Tối Cường Nam Thần

Chương 299 : Long Ngâm vs Thất Tinh Thảo (3)

Sáng hôm sau, thành viên cả hai đội tuyển Long Ngâm và Thất Tinh Thảo đều đi tới nhà thi đấu Trường Sa. Tuy nơi này là sân nhà của Long Ngâm, nhưng Thất Tinh Thảo là đội mạnh nhất nhì liên minh, fan cũng rất đông. Tại Trường Sa có rất nhiều fan trung thành của Thất Tinh Thảo, tại hiện trường có rất nhiều fan mặc đồng phục Thất Tinh Thảo màu lam sẫm giơ bảng hò hét cổ vũ. Tất nhiên dù sao đây cũng là sân nhà, fan Long Ngâm vẫn chiếm ưu thế áp đảo, đồng phục màu trắng tụ lại thành biển bạc hung hãn. Trận đấu nhanh chóng bắt đầu, tuyển thủ hai bên đi lên vũ đài, MC phỏng vấn đơn giản nói: “Tiêu đội, đây là lần đầu anh đưa đội tới Trường Sa phải không? Ấn tượng của anh về Trường Sa thế nào?” Tiêu Tư Kính bình tĩnh nói: “Chúng tôi vẫn chưa có thời gian đi ra ngoài dạo phố ở Trường Sa, nhưng về sân đấu thì rất tốt.” MC cười nói: “Sau khi thi đấu xong nhất định phải tranh thủ xuống phố nhé, nơi này có rất nhiều đồ ăn đặc sắc, Tiêu đội có thể đi nếm thử xem sao.” Tiêu Tư Kính mỉm cười nói: “Tất nhiên.” MC nói tiếp: “Mọi người đều biết anh và Xuyên đội là tuyển thủ cấp nguyên lão cùng ra mắt từ mùa giải thứ nhất, cũng là đối thủ cũ nhiều năm. Trước đây Thất Tinh Thảo và Hoa Hạ giao thủ nhiều lần có thắng có thua, hôm nay Xuyên đội mang theo một đội tuyển Long Ngâm mới toanh trở về, là đối thủ cũ, anh có lời gì muốn nói với anh ta không?” Tiêu Tư Kính quay đầu nhìn Lưu Xuyên nói: “Thấy cậu trở về tôi rất vui, tôi còn ngược cậu chưa đủ mà.” “Má, vẫn kiêu ngạo thế cơ à?” Lưu Xuyên cười cầm lấy micro nói, “Ai ngược ai còn không biết được đâu, đợi lát nữa có niềm vui nho nhỏ cho cậu.” Tiêu Tư Kính hỏi: “Niềm vui gì?” Lưu Xuyên nói: “Nói trước mất vui, cứ chờ xem.” Hai vị đội trưởng bóng gió ném luôn MC sang một bên, MC đành xấu hổ cười nói: “Hai người không hổ là đối thủ lâu năm, hôm nay quyết đấu nhất định sẽ rất phấn khích, khiến chúng ta mỏi mắt mong chờ!” Trương Thư Bình và Tô Đồng dựa theo sắp xếp của ban lãnh đạo, trong giai đoạn vòng bảng của mùa giải này phần lớn đều bình luận cho đội tuyển Long Ngâm. Thừa lúc tuyển thủ hai bên đang điều chỉnh chuột và bàn phím, màn hình lớn hiện ra danh sách tuyển thủ hai bên, Trương Thư Bình và Tô Đồng bắt đầu nhanh chóng giới thiệu thành viên hai đội. Tô Đồng nói: “Dù Long Ngâm có ba vị đại thần, nhưng tôi cho rằng thực lực tổng thể của Thất Tinh Thảo mạnh hơn Long Ngâm. Lão Tiêu và Luân thần đều là đại thần cùng cấp bậc với Xuyên thần, Trần Tiểu Bắc và Tiết Khắc lại là hai tuyển thủ đại biểu cho thế hệ hai rất có thiên phú trong liên minh. Thất Tinh Thảo còn có rất nhiều tuyển thủ lão làng có kinh nghiệm phong phú, năng lực chỉ huy và bố trí chiến thuật của Tiêu đội cũng không thua Xuyên đội, có thể nói, trận đấu ngày hôm nay là một trận quyết đấu giữa những kẻ mạnh, nhất định sẽ rất phấn khích!” Trương Thư Bình đồng ý nói: “Đúng vậy. Căn cứ theo thống kê của liên minh, trong 12 mùa giải trước đây, Tiêu đội, Xuyên đội, Thiệu đội và Diệp đội đều đạt quán quân hai lần, trong đó số lần hai người Tiêu Xuyên gặp nhau tại chung kết là nhiều nhất. Hai người đã gặp nhau bốn lần tại chung kết, vừa vặn là hai thắng hai thua! Theo hiểu biết của tôi, hai người họ là bạn rất tốt, nhưng trên sân đấu lại là đối thủ mạnh nhất của nhau!” Chiến tích hai thắng hai thua cũng khiến địa vị của Tiêu Tư Kính và Lưu Xuyên tại liên minh ngang nhau, đội trưởng thế hệ hai như Thiệu Trạch Hàng và Diệp Thần Hi tuy cũng dẫn dắt Đồng Tước và Lạc Hoa Từ từng đạt quán quân hai lần, danh tiếng và độ yêu thích cũng rất cao, nhưng so với hai người Tiêu, Xuyên, bọn họ vẫn chưa thể bằng. Ngay cả fan Thất Tinh Thảo cũng cảm thấy chỉ có Xuyên đội mới đủ tư cách làm đối thủ mạnh nhất của Tiêu đội. Trận quyết đấu hôm nay có rất nhiều fan Thất Tinh Thảo tại các thành phố lân cận Trường Sa tổ chức tự phát tới sân đấu cổ vũ, thậm chí bay từ Thanh Đảo xa xôi tới, biểu ngữ và bảng đèn led giơ cao, tuy nói là sân khách nhưng ít nhất về mặt khí thế cũng không khiến lão Tiêu mất mặt. Trong cảm nhận của fan Thất Tinh Thảo, Tiêu đội và Luân thần mới là nam thần mạnh nhất trong lòng bọn họ! Trương Thư Bình là đội phó đầu tiên của Hoa Hạ, cũng hiểu khá rõ về Thất Tinh Thảo, mở màn liền dự đoán: “Lấy hiểu biết của tôi về Tiêu đội, lôi đài lần này anh ta sẽ không tự mình ra sân, xác suất hai đồ đệ Tiết, Trần lên sân là rất lớn, về đại tướng đánh cuối, rất có khả năng sẽ là Diệp Chu hoặc Luân thần; còn về phía Long Ngâm, Trạch Văn và Từ Sách chắc chắn sẽ lên, người còn lại thì chưa chắc.” Tô Đồng mỉm cười nói: “Trận này anh có vẻ rất muốn bình luận, một bên đội trưởng là bạn tốt, bên kia lại là đối thủ cũ, chúng ta cùng xem Thư Bình dự đoán có chính xác không nhé?” Đúng lúc đó tuyển thủ hai bên cũng điều chỉnh xong, lôi đài chính thức bắt đầu. Tuyển thủ đầu tiên của Long Ngâm quả nhiên là Ngô Trạch Văn, còn Thất Tinh Thảo lại đưa Tiết Khắc lên sàn. Trương Thư Bình dự đoán hoàn toàn chính xác, nhìn màn hình đắc ý nói đùa: “Quả nhiên tôi đoán đúng!” “…” Khán giả chẳng có tâm tình để ý tới tên bình luận dài dòng này, ánh mắt mọi người đều đặt ở màn hình lớn đang trong giao diện chọn bản đồ. Ngô Trạch Văn ngồi trên ghế thi đấu, lựa chọn bản đồ quen thuộc nhất trong kho – Đào hoa đảo. Người xem hiện trường trợn mắt há mồm. – không phải chứ? Bản đồ đơn giản thế à? – bản đồ chuyên dụng cho newbie độ khó ba sao này lại xuất hiện ở giải chuyên nghiệp cao cấp thế này sao? Ngô Trạch Văn bình tĩnh ấn xác định, khán giả càng không hiểu nổi. Trong kho bản đồ của liên minh chuyên nghiệp, Đào hoa đảo là loại đơn giản nhất, trong 13 mùa giải chưa từng xuất hiện, Xuyên thần thực sự gây bất ngờ tại phút chót, vậy mà lại chọn bản đồ ba sao, mọi người nhất thời đều phân vân bàn tán. Trương Thư Bình không nói gì thật lâu, mới giải thích: “Chọn bản đồ này… thực sự khiến người ta bất ngờ, nhưng theo tính cách Xuyên đội cũng là hợp tình hợp lý.” Tô Đồng tò mò nói: “Bản đồ này có bí mật gì sao?” Trương Thư Bình giải thích: “Thực ra Đào hoa đảo có một câu chuyện cũ, năm ấy khi Tiêu đội còn chơi ở trong game từng mang theo 30 tinh anh của bang Thất Tinh Thảo đi đánh phó bản ở Đào hoa đảo bị đoàn diệt trong một đêm. Cả đêm chỉ có chết đi rồi sống lại. Sau này Tiêu đội rơi vào đường cùng liền mời hội trưởng Hoa Hạ lúc đó là Hải Nạp Bách Xuyên tới hỗ trợ chỉ huy. Sau đó Xuyên thần chỉ cần một lần đã đưa cả đoàn qua phó bản. Từ đó về sau Tiêu đội liền căm thù tấm bản đồ Đào hoa đảo này, vì nó khiến cậu ta nhớ tới cái đêm ác mộng bị boss hành hạ đến chết đó.” Khán giả: “…” Trương Thư Bình cười nói: “Đây là ‘Lịch sử đen tối của Tiêu đội’ mà rất nhiều người trong giới chuyên nghiệp đều biết, từ ngày đó Tiêu đội cũng bị Xuyên thần gọi là ‘Tên mù phó bản’. Hôm nay Xuyên đội lại chọn tấm bản đồ ‘Đào hoa đảo’ này để đấu lôi đài, rõ ràng là mỉa mai trực tiếp.” Khán giả: “…” Trước giờ Xuyên thần chỉ dùng icon mặt cười để kéo cừu hận trong phòng thi đấu. Hôm nay đến chọn bản đồ cũng mỉa mai, không cần nói gì, cả tấm bản đồ đều đang kéo cừu hận, công lực chế nhạo của Xuyên thần thực sự đã nâng thêm một cấp! Nhưng đáy lòng fan của Lưu Xuyên lại nhịn không được giơ ngón cái like – không hổ là Xuyên đội, kiểu mỉa mai ngầm này khiến người ta rất buồn bực, khả năng “giết người không thấy máu” của Xuyên đội thực sự là hô mưa gọi gió. Lúc này, Lưu Xuyên đang tủm tỉm cười ngồi trong phòng cách âm của Long Ngâm nói chuyện phiếm với Lam Vị Nhiên về hồi ức bi kịch phó bản năm đó của Thất Tinh Thảo, hắn chọn tấm bản đồ Đào hoa đảo từng khiến Tiêu Tư Kính đoàn diệt cả đêm, thực sự đúng là “món quà” khiến Tiêu Tư Kính không ngờ tới. Mấy người Thất Tinh Thảo thấy đội trưởng nhà mình bị mỉa công khai, sắc mặt có chút phức tạp. Tô Thế Luân khó chịu nói: “Lưu Xuyên này, rõ ràng đang cười nhạo chúng ta là lũ mù phó bản… Đoàn diệt cả đêm có gì đáng cười?” Đội hữu bên cạnh nhịn không được chửi thầm trong lòng: Nhưng Tiêu đội mang theo 30 cao thủ chết đi sống lại cả một đêm thật sự đáng cười mà! Chưa nói tới chuyện hắn là Thiếu Lâm mà không kéo được boss, chỉ cần nhắc tới phó bản đoàn đội 30 người vậy mà hắn lại phân thành năm tổ nhỏ đánh năm boss khác nhau. Loại chiến thuật kì cục này khiến người ta cười nhạo mấy năm – chia đường giết boss, anh nghĩ là đánh giống như đoạt cờ đấy hả Tiêu đội? Kết quả bị boss ngược cho lệ rơi đầy mặt, boss đánh một chiêu là Tiêu Tư Kính lên bảng đếm số rồi. Bản thân Tiêu Tư Kính bị mỉa mai lại rất bình tĩnh nói: “Không cần quan tâm Lưu Xuyên, tên đó vẫn luôn thích chơi mấy trò đùa giỡn tiểu nhân này.” – mù phó bản thì sao? Đợi lát nữa vẫn ngược chết ngươi như thường! … Thực ra Lưu Xuyên chọn tấm bản đồ Đào hoa đảo này, ngoài việc mỉa mai trên diện rộng ra còn có nguyên nhân khác – quyết đấu với Thất Tinh Thảo có thể nói là giai đoạn khó đánh nhất, ác liệt nhất của vòng bảng. Vì khó có được cơ hội giao thủ với đội tuyển hàng đầu thế này, tại giai đoạn lôi đài, Lưu Xuyên chủ động bỏ qua ưu thế địa hình, lựa chọn bản đồ đơn giản này để đấu võ trực tiếp. Ưu thế địa hình nói dễ nghe thì là “chiến lược sân nhà”, nói khó nghe thì là “đầu cơ trục lợi”. Kiểu như trước đây Ngô Trạch Văn là người mới có thể lợi dụng địa hình mê cung thả diều mài chết Lộc Tường, đội tuyển Long Ngâm trong giai đoạn vòng bảng thường xuyên lợi dụng địa hình lấy điểm, nhưng nếu vào tới vòng trong, các đội trưởng đã hoàn toàn hiểu rõ chiến thuật của bọn họ, khả năng tạo ảnh hưởng nhờ địa hình sẽ kém đi rất nhiều. Nếu các đội viên sinh ra tâm lý ỷ lại sân nhà, đến khi đó sẽ rất khó đánh. Vì thế nhân cơ hội hiếm có này, để Trạch Văn và Từ Sách tích thêm kinh nghiệm quyết đấu trực tiếp cũng là chuyện phải làm. Còn về việc tại sao cho Tứ Lam ra sân? Rất đơn giản, tuy trong vòng bảng có thể cho người mới đi luyện tập, nhưng còn phải xét tới yếu tố điểm số của đội tuyển, nhỡ đâu vì luyện tập người mới mà bỏ quá nhiều điểm thì sẽ không có cơ hội vào được vòng sau, như thế khác nào đi trộm gà không được còn mất thêm nắm gạo – đùa chắc! Trận quyết đấu của Ngô Trạch Văn và Tiết Khắc cuối cùng cũng bắt đầu. Tại bản đồ Đào hoa đảo này, Ngô Trạch Văn không có ưu thế mai phục chơi diều đối thủ, chỉ có thể khai chiến trực tiếp với Tiết Khắc. Hai người là đồ đệ của Trương Thư Bình và Tô Thế Luân. Có thể nói trận quyết đấu hôm nay vừa vặn là trận giao tranh của hai tuyển thủ Ngũ Độc mạnh nhất thế hệ thứ hai. Trước đây Ngô Trạch Văn đã từng đánh với Ngũ Độc Tiên, nhưng cậu biết tuyển thủ chơi Ngũ Độc Trường tiên mạnh nhất chắc chắn là đồ đệ chân truyền của Luân thần Tiết Khắc. Tuy Tiết Khắc chỉ là thiếu niên 18 tuổi, nhưng về phương diện chơi game lại có thiên phú không thua gì các đại thần trong liên minh. Bởi vậy, Ngô Trạch Văn không dám coi thường, vừa mở màn đã rất cẩn thận, theo đường giữa đi tới trung tâm Đào hoa đảo. Phong cảnh của tấm bản đồ này rất đẹp, cánh hoa đào hồng nhạt bay lả tả khắp nơi, dưới đất cũng có một tấm thảm làm bằng cánh hoa rất dày. Hai thân ảnh màu tím gặp nhau tại trung tâm bản đồ trong nháy mắt liền không hẹn mà đồng thời ra tay! Roi dài màu xanh trong tay Tiết Khắc vung tới nhằm khống chế Ngô Trạch Văn, người kia lại nhanh tay lẹ mắt triệu hồi pet của mình, chỉ nghe “Oạp” một tiếng, cóc độc khổng lồ thành công chặn được chiêu khống chế này giúp chủ nhân. Đồng thời nó cũng dũng mãnh phi tới phía trước chủ nhân mình, dùng cơ thể máu dày giúp chủ nhân hấp thu toàn bộ thương tổn. Mọi chuyện xảy ra trong khoảnh khắc, Tiết Khắc chiếm tiên cơ thất bại cũng không vội vã, bình tĩnh kéo dãn cự ly với đối phương. Thời gian bảo hộ của cóc độc là năm giây, trong năm giây này không nhất thiết phải công kích Ngô Trạch Văn, vì hắn biết cóc độc sẽ hấp thụ toàn bộ sát thương cho chủ nhân, dù hắn cố dùng toàn lực đánh chết con cóc này, Ngô Trạch Văn cũng có thể lập tức hiến tế con cóc ngay tại thời điểm nó sắp chết, nếu thế toàn bộ công kích của mình sẽ hoàn toàn uổng phí. – sư phụ nói đúng, gặp phải tuyển thủ Ngũ Độc Cổ trùng, quan trọng nhất là phải tính toán thời gian triệu hồi pet và hồi chiêu. Tiết Khắc thông minh dừng công kích, coi như tiết kiệm kỹ năng và mana, không làm chuyện vô nghĩa. Nhưng Ngô Trạch Văn lại không đợi, lợi dụng năm giây được bảo vệ này, nhanh chóng khinh công nhảy tới, bảo trì cự ly công kích với Tiết Khắc, trùng trong tay giơ lên, là bộ chiêu “Vạn độc phệ tâm” của Ngũ Độc Cổ sư! Hành động của Ngô Trạch Văn nhanh như sấm sét, triệu hồi pet ngăn thương tổn, dùng khinh công mang theo pet khống chế cự ly, sau đó quyết đoán đánh cho đối thủ trúng độc. Trong thời gian năm giây ngắn ngủi, cậu đã đánh ra một chuỗi kỹ năng rất dứt khoát. Đợi sau khi hiệu quả của “Vạn độc phệ tâm” nhân lên ba tầng liền lập tức khinh công lùi về! Nhưng đúng lúc này, năm giây bảo vệ của cóc độc vừa lúc kết thúc, Ngô Trạch Văn quyết đoán hiến tế nó, đổi qua rết độc. Động tác lúc lùi lúc tiến nhanh nhẹn quyết đoán này cùng với khả năng nắm chắc thời cơ khiến Trương Thư Bình ngồi xem cũng nhịn không được mà cảm thán – tiểu đồ đệ thực sự càng ngày càng có phong thái đại thần! Một chuỗi động tác vừa rồi đánh rất đẹp! Tiết Khắc cũng không ngờ Ngô Trạch Văn lại lùi về nhanh như vậy, khi hắn thấy cóc độc chết định ra tay, Ngô Trạch Văn đã rời khỏi phạm vi công kích. Hắn đành dùng khinh công đuổi theo, nhưng Ngô Trạch Văn lại mang theo rết, nếu tới gần nó sẽ bị khống chế di chuyển. Nếu thế Tiết Khắc sẽ rơi vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan. Nhưng bình thường Tiết Khắc vẫn luôn PK với Tô Thế Luân, thấy tình huống này mặt cũng không đổi sắc – muốn dùng rết khống chế tôi? Tôi giết luôn pet của anh! Tuy Ngô Trạch Văn rất cẩn thận khống chế di chuyển của rết độc, nhưng khả năng di chuyển của pet sao có thể so với khinh công của con người? Tiết Khắc quyết đoán nhảy hai lần trên không vào trong phạm vi công kích, roi dài trong tay vung lên trực tiếp cuốn lấy rết của Ngô Trạch Văn, ba chiêu giết gọn! Vừa rồi có thể nhìn thấy tiềm lực của tuyển thủ trẻ tuổi Tiết Khắc này chỉ trong một khắc quyết đoán bùng nổ tốc độ tay, hắn hoàn toàn xứng đáng với cái tên truyền nhân của Luân thần. Cùng là Ngũ Độc, hắn cũng hiểu rất rõ về pet của Ngũ Độc. Cóc độc da dày khó đánh nên hắn không ra tay, nhưng rết độc là pet hệ sát thương phép, máu rất mỏng, chỉ kế thừa được 20% máu của chủ nhân, đánh pet thì lúc này là thời điểm tốt nhất. Rết của Ngô Trạch văn bị giết, nhện lại xông ra. Nhện độc là pet mà Ngô Trạch Văn am hiểu nhất, trước đây khi thi đấu cậu thường xuyên lợi dụng ưu thế địa hình triệu hồi nhện kéo người, chủ nhân, pet và chướng ngại vật hình thành tam giác, có thể lợi dụng tơ nhện kéo đối thủ qua lại. Nhưng với tấm bản đồ hôm nay, Lưu Xuyên chủ động bỏ ưu thế địa hình, quanh Đào hoa đảo có rất nhiều cây hoa đào, ở giữa lại là một khoảng đất trống rộng lớn, có thể coi như địa hình lôi đài trống trải, chỉ là dưới đất phủ kín cánh hoa mà thôi. Với loại bản đồ này, cậu không còn cách nào khác ngoài việc dùng nhện đánh chiến thuật gọng kìm. Nhưng nhện của Ngô Trạch Văn cũng vẫn khiến Tiết Khắc gặp khó khăn, cậu giỏi nhất là khống chế nhện độc, tính toán bảo trì cự ly rất chính xác, vài lần Tiết Khắc vừa định công kích lại bị nhện độc kéo ngược ra phía sau. Tiết Khắc dứt khoát chuyển mục tiêu, giết nhện của Ngô Trạch Văn, buộc Ngô Trạch Văn đổi pet một lần nữa. Khán giả hiện trường có chút nghi hoặc – cứ như thế hình như Ngô Trạch Văn đã hoàn toàn chiếm thượng phong, vì vừa rồi Tiết Khắc bị Vạn độc phệ tâm làm cho trúng độc ba tầng, vừa mất máu vừa giảm mana. Trong thời gian vừa rồi đã mất 20% máu. Trong khi đó Trạch Văn nhờ bảo trì cự ly tốt, đến giờ Tiết Khắc mới chỉ giết được hai loại pet chứ còn chưa đụng được vào vạt áo của Ngô Trạch Văn, máu của Trạch Văn vẫn đầy như ban đầu. Nhưng điều khiến khán giả cảm thấy kỳ lạ là, Tiết Khắc không hề sốt ruội, đợi đến khi Ngô Trạch Văn triệu hồi rắn độc, hắn cũng không công kích Ngô Trạch Văn mà lại quyết đoán miểu sát rắn độc của cậu. Cuối cùng Trương Thư Bình cũng nhìn ra, sửng sốt nói: “Đấu pháp này của Tiết Khắc… Có thể nói, là một loại chiến thuật miểu sát pet khá giảo hoạt!” “Mọi người đều biết điểm trọng yếu nhất của Ngũ Độc Cổ sư là pet, Trạch Văn cũng am hiểu lợi dụng pet để công kích và khống chế đối thủ. Thế nhưng thời gian triệu hồi pet có hạn chế, ví dụ như cóc, sau khi chết phải 45 giây mới triệu hồi lại được, rết và nhện cũng tương tự. Năm loại pet của Ngô Trạch Văn hiện tại đã chết bốn, chờ đến khi cậu ấy mở kỹ năng bướm độc, cậu sẽ tiến vào thời điểm triệu hồi chân không! Đối với Ngũ Độc da mỏng mà nói, đây là cục diện rất đáng sợ!” Cái gọi là “Triệu hồi chân không” là khi cả năm loại pet của Ngũ Độc đều đang chờ hồi chiêu. Không thể triệu hồi bất cứ con vật nào, lúc này bên cạnh Ngũ Độc sẽ không còn pet để lợi dụng. Làm tuyển thủ hệ triệu hồi, nếu pet chết hết đồng nghĩa với việc Ngũ Độc đó sẽ để bản thân vốn máu mỏng trở nên trần trụi dưới lưỡi đao của kẻ địch. Trong lòng Trương Thư Bình có chút rối rắm vì đồ đệ, rốt cuộc Trạch Văn có phát hiện chuyện này hay không? Tiết Khắc cố ý miểu sát pet của cậu là nhắm vào thời gian phục hồi buộc cậu đổi pet, nếu cậu không phát hiện sớm nhất định sẽ dần dần bị cuốn theo tiết tấu của đối phương. Quả nhiên, lời Trương Thư Bình vừa dứt, Ngô Trạch Văn liền triệu hồi bướm độc. Bướm độc có thể khống chế tầm nhìn của đối phương, hơn nữa là loại pet tấn công diện rộng, thương tổn rất cao. Nhưng thời gian tồn tại của bướm độc lại ngắn nhất trong năm loại pet. Những loài khác chỉ cần không chết thì vẫn có thể ở bên cạnh chủ nhân, bướm lại là loại pet mang tính tạm thời. Sau khi triệu hồi một đàn bướm độc, áp chế tầm nhìn đối phương trong nháy mắt, tạo thành thương tổn diện rộng xong sẽ tự biến mất, giống với chiêu thức quần công bình thường. Bướm của Ngô Trạch Văn thực sự khiến máu của Tiết Khắc hạ xuống, đồng thời cậu cũng lợi dụng ba giây đối phương mất tầm nhìn này để bạo tốc độ tay tung ra Vạn độc phệ tâm lần nữa, khiến trạng thái trúng độc của đối phương lại nhân lên. Máu của Tiết Khắc nhanh chóng hạ xuống… Thế nhưng ngay trong nháy mắt hiệu quả khống chế biến mất, Tiết Khắc liền động! Thiếu niên sắc mặt nghiêm túc thao tác account Ngũ Độc nam của mình khinh công tiến tới bên phải Ngô Trạch Văn. Roi dài xanh đậm trong tay vung tới giống như con rắn có mắt cuốn lấy eo đối thủ, con chuột nhanh chóng trượt xuống, Ngô Trạch Văn liền bị roi dài quăng ra ngoài! Trước mắt Ngô Trạch Văn hoàn toàn hỗn loạn, mà trong một khắc này Tiết Khắc nhanh chóng đuổi kịp tung roi tạo thành một bộ liên kích, roi dài trong tay vung tới không một kẽ hở, chiêu thức khống chế của Ngũ Độc Tiên rất đáng sợ, Ngô Trạch Văn trúng một combo, mất luôn 30% máu! Có thể thấy Tiết Khắc đã chờ cơ hội này rất lâu, thừa dịp Trạch Văn đang trong thời kỳ không còn pet liền bùng nổ đảo ngược tình thế bất lợi của mình!