Edit: jimixiao Khi Hàn Thiệu Chu từ hành lang trở lại, nhìn thấy Triệu Thành đang ngồi trên sô pha cúi đầu nhìn điện thoại, có lẽ hắn đã nhìn thấy thứ gì đó khó có thể tưởng tượng được ở trên mạng, lúc này vẻ mặt của hắn vô cùng kinh ngạc. Hàn Thiệu Chu bước tới, dùng cánh tay kẹp lấy cổ của Triệu Thành, trong lúc hắn còn chưa kịp phản ứng, Triệu Thành đau đớn hét lên. "Này lão Hàn! Cổ sắp gãy rồi!" Triệu Thành ma quái gào lên. Hàn Thiệu Chu sử dụng sức trên tay, cười nói: "Triệu Thành nghe đây, bắt đầu từ hôm nay, quan hệ của tôi và Mạt Minh đã chính thức thăng cấp từ tình nhân lên thành người yêu. Cậu nói đến bức họa của Văn Trung Sùng kia, là ông nội tôi không rõ ràng mọi chuyện thay tôi chủ trương mọi chuyện. Tôi vừa nói rõ ràng mọi chuyện, cho nên, tôi cùng Văn Từ yêu nhau là không có khả năng. Vì vậy, về sau nếu cậu dám trêu đùa tình cảm của tôi dành cho Mạt Minh, cậu cứ chờ đi, tôi cho cậu làm bao cát thịt người". Hàn Thiệu Chu nói xong mới buông Triệu Thành ra, cầm lên một ly rượu trên bàn, tựa vào trên ghế sô pha thỏa mãn cả thể xác lẫn tinh thần. Triệu Thành xoa xoa cổ, không quan tâm đến sự chà đạp vừa phải chịu đựng, kinh ngạc nhìn Hàn Thiệu Chu: "Mẹ kiếp, các cậu tiến triển nhanh như vậy, đã bắt đầu là người yêu rồi". "Ở bên cạnh nhau ba năm rồi mới xác định quan hệ người yêu. Cậu gọi đó là nhanh à? " "Không phải, vấn đề là lần đầu tiên cậu nhắc đến Mạt Minh với chúng tôi, cậu chỉ nói rằng ở bên cạnh cậu ấy là vì giải tỏa. Lần trước ở nhà hàng, cậu cũng đã nghiêm túc nhấn mạnh hai người là quan hệ bao nuôi. Lúc này mới qua đi được bao lâu". Hàn Thiệu Chu hờ hững uống một hơi cạn ly rượu: "Đã nói qua sao? Không nhớ rõ". "..." "Cậu cũng không cần phải quan tâm lúc trước tôi nói cái gì, cậu chỉ cần biết hiện tại tôi là bạn trai của Mạt Minh là được" "Đây gọi là thế thân chuyển thành chính thức, bao nuôi thành chân tình đi". Triệu Thành thở dài, rồi như chợt nhớ tới cái gì, cúi đầu nhìn điện thoại, lại ngẩng đầu sắc mặt phức tạp nhìn Hàn Thiệu Chu: "Vậy thì lão Hàn, Tiểu Mạt Minh đối với cậu là thật lòng yêu sao?" Nghe vậy, Hàn Thiệu Chu nhướng mày, vươn tay rót rượu rồi chậm rãi nói: "Tên nhóc đó hiện tại không có tôi không được. Kỳ thực, tôi đang muốn đẩy quan hệ tiến thêm một bước. Tôi cũng muốn để cho em ấy có cảm giác an toàn. Đôi khi nhìn em ấy cũng quá đáng thương. Thích một người mà có thể hèn mọn như vậy". Hàn Thiệu Chu uống cạn ly rượu, dựa vào sô pha, phả ra hơi rượu:" Cũng là do tôi quá mềm lòng, đổi lại nếu Mạt Minh trước đây theo người khác, nào có may mắn như vậy. Cũng là bản thân em ấy rất cố gắng, mấy năm nay khiến tôi rất hài lòng, cùng với em ấy làm người yêu tôi cũng vui". Triệu Thành khẽ cau mày:" Lão Hàn, hỏi lạc đề một chút, cậu hiện tại đối với Cao Sâm có cái nhìn gì?" "Cao Sâm?" Hàn Thiệu Chu liếc Triệu Thành, lạnh lùng nói:" Sao đột nhiên lại nhắc tới hắn? " "Nhắc lại một chút, tôi nhớ năm đó cậu với hắn ta gây lộn với nhau cũng không hề thoải mái, suýt chút nữa còn đánh nhau". Hàn Thiệu Chu đối với quá khứ đã buông xuống, bình thản nói: "Năm đó nhìn hắn không vừa mắt, hiện tại nếu cậu không nhắc đến tôi cũng đã quên, hắn ta bây giờ với tôi không là gì cả, mỗi lần nhắc đến hắn ta cũng là muốn cho hắn ta chút thể diện." Triệu Thành nghe Hàn Thiệu Chu nói những lời này, liền biết Hàn Thiệu Chu cũng không có gì vui vẻ với Cao Sâm, thậm chí hắn không còn coi Cao Sâm là tình địch nữa, năm đó hắn đã vô cùng ghét bỏ, hẳn là để lại một chút chán ghét trong tiềm thức. "Cậu sao vậy." Hàn Thiệu Chu nhìn người trước mặt lúc trước vẫn vui vẻ, hiện tại cầm điện thoại sắc mặt trở nên phức tạp: "Táo bón?" Triệu Thành nhìn Hàn Thiệu Chu, ánh mắt lộ vẻ thương cảm: "Lão Hàn, đối tượng của cậu hẹn hò với Cao Sâm bị chụp lại". Chiếc ly ngừng ngay lại bên miệng, Hàn Thiệu Chu nhìn về phía Triệu Thành: "Ai?" Triệu Thành dứt khoát nói thẳng: "Còn ai vào đây nữa, Tiểu Mạt Minh, hẹn hò với Cao Sâm buổi tối bị chụp lại". "Cái rắm!" Ly rượu của Hàn Thiệu Chu được đặt trên bàn: "Tôi mẹ nó lập tức mang cậu đến lò thiêu ngay bây giờ, cậu có tin không?". . Truyện Teen Hay "Cậu còn mẹ nó nóng nảy với tôi, có ảnh chụp cậu tự mình xem". Triệu Thành đứng dậy đưa điện thoại di động cho Hàn Thiệu Chu, tiêu đề của bài đăng tin tức giải trí đó được viết rất ấn tượng [Cao Trần hát ca khúc mới vì tình yêu, và người yêu ấy thế mà lại là anh ta?! ] Bỏ qua dày đặc tin tức nhỏ, ảnh chụp bên dưới là bắt mắt nhất, đèn đường tối tăm, Mạt Minh nghiêng người ngồi ở bàn đá trong đình hóng gió nhìn về phương xa, Cao Sâm cúi đầu ôm cây đàn ghi-ta ngồi ở ghế bên. Ngoài ra còn có một bức ảnh chụp cảnh hai người dường như đang trò chuyện. Mạt Minh quay đầu lại, Cao Sâm ngước mắt lên, bốn mắt nhìn nhau. Hình ảnh chỉ có vậy, nhưng tại khung cảnh đêm tối thanh vắng, lại có cảm giác thâm tình, ái muội. Hàn Thiệu Chu ngón tay zoom trên màn hình, Triệu Thành đưa tay, giúp hắn thoát ảnh, miệng nói: "Đây có một đoạn video, ước chừng khá xa, không nghe được cuộc đối thoại giữa hai người, nhưng Cao Sâm đàn bài hát đó thật đúng là bài hát mới. Hiện tại, cậu còn muốn kéo tôi đến lò thiêu sao?". Hàn Thiệu Chu không nói gì, liếc mắt nhìn Mạt Minh trong video, trang phục Mạt Minh mặc cùng với đình hóng gió quen thuộc kia, chỉ cần liếc mắt nhìn một cái, đều có thể nhận ra thấy tất cả những điều này xảy ra ở công viên nơi hắn và Mạt Minh đi dạo đêm qua.! Tối hôm qua trước khi hắn đến tìm Mạt Minh, Mạt Minh lại cùng Cao Sâm ở bên nhau? "Ừm" Triệu Thành nhìn đôi mắt của Hàn Thiệu Chu kết băng với tốc độ ánh sáng, không nhịn được liền mở miệng: "Những phóng viên buôn chuyện này cứ thích chuyện bé xé ra to. Tiêu đề nói đó là buổi hẹn hò, nhưng tôi xem trong video hai người họ thì không có bất kỳ hành vi thân mật nào. Có thể họ là bạn bè bình thường". Hàn Thiệu Chu quay đầu nhìn Triệu Thành một cách máy móc. Triệu Thành nhìn vào khuôn mặc lạnh lùng của Hàn Thiệu Chu vội vàng nói: "Tôi cũng không biết gì cả. Tôi chỉ thấy nó trên mạng lúc cậu đi ra ngoài gọi điện." Hàn Thiệu Chu nhìn chằm chằm vào Triệu Thành, cứng rắn nói: "Hai người này làm sao có thể quen nhau?" "..," "Tại sao tên họ Cao kia lại phải đàn bài hát mới cho Mạt Minh?" "Này Lão Hàn, trước hết hãy bình tĩnh." Triệu Thành vỗ vỗ vai Hàn Thiệu Chu: "Chuyện này, cậu nên quay về hỏi Mạt Minh, truyền thông này nói cái gì cậu cũng đừng liền tin, Tiểu Mạt Minh thích cậu nhiều như vậy, nhất định sẽ không làm điều gì có lỗi với cậu, khẳng định là có hiểu lầm". Hàn Thiệu Chu trả lại điện thoại cho Triệu Thành, đứng dậy đi ra ngoài. "Đừng vội tức giận, trước tiên hỏi xem xảy ra chuyện gì." Triệu Thành hướng Hàn Thiệu Chu nói: "Cậu hiện tại chính là bạn trai của Tiểu Mạt Minh". Bóng dáng Hàn Thiệu Chu nhanh chóng biến mất ở cửa phía ngoài, Triệu Thành tiếp tục cúi đầu nhìn vào điện thoại, trong miệng chậc chậc cảm thán: "Cao Sâm này cũng quá trâu bò, có thể tóm được một người như Lão Hàn và tát vào mặt hắn một cái". Đoạn video về cuộc hẹn hò vào ban đêm của Mạt Minh và Cao Sâm trở thành video hot, càn quét toàn bộ tin tức khu giải trí trong vòng nửa tiếng đồng hồ. Cao Sâm là vì video ca khúc mới đang bạo hồng đang hot đến đỉnh điểm, tin tức tình yêu hư hư thực thực này cũng lên men một cách mãnh liệt. Một người là chồng cũ của Văn Từ, một người là tình cũ của Hàn Thiệu Chu, hai người đơn độc gặp mặt nhau trong đêm vắng khiến người ta có thể liên tưởng đến rất nhiều thứ, có thể khiến một đám người quần chúng ăn dưa kích động đến mức hai mắt bắn tia laser. [Thật ngọt ngào! Ôi, tôi thích nhìn hai anh chàng đẹp trai yêu nhau! 】 【Xem video, không có cử chỉ thân mật, có thể hai người chỉ là bạn bè bình thường, Tư Mã Tiểu Bạch mỗi ngày đều mù tiêu đề. 】 【Hẳn là có chuyện này! Bằng không, sao lại chọn một nơi vắng vẻ như thế để hẹn hò buổi tối, còn một người đàn một người nghe, nếu đây không phải là tình yêu thì tình yêu là cái gì?! 】 【Tốc độ phát triển này làm mẹ nó làm tôi bị sock, bây giờ Cao Sâm ở cùng Mạt Minh, Tiểu Hàn cùng Văn Từ cũng rất nhanh sao? 】 【Muốn cảm khái một câu, năm đó Văn Từ kết hôn với Cao Sâm, Cao Sâm còn nói Văn Từ vĩnh viễn là khán giả đầu tiên nghe hắn hát, không nghĩ tới] [Có cái gì tốt đẹp, có thể nói năm đó là Cao Sâm thực sự yêu Văn Từ, ai nghĩ đến chuyện ly hôn, nhưng thành thật mà nói, tôi thực sự muốn biết đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì với họ trong ba năm kết hôn. 】 [Tôi có một suy đoán kinh khủng rằng nếu Cao Sâm và Mạt Minh ở cùng nhau, liệu có phải vì Mạt Minh giống Văn Từ, giống như Tiểu Hàn và Mạt Minh lúc trước ở cùng nhau. 】 【A a a a a a, trên lầu đừng nói nữa, nước mắt của ta sắp trào ra, ta đã làm sai cái gì để cho hắn sắp đặt cay đắng như vậy, ta đã hận chết Hàn Thiệu Chu là một tên tra nam, nếu như Cao Sâm dám coi Mạt Minh là thế thân, lão nương sẽ xé xác nó! ] [Lạc đề chút, những bức ảnh này thực sự chụp rất nghệ thuật, hai đại soái ca tuyệt mỹ! 】 【Không chỉ tuyệt mỹ, mà còn là một cái hoàn mỹ! 】 Ngồi trên xe quay trở về căn hộ, xem lại đoạn video trên mạng Hàn Thiệu Chu suýt chút nữa đã đập nát chiếc điện thoại trên tay. Hắn vẫn không thể tìm ra lý do vì sao Mạt Minh lại quen biết với Cao Sâm, hai người này chính là quăng tám sào cũng không thể liên quan đến nhau. Hắn hiểu Mạt Minh, yêu mình hèn mọn cùng tuyệt vọng, đương nhiên không thể liên quan gì đến Cao Sâm, nhưng hành vi dễ dàng quen biết những người đàn ông khác sau lưng hắn cũng đủ khiến hắn tức giận. Mà không phải ai khác, chính là Cao Sâm, là người đã cướp đi mối tình đầu của hắn từ ba năm trước! Với vết xe đổ đó, làm thế nào mà hắn có thể không tức giận hay hoảng sợ! Tin nóng tới không bao lâu, đoàn đội của Cao Sâm liền tuyên bố một văn bản thanh minh khẩn cấp, giải thích rằng Mạt Minh cùng với Cao Sâm chỉ là bạn bè bình thường, Mạt Minh xuất phát từ lòng tốt, đồng ý nghe ca khúc mới của Cao Sâm. Thông báo thanh minh không được bao lâu, đoàn đội Cao Sâm trực tiếp gửi một tuyên bố của luật sư về tin đồn bịa đặt Cao Sâm đang yêu Mạt Minh, nghi ngờ Cao Sâm không chung thủy trong hôn nhân, long trọng tuyên bố rằng sẽ phải chịu trách nhiệm pháp luật đến cùng, dọa một nhóm người sợ hãi vội vàng xin lỗi và thừa nhận thông tin là bịa đặt. Thái độ của Cao Sâm toàn khác lúc trước chịu đựng toàn bộ sự bôi đen, đoàn đội giả chết, xử lý lạnh mọi việc trong khoảng thời gian Cao Sâm bị những lời đồn ác ý ở trên mạng. Lúc này đây đối với dư luận ra tay nhanh chóng và tàn nhẫn để ngăn chặn, kịp thời ngăn cản dư luận ác ý đang có chiều hướng lên men. Nhìn một số bình luận ác ý của anti-fan dưới video, sắc mặt Cao Sâm rất phức tạp, anh biết Mạt Minh chắc chắn sẽ nhìn thấy những bình luận này chỉ cần cậu ấy lên mạng. Mạt Minh đã giúp đỡ anh rất nhiều, anh còn chưa chân thành nói lời cảm ơn mà lại bị liên lụy vướng vào cơn bão dư luận như vậy. "Anh Trình, liên hoan tối nay em sẽ không đi". Cao Sâm nói với người đại diện của mình, "Đột ​​nhiên em nhớ ra một chuyện, en phải trở về." ......... Hàn Thiệu Chu nhịn cố gắng không gọi điện cho Mạt Minh ở trên đường, muốn cùng Mạt Minh trực tiếp gặp mặt nói. Trở lại chung cư, bất ngờ mở cửa. Dựa trên ghế sô pha xem phim Mạt Minh bất ngờ không kịp trở tay. Theo bản năng anh đem một hũ thuốc trên tay dấu ở phía sau lưng. Nhìn Hàn Thiệu Chu đi đến, lúng túng cười nói: "Anh Chu, sớm như vậy anh đã về rồi". Hàn Thiệu Chu nhìn hai cái hũ thuốc nhỏ trên bàn đã uống sạch, lại nhìn Mạt Minh hai tay dấu sau lưng, sắc mặt lại đột nhiên trầm xuống. "Lấy ra đây." Mạt Minh mím môi, cẩn thận thấp giọng: "Anh Chu" "Muốn anh nói lần thứ hai sao?". Mạt Minh khịt mũi, ngoan ngoãn đưa cái hũ trong tay chưa kịp mở ra. "Anh thay em khống chế liều lượng. Em lại sau lưng lén lút uống một lần nhiều như vậy". Hàn Thiệu Chu giận sôi máu: "Máu mũi chưa chảy ra phải không?". Mạt Minh ủ rũ cúi đầu: " Không, lần sau em sẽ không dám nữa". "Em..." Đang định khiển trách, đột nhiên nhớ tới mục đích thực sự trở về của mình, Hàn Thiệu Chu không khỏi chửi thầm trong lòng. Mẹ kiếp, thiếu chút nữa đã chạy sai đường! Hàn Thiệu Chu quay lại và ngồi xuống trên ghế sô pha. Hắn lấy điện thoại di động của mình mở ra. Sau khi tìm thấy những tin tức nóng trên mạng, hắn ném điện thoại lên đùi Mạt Minh, trầm giọng nói: "Tự mình xem đi." Mạt Minh cầm điện thoại lên nhìn một hồi rồi cười: "Tất cả đều là tin tức vớ vẩn. Anh ấy chỉ nhờ em giúp anh ấy nghe bài hát mới. Đơn giản vậy thôi". Nhìn thấy ánh mắt phẫn nộ của Hàn Thiệu Chu, Mạt Mạt nhanh chóng thu lại nụ cười trên mặt, nhỏ giọng hơn nhiều: "Thật sự chỉ có như vậy." "Em cùng hắn quen biết sao?" Hàn Thiệu Chu lạnh lùng nói, "Anh ta đến Xuyên Hải chưa được một tháng, các người có thường xuyên gặp nhau không?". Mạt Minh lắc đầu:" Không có, em chỉ mới gặp anh ta hai lần." Hàn Thiệu Chu từ trên sô pha đứng lên, giống như một con sư tử lông xù: "Hai lần? Chỉ hai lần mà hắn ta đã yêu cầu em giúp hắn ta nghe bài hát mới, hai lần này em đều bí mật gặp gỡ ở công viên vào ban đêm với hắn ta?" Mạt Minh vội vàng nói: "Thật sự không có gì giữa em và anh ấy. Em thề." Đương nhiên, Hàn Thiệu Chu tin tưởng Mạt Minh cùng Cao Sâm cái gì cũng không có. Điều hắn thực sự tức giận thậm chí hơi bất an là Mạt Minh không có ý nghĩ muốn tránh hiềm nghi đối với những người đàn ông khác vì mình, cũng như tốc độ kết giao giữa tên nhóc đó và Cao Sâm không có bình thường. "Vậy em vì cái gì mà tin tưởng hắn ta như vậy? Chỉ gặp hắn có hai lần, vậy mà có thể yên tâm cùng hắn đi đến địa điểm đó". Mạt Minh muốn nói lại thôi, cuối cùng cúi đầu không nói gì. Thấy Mạt Minh không nói gì, Hàn Thiệu Chu càng tức giận. Suy nghĩ dường như trở lại đêm đó. Đúng là không có gì xảy ra, nhưng nó làm cho hắn có cảm giác nôn nóng bất an, trong trạng thái vô thức giận dữ. "Còn có, vì sao đêm qua không có nói với anh? Em cảm thấy đây là chuyện nhỏ hay là cố ý muốn giấu diếm anh?" Mạt Minh nhìn thảm, vẫn là như cũ không nói gì. "Anh thấy rằng bây giờ lá gan của em ngày càng lớn. Có phải em cảm thấy hiện tại tôi chiều chuộng em, em làm cái gì tôi cũng sẽ vô điều kiện mà tha thứ cho em phải không?" Khuôn mặt Mạt Minh trầm lặng không nói, Hàn Thiệu Chu nắm chặt bàn tay, lạnh lùng nói: "Nói chuyện!" Mạt Minh nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, ngẩng đầu bình tĩnh nhìn Hàn Thiệu Chu: "Em biết rồi, em xin lỗi, là em sai rồi, em sau này sẽ không như vậy." Cái kiểu máy móc này, như là có lệ nhận sai, Hàn Thiệu Chu nghe vậy gân xanh trên trán nổi lên. Hắn hoảng hốt, thậm chí còn nhìn thấy trong mắt Mạt Minh một tia khắc chế cùng không kiên nhẫn. Mạt Minh cứng đờ nhìn Hàn Thiệu Chu mấp máy khóe miệng, nhẹ nhàng thở ra, đè nén sự không thoải mái ở trong lòng, anh đứng dậy, ánh mắt như cũ vẫn ấm áp: "Anh Chu có lẽ vẫn chưa ăn tối, em đi nấu cơm cho anh Chu, được không?" Mạt Minh thấy Hàn Thiệu Chu vẫn còn nhìn mình chằm chằm vẻ mặt căng thẳng, bước tới ôm eo Hàn Thiệu Chu, ngẩng mặt lên dịu dàng nói: "Em thật sự biết sai rồi anh Chu, em về sau sẽ không dám nữa. Được không, anh Chu muốn ăn cái gì, spaghetti được không?" Mạt Minh nhón chân lên hôn hôn khóe môi Hàn Thiệu Chu, vòng qua Hàn Thiệu Chu đi về phía nhà bếp, lẩm bẩm: "Chà, cà chua hình như em đã ăn hết rồi, hình như vẫn còn một ít nấm, vậy thì..." "Chúng ta chia tay đi." Phía sau anh, giọng nói Hàn Thiệu Chu thực bình tĩnh, Mạt Minh bước chân dừng lại, xoay người nhìn về phía Hàn Thiệu Chu. Hàn Thiệu Chu mặt không chút cảm xúc, đưa tay sửa lại vạt áo, hờ hứng đi ra cửa. Khi lướt qua Mạt Minh, hắn cố ý đập vào vai Mạt Minh, Hàn Thiệu Chu lạnh lùng nói một câu: "Em thực sự khiến tôi thất vọng." Mạt Minh nhắm hai mắt lại, phía sau truyền đến một tiếng cánh cửa đột ngột bị mở ra sau đó dùng lực đóng sầm lại. Căn hộ đột nhiên trở nên yên tĩnh. Trên hành lang cũng rất vắng vẻ. Ở hành lang trước thang máy, Hàn Thiệu Chu bước đi như ốc sên đang bò, trong lòng đếm: "Một, hai, ba,..., bốn mươi mốt, bốn mươi hai, bốn mươi ba" Quái! Sao tên nhóc đó vẫn chưa đuổi theo! - ----------- Ji: sự ngu ngốc của Chu ngáo ấy chính là đã quên thỏa thuận từ ba năm trước với Mạt Minh là mối quan hệ này chỉ là bạn giường, không can thiệp vào cuộc sống của nhau, các mối quan hệ của cá nhân. Người tuân thủ từ đầu đến cuối chỉ có Mạt Minh, nên khi thấy Chu ngáo hết lần này đến lần khác vượt quá bản thỏa thuận Mạt Minh cảm thấy rất khó chịu. Nhưng vì muốn ở bên một thế thân hoàn hảo mà Mạt Minh hết lần này đến lần khác nhượng bộ. Ngu ngốc nhất chính là Chu ngáo hết lần này lần khác cứ nói chia tay như một trò đùa thách thức sự kiên nhẫn của Mạt Minh. Hừm, chia tay à? Bù chap hôm qua nhé. Hiuhiu.