Tôi Có Kỹ Năng Giao Tiếp Đặc Biệt
Chương 148 : Bị bôi đen
Edit: Graycat2411
Vụ án của Khương Trinh qua đi, Dương Miên Miên thực hiếm có một đoạn thời gian thanh tịnh nhật tử, thời tiết dần dần trở nên mát mẻ hơn, cô mỗi ngày đến trường rồi lại đúng giờ tan học. Đôi khi ngẫu nhiên được Tôn giáo thụ khai ân dẫn đến phòng thí nghiệm hỗ trợ làm thực nghiệm, nhật tử quá đến tương đương thích ý phong phú.
Mãi đến khi bộ phim võ hiệp 《Đại hiệp》cô tham gia trước đó bắt đầu tuyên truyền. Mỗi bộ phim mới khi ra mắt, tuyên truyền luôn đóng vai trò quan trọng, huống chi bộ phim này vẫn chưa bá trước hỏa, ngay từ ngày đầu đã thu hút được sự chú ý của đông đảo mọi người, cho nên ngay từ khi tuyên truyền chính thức bắt đầu, nhiều thứ "yêu ma quỷ quái" đều bị dẫn ra tới.
Dương Miên Miên đoán không lầm, cô bị bôi đen đến thảm thương.
Sự việc bắt đầu khi đoạn quảnh cáo được đưa ra, mọi người đột nhiên phát hiện ra, ơ, hình như không đúng, sao vai diễn lại thay đổi, cô gái kia đây? Rồi sau đó họ từ từ nhận ra, người này không phải hay được so sánh với Ngô Du, cái gì đó Dương Miên Miên sao!
Chà chà, tiếp theo lại có người bắt đầu suy diễn tung lời đồn rằng Dương Miên Miên không từ thủ đoạn để đạo diễn thay đổi người, và theo sau đó fans của nam chính cùng fans của Ngô Du đã hợp sức mắng Miên Miên máu chó đầy đầu.
Hơn nữa nữ nhị có thù oán còn lén lút châm ngòi phía sau, ngấm ngầm hại người, nói cô nịnh bợ Tiết Thiệu, sau đó các fans của Tiết Thiệu cũng nghe theo, mấy nhóm người điên cuồng thúc đẩy quần chúng làm họ bức xúc, mắng cô:
“Không từ thủ đoạn thượng vị”
“Kỹ nữ tâm cơ”
"Bình hoa không chút kĩ thuật"
“Vẫn là sinh viên của đại học nổi tiếng nhưng không biết xấu hổ”
“Cho không Tiết Thiệu cũng không thèm coi trọng ả ta"
“Rõ ràng chính là dựa vào Tiết Thiệu, cô ta thèm nổi tiếng đến điên rồi"
...... Tóm lại, bị phun đến thương tích đầy mình.
Ngay từ đầu Dương Miên Miên còn hứng thú bừng bừng muốn lên Weibo đối đáp, sau lại cảm thấy vẫn nên bỏ đi....Hai tay khó địch lại bốn, cảm giác cứ nói qua nói lại với họ như vậy thật bức bách.
Trâu Dịch nói ra một câu thấm thía: “Nhìn thấy không, đây mới là chân tướng của giới giải trí, vừa mới xuất đạo không muốn lăng xê hay dựa vào marketing chính là nằm mơ, chúng ta cho người khác xem là một chuyện, nhưng sự thật lại là chuyện khá.
Chỉ là tất cả mọi người trong cáu vòng tròn này đều muốn kiếm cơm ăn, mỗi người đều phải tuân thủ chút quy tắc của trò chơi mà thôi. Có thể sẽ có người thật sự quý mến cô, đó có thể vì họ không phải người trong đội thủy quân, thích bôi người ta. Người qua đường sẽ thấy rõ sự thiên vị này và sau đó họ cũng bị lôi kéo muốn bôi đen cô, cuối cùng mucn đích của những người đứng sau đã đạt được."
Dương Miên Miên trợn trắng mắt: “Tính làm gì, đạp lên tôi đi lên? Có ý gì đây."
“Nổi tiếng đó! Cô nhìn đi, hiện tại nếu không tôn kính tiền bối, ỷ vào hậu trường chơi chiêu lớn, dựa vào Tiết Thiệu để lăng xê, các loại "mũ xấu" đó cinf không phải chụp hết lên đầu cô rồi? Không có vai ác vai tà thì làm sao có thể làm nổi bật vai chính chính nghĩa đây! Nguyên lai tên kia không biết xấu hổ □□ hiện tại muốn thu hoạch đồng tình đó. Ai ai cũng muốn mượn cơ hội để xoát cảm giác tồn tại của bản thân cả, nếu không thì nữ thứ luôn bị nữ chính ép cũng đâu tranh thủ chút cơ hội lộ mặt đâu!” Trâu Dịch liên tục cười lạnh.
Dương Miên Miên ngửa mặt lên trời vô ngữ: “Tôi thật là nằm không cũng trúng đạn mà.”
“Bởi vì các cô ấy đều có đầu óc, nhân vật Tố Tâm này thu hút, cô lại có mặt, diễn viên quan trọng được chú ý bao nhiêu, bây giờ không nhân dịp này mà chèn ép cô, đợi đến khi bộ phim này nổi lên, cô cũng theo đó mà phất, vậy thật khôi hài!” Trâu Dịch ở trong phạm vi công việc thật sự rất xuất sắc.
Dương Miên Miên hỏi: “Tôi có khiến họ bị mắng sao? Thật khó chịu quá đi mất!”
“Cô cứ chờ xem, hiện tại bôi cô đến thảm như vậy, sẽ đến lúc họ tự vả mặt thật vang!” Trâu Dịch hiển nhiên còn lưu hậu chiêu, “Tôi đã sớm xem mấy cô đó không vừa mắt, dù sao tất cả mọi người đều có thù oán, hiện tại chúng ta, A Thiệu nóng như vậy, không vả mặt tôi cũng cảm thấy thực xin lỗi hắn!”
Dương Miên Miên nhịn không được nói: “Anh đang cùng tôi show ân ái sao?”
“Người mở miệng ra câu đầu tiên khi nhắn Wechat với tôi là "tôi đang ở trong vòng tay ấm áp của anh ấy", không có tư cách nói vậy! ” Trâu Dịch lập tức đâm thọc cô.
Dương Miên Miên đã phát một đóa hoa hướng dương biểu tình: “[ hoa hướng dương ] chúc anh hạnh phúc.”
Trâu Dịch: “…… Biến!”
Cùng Trâu Dịch nói hết thảy các việc tồi tệ gặp trên mạng, Dương Miên Miên cảm thấy tâm tình khá hơn rất nhiều, cúp máy đem điện thoại ném snag một bên, đến cạnh Kinh Sở bắt đầu tiết mục ôm ôm ấp ấp. Anh đang xem lại bộ hồ sơ cũ, trên bìa viết 《Vụ án giết người liên hoàn của người phụ nữ áo đỏ》.
Dương Miên Miên lập tức liền nhớ tới vụ án của tên đồ tể trong đêm mưa, dò đầu qua xem: “Đây là cái gì?”
“Một vụ án trước kia, bây giờ vẫn chưa phá xong.” Kinh Sở thuận tay đem văn kiện khép lại, đặt sang bên cạnh, phóng tới một bên nhi, anh không muốn cô tiếp xúc nhiều với những thứ tương tự vậy: "Nói xong rồi?”
Dương Miên Miên hừ một tiếng: “Sau khi họ kết hôn, suốt ngày show ân ái cho em xem, hứ, lại còn so sánh với em nữa chứ!”
Trâu Dịch cũng là người thường, cũng thích yêu đương, nhưng tình huống của họ quá đặc thù, người có thể thấu hiểu ít ỏi đếm trên đầu ngón tay. Dương Miên Miên cũng xem như người duy nhất có thể khiến hắn không chút cố kị mà quăng cẩu lương thỏa sức.
Nhưng mà, kỹ không bằng người.
Chẳng hạn khi hắn gửi cho cô ảnh một bàn đầy đồ ăn, luôn tiện chú thích: "Hôm nay A Thiệu tự mình xuống bếp nấu cơm cho tôi nè!”
Dương Miên Miên liền hồi lại: “Nhà của tôi mỗi ngày đều do Kinh Sở nấu đó! Là mỗi ngày! Ngày nào cũng như vậy cả!” Sau đó phụ họa thêm là ảnh chụp thức ăn, spam hết vài trang.
Trâu Dịch bị thương đầy mình quay về.
Nhớ tới chuyện nhỏ này bỗng dưng cũn khiến tâm tình Dương Miên Miên tốt đến muốn phi thăng luôn.
︿( ̄︶ ̄)︿
“Bọn họ hắc em, nói em mượn Tiết Thiệu lăng xê thượng vị.” Dương Miên Miên khi đối diện với Kinh Sở phong cách liền thay đổi, “Bạn trai em soái như vậy vì sao còn muốn tìm người khác nữa đây, ha!”
Kinh Sở bóp nhẹ má cô: “Miệng ngọt như vậy, mới ăn đường?”
“Nói như thể em chưa khen anh bao giờ ấy.” Dương Miên Miên ngã người xuống trên đùi anh, dùng ngón tay chọc chọc: “Em nói anh rất lợi hại nha.”
Sô pha đúng lúc biểu đạt thái độ của nó: “Tôi bảo này, nghe nói các người luôn làm dơ khăn trải giường, tôi giặt rất phiền mới sạch, muốn làm cái gì thì vào phòng, nơi này dù sao cũng là phòng khách!”
Nhưng TV hoàn toàn có cái nhìn bất đồng: “Chúng ta không có ý kiến!”
Bàn trà đặc biệt nhiệt tình: “Miên Miên, em là thủy tinh, em không sợ dơ, lên đi!”
Truyện khác cùng thể loại
44 chương
46 chương
5 chương
473 chương
115 chương
8 chương
26 chương