Tôi đẹp quá đi mất
Chương 48 : Trần văn văn đúng là người tốt (3)
Nhóm dịch: Phong Thần TửChị Phùng nhìn thấy Ngu Ninh bèn bảo trợ lý dẫn Ngu Ninh đi thay đồ.
Amy và Cố Phi Ngang không thân quen, nhưng chị lại quen với người đại diện của Cố Phi Ngang. Sau khi Cố Phi Ngang chủ động chào hỏi, Amy đi đến bên cạnh anh ta: “Phi Ngang, Tiểu Ngu nhà tôi chưa từng chụp ảnh tạo hình nhân vật, lát nữa cậu giúp đỡ em ấy chút nhé?”
“Không thành vấn đề.” Vì không cần phải diễn tay đôi với Trần Văn Văn, tâm trạng Cố Phi Ngang vẫn rất tốt: “Chị Amy yên tâm, người đại diễn của tôi đã dặn dò tôi rồi. Anh ấy bảo tôi phải chăm sóc Ngu Ninh nhiều hơn, hơn nữa trước đó chị cũng từng giúp đỡ bọn tôi mà.”
Amy sửng sốt, thật sự không nhớ ra chuyện này.
Cố Phi Ngang cười cười: “Lúc đó tôi vẫn chưa nổi tiếng, không có nhãn hiệu nào chịu cho tôi mượn trang phục của mùa đó để đi thảm đỏ, chị đã liên hệ giúp tôi.”
Lúc này Amy mới chợt nhớ ra: “Lúc đó tôi không biết người đó là cậu đấy.”
“Nhưng tôi nhớ mà.” Cố Phi Ngang cười đùa: “Dù phải tạo scandal để cho mọi người biết mặt Tiểu Ngu nhiều hơn, chỉ cần em ấy đủ hai mươi tuổi thì tôi cũng đồng ý.”
Amy bị anh ta chọc cười. Truyện được dịch mới nhất tại webtruyen. com Thật ra bọn họ đều biết đây là lời nói đùa, vậy nên chị cũng biểu lộ rõ thái độ: “Mấy chuyện như yêu đương gì đó thì ít nhất phải đợi đến khi em ấy tốt nghiệp đại học đã.”
Cố Phi Ngang còn muốn nói gì đó, lại nghe thấy giọng nói của đạo diễn Chung vang lên. Cả hai người đều rất ăn ý không nhắc đến chuyện này nữa.
Đạo diễn Chung đang cau mày nói chuyện điện thoại: “Tôi nhớ Amy nói ngoại trừ bộ phim của tôi, Ngu Ninh còn có một vai nữ hai của một bộ khác nữa, sợ là không có thời gian. Bộ của ông là phim điện ảnh, nhưng của ông chỉ là thử vaithôi, ai biết chắc… Được được, ông tự nói với Amy đi.”
Amy bị làm cho mờ mịt.
Đạo diễn Chung đưa luôn điện thoại cho Amy: “Lão Lâm, tên khốn đó nhìn thấy đoạn video tôi đăng nên muốn cho Tiểu Ngu nhà cô đi thử vai.”
Lão Lâm?
Amy ngơ ngác nhận lấy điện thoại, đạo diễn Lâm sao? Chị nhớ đạo diễn Lâm có một phim điện ảnh đang quay, nhưng không phải là đã kết thúc đợt tuyển diễn viên rồi sao? Truyện được dịch mới nhất tại webtruyen. com Nếu tính thời gian thì ít nhất bộ phim này đã quay xong được một nửa.
Đạo diễn Chung nói: “Để lão Lâm tự nói với cô đi.”
Amy gật đầu, nói: “Đạo diễn Lâm, có chuyện gì sao? Thử vai? Nhưng mà… tôi hiểu rồi. Được, Ngu Ninh có thời gian. Đúng, ngoại trừ bộ của đạo diễn Chung, một bộ khác đã bị người ta giành mất rồi. Được được, tôi biết rồi, làm phiền đạo diễn Lâm rồi.”
Hai bên lại nói thêm mấy câu, sau đó Amy mới đưa lại điện thoại cho đạo diễn Chung, đạo diễn Chung cũng nói được thêm mấy câu nữa rồi cúp điện thoại. Ông ta hỏi: “Bị giành mất? Bộ phim kia đâu phải loại phim được đầu tư lớn, còn là phim mạng nữa, vậy mà có thể giành từ chỗ của cô à?”
Cố Phi Ngang cũng rất hiếu kỳ mà hỏi: “Là ai vậy?”
Amy nhẹ nhàng nói: “Trần Văn Văn cướp vai nữ hai của bộ phim mạng vườn trường đó từ phía nhà đầu tư. Truyện được dịch mới nhất tại webtruyen. com Vừa vặn khiến cho Ngu Ninh nhà chúng ta có thời gian, nếu không thì cũng khá là phiền phức.”
Ngu Ninh vừa mới thay đồ xong, đang bước ra: “…”
Thế là phải cảm ơn Trần Văn Văn tự hạ thù lao đóng phim, bỏ qua địa vị của mình để giành vai nữ hai của cô, sau đó còn tặng cho cô một cơ hội tốt hơn sao?
Cố Phi Ngang ngẩn ngơ rồi cười to, sau đó lại lấy điện thoại ra, bắt đầu tám chuyện với người đại diện của mình: “Đây gọi là gì?”
Ngu Ninh lặng lẽ tiếp lời anh ta: “Chà! Chị Văn Văn đúng là người tốt, hy sinh bản thân để giúp đỡ em.”
Lâu lâu Cố Phi Ngang lại cười phụt ra tiếng như bị ai đó chọc đúng chỗ cười vậy.
Mãi cho đến khi chuyên gia trang điểm cho Cố Phi Ngang không nhịn được nữa, giữ chặt đầu của anh ta: “Anh ngồi yên cho tôi! Ngu Ninh cũng sắp trang điểm xong rồi kìa.”
Trong tiếng kêu suy sụp của chuyên gia trang điểm, Cố Phi Ngang quay đầu nhìn Ngu Ninh rồi tiếp tục: “Ha ha ha ha ha ha ha.”
Nếu nói lúc đầu Ngu Ninh còn cảm thấy khá phấn khích, nhưng cùng với biểu hiện của Cố Phi Ngang thì cô thấy hình như đây cũng chẳng phải là chuyện gì đáng vui cả.
Cố Phi Ngang không chỉ vui vẻ một mình, còn rất nhiệt tình nói: “Tiểu Ngu à, nếu em có vấn đề gì thì nhất định phải phấn đấu qua biết không?”
Chị Phùng đang thoa son cho nên Ngu Ninh không thể nói chuyện, cô chỉ ra hiệu cố lên với anh ta.
Cố Phi Ngang cũng ngồi yên cho chuyên gia trang điểm tiếp tục hóa trang cho mình, nhưng cũng không cản trở anh ta tiếp tục nói: “Chỉ cần đạo diễn Lâm công bố, anh nhất định sẽ chia sẻ bài viết cho em, đảm bảo sẽ có rất nhiều người biết, còn là kiểu rất có thể diện nữa cơ!”
Truyện khác cùng thể loại
137 chương
15 chương
21 chương