Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 1187 : Nhắm Vào Tô Gia

Tô Tín có ân oán rất sâu với Tô gia, thậm chí còn sâu hơn cả Thanh Thành kiếm phái. Việc này không chỉ bởi vì Tô Tín giết Tô Minh Viễn trong trận chiến Ngô Đồng sơn, thậm chí còn đánh lão tổ Tô gia trọng thương, cũng bởi vì Tô Tín chính là người Tô gia. Bọn họ cho rằng Tô Tín nên vô tư trợ giúp vì lợi ích của Tô gia, hiện tại Tô Tín đứng đối lập với Tô gia, hắn đã gây ra tổn thương không thể đền bù của Tô gia, chuyện này thật sự không thể tha thứ, thậm chí còn tạo thành tổn thất hơn xa người ngoài. Có thể nói hiện tại tất cả mọi người Tô gia đều hận Tô Tín muốn chết, chỉ cần có cơ hội, Tô gia tuyệt đối hạ sát thủ với Tô Tín. Nhưng Tô gia không có cơ hội hạ sát thủ, cho nên giống như Hoàng Bỉnh Thành nói, Tô gia đang thành thật dưỡng thương tại Ngô Đồng sơn, chờ khôi phục nguyên khí rồi nói sau. Dù sao thực lực chỉnh thể Tô gia không mạnh, tuy là thế lực đỉnh cấp nhưng cũng chỉ có lão tổ Tô gia là cường giả Dương Thần Cảnh. Một thế lực đỉnh cấp muốn trấn áp giang hồ, ngươi tối thiểu phải có cường giả Dương Thần Cảnh mới được. Hiện tại lão tổ Tô gia bị trọng thương, người Tô gia không dám làm càn, tối thiểu cũng phải chờ tới khi thương thế của lão tổ Tô gia khôi phục thì bọn họ mới có lực lượng. Chỉ có điều Tô gia hận Tô Tín thấu xương, nhưng kỳ thật Tô Tín cũng không bỏ qua người Tô gia. Kỳ thật lúc trước Tô Tín phản đối Tô gia sinh ra lòng dạ xấu xa, Tô Tín làm người rất giảng quy củ, nếu như có thể dùng giao dịch hoàn thành công việc, hắn sẽ không động thủ. Đối với Tô Tín mà nói, lực hấp dẫn duy nhất của Tô gia chính là huyết mạch đại trận. Tô Tín đã đạt thành giao dịch với Tô gia, Tô Tín mượn huyết mạch đại trận thuận tiện giúp trợ Tô gia dừng chân trên giang hồ, kết quả Tô gia lại muốn đổi ý, thậm chí muốn khống chế Tô Tín, vậy thì đừng trách Tô Tín tâm ngoan thủ lạt. Đời này Tô Tín ghét nhất người không xem trọng chữ tín, Tô gia đã không coi trọng chữ tín, bọn họ đừng trách Tô Tín hắn không nói đạo nghĩa. Chuyện Ngô Đồng sơn lần trước chỉ là chút tiền lãi của Tô Tín, tuông hay chân chính chỉ mới bắt đầu. Hơn nữa không lợi không dậy sớm, Tô gia hiện tại không có bao nhiêu thứ lọt vào mắt Tô Tín. Một là huyết mạch đại trận, một là công pháp truyền thừa của Tô gia, còn có một thứ chính là người Tô gia. Tô Tín rất thiếu người, đừng nhìn hắn có rất nhiều người nhưng đại bộ phận đều là người Lục Phiến Môn, không phải người thuộc về Tô Tín. Thu mua thân tín trong Lục Phiến Môn cũng có thể, chỉ có điều tốc độ quá chậm, dùng thân phận tứ đại thần bộ của Tô Tín hiện tại và địa vị của hắn trong mắt Cơ Hạo Điển, có lẽ Tô Tín có ý bồi dưỡng tâm phúc cũng được, nhưng nhiều hơn nữa.... Cho nên hiện tại Tô Tín thiếu người, Tô gia hiện tại ốc không mang nổi mình ốc, vậy thì đừng trách Tô Tín đánh chủ ý lên bọn họ. Hơn nữa Tô Tín cho rằng giữ lại Tô gia chính là uy hiếp, nếu có cơ hội, Tô Tín sẽ trừ tận gốc Tô gia. - Lão Hoàng, ngươi phát động lực lượng tập sự mật thám trong Bắc Nguyên đạo, bảo bọn họ giao tất cả tin tức của Tô gia cho tam nhớ kỹ, là tin tức mỗi ngày. Tô Tín trầm giọng nói. Hoàng Bỉnh Thành gật đầu, hắn lập tức ý thức lão đại sắp làm động tác lớn. Tô Tín quay đầu nhìn Tề Long, nói: - Ngươi đã từng đảm nhiệm chức truy phong tuần bổ, có lẽ ngươi biết rõ ai có năng lực trong hàng ngũ truy phong tuần bổ. - Ta cho ngươi thời gian mười ngày, ít nhất đào ra hai tên truy phong tuần bổ Thần Cung Cảnh làm việc giúp ta, hơn nữa xếp bọn họ vào trong Tô gia, không cần vị trí rất cao, nếu có thể tiếp xúc với đám đệ tử bình thường của Tô gia hoặc khách khanh là được. Tô Tín giao hai trang giấy cho Tề Long và Hoàng Bỉnh Thành: - Dựa theo kế hoạch của ta, chỉ cần đừng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn là các ngươi có thể hoàn thành nhiệm vụ viên mãn. Tề Long và Hoàng Bỉnh Thành cầm trang giấy xem, bọn họ ghi nhớ nội dung bên trong sau đó dùng chân khí hủy trang giấy. - Đại nhân yên tâm, chúng ta sẽ hoàn thành. Nói xong, Tề Long và Hoàng Bỉnh Thành vội vã rời khỏi phòng, đặc biệt là Tề Long, lần này là cơ hội biểu hiện của hắn. Trước kia Tề Long phụ trách sự vụ thành Thịnh Kinh, hắn làm không tệ, tối thiểu không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra. Hắn đường đường tổng bộ đầu thành Thịnh Kinh chỉ có thể xem như chức vị thủ thành, bởi vì nội tình đã được Tô Tín đánh tốt. Có thể nói chỉ cần thủ đoạn của Tề Long miễn cưỡng hợp cách thì hắn có thể ngồi vững vàng. Tô Tín nhìn thấy biểu hiện của Tề Long tại thành Thịnh Kinh chỉ là hợp cách mà thôi, khoảng cách Tô Tín yêu cầu còn kém bao nhiêu thì hắn cũng không biết. Nhưng hiện tại là cơ hội cho phép hắn biểu hiện, cũng là lúc hắn chính thức biểu hiện sở trường. Nếu hắn hoàn thành việc của Tô Tín thật tốt, vậy hắn có thể tự hào mình đã đứng vững gót chân trong đám thủ hạ của Tô Tín. Ba ngày sau, chân núi Ngô Đồng sơn, ba võ giả tướng mạo tầm thường đang ngồi uống rượu trong một tửu lâu nhỏ. Tuy bọn họ nhìn như lười nhác, nhưng ánh mắt vẫn đánh giá chung quanh, bởi vì bọn họ làm rất bí mật cho nên không có ai phát hiện ra. Ba võ giả này ngồi trong góc phòng nhưng giọng nói rất yếu ớt chỉ có thể bảo chứng ba người bọn họ có thể nghe được, những người khác không thể nghe thấy chút nào. Ba người này là ba truy phong tuần bổ do Tề Long tìm, cũng dùng bọn họ tiến nhập vào trong Tô gia. Tô Tín cho Tề Long thời gian mười ngày, Tề Long chỉ dùng thời gian ba ngày đã hoàn thành. Hắn lăn lộn trong hàng ngũ truy phong tuần bổ vài chục năm, nếu hắn không có thủ đoạn thì làm sao có thể làm tâm phúc của Tô Tín, hắn rất hiểu những việc này. Cho nên hắn trực tiếp ra tay, chỉ dùng thời gian ba ngày là hoàn thành, chuyện còn lại do bọn họ động thủ. Ba người này đã ở trong hàng ngũ truy phong tuần bổ hơn mười năm, bọn họ từng nằm vùng trong một ít tông môn đỉnh cấp, càng không cần nói Tô gia chỉ mới vào giang hồ, chế độ của Tô gia đầy lỗ thủng, bọn họ muốn trà trộn vào quá đơn giản, căn bản không cần Tề Long quan tâm những chuyện này. Lúc này, giữa ba người này là võ giả dáng người hơi gầy nói: - Chậc chậc, vận khí của Tề Long thật tốt, có thể dính vào Tô Tín Tô đại nhân, hơn nữa hiện tại còn trở thành Hóa Thần Cảnh võ đạo tông sư, được Tô đại nhân ủy thác trách nhiệm, trở thành tổng bộ đầu thành Thịnh Kinh, uy phong lẫm lẫm, chậc chậc, đúng là không nghĩ tới. Truy phong tuần bổ nhiều người như vậy, mọi người ai không biết ai? Tề Long có đặc điểm thế nào, đám người bọn họ biết rõ, thậm chí trước kia bọn còn không để mắt tới Tề Long, không muốn làm cộng sự với hắn. Tuy Tề Long là người có năng lực, thực lực cũng không tệ nhưng hắn không dễ khống chế tính cách, vạn nhất trong lúc làm nhiệm vụ hắn nổi điên chém giết phá hư đại sự, từ đó hắn sẽ làm ảnh hưởng đến mọi người. Cho nên làm truy phong tuần bổ nhiều năm như vậy, phần lớn thời gian của Tề Long chỉ chấp hành nhiệm vụ một mình, chỉ có số ít mấy lần chấp hành nhiệm vụ chung với người khác trong nhiệm vụ tập thể. Kết quả hiện tại Tề Long bị người ta xem thường biến thành Tề đại nhân, thậm chí bọn họ đều phải ngưỡng mộ, ba người ở đây không hối hận, tối thiểu sẽ có hâm mộ và ghen ghét. Một người dáng người hơi mập trong ba người, hắn có tướng mạo có vẻ chất phác cười nói: - Trương Sở, ngươi chỉ nên nói lời này với chúng ta, ngươi đi ra phía ngoài không được nói lung tung. - Tề đại nhân hiện tại chính là thủ trưởng của chúng ta, cho dù vụng trộm chỉ trích như thế nào cũng là chuyện phạm húy kị, cho nên sau này ngươi không nói lời này. Kỳ thật hắn cũng nghĩ giống như Trương Sở nhưng tính cách của hắn cẩn thận, hắn sẽ không công khai nói ra những lời phạm húy kị như thế. Nếu không lọt vào lỗ tai của Tề Long, chẳng phải hắn sẽ ăn đau khổ hay sao? Lúc này người cuối cùng trong ba người, đó một đại hán dáng người cao lớn dùng đũa gõ gõ bàn: - Được rồi, Trương Sở, Vương Thành Nguyên, hai người các ngươi đừng cảm thấy nội tâm không cam lòng, chẳng lẽ các ngươi không biết vì sao Tề đại nhân lại được Tô đại nhân thưởng thức hay không? - Các ngươi cũng biết Tô đại nhân tuyên bố nhiệm vụ lúc trước, đó là nhiệm vụ chết chắc, chỉ có một tia sinh cơ yếu ớt, nếu đổi thành các ngươi, các ngươi dám nhận nhiệm vụ hay không? - Đừng chỉ nhìn tặc ăn thịt không thấy tặc bị đánh, thế gian này không có vận khí gì đáng nói, Tề đại nhân có thể đi tới bước này đều dựa vào cố gắng của mình. - Huống hồ hiện tại chúng ta là người dưới trướng Tô đại nhân, Tề đại nhân cho chúng ta không ít đồ vật, làm người nên thấy đủ mới tốt, nghĩ ngợi lung tung sẽ làm hại mình thôi. Trương Sở và Vương Thành Nguyên gật đầu, đều nói: - Đại ca, chúng ta biết rõ, hiện tại chúng ta chỉ nói chuyện phiếm mà thôi, chúng ta cũng không phải loại người vàng đỏ nhọ lòng son, thấy không rõ tình thế. Đại hán cao lớn này tên là Vệ Trường Đông, hắn xem như người có tư lịch lâu năm trong truy phong tuần bổ, làm người xử sự không tồi, cho nên mới được bọn họ tôn xưng là đại ca. Tề Long trước kia còn làm truy phong tuần bổ cũng nhận được lão tiền bối này chiếu cố không ít, cho nên lần này Tô Tín chuẩn bị mời chào mấy tâm phúc chấp hành nhiệm vụ, Tề Long tìm tới đầu tiên chính là Vệ Trường Đông, cũng cho hắn nhiều đồ nhất. Vệ Trường Đông là người có dã tâm, mặc dù hắn có nhân duyên tốt trong truy phong tuần bổ nhưng nhân duyên không thể đổi cơm ăn, muốn xuất đầu hoặc dựa vào thực lực, hoặc dựa vào quan hệ. Nói thật thực lực Vệ Trường Đông chỉ xem như bình thường, hơn nữa hắn chấp hành nhiệm vụ cũng dùng ổn làm chủ, bởi như vậy ít khi hoàn thành nhiệm vụ quan trọng, cho nên hắn khó có thể dựa vào công lao lên chức. Cho nên nghe Tề Long mời chào, hắn lại biết mình sẽ đi theo Tô Tín Tô đại nhân danh tiếng to lớn, Vệ Trường Đông lập tức đồng ý. Hơn nữa Trương Sở và Vương Thành Nguyên còn trẻ, mặc dù có năng lực nhưng Tề Long sợ bọn họ sốt ruột lập công phá hư đại sự, cho nên hắn bảo Vệ Trường Đông xem chừng hai người này, song phương có thể bổ sung cho nhau.