Tối Cường Hệ Thống

Chương 6 : Sư huynh, mỗi lần một bậc nha

Dịch & biên: †Ares† oOo Tuyệt thế mỹ nam đứng cạnh nam tử áo xanh giờ phút này cũng trợn mắt há hốc mồm mà nhìn. Điều này sao có thể, người này làm sao chịu được. - Ngươi là một cái bao cát có ý tứ nhất mà ta thấy từ khi nhập tông mười mấy năm qua. Nam tử áo xanh cười khẽ nói, sau đó vẻ mặt biến đổi, vốn từ ôn hòa trở thành nghiêm nghị vô cùng. - Thế nhưng, cứng quá dễ gãy. "Ầm…" Lâm Phàm gặp một kích, thân mình bay lên không, từng đóa hoa máu bay múa giữa không trung. "Đinh, exp +3000." - Thật sự là quá thoải mái. Lâm Phàm nằm trên mặt đất, cảm thụ exp được cộng thêm, hưng phấn đến độ tim muốn nhảy ra ngoài. Nam tử áo xanh nhìn Lâm Phàm nằm trên mặt đất, miệng khẽ cười: - Một kích của Hậu Thiên nửa bước cấp ba, cho dù là Thái Cấp Ma Thân cảnh giới tối cao cũng không ngăn cản được, nhưng yên tâm, ngươi không chết được, ta ra tay có chừng mực. Đi, nâng hắn lên đưa đi theo ta. Tuyệt thế mỹ nam nhìn Lâm Phàm nằm ở phía kia, vui sướng khi người gặp họa, chỉ lẩm bẩm một câu: - Tìm đường chết. Nam tử áo xanh quay lưng, chuẩn bị rời đi. Nhân tài có thể thừa nhận một kích của Hậu Thiên nửa bước cấp ba, không biết sư huynh có hứng thú thu nhận hay không. Thiên hạ vô số kỳ nhân, đếm không hết được, Thánh Ma Tông là đại phái vạn năm, loại đệ tử gì mà chưa xuất hiện qua. Bao cát này chỉ tu luyện Thái Cấp Ma Thân, thế mà đem nó luyện tới cảnh giới rất cao, không thể không nói là một nhân tài, thế nhưng còn chưa đủ. Nam tử áo xanh cũng nhìn ra bao cát này thậm chí còn chưa đạt tới Hậu Thiên, chẳng qua là một con kiến hơi đặc biệt một chút thôi, chưa xứng được xem như châu báu. Nhưng ngay lúc này, nam tử áo xanh biến sắc, có chút không dám tin. - Ha ha, không tồi, không tồi, so với ban nãy thì mạnh hơn chút, nhưng mà còn chưa đủ. Lúc này Lâm Phàm đứng lên, xoa nhẹ ngực, thật đúng là đau a. Thế nhưng ngưu nhân tới đưa exp miễn phí không nhiều, nếu không nắm chắc cơ hội này, về sau có khi hối hận không kịp. - Ngươi… Nam tử áo xanh kinh ngạc nhìn Lâm Phàm, người này tới cùng là xảy ra chuyện gì, tại sao có thể như vậy. Lâm Phàm nhìn lại nam tử áo xanh, thầm tính toán, xem ra đã bại lộ. Thái Cấp Ma Thân tổng cộng ba tầng, căn bản không ngăn cản được công kích từ cao thủ Hậu Thiên, mà chính mình giờ đi khiêu khích hắn, cho dù là vì kiếm kinh nghiệm nhưng cũng để hắn rõ mình có đầy đủ năng lực tự bảo vệ mình. Nếu theo nam tử áo xanh này đi, không biết sẽ còn phát sinh cái gì, chính là sống chết 50-50. Nhóm bao cát không tính là đệ tử trong Thánh Ma Tông, sống hay chết căn bản không ai quản. Cho nên Lâm Phàm nhất định phải tự mình chuẩn bị mọi tình huống. Nếu người khác không thấy chỗ đặc biệt của ca thì để ca tự chứng minh đi. - Tốt, để ta nhìn ngươi có thể chống đỡ bao lâu. Nam tử áo xanh tăng lên khí thế, dùng lực lượng Hậu Thiên cấp ba đánh một kích toàn lực lên người Lâm Phàm. "Đinh, exp +4000." "Đinh, chúc mừng Thái Cấp Ma Thân thăng cấp." Lâm Phàm giờ phút này thoải mái đến muốn bay lên, thăng cấp quá nhanh rồi, chịu đòn mấy phát là thăng một cấp, hơn nữa ‘cây kinh nghiệm’ hình người này còn nâng từng nấc tu vi mà đánh, giúp mình không ngừng tăng trưởng exp nữa. Nam tử áo xanh này nếu như vừa tiến đã phát huy ra toàn bộ thực lực Hậu Thiên cấp tám, coi như Lâm Phàm tu Thái Cấp Ma Thân đến tầng bảy thì cũng tức khắc bị đánh thành cặn bã. Nam tử áo xanh thấy Lâm Phàm lại bò lên, thần sắc trấn định ban đầu dần dần trở thành có chút phẫn nộ. Hắn cảm thấy một loại nhục nhã, mặc dù mình đã khống chế tu vi, nhưng người này rõ ràng hộc máu vẫn một lần lại một lần đứng lên, chuyện này quả thật không thể chịu đựng được. - Tốt, hôm nay ta cũng không tin có tà. Nam tử áo xanh gằn giận dữ. Lâm Phàm thấy đối phương phát hỏa, trong lòng càng vui hơn. Không tin tà là được rồi, đợi tới cùng ngươi không tin cũng bắt ngươi phải tin. "Ầm…" Lâm Phàm lại một lần bay ra ngoài. "Đinh, exp +5000." Đứng lên. "Ầm." Lại bay ra ngoài. "Đinh, exp +6000." "Ầm." "Đinh, exp +6000." "Đinh, chúc mừng Thái Cấp Ma Thân thăng cấp." … - Vì sao ngươi còn có thể đứng lên? Nam tử áo xanh đã không thể bảo trì phong độ, việc Lâm Phong một lần lại một lần đứng lên đả kích hắn nghiêm trọng. Bên cạnh, tuyệt thế mỹ nam đã sớm nhìn đến choáng váng, ngây người không nhúc nhích. - Đến… Lâm Phàm không muốn nhiều lời, ngoắc ngón tay. - Đáng giận, ngày hôm nay ta cũng không tin… - Ta cũng không tin lắm, cho nên ngươi muốn chứng minh thì tự làm đi. Lâm Phàm nhìn nam tử áo xanh, an ủi nói. - Đáng giận, một khi đã như vậy, một kích toàn lực, xem ngươi ngăn cản thế nào. Nam tử áo xanh bị Lâm Phàm chọc tức, bất kể thế nào thì hắn cũng chỉ là một thanh niên hai mươi mấy tuổi, tự nhiên là có chút tuổi trẻ khí thịnh. Nhiều năm tu dưỡng, ở một khắc này cũng hóa thành không. Lâm Phàm vừa nghe muốn một kích toàn lực, nhất thời cả kinh, suýt nữa bị dọa tè. Đừng có giỡn. Một kích toàn lực của Hậu Thiên cấp tám, còn không đập lão tử thành mảnh nhỏ. - Sư huynh áo xanh, chậm một chút, vừa rồi Hậu Thiên cấp ba, giờ lên Hậu Thiên cấp bôn đã, mỗi lần một bậc thôi, ngàn vạn lần không thể nhảy cóc nha. Lâm Phàm vội vàng hô lớn. Nếu đối phương vẫn nói muốn toàn lực, Lâm Phàm đã nghĩ kỹ, tuyệt đối phải lạy nhận thua, không thể cứ vậy nát thành vụn thịt. - Tốt, một kích Hậu Thiên nửa bước cấp bốn, ta xem ngươi ngăn cản thế nào. Nam tử áo xanh thét dài một tiếng, thân hình biến hóa, Lâm Phàm cũng không thấy rõ người này rốt cuộc là công kích như thế nào. Nhanh… Thật sự là quá nhanh. "Ầm…" Lâm Phàm lại bay ra ngoài. Mà lúc này Lâm Phàm không phải đắm chìm ở cảm giác thoải mái khi exp tăng cao, mà là đang tự hỏi một vấn đề. Xem ra chính mình nhất định phải đánh giá lại thật cẩn thận vị đệ tử Thánh Ma Tông này, vừa tốt vừa dễ bảo, thật là cảm động. Giờ khắc này Lâm Phàm nhìn về phía nam tử áo xanh không khỏi có thêm một tia yêu mến. Đương nhiên là phải quý mến rồi, nếu sau này xuất hiện thêm nhiều người tốt như vậy thì còn có gì phải lo nữa. "Đinh, exp +7000." - Tốt, một kích này của sư huynh khiến ta khí huyết quay cuồng, ước chừng ói ra một chậu máu, chẳng qua vẫn chưa đủ, lại đến. Lâm Phàm lau miệng, giống như đang được thưởng thức một bữa miễn phí. - Đáng giận, tại sao ngươi còn có thể đứng lên? Được rồi, cho ngươi thấy thực lực mạnh nhất của ta! Nam tử áo xanh hét, mái tóc đen dài tung bay theo gió. - Không, sư huynh áo xanh, vừa mới là một kích của Hậu Thiên nửa bước tứ cấp bốn, hiện tại hẳn là Hậu Thiên cấp bốn toàn lực, cứ từng bậc từng bậc thôi, từ từ sẽ đến, không thể nói không giữ lời a. Lâm Phàm hô to nói. - Tốt… Lâm Phàm vừa nghe, trộm lau nước mắt, quá cảm động. "Đinh, exp + 8000." "Đinh, Thái Cấp Ma Thân thăng cấp." … "Đinh, exp +9000." "Đinh, exp +10000." … "Đinh, Thái Cấp Ma Thân thăng cấp." … "Đinh, Thái Cấp Ma Thân thăng cấp." … "Đinh, Thái Cấp Ma Thân thăng cấp." … Hậu Thiên nửa bước cấp bốn một kích. Hậu Thiên cấp bốn toàn lực một kích. Hậu Thiên cấp năm. Hậu Thiên cấp sáu… … Giờ khắc này, tuyệt thế mỹ nam kia sớm đã miệng sùi bọt mép té trên mặt đất, cả người run rẩy lên. Không có khả năng, tuyệt đối không thể. Mà lúc này. Nam tử áo xanh kia, tóc đen rối tung, hai mắt đỏ bừng, bộ mặt dữ tợn. - Aaaa…, vì sao ngươi còn có thể đứng lên? Nam tử áo xanh giờ chẳng còn để tâm tới hình tượng, một kích lại một kích đánh lên người Lâm Phàm. "Đinh, exp +1000." "Đinh, exp +1000." Lâm Phàm thở dài một tiếng, nhìn thoáng qua số liệu. Họ tên: Lâm Phàm. Cấp bậc: 9. (Chờ cảnh giới Hậu Thiên mở ra) Exp: (0/1000). Công pháp: Thái Cấp Ma Thân tầng 18 (0/1000000). Hầu Tử Thâu Đào tầng 10 (1000/10000). Lâm Phàm cảm giác mình làm có chút quá mức, thật sự hơi quá đáng. Sư huynh áo xanh sớm đã lấy ra toàn bộ thực lực Hậu Thiên cấp tám, nhưng lúc này Lâm Phàm đã miễn dịch. Nhìn sư huynh áo xanh điên cuồng đánh lên chính mình, Lâm Phàm cũng chỉ đành mặc kệ, đợi cho người này phát tiết nội tâm hẳn sẽ an tĩnh lại. -----oo0oo-----