Tối Cường Nam Thần
Chương 332 : Trận đấu cuối cùng (3)
Đến giờ Dương Kiếm mới nhận ra, bao nhiêu năm trôi qua, Lưu Xuyên vẫn chưa hề thay đổi… Không, thậm chí hắn còn đáng sợ hơn trước rất nhiều!
Thực ra chẳng ai lạ gì mấy kỹ năng của Đường Môn Khôi lỗi, nhưng điểm đáng sợ nhất của Lưu Xuyên là hắn sẽ căn cứ vào từng trường hợp để thay đổi chiến thuật và cách di chuyển, tùy thời đưa ra ứng biến, bởi vậy người ta sẽ mãi mãi không thể biết được bước tiếp theo hắn sẽ làm gì.
Chỉ có thể đoán.
Thế nhưng, bao nhiêu người có thể đoán trúng được Lưu Xuyên đây?
Có lẽ bạn đi sang trái thì hắn sẽ dùng con rối chặn kín đường lui của bạn. Còn nếu lùi về sau, có lẽ chờ bạn chính là cạm bẫy bao vây – con rối ùn ùn, tránh cũng không thể tránh. Hơn nữa Lưu Xuyên quỷ mị như thế, cách di chuyển biến thái đi tới đi lui, áp lực tâm lý đáng sợ mà hắn gây ra sẽ khiến bạn có cảm giác mình chỉ là thứ đồ chơi để đối phương đùa giỡn trong tay. Bởi vậy, tuyển thủ bình thường khi đánh với Lưu Xuyên dường như sẽ rơi vào cục diện bị hắn nghiền nát, còn đại thần đứng đầu đánh với hắn sẽ phát điên vì phiền.
Mỗi lần đánh với Lưu Xuyên, có lẽ rất nhiều người đều muốn bò qua đường dây mạng để tới PK người thật với hắn.
Hiện tại đúng là Dương Kiếm có thứ xúc động đó.
Có điều cậu nhanh chóng bình tĩnh lại – cả liên minh đều đang xem trận đấu này, không thể thua nhục nhã được!
Chiêu cuối bị hụt khi đánh Lưu Xuyên thì sao? Chả sao cả!
Năm ấy khi Tiểu Lộc mới ra mắt từng tung chiêu không trúng sư phụ liên tục mười lần sau đó bèn nằm vật ra mặc kệ người ta chê cười, đánh Lưu Xuyên thì nên chuẩn bị tốt tâm lý như vậy.
Dương Kiếm bị một chiêu “Phi tinh trích nguyệt” bào đi không ít máu, đợi sau khi hiệu quả chiêu thức kết thúc, cậu lập tức khinh công bay lên – lúc này khinh công môn phái của Võ Đang đang hồi chiêu, cậu phải dùng khinh công “Phi hạc xung thiên” phổ thông trong giang hồ.
Lưu Xuyên vốn định gọi con rối ra cấm túc tiếp, có điều Dương Kiếm phản ứng cực nhanh, chưa kịp tiến lên thì Dương Kiếm đã khinh công lùi về. Đánh kiểu tuyển thủ như Lưu Xuyên, thành thạo khinh công là chuyện vô cùng cần thiết.
Dương Kiếm bay lên không trung sau đó dùng một chiêu “Đạp tọa hành” bật hai lần trong không khí để giảm xóc, ngay sau đó là “Phiêu tuyết xuyên vân” di chuyển trên không trung rồi mới vững vàng đáp xuống. Combo khinh công này của Dương Kiếm sử dụng rất lưu loát, nháy mắt đã hạ người xuống phía sau Lưu Xuyên, tiếp tục một chiêu “Nhân kiếm hợp nhất”!
Thanh kiếm khổng lồ xé toạc không gian, nhìn qua khí thế hùng hổ, Lưu Xuyên bị trúng sát thương cộng thêm hai giây bị làm choáng, “Nhân kiếm hợp nhất” của Võ Đang là kỹ năng gây thương tổn cũng như khống chế rất mạnh. Hiển nhiên Dương Kiếm đã dày công tôi luyện cách sử dụng skill này, khinh công hạ xuống trong nháy mắt đã mở chiêu, hơn nữa còn nắm chắc chuẩn xác như vậy, mọi người không nhịn được mà vỗ tay cho cậu.
Trong hai giây làm choáng, đánh ra combo x3 Tam hoàn sáo nguyệt, đầy kiếm ý lại tiếp tục bùng nổ chiêu lớn “Vạn kiếm quy tông”, Dương Kiếm đang nghĩ cậu cần phải dùng combo trúng để tích đầy kiếm ý.
Nhưng trước đó Lưu Xuyên đã trúng một chiêu Kiếm ảnh vô ngân, lần này hắn sẽ không ngồi chờ chết nữa.
Ngay một khắc kết thúc bị làm choáng, Lưu Xuyên lập tức tung ra skill mới – Khôi lỗi thế thân!
Đây là kỹ năng bảo mệnh của Đường Môn, chủ nhân gọi ra một con rối đứng bên cạnh mình, con rối sẽ thay chủ nhân thừa nhận toàn bộ thương tổn trong hai giây, có điểm giống với cóc của Ngũ Độc, hấp thụ toàn bộ sát thương trong một đợt tấn công. Nhược điểm là con rối chỉ tồn tại trong hai giây ngắn ngủi, vì thế phải căn chính xác thời cơ sử dụng skill nếu không sẽ uổng phí!
– nhưng khán giả lại nhận ra ý thức kinh người của Lưu Xuyên!
Quả nhiên, ngay một khắc hắn gọi ra con rối, Dương Kiếm thực sự chơi lớn – Vạn kiếm quy tông!
Những thanh kiếm rậm rạp dày đặc giáng xuống như mưa, đây là skill đa mục tiêu phạm vi lớn có thời gian hồi chiêu khá lâu của Kiếm tông Võ Đang, nếu đủ kiếm ý thì sát thương sẽ cực kỳ khủng bố, Lưu Xuyên rất hiểu Dương Kiếm… Cái gọi là anh em như thể tay chân, hắn hiểu Dương Kiếm như hiểu chính đôi chân của mình, Dương Kiếm tung chiêu lớn, hắn dùng đầu ngón chân cũng biết.
Vừa rồi Kiếm ảnh vô ngân đang hồi chiêu, Kiếm ý tung hoành cũng tương tự, với tính cách bùng nổ của Dương Kiếm, đang đà thì sẽ không dừng lại, vì cái cậu cậu theo đuổi là tiết tấu đánh nhanh. Vì thế chắc chắn Võ Đang Kiếm tông sẽ mở chiêu Vạn kiếm quy tông.
Lưu Xuyên quyết đoán ngăn trở, sát thương cao đến mấy cũng không làm hắn tổn thương. Kỹ năng bảo mệnh của Đường Môn Khôi lỗi có thời gian hồi chiêu cực lâu, vì thế hắn sẽ lựa chọn để đối phó với chiêu cuối của đối phương, ăn hai chiêu trước đó không sao, nhưng nhất định phải chặn được Vạn kiếm quy tông!
Trong hai giây ngắn ngủi, thành công hấp thu thương tổn.
Con rối ở bên cạnh Lưu Xuyên bốc hơi trong nháy mắt, còn Lưu Xuyên vẫn bình yên đứng đó.
– Dương Kiếm tức muốn hộc máu!
Đánh nửa ngày mà chỉ đánh chết được một con rối, cảm giác thực sự phát điên.
Bình thường Dương Kiếm rất tự tin, combo của cậu biến hóa cực nhanh, trong liên minh có thể coi như đứng đầu, rất ít người có thể né được. Nhưng ở trước mặt Lưu Xuyên, đấu pháp Kiếm ảnh của cậu không có tác dụng gì, Lưu Xuyên có hàng tá cách để trốn khỏi công kích của cậu…
Thực ra Lưu Xuyên mới là tuyển thủ nhanh nhất trong liên minh.
Dương Kiếm có nghe qua tin đồn rằng, tốc độ tay khi bùng nổ của Miêu thần Lý Thương Vũ là 600, trình độ như một tuyển thủ đứng đầu thế giới. Trên thực tế, Lưu Xuyên khi bùng tốc cũng rơi vào con số này, tốc tay là ưu thế trời sinh, nhưng có thể kết hợp hai tay và bộ não để phát huy được uy lực chân chính của cách đánh tốc độ thì còn phải xem sự bồi dưỡng và ý thức của chính tuyển thủ đó. Nếu không, tốc độ tay cao mà đầu óc theo không kịp thì đánh loạn cào cào cũng chẳng để làm gì.
Tốc độ tay của Lưu Xuyên là tiêu chuẩn thế giới, ý thức cũng là trình độ đứng đầu, vì thế hắn mạnh là chuyện đương nhiên.
Từng thao tác nhỏ lại chính xác, nắm chắc tiết tấu và cục diện trận đấu, khả năng dự đoán trong thời khắc mấu chốt, quyết đoán tránh né và phản công…
– Lưu Xuyên bắt đầu phản kích!
Từ đầu đến giờ hắn vẫn đánh khá bị động, vì hắn muốn nhìn xem những năm gần đây Dương Kiếm đã trưởng thành và tiến bộ thế nào. Giờ thì hắn đã biết, trong lòng cũng không còn vướng bận nữa, liền bắt đầu chơi tiết tấu khống chế toàn diện!
Một khi Xuyên thần bắt đầu nắm tiết tấu thì chắc chắn sẽ là thế hung tàn không thể đỡ!
Dùng con rối khống chế đối thủ trước tiên – Khôi lỗi cấm túc!
Bốn con rối nhanh chóng được gọi ra bao vây bốn phía Đông, Tây, Nam, Bắc rồi lập tức nổ tung – Thập tự vây sát trận!
Hai con rối tiếp tục tập kích bên trái và bên phải – Khôi lỗi ly hồn trận!
Bảy con rối được gọi ra vây sát và bạo phá – Khôi lỗi thất sát trận!
Nhịp độ nhanh như pháo hoa khiến người ta không kịp nhìn, sợi tơ trong suốt lấp loáng trong tay hắn tựa hồ như đang điều khiển vô số cơ quan, mà hắn lại khống chế cực tốt vị trí của từng con rối, căn cứ nơi mà đối thủ đang đứng để điều chỉnh rồi lựa chọn những cách thức tấn công khác nhau!
Khán giả theo dõi trận đấu rớt cả cằm, hoàn toàn không biết phải nói gì.
Cảm giác Dương Kiếm đang phải đấu với vô số phân thân của Lưu Xuyên, cách di chuyển của Lưu Xuyên kể cả dùng bốn chữ “tựa như quỷ mị” cũng khó có thể miêu tả chính xác được. Hắn không ngừng khinh công lại liên tục sử dụng con rối di chuyển tấn công khiến cho người ta hoàn toàn hoa mắt không thấy rõ tiết tấu!
– cái gì là Đường Môn Khôi lỗi sư mạnh nhất?
– cái gì gọi là biểu diễn hoa lệ?
– cái gì là vương giả trở về?
Tin tưởng rằng thời khắc này, sẽ không còn ai nghi ngờ nữa!
Ngay cả Lý Thương Vũ ngồi xem trận đấu trước TV cũng không nhịn được nói: “Trình độ của anh ta dù có đặt trên trường quốc tế cũng sẽ là cao thủ đứng đầu.”
Lúc này Lão Miêu đã cam bái hạ phong.
Vì hai người đều là tuyển thủ chơi Khôi lỗi, mọi người vẫn luôn so sánh hắn và Lưu Xuyên, Lưu Xuyên chưa từng đáp lại trực tiếp, không phải vì sợ Lý Thương Vũ mà là muốn để lại mặt mũi cho Lý Thương Vũ mà thôi. Ở bên Thần Tích đúng là hắn được gọi là pháp sư triệu hồi hàng đầu, nhưng trong game Võ Lâm này, hiểu biết của hắn vẫn quá hạn hẹp…
Lưu Xuyên rất yêu Võ Lâm, Lưu Xuyên đã chơi game này hơn bảy năm, từ thời niên thiếu Lưu Xuyên dẫn dắt Hoa Hạ trở thành một đội mạnh hàng đầu, sau khi giải nghệ lại mang theo Long Ngâm trở về, bồi dưỡng ra nhiều đại thần như vậy… Hiện tại rất nhiều đại thần trong liên minh đều là người mới hắn bồi dưỡng ra, hoặc là đồ đệ, sư đệ, thậm chí đồ đệ của sư đệ.
Còn mình thì sao? Không xấu hổ tới đây so tài với Lưu Xuyên? Chỉ bằng mỗi tốc độ tay?
Lý Thương Vũ trầm mặc nhìn màn hình, giờ khắc này hắn thật sự cảm giác trước đây mình đã quá coi thường Lưu Xuyên. Năng lực của Lưu Xuyên không thể đánh giá chỉ ở năng lực PK, Lưu Xuyên kiên nhẫn chỉ đạo hậu bối, dốc lòng bồi dưỡng đồng đội, quy hoạch tương lại cho đội tuyển Long Ngâm, dạy học em trai Dương Kiếm trong trận đấu này…
Từ rất nhiều chi tiết có thể nhìn ra được ý chí của người con trai này.
– hắn là đội trưởng, cũng là một người anh rất tốt.
– cũng là vương giả đáng tôn kính nhất.
– vì vậy trong thời khắc hắn đứng trên lôi đài này, rất nhiều đội trưởng dù sửng sốt nhưng cũng vô thức ngầm vỗ tay cho hắn!
Một khi khôi lỗi trận của Lưu Xuyên bùng nổ, tuyển thủ trong liên minh có thể ngăn được hắn chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Bạn nhanh, hắn sẽ còn nhanh hơn bạn.
Bạn muốn đánh nhịp độ tiêu hao chậm rãi, hắn sẽ triệt để quấy rối tiết tấu.
Để đối phó với Lưu Xuyên cần những tuyển thủ loại hình khống chế như Tiêu Tư Kính, mạnh mẽ khống trụ và cắt ngang hắn; Hoặc là dạng tuyển thủ bùng nổ mạnh như Tô Thế Luân, lợi dụng các trạng thái của pet cũng như skill khống chế để đọ sát thương rồi dùng khả năng gia tăng trúng độc của Ngũ Độc để giết chết hắn; Hay như dạng tuyển thủ có sát thương trí mạng cực cao như Đường Ngự Phong, mũi tên đoạt mệnh từ cự ly xa có thể gây ra bạo kích, một chiêu tiễn hắn lên bảng; Còn có sư đệ Tạ Quang Nghị, cũng có thể ẩn thân, dùng đấu pháp Lạc tuyết thức liều mạng; Còn Tiểu Lộc Tường, lấy nhanh đánh nhanh, không chừng một chiêu Hoành tảo thiên quân cũng có thể quét ngã sư phụ rồi đáp thêm combo miểu sát; Diệp Thần Hi cũng có thể lợi dụng cách đánh xuyên thấu chướng ngại trên địa hình để chơi diều…
Tóm lại, tuyển thủ có thể đấu với Lưu Xuyên trong liên minh không phải không có, nhưng để có thể thắng Lưu Xuyên…
Nói thẳng ra là ngoài kỹ thuật cá nhân còn phải phụ thuộc vào may mắn, chứ chẳng có lý do gì mà người có tỉ lệ thắng Lưu Xuyên cao nhất cũng chỉ lên tới 45%.
Nhất là tuyển thủ cận chiến, cận chiến đánh Lưu Xuyên sẽ càng thêm khó khăn.
Hôm nay thực ra Dương Kiếm phát huy cực kỳ tốt, rất nhiều đội trưởng đang xem thi đấu đánh giá khách quan rằng: Cậu ấy đánh đã rất đẹp rồi.
Đúng vậy, hoàn toàn không xuất hiện sai lầm quá lớn, chuyển kỹ năng lưu loát, phản ứng rất nhanh, không hổ danh cao thủ Võ Đang Kiếm tông đệ nhất.
Nhưng gặp phải Lưu Xuyên, Dương Kiếm vẫn có chút cố sức.
– vì Lưu Xuyên nhanh hơn cậu.
Tần Dạ đã từng nói với cậu rằng: “Cậu vẫn luôn thích giáp mặt đọ sức, nhưng nếu có một ngày, cậu gặp phải một đối thủ nhanh hơn cậu, liều hơn cậu, cậu sẽ làm thế nào?”
Khi đó căn bản Dương Kiếm không thèm để ý lời nhắc nhở của Tần Dạ, cậu cảm giác Tần Dạ lo lắng vô cớ. Trước mắt tuyển thủ có thể nhanh hơn Dương Kiếm trong liên minh chỉ đếm trên đầu ngón tay, việc gì phải lo? Dù cho là Lộc Tường cực nhanh thì cậu cũng có năm phần thắng, sợ cái gì?
Thế nhưng hôm nay, rốt cuộc Dương Kiếm cũng hiểu, năm đó Tần Dạ không lo lắng suông.
Lưu Xuyên đang đích thân dạy cho Dương Kiếm biết!
– liên minh là đại dương rộng lớn, cao thủ nhiều như mây, Dương Tiểu Kiếm có tốc độ tay nhanh, đó là thiên phú. Nhưng cậu đừng quên, dù hắn chỉ là một người anh đã giải nghệ rồi quay lại, dù hắn dùng đấu pháp đánh nhanh đơn thuần nhất, Lưu Xuyên vẫn có thể thoải mái đánh bại cậu.
– chiến thuật hạn hẹp, suy nghĩ cực đoan, làm việc xúc động, ngạo mạn tự phụ… đây đều là những khuyết điểm của Dương Kiếm. Sau khi đến Tuyết Lang, cậu đang dần dần thay đổi, điều đó là rất tốt. Tiếp tục tĩnh tâm hạ mình, cố gắng nghiên cứu nên đánh thế nào với những cao thủ chơi các lưu phái khác nhau mới là chuyện nên làm.
– con đường của cậu còn rất dài, người làm anh trai này không thể đi cùng với cậu. Vì vậy mỗi bước cậu đi, đều phải kiên định để lại dấu ấn của chính mình.
– giữ lòng ngay thẳng, hiểu rõ bản thân. Đây mới là điều cần làm nhất của một tuyển thủ chuyên nghiệp.
– [Hải Nạp Bách Xuyên] kích sát [Kiếm Ngân]!
Khi thông báo hiện lên trên màn hình, không một ai cảm thấy bất ngờ, dường như đây là chuyện đương nhiên.
Biểu tình trên mặt Dương Kiếm có chút phức tạp, cậu ngồi đó thật lâu không động đậy, chỉ trầm mặc nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính.
Thực ra hôm nay Lưu Xuyên thi đấu trận này như “Vương giả trở về”, mang tính chất biểu diễn hoa lệ là chính, rõ ràng là muốn thăm dò cho vòng playoffs. Sau khi thử nghiệm giai đoạn đầu, nửa sau trận đấu hắn hoàn toàn đè ép Dương Kiếm, không nhân nhượng chọc thủng vào toàn bộ khuyết điểm của Dương Kiếm, giống hệt như đi hành gà.
Đúng vậy, Dương Kiếm thua rất mất mặt.
Nhưng cũng thua tâm phục khẩu phục.
Cậu biết Lưu Xuyên muốn biểu đạt điều gì, cậu cảm nhận được điều đó. Dù ban đầu chênh lệch mana, nhưng đánh tới cuối cùng khi cậu hết sạch mana trong khi Lưu Xuyên vẫn còn, cậu mới hoàn toàn tỉnh ngộ. Nếu Lưu Xuyên không nói câu “Thử luyện tay một chút” rồi lãng phí vài kỹ năng thì cậu sẽ còn chết thảm hại hơn so với hiện tại.
Trước đây cậu vẫn luôn nghĩ mình rất giỏi, một ngày nào đó có thể vượt qua anh trai, nhưng giờ cậu mới phát hiện, so với anh ấy… cậu còn kém quá nhiều.
Đây không phải chênh lệch hình thành ngày một ngày hai, sự bình tĩnh, ý thức, ý chí và phong độ của Lưu Xuyên đều là những thứ cậu cần học hỏi, hoặc nói thẳng ra rằng cậu căn bản không thể học được.
– vì liên minh chỉ có một Lưu Xuyên mà thôi.
Cho dù một ngày nào đó cậu thực sự đánh bại Lưu Xuyên, cậu cũng không vượt qua được địa vị của hắn, chỗ đứng của Lưu Xuyên đã là thâm căn cố đế trong lòng mọi người.
Dương Kiếm cảm thấy trước đây mình ngây thơ và đáng cười đến thế nào, vậy mà lại coi việc vượt qua Lưu Xuyên là mục tiêu. Giờ nghĩ lại thực sự quá xấu hổ, ngồi trên ghế tuyển thủ mà nóng cả hai má.
Dương Kiếm nghĩ mình nên nói cái gì đó để điều tiết không khí, vì cậu thấy Lưu Xuyên vẫn còn ngồi nguyên trên ghế chưa đi xuống, trọng tài dường như cũng không muốn quấy rầy hai anh em, không vội vàng tuyên bố kết cục.
Dương Kiếm nghĩ nghĩ, đành xấu hổ đánh chữ nói: “… Anh thật giỏi.”
“Đương nhiên rồi:)” Lưu Xuyên gửi tới một icon mặt cười gợi đòn cộp mác cá nhân, ngay khi Dương Kiếm thẹn quá hóa giận, hắn lại gửi thêm một câu: “Cậu cũng đã làm rất tốt, tiếp tục cố gắng đi.”, kèm theo đó là icon vỗ vai.
Đáy lòng Dương Kiếm nhất thời trở nên ấm áp.
Từ khi bị gán cho cái danh “Thằng em của liên minh”, mỗi lần thấy cậu là mấy người trong group lại gửi icon vỗ vai vỗ vai. Nhưng khi Lưu Xuyên gửi tới lại khiến cậu cảm giác rất thân thiết, nhớ lại trước đây Lưu Xuyên thường xuyên vỗ vai cổ vũ, an ủi cậu như vậy.
– đúng thế, tiếp tục cố gắng. Cậu sẽ tiếp tục rèn luyện, vì cậu còn kém rất xa so với những đại thần trong liên minh.
Dương Kiếm siết chặt nắm tay, đánh chữ nói: “Em sẽ.”
Lưu Xuyên mỉm cười, hai tay rời khỏi bàn phím, xoay người đi xuống.
Khán đài vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt nhức óc đinh tai!
Hoan nghênh Xuyên thần của chúng ta, ngay trước khi bước vào tứ kết của mùa giải thứ 13, rốt cuộc vương giả đã trở về!
Truyện khác cùng thể loại
14 chương
6 chương
78 chương
7 chương