai!!! Ai tới cứu cứu thế giới quan của tôi!!”
Độc giả B: “CNM(3) tôi bắt đầu không hiểu nổi cái thế giới này rồi a a a a a!!!!!”
Độc giả C: “Nữ sinh kia nhất định là Yuno Gasai(4).”
Độc giả D: “Giận mấy lầu trên(5), Đại Đại nhanh đi bảo vệ người mình thích đi! Nếu không cũng bị chém mất! 23333“
Độc giả E: “Nóc cầm cự giỏi.”
...
Giang Thành choáng váng, cậu cũng chưa từng nói chính mình là con gái a? Đưa mắt nhìn chằm chằm bút danh bản thân, cho dù không tạo được khí thế to lớn nhưng tốt xấu gì vẫn có chút cảm giác tĩnh lặng mà, nhìn ngang nhìn dọc cũng đâu giống biệt hiệu của con gái a. Chỉ đến sau này khi Giang Thành đã gặp phải mấy bút danh nào là “Phong vũ lôi điện” rồi lại “Bình địa nhất thanh hống” đều là con gái, cậu mới hiểu chính mình ngày đó có bao nhiêu là ngây thơ…
Đang vô cùng buồn chán đọc qua những hồi âm không quá dinh dưỡng mà có chút ầm ĩ về chuyện manh(6) của Giang Thành, một dòng chữ thình lình đập vào tầm mắt cậu –
Fan chân thành yêu mến Lăng Huyền đại đại(7): ” Cái kiều đoạn(8) ‘thụ đối thoại với học tỷ’ trong chương mười tám rõ ràng là sao chép đoạn đối thoại giữa Kiều Mộ và Trần Tư Hàm trong “Phục chế phẩm” của Lăng Huyền đại nhân! Tác giả tự trọng!”
Giang Thành nghiêng nghiêng đầu, click mở file của bản thân lật đến kiều đoạn kia, thực sự ngạnh này hoàn toàn là do chính cậu nghĩ ra, nhưng đồng thời nó cũng là một ngạnh cũ. Bộ tiểu thuyết này Gianh Thành viết có nội dung đại khái là một câu chuyện siêu cẩu huyết(9): “Công là một hoa hoa công tử có sở thích duy nhất chính là không ngừng thay đổi người yêu, nên đã định ra quy tắc “Người yêu theo tuần”, cũng tức thời gian giao du dài nhất không quá một tuần. Mãi đến khi kết thúc thời gian qua lại cùng thụ, trong lòng bản thân đã xuất hiện biến đổi không dễ nhận ra. Nhưng công kiên quyết lờ đi thay đổi này mà không chút do dự chia tay người đã thích mình là thụ. Hai tháng sau thụ xuất ngoại du học, còn công cuối cùng cũng nhận rõ tâm tư bản thân đuổi theo mang thụ trở về, kết cuộc HE”, vô luận là tình tiết hay cách hành văn đều chỉ có thể tính ở bậc tiểu bạch văn(10) dạng “nhẹ nhàng vui vẻ”. Còn cuốn “Phục chế phẩm” của Lăng Huyền lại là tác phẩm thuộc đẳng cấp cực cao trong các cuốn văn đam mỹ, cốt truyện siêu ngược tâm với tình tiết trăm chuyển ngàn hồi hết ngược công thì ngược thụ, ngược xong thụ rồi lại ngược đến vai phụ sau cùng mới đi hướng HE. Giang Thành lúc đọc đã trốn vào trong chăn khóc đến mụ mị, nhưng cũng cam lòng bị ngược như thế. Đây là sức hấp hẫn của giọng văn Lăng Huyền, khiến người ta cam tâm tình nguyện làm một siêu M dưới ngòi bút anh ta, có thể coi là tay viết hạng nhất trong giới tác giả đam mỹ. Quanh năm đứng đầu bảng xếp hạng tháng, một trong ba vị trí đầu bảng xếp hạng năm, Lăng Huyền được xem như “đại đại” trong giới, nếu một ngày gây chuyện “Đạo văn”, không cần biết là đạo thật hay giả, đối với tiểu trong suốt Giang Thành mà nói, thế nào cũng làm giảm lượng fans hay đem lại ảnh hưởng khác không thể biết trước.
Giang Thành chẳng qua chỉ là một tiểu trong suốt nhỏ nhoi thích viết tiểu manh văn, thật sự không đủ sức cùng fans của những đại đại này gây một trận tinh phong huyết vũ(11). Vậy nên cậu không chút do dự ấn xuống phím Delete.
Nhưng Giang Thành rốt cuộc vẫn chậm tay, chiến tranh tinh phong huyết vũ, đã bắt đầu rồi.
Truyện khác cùng thể loại
7 chương
21 chương
84 chương
84 chương
48 chương
68 chương
22 chương